Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó, lúc xuống tàu, tôi với cô bạn thân kia tung tăng đi dạo quanh một số điểm tham quan nổi tiếng xung quanh trường, mà thời tiết cũng khá nóng, nên sau đó hai đứa chúng tôi đã vào cửa hàng Snow King để hưởng ké điều hòa.

Đột nhiên WeChat xuất hiện một tin nhắn, đó là tin nhắn của Nghiêm Dụ gửi cho tôi——
"Ôn Vũ, cậu quay đầu lại đi."

Sau đó ánh mắt cô ấy nhìn thấy hình ảnh Nghiêm Dụ đang cầm que kem.

Tôi phá lên cười, và đôi khi tôi thực sự phải cảm thấy rằng số phận rất kỳ diệu.

Thấy bầu không khí giữa tôi và Nghiêm Dụ không đúng, cô bạn thân chọc chọc eo tôi, vẻ mặt ngơ ngác, "Ôn Vũ, chúng ta quen anh ta à?"

Tôi giới thiệu Nghiêm Dụ với cô bạn thân của mình, cô bạn thân nhìn tôi cười nói: "Còn chờ gì nữa, đây đúng là mối lương duyên ông trời tác hợp rồi."

Lúc tôi vẫn còn hơi bối rối, thì cô bạn thân đã quay sang hỏi Nghiêm Dụ: "Chúng ta đã có duyên như vậy thì tại sao chúng ta không đi chơi cùng nhau nhỉ?"

Nghiêm Dụ nhìn tôi dò hỏi.
Lúc đó tôi nghĩ, tất cả chúng tôi đều học cùng một trường, chơi cùng nhau cũng là chuyện bình thường, nên nhìn Nghiêm Dụ gật đầu.

Nghiêm Dụ cũng gật đầu đồng ý.

Lúc này, mối quan hệ của tôi với Nghiêm Dụ càng ngày càng thân quen hơn, chúng tôi thường xuyên rủ nhau cùng đến thư viện, hay tham gia các lớp tự học trong mấy câu lạc bộ trong trường.
Sau đó, Nghiêm Dụ tỏ tình với tôi, làm cho cô bạn thân kia của tôi phải càm ràm rằng: "Chơi ba người thì đúng là phải có 1 người chơi mình rồi."

Tình yêu từ hồi đi học cho đến váy cưới của tôi và Nghiêm Dụ cũng gần mười năm, thỉnh thoảng nghĩ lại, tôi cũng may mắn mới có thể gặp được Nghiêm Dụ, để anh có thể trở thành một người luôn quan tâm đến tôi.

Tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp của tôi và Nghiêm Dụ, khóe miệng tôi không khỏi nhếch lên một nụ cười, trong lòng tràn đầy ngọt ngào.

"Vợ, em nghĩ gì mà không tập trung xem phim của anh rồi vẫn cười ngọt ngào như vậy thế?"
Nghiêm Dụ thấy tôi không tập trung xem phim một cách nghiêm túc, thì buồn bã ghé vào tai tôi, đột nhiên trong giọng nói của anh có chút hưng phấn, "Em đang nghĩ về anh à?"

Tôi cố gắng hết sức để không trợn mắt, sự ngọt ngào vừa rồi chắc chắn chỉ là ảo ảnh, khiến tôi quên mất bản chất thực sự của Nghiêm Dụ——

....
Nghiêm Dụ này, người vẫn hay ghen bóng ghen gió, mà còn lợi dụng tôi, và cũng rất dính vào tôi.
Tôi duỗi tay véo má Nghiêm Dụ, nói với giọng nghiêm túc: "Nghiêm Dụ, lúc ở trên xe lửa, có phải anh cố tình nói chuyện với em vì đã nhắm em từ trước không?"

Nghiêm Dụ lập tức làm ra vẻ ủy khuất, thậm chí hốc mắt còn ươn ướt.

Tôi không thể không cảm thán, anh rất xứng với giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất, tốc độ rơi nước mắt của anh có thể giết chết rất nhiều diễn viên trong ngành giải trí này.

"Em yêu, đó là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên."

Tôi gật đầu: "Ồ, có phải nhìn thấy gái đẹp là anh nghĩ ngay đến tên con gái mình với người ta rồi có phải không?"

Nghiêm Dụ lập tức vòng tay qua eo tôi, nghiêng người ra vẻ dựa vào ngực tôi, khẽ nói: "Không, chỉ cần Nghiêm Dụ nhìn thấy Ôn Vũ đã thích, rất thích, rất thích, mà không có điều kiện gì cả."

Vốn dĩ tôi còn đang trêu chọc Nghiêm Dụ, nhưng lời tỏ tình đột ngột của Nghiêm Dụ lại khiến mặt tôi nóng bừng, tôi đẩy Nghiêm Dụ xê ra.

"Anh trai, xin anh hãy chú ý đến hình ảnh, đây là ở nơi công cộng, nên đề phòng anh bị chụp ảnh..."

Nghiêm Dụ bĩu môi bất mãn: "Thì sao, anh đang ôm vợ anh, em cũng không phải vợ của bọn họ, không phải việc của bọn họ, nếu bọn họ ghen tị thì cũng chỉ ghen vì anh có vợ, còn bọn họ không có mà thôi."

Tôi không còn cách nào khác đành để Nghiêm Dụ như một chiếc túi sách bám lấy tôi.
Quên đi, dù sao, tôi cũng đang đeo kính râm và đội mũ lưỡi trai, nên có muốn chụp ảnh cũng không chụp được.

Vừa trở về nhà cùng Nghiêm Dụ thì điện thoại đã reo gấp, tôi đẩy Nghiêm Dụ đang đeo bám tôi đi tắm trước, cầm điện thoại di động lên mới phát hiện đây là điện thoại của người quản lý của tôi, chị Trương.
"Tiểu Ôn, em hot rồi!"

Tôi vẫn chưa phản ứng kịp, chẳng nhẽ hôm nay ảnh tôi và Nghiêm Dụ đi mua sắm bị chụp được?
"Lần trước em đóng vai nữ chính trong phim của đạo diễn Lý ấy, ban tổ chức Liên hoan phim Cannes năm nay vừa thông báo với chị rằng em đã giành được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất! Mời em tham dự lễ trao giải."

Lúc nghe được tin này, tôi hơi sốc, liên tục hỏi lại chị Trương xem có thật không?

Chị Trương còn phấn khích hơn tôi: "Thật đấy! Đây là sự thật! Ôn Vũ, sau này chúng ta có thể đi ngang trong vòng tròn này rồi!"

Tôi cũng ngạo nghễ xua tay: "Đi ngang! Để những người xem thường chúng ta thấy, tập trung vào kỹ năng diễn xuất và nổi tiếng, không có gì là mâu thuẫn cả!"

Tôi và Nghiêm Dụ đều hoạt động trong làng giải trí, nhưng lúc đầu Nghiêm Dụ được công ty giải trí phát hiện, đưa tham gia chương trình tài năng, đợi đến khi tích lũy được một lượng lớn người hâm mộ sắc đẹp ở giai đoạn đầu, anh ấy lắc mình, lấn sân sang làm một diễn viên.

Bản thân Nghiêm Dụ vốn có điều kiện rất tốt, cộng thêm anh không có bê bối nào, lại sẵn sàng trau dồi, học hỏi kỹ năng diễn xuất của mình, vì vậy thăng tiến rất nhanh trong giới giải trí.
Nhưng tôi thì khác, tôi lao vào làng giải trí, quyết tâm trở thành người giỏi nhất trong giới diễn viên, nhưng cái gì nhanh quá thì nó phản tác dụng.

Lúc tôi bước chân vào làng giải trí, đấy cũng là những năm mà ngành công nghiệp sắc đẹp này bùng nổ, và hầu như ai cũng muốn lao vào nó, dù có vốn hay không.

Tất cả đều muốn tiến xa trong ngành công nghiệp này.
Mặc dù tôi có ngoại hình, nhưng cái này vẫn chưa đủ để mọi người có thể nhớ mặt mình trong làng giải trí, bản thân tôi lại không có kinh nghiệm hay tài năng bẩm sinh, thế nên tôi luôn đóng những vai nhỏ, và nữ chính trong bộ phim điện ảnh của đạo diễn Lý cũng là vai chính đầu tiên của tôi.

Là một nữ chính, nhưng tôi không ngờ lại giành được giải thưởng tại liên hoan phim, lại là nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!

Nghiêm Dụ đi từ phòng tắm ra, thấy tôi cầm điện thoại di động với vẻ mặt ngốc nghếch, liền gõ lên đầu tôi: "Vợ yêu, em ngơ ngác cái gì thế?"

Tâm tình vui vẻ, không muốn so đo với Nghiêm Dụ, vì vậy tôi vui vẻ kéo Nghiêm Dụ ngồi xuống bên giường: "Em nói cho anh biết cái này, chồng ơi, em đã giành được giải thưởng, là giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!"

"Anh biết rồi, bây giờ em mau đi tắm đi."

Tôi nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt Nghiêm Dụ bình tĩnh, trông anh cũng không có vẻ hưng phấn chút nào.

Tôi bất mãn, lạnh lùng "khịt mũi", tức giận quay đầu lại với bộ đồ ngủ kia, thì thầm trong miệng: "ảnh đế chính xuất sắc như vậy, anh không thèm quan tâm đến giải thưởng nhỏ của em chứ gì."
"Em đang lẩm bẩm cái gì vậy?" Nghiêm Dụ túm lấy cổ áo sau lưng tôi, không cho tôi rời đi. "Vợ yêu, anh nghe thấy rồi, em nói xấu anh."

Tôi trợn tròn mắt: "Vậy sao anh không chúc mừng em?"

Nghiêm Dụ xoa xoa đầu tôi, cười bất đắc dĩ: "Anh sai rồi, đều là lỗi của anh, chúc mừng vợ yêu của anh đã đoạt được giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Khi nào đến lúc đi anh sẽ gọi em."
Đợi đến liên hoan phim, anh sẽ nói lời chúc mừng.

"Vậy bây giờ em có thể không mắng anh mà đi tắm chưa, thưa vợ?"

Thấy lời xin lỗi của Nghiêm Dụ chân thành và lời giải thích hợp lý, tôi miễn cưỡng ngừng tức giận.
"Được rồi, nếu em không thấy anh ở trên khán đài vỗ tay tán thưởng cho em đứng ngoài sân khấu, Nghiêm Dụ, anh cứ đợi mà ngủ ở phòng khách đi!"

Nghiêm Dụ cười thần bí: "Tuân lệnh, phu nhân!"

6.

Lần đầu tiên tôi tham gia loại lễ trao giải quốc tế này, tôi cũng đặc biệt xin lời khuyên của Nghiêm Dụ, Nghiêm Dụ đã không nói một lời gì mà trực tiếp chỉnh trang phục giúp tôi.
Vào ngày liên hoan phim, tôi mặc váy, Nghiêm Dụ lấy cớ phải quay một chương trình truyền hình, muốn tô chút son của tôi mà kéo tôi đi nửa ngày rồi mới buông tôi ra.

Tôi ngồi trong khán phòng chờ người dẫn chương trình gọi tên mình, nhìn quanh vẫn chưa thấy bóng dáng của Nghiêm Dụ, hình như Nghiêm Dụ vẫn đang ghi hình, chưa đến.

Mãi đến khi người dẫn chương trình đọc "Ôn Vũ, giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất!", một tia sáng chiếu vào chỗ tôi đang ngồi.

Tôi yêu kiều đứng dậy, nở một nụ cười rồi tận hưởng tiếng vỗ tay lớn nổ ra xung quanh mình.
Tôi nhìn xung quanh, Nghiêm Dụ còn chưa tới, xem ra hôm nay anh sẽ không đến kịp, tôi vẫy vẫy tay chào mọi người, rồi bước lên bục.

Người dẫn chương trình đang kể tóm tắt lại hành trình từ khi bước vào giới giải trí đến hiện tại của tôi, khi đến phần trao giải quan trọng nhất, người dẫn chương trình đột nhiên ra hiệu cho tôi: "Cô Ôn, cô có biết hôm nay ban tổ chức có một lời mời đặc biệt, cô sẽ được khách mời trao giải thưởng cho mình không?"

Tôi lắc đầu, người đại diện không thông báo cho tôi, nghĩa là phía ban tổ chức cũng chưa hề thông báo cho tôi.

Người dẫn chương trình bí ẩn lên tiếng: "Cô không biết cũng không sao đâu, cô Ôn, tôi nghe nói vị khách đặc biệt này là fan của cô, tôi đã đặc biệt nhờ ban tổ chức sắp xếp để anh ấy trao giải thưởng cho cô."

Tôi bị lời nói của người dẫn chương trình khơi dậy lòng tò mò, từ lúc tham gia giới giải trí đến nay, bình thường tôi sẽ tập trung vào bản thân, hoặc là xoay quanh Nghiêm Dụ, tôi cũng không quen nhiều người, ai sẽ là fan của tôi chứ?

"Vậy tôi mời khách mời đặc biệt hôm nay, là ảnh đế chính xuất sắc nhất Nghiêm Dụ sẽ đến trao giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cho cô Ôn!"

Tôi chết lặng khi nhìn thấy Nghiêm Dụ, người cũng đang mặc trang phục giống tôi.
Đây ó phải là chương trình truyện hình mà Nghiêm Dụ kể cho tôi nghe không?

Tôi nhanh chóng ổn định vẻ mặt, giữ một nụ cười điềm tĩnh khi nhìn Nghiêm Dụ đang chậm rãi bước lên khán đài.

Nghiêm Dụ đưa chiếc cúp trong tay cho tôi, nhẹ nhàng nói: "Chúc mừng."

Ngón tay anh lướt qua lòng bàn tay tôi, khẽ gãi lòng bàn tay tôi, nụ cười trên môi tôi cứng đờ.
Nghiêm Dụ, bây giờ anh nhất định muốn chơi mấy hành động nhỏ này với em, đúng không?

Người dẫn chương trình vẫn đang lảm nhảm về việc ngôi sao điện ảnh như Nghiêm Dụ là fan của tôi, còn Nghiêm Dụ thì thầm vào bên cạnh tôi.

"Vợ, anh trao giải thưởng cho em, em có vui không?"

Tôi đỏ mặt, nhanh chóng nở nụ cười công thức rồi nhìn về phía khán giả.

Khán giả lại vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt, Nghiêm Dụ không ngừng trêu chọc tôi: "Vợ, hôm nay trông em thật tuyệt, đặc biệt là mặc đồ đôi với anh."

Tôi ân cần nhìn Nghiêm Dụ, lúc tôi vui nhất thì tốt nhất là anh đừng ép em phải cho anh cái tát.
Nghiêm Dụ vô tội nháy mắt với tôi.

Cuối cùng cũng kết thúc, theo vị trí và địa vị, tôi nên đi sau Nghiêm Dụ.
Tôi dừng lại, ngỏ ý để Nghiêm Dụ xuống trước, nhưng Nghiêm Dụ tự nhiên nhấc vạt váy phía sau của tôi lên.
"Đi thôi."

Tôi và khán giả đều chết lặng.

"Không, đang xảy ra chuyện gì thế này, anh Yến, anh Yến nâng vạt váy sau giúp Ôn Vũ?"

"Anh không để ý trang phục của bọn họ hôm nay cùng màu sao?"

"Chắc không phải đâu, Ôn Vũ sẽ không phải là vợ của anh Nghiêm Dụ đúng không?"
"Không, có thể chỉ là trùng hợp, hơn nữa, Nghiêm Dụ là một quý ông, giúp Ôn Phi nâng vạt váy sau thì cũng không có gì là sai cả?"

Trên mặt thì tôi vẫn cứ mỉm cười, nhưng trong lòng thì lại đang điên cuồng mắng chửi Nghiêm Dụ.

Nghiêm Dụ định làm cái quái gì vậy? Thậm chí tôi còn đang nghĩ ra được những cụm từ hot search trên Weibo sau liên hoan phim này rồi.

7.

Sau khi tôi và Nghiêm Dụ gặp người đại diện, chúng tôi cùng ngồi trên xe của Nghiêm Dụ, chủ yếu là để tránh mặt các tay săn ảnh đang ngồi xổm bên ngoài liên hoan phim.

Nhìn bộ lễ phục mà tôi và Nghiêm Dụ còn chưa thay ra, tôi đau đầu.
"Em hỏi anh tại sao lúc nghe em đoạt giải lại bình tĩnh như vậy, hóa ra anh lại là khách mời đặc biệt, cũng đã sớm biết chuyện của em."

Tôi không có ý trách Nghiêm Dụ, nhưng ngay khi nghe tôi nói Nghiêm Dụ bắt đầu xin lỗi: "Anh xin lỗi vợ, anh không muốn giấu em, chủ yếu là anh muốn làm em ngạc nhiên, một niềm hạnh phúc bất ngờ."

Haha, được rồi, tôi không giận, cũng chỉ hơi sốc thôi.

Lúc nhớ đến trong một dịp trang trọng và nghiêm túc như vậy, lại còn trước rất nhiều cái nhìn chằm chằm của khán giả, Nghiêm Dụ lại lén lút tán tỉnh tôi, tôi không thể không vươn tay ra nhéo eo Nghiêm Dụ.

"Ai bảo anh trêu trọc em, ai bảo anh trêu trọc em này, còn gài em để mặc đồ đôi nữa."

Tôi dùng ánh mắt mắng Nghiêm Dụ, thậm chí Nghiêm Dụ còn nói: "Ai bảo em làm vợ anh, mỗi khoảnh khắc quan trọng của vợ anh đều phải có sự tham gia của anh mới trọn vẹn."

Tôi đỏ mặt, nhanh chóng đổi chủ đề: "À mà, không phải hôm nay anh quay một chương trình truyền hình sao? Lịch trình thay đổi hay là anh lại đang nói dối em?"

"Vợ ơi, oan quá, buổi sáng anh vội vội vàng vàng ghi hình một chương trình truyền hình, sau khi kết thúc anh mới gấp rút chạy đến tham gia lễ trao giải của em."

"Chương trình truyền hình có quay xong tốt đẹp không?"

Tôi nhìn chằm chằm vào mặt Nghiêm Dụ, giọng điệu đầy nghi hoặc, thật sự không thể trách tôi không tin Nghiêm Dụ, chủ yếu là vì lần trước Nghiêm Dụ tham gia ghi hình một chương trình truyền hình, sau đó đến khi phát sóng mới lộ ra là anh đang nói xấu người khác.

Còn lần cuối cùng tham gia một chương trình phỏng vấn, anh lại khoe trải nghiệm tình yêu của mình ở khắp mọi nơi.

Tôi đang rất nghi ngờ rằng Nghiêm Dụ tham gia chương trình này chỉ để khoe khoang chuyện tình cảm của anh ấy và tôi.

Người đại diện của anh ấy và tôi đều dặn dò Nghiêm Dụ rằng những lời vô nghĩa thì không nên nói, nói chuyện này sẽ ảnh hưởng không tốt đến sự nghiệp của anh, và tôi cũng nhiều lần dặn dò Nghiêm Dụ rằng anh không được phép khoe tôi trên các chương trình truyền hình, lúc đó Nghiêm Dụ đã đồng ý.

Ánh mắt Nghiêm Dụ chớp chớp, anh không dám nhìn tôi: "Ôi vợ, hôm nay anh mặc đẹp trai như này, em không nhìn chút nào sao?"

Có gì đó không ổn, rất không ổn.

Tôi nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, mở Weibo nhưng lại đang bị lag, trong lòng có linh cảm xấu.

Tôi tức giận trừng mắt nhìn Nghiêm Dụ, nhưng Nghiêm Dụ lại không dám nhìn tôi.
Cuối cùng cũng vào được Weibo, tôi nhấp vào hot search...

# Ông hoàng diễn xuất Nghiêm Dụ vội vã rời đi, chỉ để chứng kiến khoảnh khắc vợ mình giành giải thưởng
# Nghiêm Dụ cuồng vợ
# Liên hoan phim Cannes 
# Ôn Vũ

Đôi mắt tôi tối sầm lại, bấm vào hot search đầu tiên, đây là video quay chương trình truyền hình của Nghiêm Dụ.

Trong video, ê-kíp chương trình thông báo cho Nghiêm Dụ rằng có thể anh phải thực hiện một vài cảnh quay, nhưng Nghiêm Dụ lo lắng nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay với vẻ mặt xin lỗi: "Xin lỗi, lễ trao giải của vợ tôi đã bắt đầu rồi, và bây giờ tôi không quay được."

"Nếu không đến đó, ban đêm, tôi sẽ phải quỳ trên ván giặt quần áo mất." Nói xong, Nghiêm Dụ vội vàng rời khỏi trường quay.

Ban đầu, cư dân mạng bị lời nói của Nghiêm Dụ làm cho sững sờ, nhưng những cư dân mạng có kỹ năng tuyệt vời này đã tìm đến Liên hoan phim Cannes mà Nghiêm Dụ tham gia tối nay, sau đó, họ nhìn thấy tôi.

[Ông hoàng điện ảnh cuồng vợ]
[Vợ của Nghiêm Dụ sẽ không phải là Ngôn Vũ đâu đúng không? Tối nay Ngôn Vũ vừa đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, màu váy mà Nghiêm Dụ và Ngôn Vũ mặc lại giống hết nhau, Nghiêm Dụ cũng giúp Ngôn Vũ khiêng vạt sau váy.

Cái này không gọi là tình yêu thì là gì?!]

[Tôi là fan của ảnh đế, tôi nghĩ Ngôn Vũ và ảnh đế khá hợp nhau, không chỉ hợp nhau ngoại hình mà kỹ năng diễn xuất cũng rất tốt, tôi sẽ tôn trọng bọn họ.]

[Trên lầu, tôi tìm hiểu về Ngôn Vũ và Nghiêm Dụ, phát hiện ra rằng họ chẳng có mối liên hệ nào ngoại trừ việc họ học cùng một trường đại học.]

[Phải không? CP của tôi đã bị phá hủy trước khi tôi có thể nhảy hố?]

Sau khi đọc tất cả bình luận, tôi thấy cư dân mạng thế hệ này rất lý trí, hoàn toàn không cho rằng tôi và Nghiêm Dụ là một cặp.

Nghiêm Dụ chọc chọc điện thoại, liếc mắt nhìn tôi, lẩm bẩm: "Cư dân mạng này sao vậy? Họ thật ngu ngốc..."

"Hả?"
"Em thật dễ thương, em yêu, sao họ có thể nghĩ chúng ta không phải một cặp? Anh làm như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?"

Nghiêm Dụ đang lướt qua bình luận, đột nhiên ánh mắt sáng lên: "Vẫn có cư dân mạng sáng suốt, em xem bình luận này xem."

Nghiêm Dụ ho hai lần rồi hắng giọng, như thể lúc này đang chuẩn bị đọc một bài phát biểu.
"Dù sao tôi nghĩ vợ của Nghiêm Dụ là Ngôn Vũ, càng không có khả năng thì càng có khả năng, có thể đây là sự bảo vệ của ảnh đế đối với vợ anh ta."

Tôi thản nhiên chọc chọc Nghiêm Dụ: "Cư dân mạng này sai rồi, không có sự bảo vệ nào. Bây giờ anh chỉ muốn đưa ra ánh sáng thôi."

Rõ ràng đây chỉ là một chiêu trò bịt mắt, bảo vệ tôi ở chỗ nào? Nghiêm Dụ đang nóng lòng muốn nói với thế giới rằng tôi là vợ của anh ấy.
"Ở đâu?"

Nghiêm Dụ có chút áy náy sờ mũi, không có tự tin với lời nói của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro