Trạm 2 : Ấn tượng đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Alo anh nghe đây em gái??? Sao lại gọi anh giờ này?" Kha Vũ bắt máy nhưng giọng nói khá nhỏ để tránh cho bạn nhỏ đang lim dim trong giấc ngủ trên giường bệnh bị làm phiền.

Đầu dây bên kia liền nhanh chóng đáp lại "Anh trai còn hỏi Mung nữa hả, anh thì hay rùi, anh thử mở điện thoại lên đi, báo chí bây giờ đang bảo anh làm cho idol trẻ nhập viện kìa, trùi đất ưi mà đá banh vô ai hỏng đá lại đá trúng anh Gia Nguyên, em chán anh ghê á trời !!!"

Kha Vũ lúc này không thể nhịn cười, môi khẽ cong lên "Mung ngoan, chừng nào anh Gia Nguyên tỉnh anh xin anh Gia Nguyên chụp chung một tấm rồi gửi về cho Mung nha, anh Gia Nguyên hong sao đâu, Mung ngoan rồi cuối tuần anh dắt đi xem phim nha, đừng la anh nữa mà", vì biết em gái hay xem Gia Nguyên biểu diễn qua điện thoại, nên phần nào anh cũng đoán được em gái mình rất thần tượng Gia Nguyên, thế nên người làm anh trai đành dỗ dành như thế .

"Như vậy còn được, anh cũng nhớ ăn uống đầy đủ đó, bỏ bữa thì có về em cũng giận anh típ lun, thui bé đi học bài đây, tạm biệt anh trai của bé nha", chưa kịp trả lời thì đầu dây bên kia đã ngắt kết nối Kha Vũ chỉ biết nở thêm một nụ cười nữa vì đứa em gái của mình .

"Nước, nước", trong phòng bỗng vang lên tiếng nói khá yếu ớt, Gia Nguyên cuối cùng cũng tỉnh, cậu ngủ li bì gần nửa ngày, tỉnh lại thì đầu vẫn hơi choáng vì món quà bất chợt của Kha Vũ, nhưng mà chung quy là cổ họng giờ đây của cậu khô quá, ngó ngang ngó dọc lại không thấy ở đâu có nước cả, đành bất lực gọi vài tiếng nho nhỏ .

"Em, em tỉnh rồi hả ???" Kha Vũ nghe thấy tiếng gọi quay lại thì có hơi giật mình, vội quay tới quay lui tìm chiếc balo của anh, lấy trong đó ra một chai nước mà ngày nào anh cũng mang theo bên người để tiện cho việc tập luyện, thói quen của một người hay vận động đôi lúc cũng tiện thế đấy ,rồi vội vàng đưa đến cho Gia Nguyên.

"Anh, anh là?" Gia Nguyên hơi ngạc nhiên vì người trước mặt, cơ bản là vì lúc đến nơi vẫn còn chưa gặp mặt người cùng mình sẽ làm việc thì đã lăn đùng ra xỉu, giờ lại thấy trước mắt lại là một anh đẹp trai xuất hiện, không hơi khó hiểu trong lòng cũng thật lạ lẫm đó.

Kha Vũ lúc này hơi ngượng ngùng, vội đưa tay lên gãi đầu rồi nở một nụ cười hối lỗi đáp: "Anh, anh là Kha Vũ, ban sáng lỡ có đá trái bóng hơi lệch hướng, vô tình lại trúng vào đầu em nên hại em ngất xỉu, nhưng mà anh không cố ý đâu thiệt á" , thấy Gia Nguyên vẫn chăm chú nhìn mình mà không có chút động tĩnh, anh trai cao lớn lúc này cứ nghĩ bạn nhỏ này vẫn còn giận thế là lại lúi húi lấy trái bóng từ trong balo ra rồi nói tiếp: "Hay, hay giờ vầy nha, anh lỡ đá bóng trúng em giờ em lấy trái bóng này ném lại vô người anh đi là mình huề vậy được không ???"

Thật ra Gia Nguyên chẳng hề giận dỗi gì cả, cậu chỉ là mắc cười dáng vẻ của người trước mặt, cậu thật sự bị thu hút bởi sự chân thật này của anh, trước đây cậu vẫn nghĩ mấy cầu thủ chắc khô khan lắm, chẳng ngờ đến khi gặp người thật lại thú vị như này, chẳng cần suy nghĩ nhiều Gia Nguyên liền đáp lại.

"Vậy anh đưa bóng đây, em hứa sẽ trả lại anh đủ cả vốn lẫn lời", nói rồi Gia Nguyên liền dang tay ra ra hiệu cho Kha Vũ đưa bóng cho mình, mặt không nhịn cười được mà trở nên vui vẻ hơn .

"Thiệt hả, em nỡ sao ?" Chiếc cầu thủ này vẫn tin rằng cậu nhóc phía đối diện muốn trả đũa mình thật, tay thì đưa bóng cho người ta nhưng mặt thì lại làm ra cái vẻ tội nghiệp năn nỉ, đôi lúc làm người ta còn tưởng cậu là một chú cún con hay làm nũng cơ.

"Đùa vậy mà anh cũng tin thật sao, em không dám trả thù cầu thủ nổi tiếng nhất nhì cái đất Quỳnh Hoa này đâu, em làm gì chống nổi mấy cái FC của anh cơ, hì hì chính thức làm quen với anh nhé, em là Trương Gia Nguyên, đặc biệt thích chơi guitar và ăn kem, hiện tại hay làm mấy trò mèo để kiếm chút đỉnh thôi , rất rất là vui khi được biết anh đó". Gia Nguyên ngồi trên giường hí hửng trả lời Kha Vũ, cậu giơ một cánh tay ra chờ đợi người kia đáp lại .

Anh cầu thủ của chúng ta mắt lúc này sáng như sao, vội bắt lấy tay cậu: "Anh cũng rất là vui khi được biết em, anh tên Châu Kha Vũ,cầu thủ của tuyển Quỳnh Hoa, em gái anh thích em lắm ấy, lát cho anh ké tấm hình về tạ lỗi với ẻm nha, nhưng mà cũng phải xin lỗi em lần nữa vì lại để lại ấn tượng lần đầu với em như vậy, anh thiệt sự...", Kha Vũ là vậy, cậu không giỏi trong việc che đậy những cảm xúc thật của bản thân và cũng rất sợ sẽ làm người khác tổn thương.

"Một trái bóng rơi trúng đầu thôi mà anh làm như khiến em tổn thương lắm hay sao á trờiii, em không sao chẳng qua bệnh sẵn nên hôm nay có chút yếu đuối thôi chứ biệt danh của người ta là Mãnh Nam đóoo", Kha Vũ nhìn người đối diện thao thao bất tuyệt đầy vui vẻ mà cũng dần quên mất sự ngại ngùng, chỉ là nơi đáy tim bỗng nhiên có chút là lạ, cảm giác như có một nhành hồng đang dần hé nở, bạn nhỏ này sao lại đáng yêu thế nhỉ?

__

"Đúng rồi mãnh nam mà phải để một thanh niên bế ra xe kiểu công chúa, mãnh nam mà có trái bóng va vô người cũng lăn đùng ra xỉu, mày tính làm anh xỉu cùng mày mới hả dạ phải không ?" Phó Tư Siêu cùng AK mở cửa bước vào, cậu sau khi đến bệnh viện thì lo thủ tục cho nhóc con nhà mình thì sẵn tiện đi mua thêm chút đồ ăn, còn AK ra ngoài là để liên hệ dẹp loạn mấy cái mớ bòng bong lá cải kiểu gì cũng ngoi lên sau mấy bức ảnh Kha Vũ bế Gia Nguyên ra xe, xong xuôi thì về lại phòng bệnh vô tình cùng lúc với Tư Siêu.

"Bạn gì đó ơi đừng trách Gia Nguyên nữa nha, tại thằng em nhà mình nghịch ngợm nên hại Gia Nguyên mới ngất xỉu, viện phí mình đã gửi rồi xem như tạ lỗi, bên nhãn hàng mình cũng đã liên hệ rồi á bạn đừng lo có trục trặc gì nha, thay mặt đứa em mình xin lỗi bạn lần nữa" , AK lịch sự lên tiếng sau khi nghe Phó Tư Siêu càu nhàu Gia Nguyên.

"Ấy ông anh gì ơi không cần làm vậy đâu, thằng em này của em mấy nay nó bệnh sẵn rồi mà còn lì lợm lén em ăn kem buổi tối nên trời trả nghiệp cho nó đó, còn nữa cảm ơn ông anh vì đã giải quyết bên nhãn hàng nha ,em còn đang lo không biết có làm sao không, chứ mà bị bắt đền tiền vì trục trặc chắc em bán cái kênh douyin của đứa nhóc này cũng không đủ trả :" Siêu Siêu vội lễ phép đáp lại, khuôn mặt toát hẳn lên vẻ niềm nở cúi đầu nhẹ cảm ơn đàn anh trước mặt rồi lại liếc nhìn đến người trên giường kia .

"Bệnh nhân Trương Gia Nguyên chẳng bệnh gì nhiều đâu, sương sương sốt nè, đau bao tử do toàn ăn kem mà không ăn uống đàng hoàng nè, suy nhược cơ thể nè, mũi lại tái phát nè, tai lại ...",Siêu Siêu nhanh chóng làm ra cái bảng tấu sớ bệnh tình hoặc cũng có thể gọi là bảng luận tội dành cho thằng nhóc nhà mình.

"Kiềuuu, được rồi màaaa, đừng có nói nữa , em biết lỗi rồiiiii, lần sau không dám nữa, Kiềuuuu tối nay về nấu đồ ăn ngon cho Kiều , đừng giận em nữa mà", Trương Gia Nguyên biết rõ Siêu Siêu đang giận dỗi nên đành phải nhẹ giọng làm nũng mong được bỏ qua, đồng thời cũng rụt cổ vào tấm chăn của bệnh viện để che đi sự xấu hổ với người trước mặt đang nhìn mình rồi cười tủm tỉm.

"Hoá ra em xỉu còn là do không nghe lời nữa cơ à, nhớ ăn uống điều độ vào đấy, người của công chúng phải biết chăm sóc tốt cho bản thân cơ", Kha Vũ dịu dàng nhìn người đối diện nói, rồi sau đó liền búng nhẹ lên mũi cậu, khiến lồng ngực Gia Nguyên đột nhiên có chút khựng lại, hai mắt không thể rời khỏi khuôn mặt anh tuấn đang vô cùng ôn nhu với cậu .

AK tuy không nỡ chen ngang không khí ngập tràn sự đáng yêu này của hai bạn nhỏ nhưng đành phải lên tiếng :"Xin lỗi hai em nhưng bọn anh phải về rồi, ngày mai Kha Vũ còn có lịch tập sớm để sẵn sàng cho đợt hội quân sắp tới nên không thể nán lại lâu hơn, hai em cần gì thì cứ gọi cho anh nhé , danh thiếp của anh này".

Phó Tư Siêu liền nhận chiếc danh thiếp, cũng hiểu chuyện đáp lại :"Không sao đâu ạ, em trông nó là được rồi, hai người cứ về đi, cảm ơn hai người nhiều lắm, nhóc con này không yếu đến thế đâu."

Gia Nguyên nghe vậy liền có chút tiếc nuối nhưng cũng chẳng có lí do để giữ người đối diện nán lại lâu hơn, đành hơi cúi mặt phụng phịu hai chiếc má bánh bao có phần xẹp xuống vì không khoẻ, đến khi AK và Kha Vũ chào tạm biệt xong, tiến ra cửa phòng thì cậu mới đột nhiên cất lời :"Kha Vũ, khoan đã anh quên chưa chụp hình rồi".

Anh chàng cầu thủ kia mới chợt nhớ ra vấn đề bị mình quên lãng, liền giải thích nhanh chóng với hai người còn lại rồi cùng nhau tranh thủ chụp một chiếc ảnh xem như để làm quen luôn, lúc về còn không quên vẫy tay chào bạn nhỏ dễ thương đang ngồi trên giường nhìn theo anh, lòng bỗng có chút không nỡ, rồi dần dần rời khỏi.

Phía còn lại Gia Nguyên sau khi chào tạm biệt anh bạn mới thì một lần nữa thả mình xuống giường, lòng thầm nghĩ "Tình yêu sét đánh là có thiệt hả taaa?"

Hiii là mình nè, trước tiên cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã quan tâm đến đứa con đầu lòng Vì người mà đến của mình nha, nói thiệt mình chỉ muốn viết để cho khuây khỏa tâm trạng thôi chứ cũng không nghĩ là sẽ có người đọc đâu hihi, do là lần đầu tiên viết với văn phong của mình cũng chẳng phong phú nữa, mạch truyện ra đời theo cảm xúc của bản thân là chính thui nên rất là cảm ơn mọi người luôn á hihi. À còn về nhân vật Mung em gái của Kha Vũ trong chiếc fic này là mình á , ngoài đời những người thân hay gọi mình là Mung nên xin phép lạm quyền nhảy vô fic lun, hihi, mình sẽ cố gắng ra những chap mới thật sớm, một lần nữa chân thành cảm ơn mọi người .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro