Phần 3 [Hoàn]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8.

Sau khi giành giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, cùng với sự nổi tiếng mà Nghiêm Dụ mang lại cho tôi, vào tối hôm đó người đại diện đã gọi cho tôi, một đạo diễn nổi tiếng đã đưa cho tôi kịch bản của bộ phim truyền hình và mời tôi đóng thử.

Vậy thì chơi thôi.

Tôi thức khuya, hào hứng đọc hết quyển kịch bản, và sáng sớm hôm sau đã đi ngay đến buổi thử vai.

Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ và cũng không có gì ngạc nhiên, khi nữ chính lại chính là tôi.
Trước khi rời đi, đạo diễn đã khen ngợi tôi, sau đó cũng không quên phàn nàn, cả cái vòng tròn giới giải trí này, ông ấy đã tìm hết rồi mà vẫn không tìm ra ai phù hợp với vai nam chính.

Tôi vui vẻ trở về nhà, lại không ngờ Nghiêm Dụ vẫn ở nhà.

Tôi thắc mắc: "Hôm nay anh không đi làm sao?"

Nghiêm Dụ kéo tôi ngồi vào bàn ăn bày đầy đồ ăn thịnh soạn: "Không, anh đoán sáng nay em ra ngoài vẫn chưa ăn sáng, thế nên hôm nay anh muốn để em thử tài nấu nướng của anh."

Nghiêm Dụ lại bắt đầu giả vờ, tôi nghe anh hùng hồn khen đồ ăn của anh ngon, đẳng cấp năm sao, tôi nhịn không được muốn vạch trần anh.
"Nhân tiện, vợ, buổi thử vai hôm nay diễn ra tốt đẹp, phải không?"

Tôi gật đầu: "Đấy là điều đương nhiên rồi, trước đây không có tài nguyên, nhưng bây giờ em đã có tài nguyên, nhận được vai diễn không phải chuyện quá bình thường sao?"

Nghĩ đến những lời của đạo diễn nói với mình, tôi không thể không phàn nàn: "Nhưng có lẽ muốn bắt đầu quay thì phải đợi thời gian nữa, nam chính vẫn chưa quyết định được."

"Thật sao? Vậy em nghĩ anh thế nào?"
Nghiêm Dụ nhìn tôi với đôi mắt sáng ngời, tôi nhìn Nghiêm Dụ rồi lại nghĩ về kịch bản của nam chính, tổng thể khá phù hợp, nhưng nhân vật thì lại khá sai.

"Anh muốn đi sao?"
Nghiêm Dụ cười thần bí, tôi còn tưởng anh chỉ tùy tiện hỏi mà thôi.

Đạo diễn nhanh chóng thông báo đã chọn được nam chính, sau đó thì thời gian bắt đầu quay cũng nhanh chóng được thông báo và ấn định.

Tôi thu dọn hành lý, chuẩn bị vào đoàn quay phim, nhưng trước khi đi, nhìn Nghiêm Dụ có vẻ không bình thường, không hề níu kéo hay kéo tôi theo mà còn xua tay đuổi tôi.

Chuyện này tôi cũng không để tâm lắm, cho đến khi đến đoàn phim, đạo diễn xua tay gọi tôi qua: "Tiểu Ngôn, diễn viên đóng vai nam chính sắp đến, tôi muốn giới thiệu cô với cậu ta."
Tôi ngoan ngoãn gật đầu.

"Ôi trời, cậu ta đến rồi, Tiểu Vũ, đây là Nghiêm Dụ, nam chính của đoàn phim chúng ta."
Tôi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của Nghiêm Dụ đang sải bước tới, Nghiêm Dụ nháy mắt với tôi, sau đó chào hỏi đạo diễn.

Anh thực sự đến đây à.
Tôi vội vàng xoay người chào hỏi: "Xin chào, anh Nghiêm Dụ."

"Đều là bạn bè đồng trang lứa, cô Ngôn cũng không cần tỏ ra xa lạ như vậy."

Đạo diễn đẩy tôi: "Đúng vậy, Tiểu Ngôn, cả hai là đồng nghiệp, cả hai đều rất mạnh, rất mong cả hai có thể hợp tác được với nhau."

Tôi suy nghĩ một lúc, sau đó vẫn gọi là "Anh Yến", Nghiêm Dụ đáp lại, cười toe toét.
Lợi dụng lúc đạo diễn quay đi, tôi giẫm lên chân Nghiêm Dụ.

Đừng tỏ ra thân thiết với em.
Giây tiếp theo, Nghiêm Dụ nhìn tôi với vẻ mặt rưng rưng như sắp khóc, tôi không đành lòng nhìn mà quay mặt đi.

9.

Bộ phim này lấy bối cảnh thời cổ đại, cốt truyện kể về nam chính kết hôn với tôi theo chiếu chỉ của hoàng gia, sau đó bắt đầu kết hôn trước rồi mới yêu sau, xen kẽ còn có câu chuyện về nam chính và nữ chính dùng trí tuệ cùng nhau chiếm lấy ngôi vị hoàng đế.

Và cảnh đầu tiên là cảnh đám cưới giữa nam và nữ chính, và nam chính phải kết hôn với nhân vật nữ chính.

Tất cả mọi người đều sẵn sàng, dưới câu nói "bắt đầu" của đạo diễn thì cảnh quay đã chính thức bắt đầu.

Trên đầu tôi đang đội một chiếc khăn trùm đầu màu đỏ, tay thì đang cầm một chiếc quạt giơ lên ngực, bản thân thì đang thẳng lưng ngồi trên giường tân hôn.

Tiếng bước chân nặng nề vang lên, xuyên qua khăn trùm đầu, tôi mơ hồ nhìn thấy Nghiêm Dụ tóc búi cao và mặc đồ đỏ.

"Ta nghĩ, có lẽ phu nhân không muốn ta là người vén chiếc khăn này của nàng xuống."
Nghiêm Dụ hạ thấp giọng, khí thế xung quanh áp đảo, hắn không thể chịu đựng được lời cự tuyệt của ta, dù sao chúng ta cũng không phải là người yêu nhau.

Tôi dừng lại, Nghiêm Dụ nhìn chằm chằm tôi thật chặt, bầu không khí cứ như thế này.
Đột nhiên, một tay Nghiêm Dụ che ngực, tay kia nặng nề chống vào chiếc bàn gỗ.

Nghiêm Dụ cắn chặt môi dưới, không phát ra âm thanh, nhưng nhìn vậy, tôi cũng đủ biết chuyện gì đang xảy ra.

Nghiêm Dụ bị trúng độc.
Tôi thờ ơ nhìn cơ thể Nghiêm Dụ dần dần run rẩy, sau đó chậm rãi dùng quạt để trước ngực vén khăn trùm đầu lên.

Tôi thực sự ghét Nghiêm Dụ, tôi cũng không có hứng thú với cuộc hôn nhân bị ràng buộc bởi chiếu chỉ của thánh thượng này, nhưng tôi cũng không muốn vừa vào nhà đã trở thành góa phụ.
Tôi chậm rãi đến gần Nghiêm Dụ, cúi đầu nhìn xuống thì thấy Nghiêm Dụ mồ hôi đầm đìa, tái nhợt, tôi dùng chân đá vào chân Nghiêm Dụ mà không có phản ứng gì.

Nhẹ nhàng thở dài, tôi vẫn kéo Nghiêm Dụ đến bên giường, hất hết đống đậu phộng và nguyệt quế trên giường xuống khắp mặt đất, sau đó ném Nghiêm Dụ lên giường.

Nghiêm Dụ vẫn còn hôn mê.
Tôi do dự một chút, rồi vẫn xé quần áo của Nghiêm Dụ ra, chuẩn bị kiểm tra xem vết thương của hắn ở đâu.

Tôi còn chưa kịp cởi quần áo trong ra, Yến Ngọc đột nhiên mở mắt, nắm chặt cổ tay tôi, lạnh lùng nói: "Nàng muốn làm gì?"

"Đau—"
Nghiêm Dụ lập tức buông cổ tay tôi ra, thì thầm: "Anh xin lỗi vợ."

Tôi xoa xoa cổ tay đỏ bừng của mình, tôi không quan tâm lắm, lúc diễn xuất gặp phải chấn thương là điều không thể tránh khỏi, chưa kể chuyện nhỏ nhặt này, lúc này tôi mới phát hiện Nghiêm Dụ xứng đáng làm ảnh đế, kỹ năng diễn xuất của anh ấy rất tốt, cũng đỉnh hơn tôi rất nhiều, lúc diễn với anh ấy, tôi không tự chủ được mà bị anh đấy cuốn theo mạch diễn của mình.

Tôi xoay người chuẩn bị rời đi, Nghiêm Dụ kéo tay áo dài của tôi, giọng điệu của anh ta rất phù phiếm: "Em yêu, em định cởi quần áo của anh à?"

Tôi giằng tay Nghiêm Dụ đi, tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng rời đi.
Lúc tôi vừa trở về khách sạn đã nghe thấy tiếng gõ cửa, lúc vừa mở cửa, Nghiêm Dụ đã dựa vào cửa, bộ ngực rắn chắc lộ ra gần hết, anh nháy mắt với tôi.

"Em yêu, em có thích kịch bản không?"
Tôi vội vàng kéo Nghiêm Dụ vào, xấu hổ quá.

Chồng ai thu hút sự chú ý nhất, là chồng tôi.

Tôi thực sự muốn đọc kịch bản thật tốt, Nghiêm Dụ khẳng định chắc nịch kịch bản phải chú ý đúng thời gian và địa điểm——

Nhân vật trong kịch bản cũng phải đúng, tôi không được lộn xộn; Tư thế phải đúng, không ôm tôi thì sức lực thể hiện ra sẽ không đúng; Thời gian cũng phải nên đúng, kịch bản viết đến đoạn đêm là đang làm trì hoãn giấc ngủ của người khác.

Tóm lại, đây là lỗi của kịch bản.
Sau khi Nghiêm Dụ nghiêm túc đưa ra lời nhận xét, anh ôm tôi bắt đầu hôn, rồi còn nắm lấy tay tôi và đặt lên ngực anh.

Tôi không nhịn được nữa,, đuổi Nghiêm Dụ ra khỏi phòng, nhưng vừa quay mặt lại lại bắt gặp ánh mắt nhìn đến của đạo diễn.

Nghiêm Dụ lập tức chỉnh trang quần áo: "Đạo diễn, tôi đang tìm cô Ngôn để thảo luận kịch bản."
Tôi gật đầu.

Đạo diễn: "Làm đúng theo kịch bản, tâm huyết với kịch bản... À sao nhể, có vấn đề gì thì gọi tôi, không thì thôi, các bạn cứ tiếp tục thảo luận kịch bản."

Cánh cửa đóng chặt lại, tôi cũng không còn lời gì để nói với Nghiêm Dụ.

10.

Chẳng mấy chốc đã đến đoạn cốt truyện quan trọng thứ hai của bộ phim này, sau khi cặp nhân vật nam và nữ chính có tình cảm với nhau, cốt truyện của sự hiểu lầm cũng được dỡ bỏ.

Để đạt được tính thực tế cao, đạo diễn yêu cầu nhân viên mua mấy chai rượu, và Nghiêm Dụ cũng không từ chối.

「Bắt đầu!」
Mặc dù bề ngoài tôi là một tiểu thư chỉ ở sân sau, nhưng tôi cũng có thể hiểu được tất cả những chuyện chiến tranh chia phe phái trong triều đình.

Những ngày này, cùng Nghiêm Dụ giải quyết mấy vụ án lớn nhỏ, tôi đột nhiên phát hiện mình có cảm giác với Nghiêm Dụ khác với sự khinh thường và ghê tởm lúc bắt đầu.

Mặc dù sau đêm tân hôn, chúng tôi có cãi cọ, nói ra nói vào, và thậm chí còn đưa ra quy tắc không can thiệp vào chuyện của đối phương, nhưng sau một số chuyện, tôi vẫn quyết định tỏ tình với Nghiêm Dụ.

Tôi là người dám nghĩ và dám làm, nhưng sau một hồi chuẩn bị, tôi nghe thấy Nghiêm Dụ nói rằng hắn đã có người mình thích, tôi lập tức từ bỏ lời tỏ tình mà tôi đã chuẩn bị từ lâu.

Cho dù bình thường tôi là người như thế nào, nhưng lúc đứng trước mặt người tôi thích, dường như tôi cũng chỉ là một kẻ hèn nhátbao nhiêu dũng khí mà tôi tích lũy được bỗng chốc biến mất.
Tôi ôm cằm ngồi trong sân và nhìn những chiếc lá phong vàng, và trong trái tim dâng lên nỗi buồn vô hạn.

Tôi vẫn là một người phụ nữ có giới hạn, trong tình yêu, không thể xuất hiện âm mưu, nếu có âm mưu, thì không thể gọi là yêu.

Phía sau lưng tôi đột nhiên bị ôm, tôi quay đầu lại, Nghiêm Dụ đang nheo mắt nhìn tôi, cúi sát vào môi tôi, hơi thở của tôi như ngưng đọng.

"Thưa vợ yêu, anh rất thích em."
"Anh thích em, còn em, em có thích anh không?"

Mắt tôi mở to.

Nghiêm Dụ say đến mức hôn mê bất tỉnh, đầu gục mạnh vào cổ tôi, trong miệng liên tục lẩm bẩm "Thưa vợ yêu".

"Đau..."

Tôi hít một hơi dài, suýt nữa còn tưởng rằng Yến Ngọc sẽ hôn tôi.

Nhân viên vội vàng đến đỡ Nghiêm Dụ dậy, Nghiêm Dụ đẩy người nọ ra, ôm chặt tôi không buông ra.

"Em yêu, anh chóng mặt quá."

Nhân viên phục vụ kinh ngạc nhìn tôi rồi nhìn Nghiêm Dụ, tôi nhanh chóng haha nói: "Qủa nhiên là diễn viên chuyên nghiệp, còn chưa diễn mà."

Thấy nhân viên có vẻ đã tin tưởng, trái tim đập loạn xạ của tôi mới có thể ở yên trong lồng ngực.
Sau này, trong quá trình quay phim, tôi sẽ không bao giờ để Nghiêm Dụ chạm vào rượu nữa, và việc quay toàn bộ bộ phim đã nhanh chóng kết thúc.

Chẳng mấy chốc bộ phim đã được ra mắt, những người hâm mộ cặp CP của tôi và Nghiêm Dụ sẽ có cảm giác vui vẻ như là tết.

[Tết đến rồi! Tết đến rồi! Ai hiểu được như tôi chứ! Ngôn Vũ thực sự là siêu hợp với Nghiêm Dụ!]

[Tôi là người qua đường, tôi không hiểu, tôi chỉ muốn hỏi, họ có phải là vợ chồng không? Thật sự quá xứng đôi?! 】

[Liệu vợ của Nghiêm Dụ nhìn thấy cảnh này, vợ anh có tức giận không? ]

Đám fan CP của tôi và Nghiêm Dụ phát cuồng vì đường, nhưng không ngờ Nghiêm Dụ lại trực tiếp trả lời cư dân mạng hỏi tôi có tức giận không...

[Cô ấy là vợ tôi.]

Sau khi Nghiêm Dụ bình luận xong, anh ấy đến bên tôi chọc chọc tôi, thầm nói với tôi: "Vợ, anh đã chính thức công bố rồi."

Tôi gật đầu, tôi không quan tâm, tôi thực sự không thể kiểm soát cái tên yêu đương mù quáng này rồi.

Kết quả là, fan của Nghiêm Dụ quá lý trí, cho rằng Nghiêm Dụ vẫn đang quảng bá phim truyền hình, thế nên bắt đầu trực tiếp chỉ trích anh ấy.

Nghiêm Dụ tức giận đến mức tự túm tóc mình rồi phát điên: "A, a, vợ ơi, sao bọn họ không tin?!"
Tôi cười ngặt nghẽo, đó là lý do tại sao tôi không phải quan tâm, bởi vì cư dân mạng không tin điều đó chút nào.

11.

Không có gì đáng ngạc nhiên, bộ phim truyền hình đang trở nên nổi tiếng, và chuyện này cũng khiến tôi được nổi tiếng theo, và bây giờ tài nguyên của tôi cũng đủ để bản thân tự tìm nhà làm phim này đến bộ phim tiếp theo.

Chỉ là Nghiêm Dụ không hài lòng, bây giờ tôi có ít thời gian đi cùng anh hơn.
Tôi an ủi Nghiêm Dụ: "Không sao, cả hai chúng ta đều làm trong làng giải trí, chúng ta ở bên nhau khắp nơi."

Nghiêm Dụ cho rằng lời tôi nói có lý, nhưng anh cũng cảm thấy tôi đang nói nhảm.

Phim truyền hình đã phát sóng được hai tháng, độ nổi tiếng vẫn cao, nhiều tổ chương trình đã gửi lời mời phỏng vấn cho tôi, nhưng vì quá bận nên tôi đều từ chối hết, mà hôm nay có một cuộc phỏng vấn trực tiếp khác, là buổi phỏng vấn với Fan.

Nghiêm Dụ đã nhận cuộc phỏng vấn này cho tôi mà còn không thèm nói với tôi một lời nào.
Tôi thắc mắc, nhưng Nghiêm Dụ nghiêm túc nói: "Chương trình phỏng vấn cũng là một loại chương trình, đã làm diễn viên thì không thể quá kén chọn chương trình."

Đúng là đáng nể Nghiêm Dụ, anh có thể nói những lời vô nghĩa một cách mới mẻ và tinh tế như vậy.

Trước khi phỏng vấn, tôi vẫn không quên nhắc nhở Nghiêm Dụ chú ý, đừng nói thầm với tôi như lễ trao giải lần trước, nghe Nghiêm Dụ hứa sẽ làm nếu không, trong vòng một tháng nữa, anh sẽ không được ngủ trên giường.

Bởi vì gần đây tôi và Nghiêm Dụ xuất hiện khá nhiều trên màn ảnh, nên mức độ phổ biến của buổi phát sóng trực tiếp rất cao.

Tôi và Nghiêm Dụ ngồi trên ghế sofa bên trái, một trái một phải, chủ nhà thì đối diện.

Người dẫn chương trình hỏi tôi và Nghiêm Dụ một số câu hỏi về bộ phim truyền hình, vì tôi và Nghiêm Dụ hiểu rất rõ nhân vật cùng với cốt truyện nên cả hai trả lời khá thỏa đáng.

Trong lúc đó, tôi liếc nhìn màn hình bình luận, fan CP của tôi và Nghiêm Dụ vẫn đang hét lên điên cuồng——

"Để bảo vệ Ngôn Vũ, ảnh đế cố tình giữ thái độ thờ ơ, tôi đã nhận ra rồi."

Ừm, đúng là tôi đã yêu cầu anh ấy tránh xa tôi, như vậy có được không?

Lúc phỏng vấn kết thúc, Nghiêm Dụ lập tức đến bên cạnh tôi, ôm lấy cánh tay tôi, nũng nịu nói: "Em yêu, vừa rồi anh làm rất tốt, có khen thưởng gì không?"

Nghĩ nghĩ, phát hiện lần này Nghiêm Dụ rất đáng tin cậy, cũng không phải là không thể khen thưởng.
"Anh nói xem."

"Anh đang thấy có một chương trình truyền hình về tình yêu, hay là chúng ta tham gia rồi chính thức công bố luôn nhé."

Tôi không biết mình nên nói gì tiếp, nhưng vẫn gật đầu, chuẩn bị bảo Nghiêm Dụ gửi chương trình truyền hình kia để tôi xem trước một chút.

Nhưng đột nhiên, tôi phát hiện người dẫn chương trình đang há hốc miệng nhìn tôi tôi và Nghiêm Dụ, miệng anh ta há to đến mức gần như có thể nhét một quả trứng vịt vào miệng.

Tôi tưởng người dẫn chương trình đang ngạc nhiên trước mối quan hệ của tôi và Yến Ngọc, thế nên tôi cũng không để ý, nói chung là người dẫn chương trình cũng là người chuyên nghiệp, sẽ không nói chuyện này cho ai biết.

Tôi gật đầu với người dẫn chương trình rồi chuẩn bị rời đi, nhưng đúng lúc này, người dẫn chương trình kia yếu ớt nói: "Cái đó, cô Ngôn Vũ, vừa rồi máy quay camera của chúng tôi không tắt."

???

Tôi nhìn chằm chằm vào những hàng chữ bình luận đang nhảy như điên trên màn hình.

[Aaaaa! Một đêm giao thừa thật trọn vẹn! CP của tôi hóa ra là thật!]

[Tôi đã nói rồi mà! Tôi đã nói rồi mà! Ngôn Vũ và Nghiêm Dụ nhất định có quan hệ tình cảm!]

[Cái gì đây? Khi Ngôn Vũ dùng ánh mắt chán ghét và đồng tình nhìn ảnh đế kia, tôi đã biết với CP này mình đi đúng hướng rồi!]

[Đây là cặp đôi cổ tích gì vậy, lén lút yêu nhau sau lưng người hâm mộ nhưng lại lên chương trình truyền hình để công khai! Tôi khóc đến chết mất!]

[Dừng lại! Dừng lại! ảnh đế luôn tỏ ra xa cách, hóa ra lại là người có đời tư lập dị, thế nên chị Ngôn mới không muốn cho ảnh đế này được công khai.]

[Vậy đồ lót của chị Ngôn đã tìm thấy chưa?]

[Lầu trên đùa gì vậy? Cái này phải hỏi anh Nghiêm Dụ xem tìm thấy chưa chứ? ]

Khóe miệng tôi giật giật, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn hot search đã bùng nổ.

Nghiêm Dụ trực tiếp nắm lấy tay tôi, đan ngón tay, vẫy tay về phía ống kính, hất cằm với vẻ mặt kiêu ngạo:

"Vợ tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro