0. Preview

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh ấy thế này có khi không ngồi motor được rồi. Khách sạn này có cho gửi xe không nhỉ?" - Trương Gia Nguyên sốt ruột nhìn quanh muốn tìm bảo vệ hỏi.

Bỗng dưng Châu Kha Vũ với tay túm lấy tay cậu:

"Ngồi được mà"

Gia Nguyên nhìn người con trai đang ngồi vật vạ dựa vào góc tường mà thở dài khinh bỉ:

"Aiss, lại còn được"

"Để xe lại ngày mai không có ai đi lấy xe cho mày đâu"

"Tao nhờ đồng nghiệp chở qua lấy"

"Muốn đi motor mà" – Châu Kha Vũ đổi giọng lè nhè

.

.

.

"Chờ chờ chờ chờ chờ" - Trương Gia Nguyên cuống quýt tháo dây đeo túi xách ra, vòng quanh người cả hai hai vòng, rồi cột chặt trước bụng – "Ngồi được không đó?"

"Được" - Châu Kha Vũ dụi dụi đầu vào vai Trương Gia Nguyên, cố tìm điểm tựa trên người con trai nhỏ bé hơn mình.

Trương Gia Nguyên không còn cách nào khác, hơi nghiêng đầu cho anh có thể dựa vững vào vai mình, sau đó giữ tư thế nghoẻo đầu một bên như vậy lái xe đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yzl