Phần 1 - Thái Lan: Call Video

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Một Lời Đã Định - Dực Nghiên Đã Định ]

»  Translate: Wltan
»  Edit: Js Art

📌 NOTE: CÁC BẠN BIẾT ĐẤY, ĐÂY CHỈ LÀ FANFIC THÔI, VẬY NÊN TẤT CẢ NHỮNG GÌ DIỄN RA TRONG FIC ĐỀU LÀ GIẢ, LÀ GIẢ, LÀ GIẢ. . . CHUYỆN QUAN TRỌNG TÔI ĐÃ LẬP LẠI 3 LẦN, VẬY NÊN ĐỀ NGHỊ KHÔNG LIÊN TƯỞNG ĐẾN NGOÀI ĐỜI THỰC, XIN CẢM ƠN.

Sau khi bộ phim "Trường Nguyệt Tẫn Minh" vừa kết thúc, thì lịch trình của Bạch Lộc và La Vân Hi cũng đã bắt đầu trở nên bận rộn hơn trước, hiện tại trước mắt thì Bạch Lộc vẫn còn đang ở Thái Lan để ghi hình chương trình thực tế Keep Running, còn La Vân Hi thì cũng vừa vào đoàn phim mới, mỗi tối khi hai người có thời gian rảnh thì sẽ liền gọi video cho nhau, dù chỉ là nhìn thấy và nghe được giọng nói của đối phương qua màn hình điện thoại thôi, nhưng cũng đã đủ để cả hai cảm thấy thỏa mãn rồi.

Tối nay sau khi kết thúc công việc, thì Bạch Lộc liền gọi điện thoại cho La Vân Hi vào đúng giờ đã hẹn trước đó, điện thoại reo lên không được bao lâu thì đã có người nhấc máy, có vẻ như anh vừa mới tắm xong thì phải, bởi vì tóc của anh còn ướt, Bạch Lộc có hơi ngạc nhiên một chút, bởi vì mấy ngày trước gọi vào giờ này thì anh vẫn đang còn ở chỗ trường quay, thế nhưng sao hôm nay anh lại còn kết thúc công việc sớm hơn cả cô thế?

Vì thế vừa nhấc máy, thì câu đầu tiên của cô là: "Hôm nay anh quay xong sớm thật!"

La Vân Hi đặt điện thoại lên giá đỡ ở trên bàn trà, anh cười nói: "Đúng là khó mà có được một ngày."

Anh vừa tắm xong, vì thế mà phần tóc mái của anh rũ xuống ở trên trán, ánh mắt cũng có chút sáng ngời, đồ mặc trên người cũng rất đơn giản và thoải mái. Nhìn thấy La Vân Hi hôm nay có giao diện như thế này, thì Bạch Lộc đột nhiên nhớ đến bức ảnh nhân vật Viên Soái ở thời còn học trung học, hiện tại anh giống với bức ảnh đó y như đúc, tựa như lại vừa xuyên về thời niên thiếu vậy.

La Vân Hi đột nhiên nói: "Anh vốn dĩ định gọi video cho em sớm một chút, nhưng mà anh nghĩ là bên em lệch múi giờ trễ hơn bên anh 1 tiếng, vậy nên anh mới tưởng là em còn chưa có ghi hình xong, cho nên mới không gọi cho em trước."

Cả hai người họ đều biết rõ, bản thân mình chính là người dễ làm cho đối phương phân tâm nhất, thời gian quen biết lâu dài cả hai cũng dần dần tạo nên sự ăn ý, nếu không phải là chuyện vô cùng quan trọng, vậy thì hai người họ cũng sẽ không quấy rầy đối phương trong khoảng thời gian đang làm việc.

Đột nhiên Bạch Lộc nói: "La lão sư, lúc này nhìn anh trông rất giống với Viên Soái thời còn học cấp 3."

La Vân Hi không kịp phản ứng lại tình huống, anh nói: "Ừm? Sao đột nhiên em lại nói như vậy?"

"Ừm chỉ là đột nhiên em có cảm giác, anh tựa như vừa trẻ ra được mười mấy tuổi."

La Vân Hi bật cười nói: "Vậy ý của cô Bạch là, anh lúc bình thường trông rất già hay sao?"

"À không phải. . . Chỉ là ngày thường em thấy anh rất trưởng thành, còn hiện tại thì. . . Bây giờ chính là. . ." Bạch Lộc đột nhiên cũng không biết, là mình phải giải thích tình huống này như thế nào.

La Vân Hi nhìn ra được cô đang khó xử, anh vội nói: "Rồi rồi rồi, anh hiểu ý em mà. Anh cũng biết là em thích nhân vật Viên Soái nhất, à mà. . . Hôm nay em ghi hình có thuận lợi không? Khải ca và những người khác hôm nay có bắt nạt em không?"

Bạch Lộc cười nói: "Anh suy nghĩ nhiều rồi, Khải ca không bắt nạt được em đâu, với lại cả đoàn cũng rất quan tâm đến em còn đâu."

"Nếu như em có bị bắt nạt, vậy thì nhớ nói cho anh biết!"

"Nói cho anh để làm gì?"

La Vân Hi suy nghĩ một lúc, rồi cười nói: "Ừm. . . Nói cho anh biết, để anh dỗ dành em, làm cho em vui!"

Khóe môi Bạch Lộc nhịn không được cong lên: "La Vân Hi, anh đây là đang muốn làm chỗ dựa cho em sao?"

La Vân Hi ở đầu bên kia đột nhiên ghé sát vào màn hình điện thoại, giọng anh hơi trầm xuống nói: "Còn không rõ ràng sao? Anh cũng thật vất vả mới có được một cô bạn gái nhỏ xinh đẹp thế này. Anh không làm chỗ dựa cho em, thì làm chỗ dựa cho ai?"

"Ây. . . Gì mà thật vất vả? Người như La lão sư đây, muốn có bao nhiêu bạn gái mà chẳng được? Có tới mười mấy triệu cô gái muốn làm bạn gái của anh còn đâu?" Chính Bạch Lộc cũng không có phát giác được, lúc cô nói câu này ra là có bao nhiêu mùi dấm chua.

Bạn trai hiện tại của cô, thế nhưng lại có tới hơn tới mấy chục triệu người ngày thương đêm nhớ.

La Vân Hi thấy cô bĩu môi thì anh hận không thể ngay lập tức xuất hiện trước mặt cô, rồi sau đó nựng mặt ôm hôn cô, nghĩ đến chuyện anh cũng đã sống hơn ba mươi mấy năm rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên mà anh gặp một người đáng yêu như thế này, tựa như là một chú thỏ con vậy, rất dễ thương.

Anh đột nhiên nói: "Đúng là có rất nhiều người thích anh, nhưng anh chỉ thích em."

Nghe thấy câu này, thì trong lòng của cô đột nhiên cảm thấy tràn đầy ngọt ngào, Bạch Lộc hơi có chút đỏ mặt nói: "La Vân Hi, sao trước kia em không phát hiện ra, anh cũng là một người nói chuyện sến đến như vậy?"

La Vân Hi cười nói: "LuLu, đừng nói là em không phát hiện, mà ngay cả chính anh cũng không biết, là mình đã trở nên sến như vậy từ lúc nào!"

Khuôn mặt của Bạch Lộc không nằm ngoài dự đoán, càng lúc càng trở nên đỏ hơn.

Hai người vừa trò chuyện vừa chơi game với nhau thêm một chút, trong lúc bất tri bất giác cũng đã hơn 10h đêm rồi, bởi vì cả hai hôm sau phải dậy sớm để đi làm, vậy nên lúc này đây họ giao hẹn với nhau là sẽ tắt video call vào lúc 11 giờ khuya, sau đó thoát game đi ngủ, và nghỉ ngơi thật tốt.

Bạch Lộc than thở nói: "Mới đó mà đã trễ đến như vậy rồi sao?"

"LuLu, em không nỡ cúp máy sao?"

"Vâng. . . La Vân Hi, em rất nhớ anh."

"Anh cũng rất nhớ em, khi nào em ghi hình xong thì nhớ báo cho anh biết lịch trình, nếu được thì anh sẽ sắp xếp lịch trình của mình lại, rồi tranh thủ đến sân bay đón em, được không?"

Bạch Lộc cuồng gật đầu nói: "Được ạ!"

Hai người lại nói chuyện thêm một lát rồi mới cúp máy.

Bạch Lộc nằm ở trên giường nhìn trần khách sạn trắng tinh, trong đầu lại nghĩ đến cảnh La Vân Hi sẽ ăn mặt kín mít đến sân bay đón cô, trong lòng đột nhiên một trận ngọt ngào, nghĩ đi nghĩ lại được một lúc thì cô cũng bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cũng trong lúc bất tri bất giác mà ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Trong lúc ngủ cũng không biết là cô đã mơ thấy gì, mà trên khoé môi vẫn luôn treo một nụ cười dịu nhẹ. . .

[ Cập nhật: 02:20 - 22.11.2023 ]

[ Phần 1: Thái Lan - Call Video ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro