Chương 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không biết có phải do ta diễn quá thật hay không, mà Quý Lương càng lúc càng quan tâm ta, càng ngày càng tín nhiệm ta.

Một tháng sau, hắn mang theo ta đi bàn chuyện làm ăn.

Nói là làm ăn thế thôi, nhưng ta nghe được từ miệng mấy tên thủ hạ nói rằng, đang có một KTV khác luôn ngấm ngầm giở trò, Quý Lương đến là để đàm phán với bọn họ.

"Đáng lý ra là đã phải sớm đi rồi chứ! Lão đại thế mà cũng có thể nhẫn được!"

"Lần này mà không làm hắn phục, mặt mũi của ta cũng đừng mong giữ được nữa!"

Ta nghe đối thoại, sợ đến nỗi gửi cho đội trưởng một chuỗi mã Morse.

Bên kia một lúc lâu sau mới trả lời:

"Nói tiếng người."

Ta liếc mắt nhìn Quý Lương đang ngồi ở ghế lái phụ, nhanh tay đánh chữ:

"Bọn hắn muốn tụ tập đánh nhau, lát nữa các ngươi có thể đến bao vây, một mẻ tóm gọn bọn hắn."

Tin nhắn vừa được gửi đi, ta vừa ngẩng đầu lên, liếc qua kính chiếu hậu, đã thấy ánh mắt của Quý Lương.

Hắn híp mắt, nhướng mày:

"Đang nhìn gì vậy?"

Bên trong xe lập tức an tĩnh, thủ hạ bên cạnh nghiêng người nhìn qua, ta nhanh tay lẹ mắt đóng màn hình lại.

Đôi mắt thâm thúy kia nhăn lại, sắc mặt sa sầm.

"Giấu cái gì?"

"Ta có hơi hồi hộp, cho nên. . ."

"Mới xem sách cấm một tí để giảm bớt căng thẳng, nên có chút ngại ngùng."

Tài xế phanh gấp, trong xe tĩnh mịch.

——— Bản dịch thuộc về page Ngan ha no ro tran gian, vui lòng không reup ———

Ta thấy khóe miệng Quý Lương run rẩy, vừa định thả lỏng cảnh giác, liền nghe thấy hắn nhàn nhã mở miệng:

"Tên gì?"

"Hả?"

Hắn cười rộ lên, chỉ di động:

"Ta cũng hồi hộp, cũng muốn thử."

Mẹ! Sao khó đối phó vậy!

Trong cái khó ló cái khôn, ta nuốt nước miếng, hét to:

"[ Lạc Khả* ]! Ngươi xem đi!"

Hắn cúi đầu xuống tìm kiếm, một lát sau, vứt điện thoại sang một bên, mở cửa kính xe để bình tĩnh lại.

"Tề Chúc, ngươi thật sự rất biến thái."

"Ta rất thích."

". . ."

Khẩu vị quá nặng.

———

Lạc Khả (乐可) là bộ đam mỹ cao H

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro