[YUNJAE] KẺ BẮT NẠT VÀ TÊN NHÀ QUÊ P4 [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vam's note: Bây giờ là 00:55' gần sang 1h sáng. Đã rất cố gắng hoàn thành chap này^^. Còn final chap và extra nữa. Rds đợi nha~. Xl~ vì sự chậm trễ nhé:X Hãy like hoặc cmt cho Vam lấy động lực nhá. Dạo này  vật vờ quá=)))) 

Part 4

[2] Lời của trái tim.

_Aish!!! Hôm qua đúng là chẳng làm ăn gì được mà! Không qua đêm nổi với một em!!! – Một thằng con trai kêu lên.

_Haizz tụi này cũng như mày nè. Bia rượu thế thì gái gú gì được chứ. Aish coi như lần hôm qua lấy làm kinh nghiệm. Tao từ lần sau đi bar sẽ không bao giờ để say nữa – Một thằng khác giơ tay vẻ mặt chí khí.

_Ềy…mày phải nhìn mà học hỏi thằng Jaejoong. Chắc tối qua sau khi tụi mình về, nó ở lại bar hú hí với em nào nên…hê hê hê vẻ mặt sáng nay mới bơ phờ vậy đó. Haha chắc đụng phải bad girl nha…- Thằng Shinbyung chém gió nhiệt tình cho câu chuyện thâm phần hấp dẫn.

_Mày ngậm cái mồm mày lại đi Shinbyung! – Changseok lấy tay bịt miệng Shinbyung lại. _Mày không biết thằng Jaejoong nó là gay sao hả? Sao còn nói mấy cái thứ đó?

_Aish chuyện đó đương nhiên tao biết. Nửa cái trường này theo đuổi nó mà. Haissh nhưng lỡ chuyện tao suy đoán là thật thì sao huh? – Shinbyung nhướng mày cãi ngang. _Yah hay mày cũng là fanboy thằng Jaejoong?

_À…ừhm thì…- Changseok gãi gãi đầu_ Aish thì đúng…mà cái trường này nam sinh ai mà không bị nó mê hoặc?

_Mày nhầm rồi Changseok…-Shinbyung nhếch miệng cười _Có một người không bị cậu cả Kim của chúng ta quyến rũ đấy! He he mà còn là ngược lại nữa cơ…- Shinbyung nói một cách ẩn ý trong khi giơ cánh tay chỉ về phía bàn học của cậu cả Kim, người mà lúc này đang gục người trên bàn một cách ủ rũ.

_Mày thấy cái gì không? – Shinbyung hỏi Changseok.

_Jaejoong đang nằm ra bàn à? – Changseol bày ra vẻ mặt khó hiểu

_Aish mày là đồ ngu! – Shinbyung gõ đầu Changseok _Ý của tao là thằng Jaejoong đang để ý thằng Yunho đấy! Mày rõ ngu mà. Không nhìn ra sao? Thằng Jaejoong lúc nào chả liếc nhìn thằng Yunho? Thậm chí thằng Jaejoong còn có vẻ tức giận khi thấy thằng Yunho thân với Seul Gi nữa kìa. Hiểu chưa thằng đần? – Shinbyung hất hàm nói, tiện tay gõ một phát vào đầu Changseok.

_Aish thảo nào hôm thể dục tao thấy mặt nó cứ hầm hầm nhìn ra chỗ Seul Gi vs thằng Yunho. Êy mới đầu tao còn nghĩ thằng Jaejoong thích Seul Gi nên ghen với thằng Yunho. Hoá ra…- Changseok gật gù vẻ đã hiểu…

Cách đó 1 dãy bàn…

Seul Gi vui vẻ chia hộp cơm của mình cho Yunho:

_Mình làm cho bạn đó Yunho ah~ Giờ nghỉ trưa bạn hãy ăn nó nhé!

_Uhm cám ơn Seul Gi. Haha ngoài umma mình ra thì cậu là người đầu tiên làm cơm cho mình đấy nha…- Yunho thoải mái cười nói mà không để ý tới gương mặt Seul Gi đang dần đỏ lên. Và anh cũng không hề để ý đến… người con trai tóc đen với đôi mắt to tròn đang nhìn về phía mình…đôi mắt to tròn ấy giờ đang đỏ hoe lên và ngấn nước…

Đừng cười với cô ta nữa mà…

_Yah mày chạy đâu thế Jaejoong? – Cả bọn con trai thắc mắc khi sắp tới tiết thể dục rồi mà cậu cả Kim còn cúi mặt chạy ra khỏi lớp. Ài chắc lại có chuyện gì làm cậu ta bức xúc rồi đây. Bọn con trai thầm nghĩ.

_Hộc! Hộc! Hộc! – Cậu cả Kim gập người thở dốc. Tay phải bấu chặt vào một bên ngực trái trong khi nước mắt cứ rơi lã chã hai bên gò má…

PHỊCH!

Cậu cả Kim thẫn thờ ngồi dưới gốc cây sau sân trường. Bây giờ tâm trạng cậu cả Kim u ám lắm. Nước mắt cứ giàn giụa tới nỗi làm lấm lem khuôn mặt trắng mịn, sống mũi cũng đỏ ửng lên trông thật đáng thương. Trong lồng ngực như bị một thứ gì đó chèn ép, khó thở vô cùng. Còn bên ngực trái thì đau, nó đau lắm….nó đau ngay khi cậu cả Kim nhìn tên nhà quê đáng ghét ấy cứ nói cười mãi không thôi với Bae Seul Gi. Đau tới mức nước mắt cứ vô thức rơi ngày một nhiều…

_Tại sao bây giờ tôi lại thành ra như thế này chứ? Tôi phải làm sao đây? Tên quê mùa chết tiệt nhà anh. Tôi muốn bản thân khinh ghét anh. Tôi muốn đem anh ra làm trò tiêu khiển. Tôi muốn lợi dụng anh. Nhưng tại sao…tại sao tôi lại yêu anh chứ? Anh chỉ là tên nhà quê ăn mặc cổ hủ thôi mà. Tại sao tôi lại yêu anh? Bây giờ tôi đau lắm. Tôi đau phát khóc luôn rồi. Phải làm sao đây? Tôi…tôi… không muốn yêu anh đâu mà…

_Hư…hực…huhu…hư…huhuhu hực tôi…hư…khô..ng…huhu muốn…hực..yêu anh…hư hực…mà huhhuhu…

Reng! Reng! Reng! Chuông hết tiết vang lên.

Phòng thay đổ.

_Aish thằng Jaejoong nó làm cái quái gì mà giờ vẫn chưa về lớp nữa? – Một đứa con trai cau mày nói.

_Oh tao cũng không biết. Thấy nó chạy ra ngoài từ tiết trước kìa. – Thằng con trai khác nhún vai đáp.

Cậu lại định làm chuyện gì nữa đây hả Jaejoong?

_Này Changseok/ Shinbyung! – Yunho mặc bộ đồ thể thao trắng đang đi giày gần đó gọi.

_Hả?

_Nhờ hai cậu nói với thầy hộ mình là mình vào muộn tiết thể dục một chút nhé. Mình sẽ đi tìm Jaejoong! – Yunho xỏ giày xong rồi nhanh lẹ chạy ra ngoài.

_Hờ…tao đã bảo mà. Thằng Yunho cũng đổ thằng Jaejoong rồi~. Khổ cho thằng Yunho…- Shinbyung lắc đầu phán.

_Ủa vậy như mày là cả hai cùng yêu nhau? Ơ thế sao thằng Jaejoong còn ghen với Seul Gi làm cái gì nữa? – Changseok thắc mắc.

_Thằng ngu này! – Shinbyung cốc một cái đau điếng lên đầu Changseok._Mày chẳng nhẽ không biết cái tính tự cao của thằng Jaejoong? Đời nào nó chịu thú nhận với thằng Yunho là nó thích thằng Yunho. Haizz ~ thôi mày ơi ra nhanh đi. Không tao sợ thầy bắt chạy phạt lắm~

_Ờ ờ…- Changseok gật đầu rồi cũng đi ra ngoài theo Shinbyung.

_Cậu ta đi đâu được chứ?

Lúc này Yunho đang lang thang quanh sân sau trường tìm cậu cả Kim. Anh hiện giờ đúng là có một chút lo lắng cho Jaejoong thật. Vì dù gì hai người cũng là bạn-cùng-lớp…trong lòng Yunho chợt nhói lên một cái khi nghĩ về quan hệ của mình và Jaejoong. Chỉ là bạn cùng lớp. Không hơn!

_Ưm….hư…hức…ư…huhu – Tiếng nấc nhẹ cùng tiếng khóc thút thít làm Yunho chú ý. Anh đưa mắt nhìn về phía gốc cây khuất nhất gần nơi mình đang đứng và phát hiện ra cái dáng người quen thuộc đang nửa nằm nửa ngồi tựa lưng vào gốc cây. Hình như đang ngủ thì phải…

_Cậ…a…Jaejoong ah~ - Yunho sững người nhìn một cậu cả Kim – một Kim Jaejoong hoàn toàn khác với dáng vẻ thường ngày . Bây giờ đây, cái con người trước mặt anh, tuy là đã nhắm mắt nhưng vẫn không thôi nấc lên một cách nghẹn ngào, khuôn mặt trắng mịn lấm lem vì nước mắt, sống mũi thì đỏ ửng…Yunho thật sự muốn vòng tay ôm lấy con người ở trước mặt anh đây. Nhưng lý trí không cho anh mắc sai lầm một lần nữa. Anh không muốn mình bị lợi dụng hay bị đem ra làm trò cười một lần nào nữa.

_Tỉnh dậy Kim Jaejoong. Tôi báo với thầy là đi tìm cậu vào học cho tiết này. Tỉnh dậy đi…- Yunho lay lay cái thân người mềm nhũn của cậu cả Kim.

_Hưm…hức…hơ…ư…- Đôi mắt tèm nhem đi vì nước mắt của cậu cả Kim lờ đờ mở lên ngay khi cảm thấy bản thân mình bị ai đó đụng chạm. Và ngay sau đó thì đôi mắt to tròn của ướt nước của cậu cả Kim mở lớn. Cái người đụng chạm vào cậu cả Kim…không ai khác lại chính là cái kẻ quê mùa đáng ghét họ Jung ấy! Kẻ làm cho trái tim cậu cả Kim đập những nhịp đập bất bình thường…làm cho cậu cả Kim vốn thường ngày tự cao giờ lại thành ra thảm hại như thế này đây…

_Có chuyện gì vậy? – Yunho hỏi giọng đều đều nhưng chỉ thấy vẻ mặt Jaejoong có phần ấm ức hơn. Cứ cắn môi nức nở mãi thôi…

_Ư…hức…hức…huhuhu…ư…hức…

_Đừng khóc nữa…Jaejoong~ - Yunho đưa bàn tay to lớn áp lên một bên má cậu cả Kim. Ngón tay khẽ quệt đi những giọt nước mắt long lanh ấy. Kỳ thực anh cũng đau lắm khi thấy người anh thầm thương như thế này. Nhưng mà…anh là ai chứ? Chỉ là một tên quê mùa trong mắt người ta mà thôi. Chẳng phải vậy sao?

_Ư…hức…sao hức đi tìm…huhu hức..tôi hực…làm cái hức…hức gì? Huhuhuhuhu…~~~ - Quả thật thì hôm nay cậu cả Kim rất là mất mặt. Không hiểu sao khi tên nhà quê này áp tay lên má cậu cả Kim xoa xoa, trong lòng chợt dâng lên một cục ấm ức. Thế là cậu cả Kim cứ càng khóc nấc lên. Cái gì chứ? Sao cái tên quê mùa chết tiệt này còn đi tìm cậu cả Kim làm gì? Đáng lí giờ hắn phải vui vẻ bên cô ta rồi chứ?

_Đừng khóc nữa~ - Yunho trở nên luống cuống, bàn tay to lớn vụng về gạt đi những giọt nước mắt long lanh trên khuôn mặt trắng mịn của Jaejoong. _Tôi tìm cậu về học tiết thầy Kang. Cậu biết thầy hình phạt của thầy Kang ra sao rồi mà. Đi thôi. – Yunho bỏ tay mình ra khỏi gò má nóng ấm ấy. Trong lòng âm ỉ một nỗi đau vô hình khi thấy người ta cứ khóc mãi. Thật ra là có chuyện gì vậy? Yunho không hề biết vì lí do gì mà cậu cả Kim thường ngày lại thành ra…như bây giờ!

_...

Khi mà Yunho đứng lên quay lưng dợm bước định đi thì…

_OAOAOAOAOAOA  ĐỪNG ĐI MÀ!!!! HUHHUHHHUHUHU!!!!

Yunho giật mình đứng lại và ngay sau đó cảm nhận một thân nhiệt nóng bừng áp vào lưng mình.

Cảm nhận từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống thấm ướt một bên vai áo…

Cảm nhận vòng tay trắng nõn của ai đó siết chặt lấy eo mình…

Cảm nhận thấy…con tim mình đập thình thịch một cách dồn dập…

_Huhuhu đừng đi mà…hực huhu đừng hức…có đi hực…mà…- cậu cả Kim ôm chặt lấy từ đằng sau của tên nhà quê đáng ghét. Cái đầu lắc nguầy nguậy. Quệt bao nhiêu nước mắt rồi nước mũi lên hết vai áo của tên nhà quê đang đứng hình. Phải biết làm sao trong cái hoàn cảnh này bây giờ?

_Tôi không hiểu. Tôi thật sự không hiểu cậu Jaejoong ah – Yunho hai tay buông thõng, hơi cúi đầu nói giọng trầm trầm. _Cậu sẽ lại lợi dụng rồi đem tôi ra làm trò cười có đúng không?

Vòng tay đang siết quanh eo Yunho có phần chặt hơn, cậu cả Kim cắn môi lắc đầu liên tục:

_Ư…hức…không hực…huhu không mà…ư đừng đi mà…Yunho ah~

_Jaejoong…- Yunho sững người. Cái cách Jaejoong gọi tên anh, cái âm tiết “Yunho ah” nhẹ nhàng thoát ra khỏi đôi môi xinh đẹp ấy. Không hề có chút mỉa mai, không hề mang hàm ý nhục mạ, không hề….đơn giản chỉ là tiếng gọi chan chứa yêu thương mà thôi. Yunho có lầm không khi bản thân anh nghĩ như vậy? Ồ làm sao mà có chuyện một Kim Jaejoong nổi tiếng giàu có kiêu kì lại đi yêu một dân quê nghèo như anh chứ?

_Hức…xin…hực lỗi huhuh mà…huhuhu biết hực…huhu lỗi hức hức rồi mà hực huhu…~ - Cậu cả Kim đằng sau vẫn cứ khóc nấc lên.

_Tôi đã nói sao rồi? Nín đi nào. Con trai ai khóc như cậu chứ? – Yunho xoay người lại, dùng hai tay đỡ lấy hai bên vai cậu cả Kim, tạo một khoảng cách nhất định giữ hai người nhưng mà…

SOẠT!

_Hức…huhuhu xin lỗi hực Yunnie…hức…- Cậu cả Kim không chần chừ ngay lúc người ta xoay người lại, nhào luôn vào lòng ôm chặt lấy không chịu buông. Khuôn mặt tèm lem nước mắt nước mũi cứ dụi dụi vào khuôn ngực ấm nóng rắn chắc ấy thổn thức.

_Jaejoong…cậu…- Yunho trợn mắt lắp bắp. Kim Jaejoong đang ôm anh và nói xin lỗi ư? Chà hôm nay anh ăn sáng bằng thuốc mê hay sao ấy nhỉ? Chả hiểu giờ đang tỉnh hay mơ nữa~

_Tôi yêu anh mất rồi Yunho ah~. Tên nhà quê chết tiệt nhà anh. Anh bảo tôi phải làm sao đây huhuhuhuhu~~~~

_...

1s

2s

3s

Jung Yunho chỉ thấy trước mắt mình toàn một mảng hồng. Vì sao vậy?

_Hực…huhuhu hức…tôi…hực..đau lắm huhuh lúc hức…anh nói chuyện hực huhu với Bae Seul Gi hức huhuh~~~ Còn cười với hực cô ta nữa huhuhu~~Vậy hực…mà huhu còn nói hức hức quan tâm huhuhu hực đến tôi…huhuhuhuhuh~~~ - Cậu cả Kim vẫn bám dính lấy tên nhà quê mà than khóc nức nở.

_Nè…- Yunho tỉnh người. Cảm thấy trong lòng như nở hoa. Mọi thứ bức xúc đau khổ như bị một lực tàng hình gì đó đẩy đi, thay vào là cái cảm giác lâng lâng có chút phởn. Ai bảo dân quê thì cứ phải cù lần nào? Nhầm!

_Hức…ư…hực…- Cậu cả Kim ngước đôi mắt to tròn õng nước của mình lên nhìn vào đôi mắt nâu màu cà phê ấy. Ah~ cái nhìn ấm áp đã quay lại rồi. Trong lòng đã không còn cái cảm giác lạnh khi nhìn vào đôi mắt ấy nữa…

_Sao bây giờ mới nói hả? Đồ ngốc này…- Yunho cười hiền rồi tiện tay đưa lên bẹo vào một bên má hồng. Anh ôm chặt lấy một Jaejoong đang cứng người chưa hiểu chuyện gì…_Anh cũng yêu em mà…Jaejoongie~

Yunho từ từ cúi đầu. Làn môi dày của anh phủ lên bờ môi căng mọng màu anh đào của cậu,, nhẹ nhàng mút mát một cách cẩn thận. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Jung Yunho hôn môi người khác mà. Nụ hôn đầu mà trình độ như vậy là rất tốt rồi đấy!

_Hmmm….

Mới đầu cậu cả Kim mắt còn trợn ngược lên, cơ mà rồi dần dần cũng bị mê mệt bởi nụ hôn quá ư ngọt ngào của Yunho. Vậy là hai mắt đang mở to cứ nhắm dần…nhắm dần rồi…nhắm tịt vào luôn! Cảm giác thật là bay bổng nha…

Cậu cả Kim trong lúc bị Yunho hôn cho mụ hết cả người, hai cánh tay đang dính lấy eo anh từ từ chuyển vị trí lên bám vào cổ, kéo ghì đầu Yunho xuống cho nụ hôn sâu hơn. Cái miệng cũng vô thức từ từ hé ra. Yunho hiểu ý, lập tức đưa chiếc lưỡi dày gai gai của mình tiến vào thể hiện yêu thương. Mới đầu còn rụt rè nhưng sau khi đã hôn quen, Yunho “tấn công” đôi môi Jaejoong một cách vồ vập. Cử chỉ đã bạo dạn hơn rất rất nhiều. Bằng chứng là một tay anh cứ liên tục vò rối tóc Jaejoong còn một tay thì xoa lên xuống vùng thắt lưng. Chà đây còn có phải là Jung Yunho hiền lành mọi ngày nữa không nhỉ?

Sau 3 phút cuồng nhiệt…

_Hmm…hộc…hộc…

_...

Cậu cả Kim cúi đầu thở dốc sau khi hai người dứt môi nhau ra trong khi Yunho thở đều một cách bình thường. Anh mỉm cười, vòng đôi tay rắn chắc ôm lấy eo cậu:

_Em đó~ Lấy nụ hôn đầu của anh rồi đấy! Chịu trách nhiệm đi nhé~ - Yunho ôm chặt lấy Jaejoong. Tì cằm mình vào trán cậu nói một cách hạnh phúc.

_Hộc…hộc…ở quê…hộc …anh..hộc…có hôn qua…hộc ai…bao giờ chưa vậy? Hộc hộc…sao …hộc hôn dữ quá…hộc – Cậu cả Kim vẫn cố hít lấy không khí lấp đầy cái buồng phổi đáng thương của mình.

_Ồ có chứ - Yunho thản nhiên trả lời và lập tức thấy lạnh gáy khi nhận được tia lửa điện ánh lên trong đôi mắt Jaejoong. Lập tức sửa sai _Ái ái không như em nghĩ đâu…anh hôn má umma nè…hôn má thằng bé con dì hàng xóm nè…hihi

_Hừ…anh có hôn Bae Seul Gi chưa hả? – Cậu cả Kim nghiến răng hỏi ngay khi đã lấy lại nhịp thở bình thường của mình.

_Anh và Seul Gi mới chỉ nắm tay hôm đi Bar và cô ấy ôm eo anh khi anh chở cô ấy trên xe mình về thôi. Tuyệt đối không hôn hít! – Yunho giơ tay kiểu thề thốt.

_May cho anh đấy!- Cậu cả Kim khẽ hừ một cái rồi cười cười, ngước đôi mắt to tròn đen láy lên nhìn Yunho. Giọng khàn khàn nũng nịu đáng yêu vô cùng _Chở em bằng xe anh đi!

_Hả? – Yunho nghe xong há mồm ra “Hả?” một tiếng rõ to làm Jaejoong giật mình cốc nhẹ vào đầu anh._Em muốn anh chở em…bằng xe đạp của anh sao?

_Ừ! Chẳng có lí do gì Bae Seul Gi được anh chở còn em thì không cả. Với lại em cũng muốn thử cảm giác khi đi xe đạp nó là như thế nào. – Cậu cả Kim đung đưa người mình trong vòng tay của Yunho.

_Không sợ mọi người nói em sao? Anh thì quen rồi nhưng mà em thì…- Yunho vẻ ái ngại nhìn Jaejoong.

_Ai dám mắng Kim Jaejoong này chứ? Yah rốt cuộc thì anh có chịu chở em không hả? – Cậu cả Kim giận lẫy vùng ra khỏi vòng tay của Yunho, đứng khoanh tay dậm chân nhìn anh vẻ ấm ức.

_Yah sao lại vùng ra chứ…anh chở mà…chở mà…lại đây nào…- Yunho với tay kéo người Jaejoong lại ôm vào lòng mình. Ôi trời Jung Yunho ơi là Jung Yunho. Không sớm thì muộn anh sẽ bị nghiện cái cảm giác ôm hôn cái cục mềm mềm trắng nõn này trong lòng quá!

_Anh phải đồng ý ngay từ đầu chứ. Hừm – Jaejoong tuy nói dỗi nhưng tay vẫn vòng ra sau ôm chặt lấy Yunho.

_Ơ Jaejoong ah…hình như anh quên chuyện gì thì phải nhỉ? – Yunho ngẩn người hỏi.

_Hả?  

Sân trước – Giờ thể dục lớp 11C-DB

TUÝT!

_Hai em Shinbyung và em Changseok ra đây tôi hỏi mau!!! – Giọng thầy Kang thể dục vang lên làm hai thằng chạy vội ra trình báo.

_Dạ thầy gọi bọn em? – Hai thằng lấm lét nhìn khuôn mặt hằm hằm của thầy.

_Hai em nói em Yunho đi tìm em Jaejoong về học sao bây giờ vẫn chưa thấy hả? Định lừa thầy bao che cho chúng nó trốn học hả? RA SÂN CHỐNG ĐẨY MAU!!!!

_OÁI!!!! HUHUHUHU  THẦY ƠI CHÚNG EM KHÔNG CÓ MÀ HUHUHUHUHU THẦY ƠI!!!! – *Kêu gào thảm thiết*

_RA NGAY!!!!MAU!!!! TUÝTTTTTTTTTTTTTTTT!!!!!!!! *Gào*

_HUHUHUHUHUHUH!!!!!

End C4 [2]♥

♀Vam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vam♥