Chap 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bright luôn cảm thấy trong mối tình này, chỉ có cậu là đơn phương dành tình cảm.

* * *
"Zata, tối nay đi xem phim với em nha?"

"..."

Anh không trả lời, ánh mắt chăm chú nhìn điện thoại.

Thấy Zata như vậy, Bright cảm thấy bản thân hình như hơi phiền phức, chỉ dám chạm vào tay anh, buông lời nhỏ nhẹ:

"Anh Zata?"

Zata thoáng giật mình, vội vã tắt điện thoại như đứa trẻ bị phát hiện ăn vụng.

"Ơ? Hả? Em ngồi đây từ khi nào thế?"

"Vừa nãy thôi"

"Mà anh này, tối nay..."

Tiếng chuông điện thoại từ máy anh vang lên, cắt đứt lời nói còn dang dở của cậu.

Bright liếc qua màn hình điện thoại. Là Laville? Chẳng phải đây là... tên nhóc nghịch ngợm lớp dưới từng có tin đồn hẹn hò với Zata năm cấp ba hay sao?

Một mối nghi ngờ bắt đầu nhen nhóm trong lòng cậu: Zata đang ngoại tình?

"Anh ra ngoài nghe điện thoại chút"

"..."

"Alo... Ồ..."

Zata đứng dậy ra khỏi phòng, tiếng nói của anh cũng nhỏ dần.

* * *
Tám năm trước, chuyện tình tươi đẹp này là do anh bắt đầu.

"Bright, t-tớ thích cậu!"

Dưới tán lá cây xào xạc, hình bóng hai cậu nam sinh lớp 11 đứng trong góc vườn nhà trường. Một cậu nam sinh e thẹn với bó hoa sao giấy xanh dương trong tay, lấy hết dũng khí tỏ tình với người đối diện. Làn gió thổi qua, làm tăng phần ngọt ngào cho bầu không khí, tạo hiệu ứng cho màn tỏ tình đơn điệu. Nam sinh còn lại mỉm cười hạnh phúc, hẳn như đã chờ ngày này từ lâu lắm rồi. Cậu chàng vén mái tóc xanh dương, đáp lại lời ngỏ ý yêu thương:
"Tớ cũng thích cậu!"

Từ đó, hai người chính thức bước vào cuộc sống của nhau, cùng nhau trải qua thời thanh xuân đẹp đẽ.

* * *
"Bright, trời lạnh rồi, cậu mặc nhiều áo vào... À! Quàng cả khăn nữa này"

"Bright à, cậu muốn ăn bánh không?"

"Bright, cậu mệt sao?"

"Bright giận tớ à?"

"Bright..."

Zata vốn là người không giỏi biểu đạt cảm xúc, nên đôi khi nói chuyện với Bright khá lạnh nhạt. Nhưng từng câu, từng chữ anh nói ra đều chứa đựng sự quan tâm, tình yêu mà anh dành cho cậu. Tông giọng trầm, có chút khàn đầy quyến rũ của Zata phối hợp nhịp nhàng với hành động dịu dàng của anh khiến cậu chìm đắm trong lưới tình, khó mà dứt ra được.

Bright thích anh từ năm lớp 8. Có điều tình yêu giữa nam nhân với nam nhân vẫn là thứ gì đó khó chấp nhận. Một là nói ra và mất cả tình yêu lẫn tình bạn. Hai là lặng im bên cạnh nhìn người ta ôm ấp cô gái khác.

Đã có một lần cậu hỏi anh:

"Này... cậu nghĩ thế nào về tình yêu đồng giới?"

Zata khi này trên mặt vẫn mang nét trẻ con, còn chưa vỡ giọng.

"Sao lại hỏi thế?"

"...Này, đừng nghĩ linh tinh đấy nhá! Tớ... tớ chỉ là tò mò thôi..."

"..."

"Thì... cậu thấy đấy, chị Dextra và nhỏ Sinestrea lớp bên yêu nhau đó. Ai ý kiến cổ hủ gì là hai bả cho đầu thai luôn. Mạnh mẽ thật, nhỉ?"

"Ồ... Tình yêu đồng giới chẳng có gì sai, nhưng tớ không thuộc kiểu đó nên chẳng quan tâm mấy"

"Vậy... nếu bây giờ có một thằng con trai tới tỏ tình với cậu thì sao?"

"... Kinh tởm"

"Ồ..."

Chính anh đã nói như vậy! Chính Zata đã nói như vậy! Khi ấy tim cậu đã nhói đến nhường nào chứ. Thế mà cuối cùng anh lại là người mở lời trước, vậy là cậu đã làm rung động một trái tim sắt đá rồi nhỉ?

Sau khi ra trường, đôi uyên ương cùng thi đỗ vào một trường đại học và cùng nhau tốt nghiệp với tấm bằng sáng giá trên tay. Bên cạnh đó, cả hai đều là thành viên ngầm của tháp quang minh. Nhiều điểm chung như vậy khiến tình cảm đôi bên ngày càng khăng khít. Nhưng sao giờ lại lung lay thế này?

* * *
Bright cực kì thích được anh gọi tên. Đặc biệt là khi lăn giường với anh.

"Bright à... gọi tên anh đi"

Hơi thở ấm nóng phả vào tai cậu. Cả phía dưới lẫn phía trên đều được anh chăm sóc kĩ càng mà ửng đỏ lên. Zata giọng đầy khiêu gợi, khiến người ta như mất hết lí trí, chỉ muốn được ở bên anh.

Khoảnh khắc này, chỉ mình Bright được hưởng thụ, tuyệt đối không thể sẻ chia cho ai khác. Nhưng sẽ ra sao nếu anh chán cậu? Sẽ ra sao nếu anh chỉ coi cậu như đối tượng yêu đương tạm thời? Sẽ thế nào nếu anh thích Laville?

Bright đắm chìm vào thế giới nội tâm của bản thân, không để ý Zata vào khi nào.

"Anh đi có việc, tối nay có lẽ sẽ về muộn, không cần đợi anh"

"..."

Lại nữa, bỏ cậu một mình trong ngôi nhà mà họ dùng tiền tiết kiệm chung để mua - một ngôi nhà đáng lẽ phải có hai người.

______________________
Cảm ơnn vì đã đọc💕
• Chúc các b một ngày tốt lànhh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro