(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bị ràng buộc bở hệ thống sự thật.

Trong chương trình tạp kỹ dành cho người sành ăn, tôi đã mở miệng gọi nam diễn viên: "Anh trai".

Nhìn tiểu thịt tươi(*) hàng đầu, tôi buột miệng gọi: "Anh trai".

(*) Tiểu thịt tươi (小鲜肉): là khái niệm đặc biệt, được nền giải trí Hoa ngữ khai sinh và dần phổ biến rộng rãi trên toàn Châu Á để chỉ những chàng trai trẻ trung, ngoại hình thanh tú, làn da không tì vết, ăn nói nhỏ nhẹ và sở hữu vẻ đẹp mang hơi hướng phi giới tính (unisex)

Khi gặp một tuyển thủ thiên tài thể thao điện tử, tôi ngoan ngoãn gọi: "Anh trai".

Từng bình luận điên cuồng chửi mắng tôi trên Live stream

【Geigei, cô là gà mái đến thời kỳ muốn đẻ trứng à?】

【Muốn được hot đến phát điên à? Không biết xấu hổ!】

【Một câu anh trai, hai câu anh trai, tôi thật sư muốn tát cô ta!】

【Lâm Thanh Chi, cút ra khỏi chương trình!】

Sau đó

Phương hướng của cuộc tấn công thay đổi triệt để, cư dân mạng đuổi theo và gọi tôi là em.

Họ đều muốn làm chị dâu cả, chị dâu thứ, chị dâu ba của tôi.

1

"Nhà hàng bên bờ biển" là một chương trình tạp kỹ nổi tiếng dành cho người sành ăn.

Bởi vì những vị khách nam được mời đều là những người nổi tiếng ở một lĩnh vực nào đó.

Diễn viên ba lần nhận giải nam chính xuất sắc nhất - Ảnh đế Giang Từ, ca sĩ đỉnh lưu - Tạ Kỳ Hàn, thiên tài thể thao điện tử - Mục Dã Xuyên.

Dù là ai thì người đó cũng có hàng chục triệu người hâm mộ trên Weibo.

Còn tôi, Lâm Thanh Chi, nhân vật phản diện bị toàn bộ cư dân mạng mắng là trà xanh độc ác.

【Nhóm chương trình điên à? Tại sao lại mời Lâm Thanh Chi?】

【Lâm Thanh Chi là một con chó cái trà xanh. Trong chương trình tạp kỹ sinh tồn ngoài trời trước, cô ta đã khiến gia đình Dĩnh Bảo của chúng tôi khốn khổ!】

【Ồ, Sở Dĩnh đến rồi! Đẹp và dịu dàng quá! 】

【Vợ Sở Dĩnh của anh!】

Tôi và một vị khách mời nữ khác, Sở Dĩnh, được sắp xếp trên cùng một chiếc xe của chương trình.

Sở Dĩnh mặc một bộ váy trắng như tuyết, dịu dàng và trí thức, mỉm cười nhẹ trước màn hình Live stream.

Tôi cười nhẹ: "Giả vờ."

Sở Dịch quay lại nhìn tôi, bày ra bảy phần kinh ngạc, ba phần đau lòng.

Tôi mỉa mai khen: "Diễn tốt lắm".

Sở Dĩnh bị oan đến mức muốn đỏ mắt giải thích với tôi.

Tôi không rảnh nói chuyện với cô ấy mà quay người đi về phía ngôi nhà gỗ ven biển.

Cái này, không có cách nào cả.

Tôi bị ràng buộc với hệ thống sự thật, một số lời nói không thể giữ lại được.

2

Trong nhà hàng bằng gỗ, nam diễn viên Giang Từ đã đến trước.

Tôi không thể tránh được, đi thẳng về phía anh và gọi: "Anh trai".

Giang Từ ngạc nhiên nhìn tôi.

Anh ấy phong độ gật đầu: "Xin chào."

Tôi cố gắng ngậm miệng lại để ngăn cản bản thân nói thêm những điều không nên nói.

Ảnh đế không hề biết về sự tồn tại của em gái là tôi.

Trước khi chết, mẹ tôi bắt tôi phải thề độc, cấm tôi đi gặp các anh của tôi.

Giờ có được tính là tôi không chủ động đi tìm anh ấy không?

"Anh Từ, đây là em gái anh à?"

Một giọng nam không kiềm chế được vang lên phía sau tôi.

Đó là Tạ Kỳ Hàn, tiểu thịt tươi hàng đầu.

"Không, cô Lâm chỉ là khách sáo thôi." Nam diễn viên xuất sắc nhất Giang Từ thản nhiên nói.

Tạ Kỳ Hàn nhướng mày quay đầu nhìn ta: "Cô Lâm?"

Tôi mím chặt miệng hơn.

Nhưng hệ thống không được kiểm soát bởi con người.

"Anh trai."

Tôi mở miệng và buột miệng nói ra.

Kênh Live stream bùng nổ bình luận

【Geigei, cô là gà mái đến thời kỳ muốn đẻ trứng à?】

【Biến đi, đừng đến gần anh Hàn của tôi để tạo độ hot!】

【Đưa anh trai của chúng tôi đi!】

【Lâm Thanh Chi xứng đáng là bậc thầy nghệ thuật trà đạo, chỉ cần mở miệng là toàn mùi trà xanh! 】

3.

Sở Dĩnh đi tới giả vờ thân mật với tôi, nhỏ giọng nói: "Chi Chi, em không biết Tạ Kỳ Hàn ghét nhất những người giả vờ thân quen với anh ấy sao?"

Tôi mặt không biểu cảm: "Tôi cũng ghét những người giả vờ thân quen với tôi."

Bày ra tư thái chị em tốt với tôi?

Cô ấy rõ ràng đã âm mưu hạ thấp tôi trong các chương trình tạp kỹ ngoài trời, dẫn dắt người hâm mộ chửi bới tôi trên mạng.

Chưa kể đến, cô ấy còn giả vờ thì thầm, nhưng thực tế là chúng tôi không cầm mic mà đang thu âm thanh được trực tiếp!

Tôi liếc nhìn màn hình lớn phát sóng trực tiếp của nhóm chương trình, màn hình đang oanh tạc những bình luận mắng chửi tôi.

【Sở Dĩnh ân cần nhắc nhở cô, tại sao cô lại có thái độ như thế?】

【Lâm Thanh Chi thật ghê tởm, cô ấy gọi khách mời nam là anh trai một cách trìu mến, nhưng với khách mời nữ lại cho thái độ xấu.】

【Có thể cho Lâm Thanh Chi cút khỏi chương trình không?】

Rời khỏi là không thể.

Hợp đồng đã ký, tiền công đã trả, bắt tôi nhổ ra à?

Tại sao!

4.

Giang Từ và Tạ Kỳ Hàn đều vào bếp làm việc, tôi ở lại sảnh trước để bày bàn ghế.

"Chi Chi, chúng ta giúp rửa rau đi, các anh nhất định đang rất bận."

Sở Dĩnh "tốt bụng" thuyết phục tôi.

"Tôi không đi."

Trong trường hợp tôi không thể không tiết lộ trải nghiệm cuộc sống của họ, nó sẽ nằm trong top hotsearch ngay lập tức.

"Kìa, em..." Sở Dĩnh giậm chân, rèn sắt không thành thép, "Chi Chi, em ở đây làm mấy việc nhẹ nhàng, người hâm mộ sẽ mắng em là kẻ lười biếng."

Tôi đưa tay nhấc ghế lên và ngước nhìn cô ấy.

"Vậy là cô đang nhắc nhở fan mắng tôi sao? Bàn ghế tự di chuyển dễ dàng? Ở đây không cần người dọn dẹp? Nóng bức như thế này, tất cả đều chen chúc vào bếp? Vậy sau khách đến gọi đồ ăn thì ngồi ở đâu?"

Sở Dĩnh bị tôi nói đến nghẹn họng

Trên màn hình hiện lên bình luận tán thành

【Nói một cách yếu ớt, Lâm Thanh Chi nói không sai, nhà bếp bận rộn, sảnh trước cần nhân viên.】

【Đúng rồi, chết tiệt! Cô ta cố tình ức hiếp Sở Dĩnh!】

【Sở Dĩnh thật dịu dàng và tốt bụng, Lâm Thanh Chi thực sự là một con sói mắt trắng!】

5

Sở Dĩnh ngượng ngùng bước đến quầy thu ngân và không nói chuyện với tôi nữa.

Tôi được yên tĩnh.

Nhưng chẳng bao lâu, một bóng người cao lớn xuất hiện ở cổng.

Thiên tài thể thao điện tử Mục Dã Xuyên bước tới.

Bình luận kêu gào

【Ahhh, chồng tôi đến rồi!】

【Phía trước đừng cướp chồng tôi!】

【Mục Dã Xuyên đẹp trai quá, tôi đã khóc khi xem trận đấu cuối cùng của anh ấy trước khi giải nghệ!】

【Mọi người bình tĩnh, tôi cá một gói que cay, trà xanh Lâm Thanh Chi sẽ lại nổi tiếng.】

Mục Dã Xuyên đi thẳng về phía tôi.

Anh ấy mặc một chiếc áo len đen có mũ trùm đầu và quần thể thao cùng màu. Dù đã hai mươi bốn tuổi nhưng anh ấy vẫn có một cảm giác trẻ trung tự nhiên.

"Lâm Thanh Chi?" Anh chủ động bắt chuyện với tôi.

Tôi mỉm cười và gật đầu lịch sự.

"Anh đã xem vở kịch cổ tích em tham gia, diễn xuất rất tốt."

Mục Dã Xuyên có vẻ muốn trò chuyện với tôi.

Tôi sợ nói nhiều quá sẽ không kiềm chế được nên trả lời ngắn gọn: "Cảm ơn lời khẳng định của anh."

Mục Dã Xuyên hơi cong môi.

Anh ấy có một khuôn mặt đẹp trai, nhìn tôi đầy ẩn ý.

Cổ họng tôi ngứa ngáy, từ "Anh trai" sắp bị tôi bật khỏi miệng.

Thấy tôi ngập ngừng không nói nên lời, Mục Dã Xuyên ân cần hỏi: "Em có muốn hỏi anh chuyện gì không? Em cứ nói thẳng là được."

Tôi nhìn chằm chằm vào anh, hốc mắt tôi đỏ hoe.

Cuối cùng, tôi nhịn không được khẽ gọi một tiếng: "Anh trai."

Mục Dã Xuyên nhẹ nhàng cười, đáp: "Anh thực sự có một em gái."

Tôi:? ? ?

Trên Live stream bắt đầu cơn bão bình luận giận dữ

【Tôi nói thẳng nhé! Người phụ nữ Lâm Thanh Chi này thực sự lại đẻ trứng!】

【Muốn được hot đến phát điên à? Không biết xấu hổ!】

【Một câu anh trai, hai câu anh trai, tôi thật sư muốn tát cô ta!】

6

Tôi nhìn anh đầy nghi ngờ.

Có phải Mục Dã Xuyên vừa nói điều đó một cách tình cờ?

Chỉ là đùa thôi nhỉ?

Anh ấy không thể nào biết được còn có một người em như tôi.

Mục Dã Xuyên hỏi tôi: "Em có muốn cùng em đi mua hàng tạp hóa không?"

Tôi từ chối: "Không, em muốn làm chân chạy bàn ở đây".

Mục Dã Xuyên cười nhẹ, không làm khó tôi mà quay đi tìm người khác để hợp tác.

"Chi Chi, tại sao em lại từ chối lập nhóm với Xuyên Thần?" Sở Dĩnh đi tới nhỏ giọng nói với tôi, "Dù sao chúng ta cũng đang cùng nhau ghi hình cùng một chương trình, em cần phải hòa đồng với mọi người."

Tôi chán ngấy từng câu chữ đầy mùi trà xanh của cô ấy, không khỏi nói thẳng tuột: "Cô cũng biết mình đang ghi hình à?"

"Hả?"

Sở Dĩnh nhìn tôi vô tội.

Tôi nói tiếp: "Vậy thì cô chắc cũng biết ghé sát tôi thì thầm thì mọi người vẫn sẽ nghe được nhỉ?"

Sở Dĩnh hừ lạnh nói: "Chị cũng không có nghĩ nhiều như vậy, chỉ là muốn nhắc nhở em."

Tôi cười: "Lần trước tham gia một chương trình tạp kỹ bên ngoài Trung Quốc, cô cũng dùng thủ đoạn này khiến tôi bị nguyền rủa một trận máu me. Còn cô dựa vào tính cách dịu dàng của mình thu hút rất nhiều người hâm mộ, cô còn muốn lặp lại?"

Sở Anh mở to mắt mắt: "Chi Chi... Em sao có thể đánh bại được chị?"

Tôi biết bây giờ chắc chắn trong lòng cô ấy đang chửi mắng tôi thậm tệ.

Nó không quan trọng.

Dù sao thì tôi cũng không phải người tốt đẹp gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zhihu