99.THÁNG 9, MÙA THU ĐẾN RỒI, CHỈ MONG BÌNH YÊN ÔM LẤY NHỮNG ĐÔI VAI LẠC LÕNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BAIDU]
__________

Tác giả: 鹏鹏

Quên đi những ngày hè oi ả, mùa thu là mùa đem lại cho ta sự bình yên trong tâm hồn, ngay cả tiết trời ngày thu cũng khiến ta cảm nhận được một cái gì đó rất khác, không ai biết rõ là gì, nhưng người ta hài lòng, mãn nguyện và mong cầu sự bình yên nơi đây.

Tôi muốn mùa thu cuốn đi hết những kỉ niệm về anh, chỉ để gió thu lạnh lạnh còn thuộc về mình tôi thôi. Mùa thu một mình cô đơn thật đấy, nhưng nó vốn đã thế mà, là mùa để quên đi những lo toan, mùa thu cũng cao quý thật, từng cánh lá dần ngả sắc vàng khiến người ta muốn hoài niệm, mùa thu cũng lãng mạn lắm, hương cây trái trĩu nặng khắp nơi, và mùa thu buồn man mác, vì ta luôn vấn vương một nỗi sầu trong tim…

Mua thu năm ấy lá vàng rơi, lá rơi lượn theo vòng cây cổ thụ mang theo dấu vết tháng năm, dấu vết của sự bất lực, lặng lẽ mà kiên trì, lòng chùng chình nỗi khổ, đôi ta chia tay vào ngày thu ấy.

Cũng là mùa thu năm ấy, lá rơi thiêu đốt bao nỗi buồn, trong gió thoảng và cơn mưa thu, giọt nước mắt cũng cứ thế hòa vào theo.

Mùa thu ấy, lòng người ảm đạm đung đưa theo gió thu, bao suy nghĩ héo mòn vùi dập như lá rụng, vạn vật tan biến trong sương thu mờ ảo.

Cũng không rõ mình có thích mùa thu hay không, chỉ thấy cái mùa này mang theo sự bơ vơ của một con người chưa xác định được bến đỗ, cảm tưởng như thời gian cứ thế dần tuột khỏi đầu ngón tay.

Dù sao, cơn mưa mùa thu đã cuốn trôi hoàn toàn những tâm tư, lo toan của kẻ đơn độc,cánh hoa nở rồi tàn, mọi âu sầu sẽ tàn lụi trong hạt mưa phùn ngoài kia.
__________

© Weibo Viet Nam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro