101. TRÊN THẾ GIỚI NÀY CHUYỆN ĐÁNG BUỒN NHẤT CHÍNH LÀ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên thế giới này chuyện đáng buồn nhất chính là đến cuối cùng người lại dễ dàng từ bỏ tôi –  [ TRẦN MẠC ]

Người dịch : Linh Xàm Xí

Cuối cùng, chúng ta vẫn chia tay !

Khi tôi đang cùng một người bạn tán gẫu, cậu ấy hỏi tôi nếu như có người nói với bạn đến cả một trăm lần rằng họ để bạn ra đi, nhưng bạn vẫn yêu người đó, liệu bạn có chọn việc từ bỏ không ?

Thành thật mà nói tôi cũng không biết bản thân mình sẽ phải làm thế nào, suy cho cùng đây cũng chỉ là một giả thuyết. Người với người cũng không giống nhau, trải nghiệm của mỗi người cũng khác nhau cho nên lựa chọn cũng sẽ không giống.

Trước tình yêu, tôi không thể dễ dàng đưa ra những lời hứa suông rằng tôi chắc chắn sẽ làm gì, làm ra sao. Nhưng tôi có thể chắc chắn một điều rằng nếu như tôi yêu ai đó dù cho người đó có đẩy tôi ra cả trăm vạn lần tôi cũng sẽ không từ bỏ, không vì sao cả chỉ là nếu như tôi từ bỏ thì chúng tôi sẽ thật sự kết thúc.

Trên thế giới này chuyện dễ dàng xảy ra nhất chính là bỏ lỡ. Có người bỏ lỡ chuyến tàu điện ngầm cuối cùng, cùng lắm thì có thể gọi xe để về nhà. Có người bỏ lỡ việc điểm danh, cùng lắm là sau đó nộp bù vào đó một đơn xin nghỉ phép. Có người bỏ lỡ một buổi nhạc hội, vẫn có thể đi Karaoke hát cả một buổi tối.

Nhưng tôi mà bỏ lỡ mất em, tôi sẽ không tìm lại được em nữa.

Có những lúc cảm thấy bỏ lỡ thì bỏ lỡ, dù sao cũng có chút bình thản. Con người ấy mà,  “ ngầu ” là điều quan trọng nhất. Nhưng nghĩ kĩ lại, nếu như muốn tôi thật sự từ bỏ em, tôi thấy rằng việc đó còn khó hơn việc bảo tôi từ bỏ hàng tỷ trước mặt mình. Sau khi gặp được em với tôi mà nói hình như việc “ ngầu ” hay không “ ngầu ” chẳng còn quan trọng nữa, điều quan trọng là tôi chỉ nhớ em, tôi thích em.

Tôi thích em nắm tay tôi cùng nhau đi trong đêm đen, ngắm những ánh đèn lờ mờ sáng.

Tôi thích được cùng em bên đường cầm cốc trà sữa và cùng nhau đợi thịt xiên nướng, ngắm những đôi tình nhân khác tay nắm tay đến và đi.

Tôi thích cùng em cứ đi mãi như vậy, có về nhà muộn chút cũng không sao, sau đó đi tắm và cùng nhau đi ngủ.

Thích hơn nữa là có những lúc sau khi đi vệ sinh ban đêm tay chân lạnh như băng quay trở lại giường, em mơ hồ nhận ra bướng bỉnh ôm lấy tôi vào lòng, trong mắt tôi sự ấm áp đó thật sự rất đáng giá .

Có những lúc thật sự rất khó nói rõ là rốt cuộc em tốt như thế nào , tôi chỉ cảm thấy ở bất cứ nơi nào có em đều thật tốt biết bao.

Trước kia có người hỏi trong mắt tôi thì tình yêu là gì.

Tôi nghĩ đi nghĩ lại, tình yêu trong mắt tôi không phải là những lời ngọt đường mật mỗi ngày, cũng không phải mỗi khi cãi nhau em lôi anh kéo anh, mà là khi những cuộc chiến tranh lạnh qua đi tôi vẫn chắc chắn rằng em sẽ không bỏ tôi

Có những lúc hai người cãi nhau có nói ra câu chia tay, thật ra không phải là muốn chia tay thật chỉ là muốn dọa đối phương một chút để họ làm theo những gì mình muốn. Ai là người cúi đầu nhường trước thì có sao, chỉ cần không rời đi là được. Mặt mũi thì sao, tức giận thì sao đều không quan trọng bằng em. Đối với người mình thương thì làm gì có đúng sai thật sự.

Thật ra tôi cũng không thể nói rõ rốt cuộc có thể yêu một người trong bao lâu, chuyện tương lai ai có thể nói chắc được, cũng có thể tiếp tục yêu mãi, cũng có thể 10 năm sau hoặc là vào một ngày nào đó bỗng không yêu nữa, thì buông bỏ thôi. Có rất nhiều chuyện không thể nói trước được, cho nên cũng không cần phải tính toán nhiều đến vậy, chỉ cần là khi muốn yêu vậy thì yêu đi, không để bản thân phải tiếc nuối là được rồi.

Tôi nhớ rằng trong phim < Hạ Hữu Kiều Mộc > có nói, một người thì có thể đi rất nhanh nhưng hai người mới có thể đi xa. Thật ra hai người bên nhau giúp đỡ lẫn nhau, an ủi lẫn nhau là rất quan trọng. Trải qua vô số lần bất đồng hiểu nhau sau đó cùng nhau trưởng thành, lúc đó bạn sẽ cảm thấy chỉ cần người ấy còn ở đây, bạn liền thấy an tâm.

Tôi cũng đã từng bỏ lỡ rất nhiều người,nhưng sau khi gặp em tôi phát hiện ra rằng em là người mà tôi dù cho bất luận thể nào đều không muốn bỏ lỡ.

Có lẽ em vốn không biết tôi rốt cuộc thích em nhiều đến thế nào, nhưng nếu có một ngày em đối xử tốt với ai đó theo cách mà người đó đã đối xử tốt với em, em sẽ hiểu rằng cái gọi là xông pha khỏi lửa mà bản thân không làm chủ được. Em sẽ hiểu rằng hóa ra những việc như đi qua lượn lại vài con phố để mua được cho em chiếc bánh ga-to ngon nhất mà không phải là “ tiện đường thấy bán”, bí mật gửi tin nhắn đến cho em mà không phải vì đang chán, vì em mà tiêu tiền hơi quá trán không phải vì tính tôi quá phóng khoáng gì mà chỉ vì đó là em.

Có một lần đang cùng một người bạn hút thuốc, cậu ấy đột nhiên hỏi tôi rằng việc không nhìn thấy được tương lai đáng sợ, hay việc chia xa với người mình yêu đáng sợ. Tôi không do dự trả lời là vế sau.

Nếu như không nhìn thấy được tương lai, tôi cũng vẫn sẽ dũng cảm bước tiếp. Bởi vì trên đời này làm gì có chuyện có đường lui chứ, chỉ có duy nhất một con đường đó chính tiến lên phía trước.

Nhưng cùng với người mình yêu chia xa, đừng nói đến chuyện dũng cảm bước tiếp, có thể ngay đến cả tương lai tôi cũng đã không muốn nghĩ rồi. Bởi vì thứ tôi mất đi không chỉ là động lực tiến lên phía trước hướng tới tương lai, mà là tôi đánh mất đi điều dịu dàng ý nghĩa nhất trong đời.

Có rất nhiều lúc tôi cũng không rõ tôi rốt cuộc sẽ yêu một người nhiều như thế nào, đã từng mong đợi và tưởng tượng qua nhưng vẫn không tin nổi trên đời này sẽ có những chuyện tốt đẹp không ngờ như vậy, nói cách khác thì tôi tin vào ái tình chỉ là không tin bản thân sẽ gặp được.

Nhưng cho đến một ngày khi tôi thực sự gặp được một người, tôi lại không biết nên định nghĩa người đó như thế nào, thậm chí không biết dùng từ nào để có thể miêu tả người ấy, tôi chỉ biết khi tôi gặp được người đó thì đây chính là “ ngoại lệ” mà tôi đã tưởng tượng trong cuộc đời mình

Tôi là một người đặc biệt cố chấp, đã thích ai là nhận định người đó, sẽ không bỏ cuộc, tôi cũng là một người rất khó từ bỏ. Cho dù đụng phải Tường Nam * gặp phải khó khăn* cũng sẽ không quay đầu, hơn nữa còn sẽ đập vỡ Tường Nam đó. Không quan tâm là người như thế nào chuyện ra sao, chỉ cần tôi cho rằng nó đáng thì sẽ không hối hận, nguyện ý không màng tất cả mà yêu.

Thật ra cũng không phải là nói yêu người nhiều bao nhiêu, chỉ là nguyện làm tất cả để yêu người.

Chuyện đáng buồn nhất trên thế gian này, không phải là người không yêu tôi, mà là người từng nói rất yêu rất yêu tôi nhưng cuối cùng lại dễ dàng bỏ tôi mà đi .

Cre : Weixin https://mp.weixin.qq.com/s/6HkMkxaL9FNTSa3i8y6GvQ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro