Yulsic 709 Years Later Chap 80-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 80-1

-Đưa tôi đến bệnh viện Seoul!

Sáu từ ngắn ngủi đó là những gì Seohyun có thể nghĩ và là lời nói đầu tiên của cô ngay khi đặt chân đến Hàn Quốc. 

Tất cả chỉ là khởi đầu cho hàng loạt câu chuyện diễn ra sau này. Tháo bỏ hay thắt nút, tất cả đều phụ thuộc vào cô, Seohyun!

***

-Tại sao cha cháu lại trở nên như thế này? Cha vốn rất khỏe mạnh cơ mà...

Ngồi bên giường bệnh, Seohyun nắm chặt lấy bàn tay của cha như muốn tiếp thêm sức mạnh để ông có thể chống chọi lại bệnh tật. Dù rằng thẳm sâu bên trong, trái tim nhỏ bé của cô đang run lên từng hồi vì nỗi sợ sẽ mất đi người thân mà cô yêu thương nhất. Cô đã mất mẹ, nên cô càng không thể để cha mình ra đi khi mà cô vẫn chưa làm được gì cho ông. Lúc khó khăn chính là lúc để thử thách bản thân, vậy nên Seohyun đã tự hứa với lòng phải cứng rắn và vững vàng, thay cha lo liệu mọi việc.

-Thật ra sự khỏe mạnh chỉ là vỏ bọc của ngài chủ tịch. Cách đây hơn một năm, ngài đột ngột ngất đi trong khi đang chơi golf. Theo lời của các bác sĩ, đó là báo hiệu cho việc tim của ngài có vấn đề. Chuyện này ngài dặn tôi phải giữ bí mật, vì nếu để lộ ra sẽ có ảnh hưởng không tốt đến tập đoàn, cũng như đến tâm lí của cô chủ. Vậy nên...

-Anh Daniel có biết không? Anh ấy là con trai cả, chẳng lẽ cha cháu lại giấu luôn cả anh ấy sao?

-Thưa... với cậu Daniel thì bệnh tình của ngài chủ tịch càng cần phải được giữ kín. Việc này cũng vì sự an toàn của tiểu thư thôi ạ. Ngài chủ tịch vốn định một mình lo liệu mọi chuyện, nhưng việc đã đến mức này thì có một việc mà tiểu thư không thể không biết!

-Chú nói vậy là ý gì?

Seohyun khẽ cau mày trong khi thư kí Lee vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. Ông rút ra từ chiếc cặp da của mình một tập hồ sơ dầy cộm và đưa cho cô.

-Đây là tài liệu về những vụ giao dịch phi pháp của cậu Daniel mà tôi đã âm thầm thu thập được trong nhiều năm qua. Cậu ấy đã lén lút sử dụng vốn của công ty vào mục đích cá nhân cũng như qua mặt ngài chủ tịch, lôi kéo các cổ đông về phía mình, kích động bọn họ chống đối ngài chủ tịch nhằm mục đích gây bất lợi cho ngài!

-Chú... – Seohyun lật nhanh những tài liệu trên tay mình với đôi mắt mở to đầy kinh ngạc. Dù không phải là người chính thức bước vào con đường kinh doanh, nhưng với những gì cô đã được học thì tài liệu mà cô đang đọc là bằng chứng cho lời nói của thư kí Lee – Tại sao chú lại có những tài liệu này? Còn Daniel, anh ấy có thể làm nhưng việc này sao? Chống lại cha mình? Tôi không tin...

-Tôi biết tiểu thư khó có thể chấp nhận được sự thật này, nhưng người anh trai mà tiểu thư tin tưởng bao lâu nay vốn không phải là người tốt đẹp như cô vẫn nghĩ. Hơn thế nữa, cậu Daniel... vốn không phải là con ruột của ngài chủ tịch. Cậu ấy là con riêng của phu nhân...

-Chú nói sao? – Tập tài liệu trên tay Seohyun rơi xuống đất. Cô cảm thấy tai mình như ù đi vì những lời nói như sét đánh bên tai của thư kí Lee. Rốt cuộc thì gia đình cô có bao nhiêu bí mật? Và cô biết được bao nhiêu phần tẳm của sự thật?

-Trước khi đến với ngài chủ tịch, phu nhân đã có một lần lầm lỡ. Cậu Daniel là nỗi nhục đối với cả gia đình phu nhân nên ông ngoại của tiểu thư quyết định bưng bít mọi việc. Ông vốn định đưa cậu đến trại trẻ mồ côi, nhưng vì sự nài nỉ của phu nhân, không muốn phải xa đứa con mình dứt ruột đẻ ra nên đã giao cậu cho người lái xe của gia đình, ông Park, với một số tiền lớn và dặn dò ông Park nhất định không được để lộ việc này ra ngoài. Ông Park vui vẻ nhận lời, bởi khi ấy, ông kết hôn đã lâu mà vẫn chưa có con. Phu nhân cũng vì thể diện của gia đình mà chôn giấu mọi chuyện, chỉ có thể đứng từ xa nhìn cậu Daniel mà không thể gọi là con. Rồi...

-Chuyện như thế nào hả chú Lee?

-Ông ngoại của tiểu thư ra đi đột ngột, và phu nhân là người thừa kế khoản tài sản mà ông để lại. Vào đúng lúc này phu nhân gặp ngài chủ tịch. Phu nhân bảo chỉ đồng ý lấy ngài nếu ngài nhìn nhận Daniel như con ruột của mình và nuôi dưỡng cậu. Ngài chủ tịch đồng ý và họ nhận lại cậu Daniel. Bề ngoài thì cậu là con nuôi của gia đình, nhưng thực chất thì cậu là anh em cùng mẹ khác cha với tiểu thư. Gia đình lái xe Park khi ấy cũng đã sinh được một đứa con gái, nên họ đồng ý để cậu Daniel về sống với phu nhân...

-Khoan đã, gia đình lái xe Park mà chú nói chính là...

-Tôi nghĩ chắc tiểu thư vẫn còn nhớ vụ tai nạn kinh hoàng đó. Vì đường trơn nên lái xe Park bị mất lái, khiến chiếc xe rơi xuống vực. Lái xe Park và vợ ông ấy chết tại chỗ. Còn phu nhân vì bảo vệ tiểu thư nên cũng đã... và đó chính là lí do vì sao tiểu thư lại bị mù...

-Nhưng dù gì thì anh Daniel vẫn cùng chung một mẹ cơ mà. Làm sao anh ấy có thể...

-Ngài chủ tịch vì lời hứa với phu nhân nên không bao giờ nhắc đến việc cậu Daniel là con nuôi. Hơn nữa, chính bản thân của ngài cũng đã có một đứa con riêng nên ngài hiểu tâm trạng của phu nhân. Nhưng cậu Daniel thì khác. Cậu biết được sự thật về thân thế của mình nên cậu muốn chống lại ngài chủ tịch. Nếu chỉ là vì số tài sản của phu nhân, ngài chủ tịch sẵn sàng để lại cho tiểu thư và cậu, không lấy bất cứ đồng nào. Tuy vậy, dã tâm của cậu Daniel lớn hơn nhiều. Cậu muốn chiếm luôn cả tập đoàn do một tay ngài chủ tịch gầy dựng và hất tiểu thư ra khỏi vị trí thừa kế nhằm độc chiếm tất cả. Ngài chủ tịch biết tất cả, nhưng ngài không thể ra tay. Một phần vì phu nhân quá cố và tiểu thư, một phần vì những thế lực hậu thuẫn phía sau cậu ấy. Nhưng về phía cậu Daniel, chỉ cần ngài có mệnh hệ gì, cậu sẽ ra tay ngay lập tức. Chắc bây giờ tiểu thư đã hiểu lí do tại sao tôi dặn tiểu thư không được nói cho cậu biết việc tiểu thư về nước. Còn xấp tài liệu này là thứ mà ngài chủ tịch chuẩn bị sẵn cho tiểu thư, để lỡ ngài có mệnh hệ gì thì tiểu thư vẫn có thứ để “phòng thân” và chống lại cậu ấy! Lẽ ra bệnh tình của ngài sẽ không đột ngột chuyển biến xấu như thế này. Tất cả chỉ vì...

-...

-Vì biết rõ căn bệnh tim là cái án tử hình treo lơ lửng, không biết sẽ ập đến lúc nào, nên ngài về nước lần này là để nhận lại đứa con riêng của mình, mong được tha thứ vì những gì ngài gây ra. Ngài đã gặp lại cô Yuri, nhưng... cô ấy lại không thể chấp nhận ngài. Cô ấy đã nói những điều rất nặng nề và điều đó vượt quá sức chịu đựng của chủ tịch. Nên...

-Cháu sẽ thay cha lo việc này! – Seohyun nói với ánh mắt kiên định – Việc kinh doanh cháu giao toàn quyền cho chú giải quyết, hy vọng chú sẽ không làm cha cháu thất vọng. Còn bây giờ, cháu cần những tài liệu liên quan đến chị Yuri và cháu cần biết chính xác những gì đã xảy ra!

-Vâng, thưa tiểu thư!

-...

Tại sao cha không nói cho con biết tất cả những sự thật này? Tại sao đến bây giờ mọi thứ lại dồn dập đến với con theo cách mà con không thể ngờ tới?

Bây giờ thì con đã hiểu những lời mà cha căn dặn con về anh Daniel trước khi cha về đây. Cha à, cuộc sống là như thế này ư? Đầy rẫy những bí mật kinh khủng nhưnh con người ta vẫn phải che đậy nó và âm thầm chịu đựng...

Sống như thế, có hạnh phúc không? Cả những toan tính lọc lừa, mưu mô chiếm đoạt, để làm gì cơ chứ? Con vốn nghĩ rằng cứ sống thật tốt và chân thành, thì mọi chuyện tốt đẹp sẽ đến. Có lẽ suy nghĩ của con đã quá đơn giản so với những gì diễn ra xung quanh con... Nhưng con sẽ vẫn giữ niềm tin của mình, con tin sự chân thành có thể cảm hóa tất cả...

Con sẽ thay cha tìm chị Yuri và đưa chị ấy về đây để cha có thể yên lòng và mau khỏi bệnh. Còn anh Daniel... dù gì anh ấy vẫn là anh cùng cha khác mẹ với con. Nếu anh ấy cần tiền bạc, quyền lực, con sẽ nhường lại hết những thứ đấy anh ấy muốn. Chỉ cần anh ấy đừng làm hại cha là được.

Yoona...

Giá như chị ở bên em lúc này thì hay biết mấy. Nụ cười của chị sẽ làm tan biến mọi muộn phiền trong em và giúp em vững vàng hơn trong cuộc sống này. Dù em biết rằng điều đó là không thể, rằng chị đã không còn yêu em, nhưng... em vẫn hy vọng rằng một ngày nào đó, chúng ta sẽ lại như ngày xưa. Còn bây giờ, em cần phải là một Seohyun mạnh mẽ và can đảm!

***

Nhưng gì cần phải biết về Yuri, Seohyun cũng đã rõ. Vấn đề của cô là tiếp cận Yuri và khéo léo thuyết phục cô ấy nhận lại cha, cũng như chấp nhận Seohyun là em gái mình. Tuy nhiên, sau khi nghe thư kí Lee kể lại cuộc gặp gỡ giữa cha và Yuri, Seohyun biết rằng nỗi hận trong lòng chị gái mình sâu sắc lắm. Vậy nên cô không biết phải bắt đầu từ đâu, và nên nói chuyện với Yuri như thế nào. Đó là lí do vì sao cô đứng trước cửa nhà Yuri từ sáng sớm đến tận bây giờ, đã gần giữa trưa, nhưng tuyệt nhiên chẳng dám ấn chuông cửa lấy một lần. Cho đến khi cánh cửa tự động mở ra và Seohyun đành lén núp sang một bên...

-Chị sẽ về trước giờ cơm tối!

-Dạ! – Yoona mỉm cười, chỉnh lại cổ áo cho Yuri – Chị xem này, có vội gì thì vội, cũng phải bẻ cổ áo rồi mới ra đường chứ!

-Oh... do Hyoyeon gọi chị đến gấp mà! Chị cũng không để ý lắm... nên... 

-Chị thật là... chẳng chịu chăm sóc cho bản thân mình gì cả! – Yoona đánh yêu lên vai người con gái đứng đối diện mình – Vậy nên em mới phải ở bên cạnh để lo lắng cho chị từng chút một. Nhưng không sao cả, được chăm sóc chị là điều khiến em hạnh phúc nhất!

-Uhm...

Yuri chỉ biết cười gượng trước những cử chỉ quan tâm Yoona giành cho mình. Sự ấm áp cô ấy giành cho cô chỉ càng khiến cô cảm thấy day dứt hơn mà thôi.

-Yuri... em yêu chị!

Yoona nghiêng người đặt một nụ hôn khẽ lên môi Yuri. Dù mối quan hệ của cả hai đã tiến xa hơn, nhưng Yoona không thể không cảm thấy ngượng ngùng với hành động “táo bạo” vừa rồi. Dù gì cô cũng đến từ quá khứ, cũng là tiểu thư nhà danh giá cơ mà... 

-Uhm... – Khuôn mặt ửng đỏ đến tận mang tai của Yoona khiến Yuri bất giác mỉm cười. Cô vuốt nhẹ lên mái tóc mềm, khẽ thì thầm – Chị biết... nhưng chị phải đi rồi. Tạm biệt em, Yoona!

-Tạm biệt Yuri!

...

...

...

Yoona nào biết rằng khoảnh khắc hạnh phúc vừa rồi của mình lại vô tình đem đến nỗi đau cho một người, người đã luôn yêu và chờ đợi cô...

“Yuri...”

“Tôi muốn gặp Yuri...”

“...được chăm sóc chị là điều khiến em hạnh phúc nhất!”

“Em yêu chị...”

Giọng nói ấy... không thể nào nhầm được... dù là trong giấc mơ, mình vẫn nhớ... Và dù có hóa thành tro bụi, mình sẽ vẫn nhận ra...

Đây là sự thật sao? Không thể nào... 

(cont'd)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro