Vợ của Zee Pruk = kẻ đầu sỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữa trưa, sau khi tan học, đoàn người chậm rãi đi theo NuNew.
Bởi vì Zee không muốn nói chuyện nên đội hình được chia thành hai phần – nhóm bạn của NuNew đi phía trước, đội Alpha theo phía sau. Người đi trước không ai thèm để ý, nhóm phía sau chỉ cần đứng cạnh nhau đã phát tán đủ hormone khiến tiếng chụp ảnh vang lên không dứt khắp nơi, đa số camera đều tia tới Alpha có vóc người cao nhất, đẹp trai nhất nhóm.

"Tao hưng phấn quá." Nick ôm ngực tỏ vẻ khó thở.

Jym : "Chẳng lẽ mày là Omega, nên không chịu nổi việc ngồi ăn cơm chung với mấy Alpha à?"

Vẻ mặt Nick như muốn nói "mày thì biết cái gì chứ":

"Đây gọi là cái lợi của việc đoàn kết chặt chẽ vây quanh lớp trưởng, chúng ta phải cố gắng hết sức giữ quan hệ với nhóm bốn Alpha, tránh để lịch sử bế quan toả cảng diễn ra lần nữa... Đi với chúng mày, mỗi buổi tối tan học, tao chẳng có nổi một bữa ăn đêm cùng bạn bè nữa."

Jym nhìn về phía NuNew với vẻ nghi ngờ: " NuNew, mày nói thật đi, có phải mày với lớp trưởng..." cùng đi đánh nhau không?

NuNew giả ngu một cách triệt để: "Hả?"

"Hả cái gì." Jym không cho cậu cơ hội giả ngu qua chuyện: "Giữa chúng mày có giao dịch ngầm à?"

NuNew rung đùi đắc ý: "Tao nghĩ đi nghĩ lại rồi, chắc chắn là không có."

Jin không trần trừ mà vạch trần lời nói dối của cậu:

"Không có mà P'Zee lại mời anh cùng chơi bóng rổ? Rồi lại để anh dựa vào người uống sữa à? Thậm chí, anh ấy còn giúp anh bán nước hoa nữa đấy. P'Zee, giúp anh BÁN- NƯỚC - HOA đấy!!! Anh có biết anh ấy bán bao nhiêu cho cùng một loại nước hoa không? Anh chắc chắn không biết rồi. Sáng nay nước hoa trong tay anh ấy đều được bán hết sạch."

Trên mặt Jin như viết sẵn dòng chữ "You know nothing".

Cả nhóm người khiếp sợ tới mức không biết nói gì khi nghe thấy câu "dựa vào người uống sữa", chỉ có NuNew đơn thuần tự nhủ, biết thế đã nhét thêm hai bình khi có tin đã "bán hết".

Nick cũng cảm thấy cậu đang giấu diếm gì đó : "NuNew, mày đang không chịu chia sẻ bí quyết để đạt thành giao dịch ngầm với lớp trưởng đấy à? Như thế là không tuân thủ đường lối của chủ nghĩa Cộng sản đâu nhé."

Cậu thầm nghĩ, làm gì có bí quyết gì chứ, thay đổi giới tính là được rồi.Nhưng đương nhiên cậu sẽ không nói như vậy, chỉ láu cá trả lời:

"Sao bọn mày không tới hỏi lớp trưởng ấy. Đừng có ở đây bắt nạt người thành thật như tao."

Nick và anh em nhà Jym ngay lập tức câm miệng.

Tuy mồm mép tép nhảy nhưng bản chất của bọn họ vẫn là nhóm người sống rất hướng nội, không ai dám bắt chuyện với Zee.

Lúc này, Pin vốn đang thành thật im lặng đi ở bên cạnh bỗng quay đầu lại, gào lớn đủ cho cả phố nghe thấy: "Lớp trưởng! Cậu và NuNew có giao dịch ngầm gì à?"

NuNew : Meow meow meow?

Con mẹ nó, sao mày lại rống lên một cách thô lỗ như vậy hả!!!!

Tất cả mọi người đều dừng chân, vô thức nhìn về phía Zee.

Alpha đang là trung tâm của mọi ánh nhìn nhẹ nhàng tháo tai nghe xuống, khí lạnh quanh người bắt đầu tỏa ra.


Đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng vào cặp mắt xinh đẹp màu hổ phách, ham muốn xâm lược lộ rõ chẳng hề che giấu. Zee cố ý dừng lại, chậm rãi nói: "Hỏi cậu ấy đi."



Củ khoai nóng bị ném trở về.

"Tôi cũng muốn biết!" Tutor cao giọng hét lên: "NuNew, cậu khai thật xem nào! Cậu làm thế nào để thông đồng với thằng Zee nhà bọn này thế?"

NuNew né tránh, qua loa lấy lệ:

"Việc này, chúng tôi... chúng tôi, đại khái là quan hệ của ba và con trai."

Max liếc nhìn Zee, thấy cậu không hề phản ứng.

Tutor vẫn tiếp tục hét lớn: "Chú còn không biết à? Chú đang hỏi mày sao lại nhận được người ba này. Người muốn làm cháu trai chú đang xếp hàng dài đến tận cổng trưởng kia kìa!"

NuNew lập tức nói bừa: "Chắc là vì... tôi giải đề giỏi chăng?"

"A." Max thấy Zee cười ra thành tiếng rồi mất kiên nhẫn đeo tai nghe lại, đút tay vào túi quần, mặc kệ sự đời đi về phía trước, không quan tâm tới bất kỳ ai.

Lúc tâm trạng Zee không tốt, ai cũng trở thành kẻ xa lạ.

Người trong cuộc không tham dự, ồn ào xôn xao cũng thành vô nghĩa, mọi người sửa sang lại rồi đi tiếp.

Cửa hàng mỳ hải sản do NuNew chọn từ trước rất sạch sẽ, nơi này được trang trí theo phong cách Nhật Bản, chọn thành phần xong thì sang xếp hàng trước quầy thanh toán.

Cậu xếp sau Nick, đúng lúc đó, Zee Pruk cũng bước tới. Thấy cậu, anh yên lặng lùi về phía sau một đoạn, động tác vô cùng tự nhiên.

NuNew : "..."

Nghĩ theo hướng tích cực, tuy người này không muốn nói chuyện, nhưng vẫn vô cùng tuân thủ quy tắc đã đề ra.

Phía trước, Jin cảm thán khi nhìn thấy bát của mấy nam sinh trong nhóm của anh trai mình :

"Mấy anh chọn nhiều thế."

NuNew đau trong tim.

Jym: "Em không biết rồi, 800 năm mới nhổ được một sợi lông trên người nó, khắp chốn đều vui mừng."

Nick : "Còn nữa còn nữa, đây là tiệc mừng, ăn nhiều để thay cho lời chúc phúc đến chú rể."

Jin kích động: "Ai kết hôn vậy?!"

Nick hất cằm: "NuNew đó."

Jin nhìn về phía NuNew và hot boy số một của trường đứng cuối hàng, cười ngại ngùng:

"Em biết ngay mà!"

"Em thì biết cái gì chứ?" Jym không tin mạng lưới tình báo của em trai mình đã vươn đến tận ranh giới của chuyện tình yêu: "Em có biết chuyện NuNew và Vi Vi không?"

Nụ cười của Jin ngay lập tức biến mất:

"Ai cơ ? Vi Vi ? Với P'New ấy hả ? Chỗ nào nhìn ra thế?"

Jym "hừ" một tiếng, tỏ vẻ "anh biết ngay em không biết mà".

Tutor đứng trước Jin vội vàng khoe khoang tin tức vừa hóng hớt được:

"Cái gì mà chỗ nào, người ta là một đôi đó... Làm ơn cho tôi hai phần trai, cám ơn!"

—---------

Tutor lấy mỳ xong liền đi chiếm phòng VIP. Ngay khi cậu vừa đặt chân tới, Type cũng dẫn theo một nhóm người ầm ĩ ùa vào.

Thấy bọn họ, Type vô cùng vui sướng:

"Ái chà! Hội trưởng đẹp trai !"

Kẻ thù gặp nhau không thể không đỏ mắt!

Nhưng ngay sau đó, hắn lại chẳng vui nổi nữa: "Sao cơ, hết phòng VIP rồi à?"

Chủ quán cười xòa: "Bọn họ đã lấy phòng VIP cuối cùng rồi. Mấy cậu quen nhau phải không? Hay là cố gắng chịu chặt, ngồi chung vậy?"

Type nghênh ngang đi đến trước mặt Zee nói : "Nghe thấy không? Mày phải chịu chặt ngồi chung với tao."

Zee không để ý đến hắn, bước sang bên cạnh, nhường chỗ cho NuNew :

"Mày nói với cậu ấy đi."

Type ngạc nhiên, sao hôm nay thầy của hắn lại được thăng chức thành người phát ngôn cho Chính phủ vậy? Thằng kia nhường ngôi rồi à?

Bữa ăn này do NuNew mời, có trốn cũng chẳng được, cậu đành bất chấp hiểm nguy, nở nụ cười với Type.

Cậu khống chế biểu cảm gương mặt rất tốt, nụ cười miễn cưỡng nhưng lại rất ôn hòa. Type cảm nhận được vẻ hiền lương thục đức của NuNew, đảo mắt nghiền ngẫm nhìn hai người.

Tuy bình thường Zee Pruk rất lười nhác, nhưng vẫn đồng ý gánh vác trách nhiệm quản trò tại trường trung học. Dù gì thì cũng không đến lượt mấy người Tutor, Max, đứng ra đại diện.

Sao hôm nay lại đến phiên NuNew chỉ huy?

Ý nghĩ thoáng vụt lên đưa Type rời xa khỏi hiện thực. Hình ảnh cái ôm trên sân bóng, cảnh tượng thì thầm trong quán net, tất cả lần lượt hiện ra trong đầu hắn. Type nhìn về phía Zee đầy ẩn ý.

Hắn từng gặp những người đàn ông bỗng nhiên mất đi hứng thú với tất cả mọi thứ bên ngoài như thế này.

Vừa nhìn đã biết, đây chính là loại đàn ông đã tìm được đối tượng ghép đôi của mình rồi...

... Hắn khó mà tưởng tượng Zee Pruk thuộc hàng ngũ những Alpha để vợ quyết định mọi chuyện, thật mất mặt Alpha quá.

Nghĩ tới đây, Type chợt nhớ Zee Pruk từng quấn đầu ngón tay quanh chiếc len màu xanh, nói mình và người nọ có quan hệ mập mờ không thể nói cho người khác.

Đôi mắt xinh đẹp của Type ngay lập tức bật mode "Rắn Lục Đỏ" theo dõi NuNew !

Vợ của Zee Pruk = kẻ đầu sỏ gây tội.

Lại có, vợ của Zee Pruk = thầy của hắn.

Suy ra, kẻ đầu sỏ gây tội = thầy của hắn.

Type tức điên quát lên :

"Hay lắm! Hóa ra là thằng nhãi cậu."

NuNew không ngờ chỉ đi ăn thôi mà cũng gặp chuyện, tuy vậy, cậu vẫn kiên định giả ngu: "Sao?"

"Tao đoán không sai đâu đúng không?". Type đi một vòng quanh NuNew nói tiếp :

"Mày chính là kẻ đánh lén kia."

"Kẻ đánh lén cái gì chứ?"

Type sầm mặt:

"Lúc ở trong ngõ dũng cảm lắm cơ mà, giờ giả bộ cái gì? Zee Pruk đang ở ngay đây, mày không sợ khiến hắn mất mặt à?"

NuNew lấy lại tinh thần, vẫn tiếp tục giả vờ, tỏ vẻ thật thà xoa tay:

"Ôi chao, cậu xem, trông tôi như thế này mà lại dám đánh cậu sao..."

"Đúng là không giống."

NuNew nghe vậy từ từ thở ra.

"Tao cũng không tin đâu, nhưng nếu mày là bạn trai của nó thì tao không thể không tin." Type gác cánh tay lên vai Zee, tùy tiện so sánh:

"Cái áo mà nó bảo giúp nó "tuốt" ra ấy, không phải của mày thì còn của ai được nữa?"


NuNew : "...?"

Nam sinh tới tuổi này, chuyện nên hiểu đều đã hiểu, chuyện không nên hiểu cũng hiểu luôn. Đến một người nhìn qua có vẻ rất trong sáng như cậu cũng là đệ tử thân truyền của các porn stars có tiếng. Bình thường, thằng Jym ngồi bàn trên vòng tay làm cái dấu OK, cậu cũng lập tức chọt ngón trỏ vào đó với một tốc độ điên cuồng như bề bề tung nắm đấm.

Chỉ có điều, xem trên video không giống với việc chứng kiến ở hiện thực.

Mặt cậu đỏ rần, nhìn Zee với vẻ không thể tin được, sự căm giận trong mắt như muốn nói: Sao cậu có thể làm như vậy?! Chiếc áo kia... Tôi vốn đang định chờ đến khi quan hệ giữa chúng ta bình thường trở lại sẽ xin nó về một cách êm đẹp! Thế mà hiện giờ nó đã không còn sạch sẽ nữa rồi, cmn!

Alpha bị lên án vẻ mặt không thay đổi, bỏ tai nghe ra, hất tay Type xuống nói :

"Mày nói linh tinh gì vậy?"

Type nhướng mày:

"Đó chẳng phải những gì mày nói sao?"

"Nói vớ nói vẩn." Giọng Zee trầm hẳn xuống, ai cũng nhận ra hôm nay quanh người anh ngập tràn sát khí.

"Mày không phải bạn trai nó à?" Type không sợ chết chỉ vào Zee, rồi hỏi NuNew.

Mồ hôi lấm tấm trên trán cậu. Cậu không dám nói đúng, cũng không dám nói không. Một người đang trong giai đoạn nhạy cảm còn kẻ kia lại là chó điên, cậu có cảm giác bây giờ mình nói gì thì một trong hai Alpha kia cũng sẽ ra tay với mình.

Thấy cậu mãi không lên tiếng, Zee lạnh lùng trả lời: "Người ta là bạn trai của bạn học Vi Vi đấy."

"Vậy sao?" Type đứng tại chỗ nhìn chằm chằm NuNew, giọng đầy mỉa mai, cười như không cười.

Một lúc sau, hắn dời tầm mắt từ cậu về phía Zee, nói:

"Sao hôm nay mày nói chuyện chua thế nhỉ? Nếu người ta là bạn trai của bạn học Vi Vi, mày phải nói cho rõ chứ, giọng điệu kỳ cục thế."

Nói xong, chẳng đợi Zee trả lời, Type đã nghênhngang bỏ lại hai người, bước vào phòng.

—----------

Type gọi đồ, dẫn người chen chúc ngồi ăn trongphòng. Bữa cơm này vốn đã vô vị, khi Zee buông bát rời đi đầu tiên, bữa ăn lậptức trở thành dịp để Type hù dọa những người khác. Có lẽ phải ghi nhận đây làlần mời khách tệ nhất trong lịch sử.

Đến khi thanh toán, NuNew phát hiện Zee đã trảtiền trước rồi. Trong lòng hụt hẫng, cậu mở WeChat ra chuyển tiền cho hắn.

Nu Meow : "Tôi đã nói để tôi mời rồi mà, saocậu còn trả?"

Zee.Pruk : "Hiện giờ tôi không muốn nóichuyện."

Nu Meow : "Được rồi, tôi không làm phiền cậunữa."

Zee.Pruk : "Tốt nhất cậu nên nói chuyện vớitôi nhiều hơn."

Nu Meow : ...?

Alpha trong giai đoạn nhạy cảm khó chiều thế!

Khó chiều thì thôi, cậu không chiều nữa, NuNewghé vào mặt bàn, ngủ say.

Không biết vì sao gần đây cậu rất dễ buồn ngủ.Có lẽ là mệt mỏi do phải đấu trí với hai Alpha, tóm lại, trạng thái tinh thầncủa cậu không tốt lắm, hơi giống bị cảm.

Suốt cả buổi chiều, cậu đều mê man sụt sùitrên bàn học, một đống giấy dính quanh mặt. Tan học, cậu chỉ mong được về thẳng nhà ngủ một giấc.


Nào ngờ, vừa tới chỗ để xe đạp, có người chợt dùng lực đẩy lưng cậu. Ngay sau đó, NuNew đã bị bắt chéo hai tay ra sau lưng, đè lên tường.

Một giọng nói ngọt lịm nhưng khiến người ta sởn gai ốc vang lên bên tai: "Thầy à~ đến nhà giúp tôi học bù nhé?"

-------------

NuNew bị tịt mũi đã nhiều ngày, nhưng giây phút này, như có một mùi hương cực nồng sộc thẳng vào khoang mũi cậu. Không khí mang theo mùi hương đặc quánh tràn lên đại não, khiến cậu cảm thấy chóng mặt buồn nôn, thậm chí còn suýt phun ra.

Type cũng phát hiện sự khác thường của cậu.

Hắn buông lỏng tay ra, vừa xoay người cậu lại đã lập tức nhướng mày.

Theo động tác của Type, luồng áp lực trên đỉnh đầu NuNew cũng tan đi ít nhiều. Cậu chậm chạp đứng thẳng dậy, vuốt ngực, khóe mắt hồng hồng:

"Muốn học gia sư thì nói năng cho đàng hoàng, đừng có động tay động chân... Buổi tối tôi có hẹn rồi, không đi chỗ cậu được đâu."

Thấy người nọ đỏ mắt, Type đột nhiên nảy ra một suy nghĩ. Hắn vươn tay chống lên vách tường sau lưng đối phương:

"Tôi bảo này, chắc cậu không phải Omega đâu nhỉ?"

Đầu NuNew như sắp nổ tung thành một quả pháo hoa, sao trực giác của đám Alpha lại nhạy bén quá vậy?

Cần gì phải làm xét nghiệm sinh hóa ABO, để bọn họ ngửi là có kết quả chính xác 100% luôn rồi.

Dứt lời, Type cúi sát lại, định ngửi mùi hương trên cổ cậu. Người kia nghiêng đầu né tránh theo bản năng. Phát hiện đối phương từ chối mình, Type nhìn chằm chằm vào mắt cậu. Cứ thế, ánh mắt hai người giao chiến giữa không trung.

NuNew thấy lạnh toát cả người. Type vô cùng bá đạo, bất cứ hành động chống đối nào cũng có thể khiến hắn nổi điên. Hơn nữa, việc cậu né tránh cũng thể hiện sự chột dạ, như thế rất dễ khiến đối phương đưa ra đáp án khẳng định trong lòng.

Nhưng thật không ngờ, lần này đại ca trường lại không hề có hành vi quá khích.

Hắn không nói nhăng nói cuội, cũng chẳng ra tay đánh người, chỉ dùng đôi mắt hoa đào xinh đẹp chăm chú nhìn cậu. Ánh mắt ngày càng mê man, cuối cùng hắn cũng không nhịn được nữa, ghé đầu lại gần hơn.

Giờ thì NuNew đã nổ thành một chùm pháo hoa luôn rồi! Nhưng tốc độ phản ứng cực kỳ mau lẹ giúp cậu dán chặt lưng vào bức tường phía sau, bình tĩnh nói: "Một nụ hôn sẽ trao đổi 9ml nướt bọt và 300 triệu con vi khuẩn."

Ánh mắt mơ màng của Type dần lấy lại ánh sáng, động tác đổ người về phía trước cũng dừng khựng lại, dường như lý trí của hắn đã trở về.

NuNew vẫn tiếp tục nỗ lực bảo vệ bản thân, cậu lấy khăn giấy trong túi áo ra, xì mũi thật mạnh ngay trước mắt người đối diện.

Type : "..."

—---------

NuNew vứt cục khăn giấy đã vo tròn vào thùng rác, day cái mũi đỏ ửng, lên tiếng hỏi:

"Sao cậu lại nghĩ tôi là Omega?"

Type cười lạnh: "Đm, tôi cũng rất muốn biết đây." Nói xong, hắn lập tức quay người rời đi.


NuNew cho rằng mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, thản nhiên đi về phía chiếc xe đạp yêu quý của mình.

Type đi xa mấy mét, vừa quay đầu đã thấy người nọ đang mở khóa xe. Hắn tức đến khó thở, bước tới đạp mạnh vào bánh xe của cậu, quát: "Lăn tới đây ngay!"

NuNew chớp mắt:

"Tôi đã bảo tối nay tôi phải dạy người khác rồi mà, lần sau cậu nhớ hẹn sớm hơn một chút."

Type khoanh tay đếm số: "1."

Sau khi đếm đủ ba tiếng, Type sẽ ra tay. Đây là điều tất cả học sinh trong trường đều biết.


"Đừng đừng đừng!" NuNew nhanh tay khóa xe đạp lại lần nữa, đứng dậy ngoan ngoãn đi theo Type. Vừa đi, cậu vừa sờ mũi, cười cười như thể làm lành:

"Còn không phải do tôi sợ lây bệnh cảm cho cậu hay sao..."

"Lây bệnh cho tôi tôi giết cậu." Type trầm giọng nói.

Hai người lên xe.

Tuy gia đình Type không để ý quá nhiều đến hắn nhưng vẫn chu cấp tiền thường xuyên, nên phong cách của hắn khá là hào nhoáng, có ô tô xịn, có lái xe riêng, nói chung là ngang cơ với Zee.

NuNew ngồi cạnh Type, ân cần hỏi thăm: "Bạn học Type muốn học môn gì?"

Không gian nhỏ hẹp và khoảng cách quá gần khiến Type hơi ngơ ngẩn. Hắn khẽ nhíu mày, cong môi nở một nụ cười đầy nguy hiểm với thiếu niên bên cạnh: "NuNew, có phải mấy người các cậu đều coi tôi là kẻ ngốc không?"

--------------

Vừa nghe hắn hỏi như vậy, NuNew đã biết mình toang rồi. Chuyện trưa nay hẳn là không thể qua mắt người này được.

Type đã nhận định cậu chính là kẻ đánh lén hắn hôm nào.

NuNew đã chuẩn bị tinh thần từ trước, cũng đã nghĩ ra phương án đối phó rồi, nói chung cậu cứ sống chết không chịu nhận thôi. Thế nên lúc này, cậu buồn bã nói:

"Ầy, bạn học Type à, tôi chỉ là một con mọt sách, chắc chắn không thể so với kiểu học sinh chăm chỉ thực hành như cậu. Cậu bảo tôi làm bài thì được, những cái khác tôi thật sự bó tay. Tôi chính là người kém nhất trong tốp giỏi đấy, làm sao thông minh bằng cậu được."

Nhìn vẻ mặt ủ ê của đối phương, Type lập tức bật cười. Hắn vắt chéo chân, cố ý dùng mũi chân cọ vào đùi người bên cạnh, nói:

"Cậu cũng không nằm trong tốp giỏi."

NuNew gật đầu như giã tỏi:

"Đúng đúng đúng, cậu nói đúng, tôi không nằm trong tốp giỏi, tôi là diện kém của tốp kém."

Cặp mắt hoa đào mang theo ý cười bỡn cợt hơi nheo lại, Type lại hỏi:

"Thế cậu nói coi, Zee Pruk ưng cậu ở điểm nào?"

NuNew khẽ động trong lòng.

"Ấy... Chuyện này không thể nói bừa được đâu..." Mở tròn mắt, cậu hệt như chú mèo nhỏ bị dọa hoảng sợ: "Sao Zee Pruk lại để ý tôi được chứ? Để ý cái gì? Ngoại hình xấu xí của tôi hay là đôi chân quanh năm không rửa của tôi hả?"

Nghe được mấy chữ "đôi chân quanh năm không rửa", Type lập tức rụt bàn chân đang muốn thò vào ống quần của đối phương lại.

NuNew cười thầm, tiếp tục phân tích:

"Thứ nhất là giới tính không thích hợp. Thứ hai, xung quanh Zee Pruk có thiếu Omega xinh đẹp đâu, ngay cả TanPi kia, tôi thấy cũng khá là xinh đẹp." Hoảng lên, cậu liền lôi cả TanPi ra làm lá chắn chẳng chút ngượng ngùng.

"Tôi thấy cậu cũng rất ưa nhìn." Type biếng nhác nói, lại vươn tay cướp lấy điện thoại của đối phương, trực tiếp tắt nguồn.

"Cậu là Alpha, cậu không thể u mê như vậy!" NuNew ra sức đập ghế nói.

"Được rồi. Nghỉ ngơi trước đi. Chờ khi về đến nhà chúng ta sẽ từ từ tâm sự." Type cong khóe miệng, nhắm mắt lại làm gương.

Hắn vừa ngủ, sắc mặt cậu đột nhiên lạnh hẳn đi. Cậu quay đầu nhìn cảnh vật đang lướt qua bên ngoài cửa sổ, nhớ ra nhà của tên này ở vùng ngoại ô.

Một nơi hoang vu vắng vẻ...

Đậu má... đám Alpha này chẳng có tên nào dễ lừa gạt cả.

Vươn tay day huyệt thái dương hòng giảm bớt cơn đau đầu, nhưng cảm giác choáng váng của cậu càng trở nên mãnh liệt. Tình trạng của cậu hiện giờ hơi giống khi hạ đường huyết, nhưng lại có gì đó hơi khang khác.

--------------

"Buổi tối đi boxing không?" Dưới tầng một của tòa nhà giảng đường, Tutor vừa dắt một chiếc xe đạp địa hình vừa hỏi mọi người.

Max đẩy gọng kính viền vàng nói :

"Bài tập của mày thì sao?"

Tutor : "Điểm thi của tao toàn liệt! Liệt hết!"

"Đi." Zee ở bên cạnh mở miệng nói.

Max nhìn Zee bằng ánh mắt đầy hứng thú, xem ra hôm nay lửa giận trong lòng thằng này chẳng nhỏ chút nào đâu.

Alpha thành niên là loại sinh vật táo bạo và nóng nảy, họ cần bộc phát sức mạnh đang trên đà trào dâng. Thế nên các quán boxing mọc ra như nấm sau mưa kia luôn bị nhấn chìm trong một biển hormone vô cùng đáng sợ.

Chỉ là đã rất lâu Zee không tới những chỗ như vậy nữa. Khả năng tự chủ của anh rất mạnh, cảm xúc cực kỳ ổn định, đồng thời anh cũng có nhiều cách để giải tỏa hơn là đấm đá. Kỳ nghỉ đông năm trước, Zee tự giam mình trong nhà một ngày một đêm để viết code, lập trình ra một game, ném lên Steam là kiếm liền hơn trăm vạn.


Đúng là chuyện khiến Zee Pruk bất đắc dĩ đến mức phải dựa vào sức mạnh để trút giận cũng không nhiều lắm.

Max đẩy mắt kính, đoán chắc phải có lí do thì thằng này nhà mình mới tham gia hoạt động tập thể như thế, không khỏi tìm kiếm đám Beta nọ theo bản năng. Rất nhanh sau đó, cậu nhìn thấy Jym, người cao nhất bọn : "Thằng Jym"

Jym cùng em trai đang cãi nhau với Nick, nghe tiếng gọi bèn quay đầu lại.

Tutor vô tâm vô phế, nghĩ cùng ăn một bữa cơm là đã trở thành anh em rồi, hô to:

"Buổi tối đi boxing không?"

Jym vừa định từ chối, Nick ở bên cạnh đã reo lên: "Đi đi đi đi đi!" Jym lườm cậu ta:

"Đi cái cục cớt, mày là Beta, đi theo làm gì? Định đóng bao cát hả?"

Nick : "Chẳng qua là mày sợ pheromone của những Alpha khác mà thôi! Hừ! Không có tương lai!"

Max cười xấu xa : "Ồ? Sợ pheromone của những Alpha khác? Vậy càng phải đi chứ, quán boxing sẽ giúp cậu chữa khỏi chứng mẫn cảm."

"Đừng đi." Zee vẫn luôn im lặng đột nhiên mở miệng. Hắn đứng ở đầu gió, sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt lạnh lùng. Sau khi nhìn qua nhóm Beta một lượt mà không thấy thiếu niên tóc vàng luôn cười tủm tỉm, hắn thu lại ánh mắt.

Jym và Nick ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ đều cảm thấy lớp trưởng quá lạnh lùng và xa lạ.

Zee không nói nhiều, đút tay vào túi quần, tỉnh bơ đi lướt qua bọn họ. Hắn đã lên tiếng, những người khác cũng không mời mọc thêm, lập tức đi theo hắn.

"Vì sao?" Đi được mấy bước, Tutor còn quay đầu lại nhìn: "Càng đông càng vui chứ."

"Việc này để bạn học New biết sẽ không hay." Max nhắc nhở đầy thiện ý :

"Bọn họ là bạn của cậu ấy mà."

"Bạn học New là ai?" Zee bình tĩnh hỏi lại.

Max sửng sốt.

"NuNew đấy." Tutor tùy tiện nói: "Chẳng phải mày rất tốt với nó à?"

Zee không đáp, khóe miệng cứng đờ, vẻ mặt vô cảm.

Max lại mỉm cười, chậm rãi đẩy chiếc kính gọng vàng trên sống mũi. Cậu vốn tưởng Zee không nhìn thấy NuNew nên mới không rủ mấy người kia đi chơi cùng.

Giờ xem ra, thằng này cũng không ngây thơ như vậy. À không, ở một khía cạnh nào đó còn ngây thơ hơn ấy chứ.

Cũng biết giận dỗi ghê ta.

----------------

Vừa đi được vài bước, Zee chợt cảm thấy lồng ngực dâng lên cảm giác khó chịu, theo đó là sự hoảng hốt khó diễn tả bằng lời. Trong nháy mắt, adrenalin trong máu anh tăng vọt lên.

Sức khỏe của anh vốn rất tốt, phản ứng bất ngờ như thế này quả thật chưa từng xuất hiện.

Zee dừng bước, chờ cảm giác hốt hoảng qua đi. Đột nhiên nhận ra được điều gì, anh quay đầu nhìn nhóm Beta tự kỷ.

1, 2, 3... không có 4.
Rồi nhanh chân bước tới trước mặt Jym, nhìn đối phương bằng ánh mắt thâm sâu và u tối, trầm giọng hỏi: "Cậu ấy đâu?"

Jym không hiểu đầu cua tai nheo gì, suy nghĩ một lúc mới ý thức được Zee đang hỏi NuNew,hoảng sợ đáp: "... Tan học cậu ấy đã về rồi, bảo là cảm thấy trong người không thoải mái."

"Trong người không thoải mái?" Zee nhướng mày hỏi tiếp : "Không thoải mái thế nào?"

"Chắc là cảm nhẹ. Tôi thấy cậu ấy xì mũi liên tục."

"Choáng váng? Phát sốt? Vã mồ hôi lạnh?" Zee hỏi dồn dập.

Là một Alpha, Jym cũng không hiểu mấy vấn đề này, chỉ biết trả lời theo ấn tượng sẵn có trong đầu: "Cũng na ná vậy."

Khi hai người bọn họ đang trò chuyện, Nick tranh thủ nhìn về phía nhà để xe:

"Ế? Xe đạp của NuNew vẫn ở trường này."

Thấy Zee nhìn sang phía mình, cậu vội vàng giải thích:

"NuNew đi học bằng xe đạp. Cậu ấy yêu xe đạp của mình lắm, xe còn người còn. Chắc chắn cậu ấy vẫn đang ở trường."

Zee nói rành rọt từng tiếng: "Chia nhau đi tìm."

Mọi người: "... Ớ?"

Zee : "Hiện giờ tình trạng của cậu ấy rất nguy hiểm, tôi phải đưa cậu ấy đi bệnh viện!"

Dựa vào các bệnh trạng vừa rồi, rất có khả năng NuNew đang trải qua kỳ phát tình đầu tiên.

Omega bình thường đều phân hoá khi còn rất nhỏ dưới sự giám sát của phụ huynh hoặc giáo viên trong trường. Chờ phân hoá hoàn toàn, bọn họ mới có kỳ phát dục đầu tiên, lúc ấy sẽ cần nhập viện để nhận được sự chăm sóc chuyên nghiệp từ các y bác sĩ.

Nhưng NuNew đã 18 tuổi rồi, tình trạng của cậu vô cùng hỗn loạn, thậm chí còn có khả năng đón nhận lần phát tình đầu tiên ngay khi chưa phân hóa xong.

Zee cảm thấy phản ứng quá khích của mình là vì NuNew đã gặp chuyện. Anh là người đầu tiên ngửi thấy pheromone của đối phương, chứng tỏ độ phù hợp của hai người cực cao, giữa bọn họ chắc chắn phải có một mối liên hệ bí ẩn nào đó.

Tuy mọi người đều không biết tại sao NuNew lại gặp nguy hiểm, nhưng Zee nói vô cùng chắc chắn, nên cả đám vội chia nhau đi tìm.

Max và Zee cùng tìm ở tầng một tòa nhà giảng đường. Thấy người kia có biểu hiện thiếu kiên nhẫn, Max đẩy nhẹ gọng kính, bắt chước giọng điệu của đối phương: "Bạn học New là ai?"

Zee lườm Max một cái.

Max vội vàng ngậm miệng, cất bước nhanh hơn.

Ánh mắt Zee lúc này hệt như biển rộng trước cơn bão lớn.

---------

Tìm hơn nửa tiếng đồng hồ ở khắp hang cùng ngõ hẻm trong trường, nhưng cả đám vẫn không thấy NuNew đâu. Gọi điện cậu không nghe, nhắn tin cũng chẳng thấy trả lời.

Nick cảm thấy hành động của bọn họ chẳng hề đúng đắn. Cậu không hề lo cho NuNew chút nào, trong lòng cậu, NuNew là một người có thể giải quyết êm xuôi mọi chuyện:

"Chắc cậu ấy đi dạy học rồi!"

"Đi dạy học?"

"Cậu ấy đang làm gia sư mà." Nick giải thích: "Nếu nhà của học sinh ở xa, cậu ấy sẽ đi bằng xe bus."

Tutor cũng cảm thấy chuyện này chẳng to tát gì: "Cảm cúm thôi, mày lo lắng thế làm gì... Tao đói rồi."

Gia sư...

Zee đột nhiên nhớ đến tiếng gọi "thầy ơi" ngọt xớt mình nghe được hôm nay. Lập tức lấy điện thoại ra, gọi cho Type.

Đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì chuông điện thoại vang lên, Type liếc qua màn hình sau đó quay sang nhìn NuNew bằng ánh mắt đầy đắc ý:

"Còn bảo không thích, chẳng phải đã tìm tới rất nhanh sao?" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro