Mê Loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Rầm!!!"

"Này, cô có nge thấy tiếng gì không" - nghe thấy tiếng động, cô A liền dừng lại quay sang người bên cạnh, nghi vấn hỏi.

"Tiếng gì là tiếng gì?" - cô B đáp lời nhưng vẫn không dừng động tác lau chùi hành lang của mình.

"Tôi vừa nghe thấy tiếng động rất lớn phát ra từ phía trước" - cô A vỗ vỗ bả vai người vẫn đang cắm đầu vào công việc, đợi nhận được sự chú ý của người đó thì liền chỉ tay về phía đầu hành lang.

" À ... dãy phòng đó là phòng đôi, giành riêng cho mấy tay khách V.I.P, để bọn họ mang nhân tình đến hưởng thụ ấy mà" - cô B nhìn theo hướng mà người đồng nghiệp đang nhắm đến, ôn tồn lên tiếng.

Cô A không trả lời, ngây ngốc nhìn về dãy phòng phía trước. Thấy vậy, cô B cười cười rồi che miệng nói khẽ - "Nói là hưởng thụ chứ thật ra toàn đến đây để bạo ngược nhau thôi. Cô mới vào nên không biết chứ tui đã quen với mấy tiếng động bất thình lình này rồi".

Hiểu được ý tứ trong lời của cô B, cô A có chút thẹn rồi lên tiếng - "Thì ra là vậy , bọn nhà giàu này đúng là bệnh hoạn mà ... Xém chút hù chết tôi rồi, còn tưởng có chuyện không hay xảy ra nữa chứ " - nói xong, cả hai lại tiếp tục công việc của mình.

___________________

Phòng 502

"Em nên nhớ ... Em là nô lệ của tôi ... Chính tôi là người bỏ tiền ra mua em về" - những lời này, có lẽ sẽ ám ảnh mãi trong tâm trí cậu, trong những giất mơ của cậu, trong cả phần đời còn lại của cậu.

Chợt từng cơn đau thắt kéo đến một cách dồn dập - "Xoảng" - cậu có thể nghe thấy rõ tiếng tim mình đang vỡ tan ra từng mảnh vụn-"Đau! Đau lắm!" - Tại sao chút tự trọng còn sót lại cũng bị người nhẫn tâm đem ra chà đạp cơ chứ? Suốt bao nhiêu năm nay, cậu vẫn luôn im lặng, vẫn luôn nhẫn nhịn, cậu vẫn luôn cố gắng từng ngày để được sống, cho dù phải dùng thân xác để mua vui cho mấy ả lắm tiền cậu cũng chấp nhận, chỉ vì để sống, có lắm lúc cậu muốn kết thúc cuộc sống nhục nhã này, nhưng khi nghĩ đến sinh mệnh này không phải của cậu mà là người đó đã đánh đổi cho cậu, nên dù thế nào đi chăng nữa, cậu vẫn luôn hướng về phía trước, về tương lai mà cậu luôn mơ ước.

Trong lòng cậu có rất nhiều câu hỏi -"tại sao ông trời lại bất công đến như vậy? Tại sao tôi lại phải chịu đựng sự xỉ nhục kinh tởm này cơ chứ? Tại sao lại là tôi mà không phải một ai khác?" - lòng cậu nặng trĩu, nỗi đau này có ai hiểu hết? - "A... Đúng rồi! Ai bảo mày là kẻ giết người! Nếu không phải vì mày thì người ấy sẽ không chết! Tất cả những điều này chính là sự trừng phạt thích đáng nhất giành cho mày!". Cuối cùng, cậu cũng tìm được đáp án riêng cho mình, trong lòng cũng nhẹ đi phần nào - "Nếu đây là sự trừng phạt mà người muốn thấy nhất! Thì con ... sẽ ngoan ngoãn mà hứng chịu nó".

Cậu ngừng phản kháng, môi nhỏ hé mở, lập tức một thanh âm vô cùng ủy mị vang lên - "Đã rõ ... Thưa ngài!"

Thấy cậu đã ngưng giãy giụa , hắn liền buông lỏng cổ tay đã bị siết chặt đến độ thâm tím - "Đã rõ, thưa ngài ư?" - hàng chân mày khẽ động, môi nhếch lên tạo một đường cong hoàn hảo - "Nếu như đã rõ..." - nói đến đây, bàn tay thô ráp của hắn nâng nhẹ cằm cậu, đầu hạ xuống, chăm chú nhìn những ngón tay đang đùa giỡn trên cánh môi đỏ hồng, cứ như đám trẻ con tinh nghịch chạy quanh rồi lại hiếu kì trượt thẳng vào bên trong - " Vậy hãy thỏa mãn tôi đi..."

"Ưmm.." - toàn bộ dây thần kinh như tê dại, cậu phóng đãng rên lên một tiếng - "Cảm giác này... " - không ngờ cậu lại được thỉnh giáo cái tuyệt kĩ mà cậu đã từng làm với biết bao người phụ nữ. Cậu ghét nó nhưng cơ thể thì lại nói không, chiếc lưỡi bắt đầu mất kiểm soát mà tham lam liếm láp những ngón tay thon dài của hắn.

"..ah.." - ngay lúc cậu chìm đắm trong dục vọng đáng chê trách này, thì những ngón tay của hắn lại rời khỏi, vương lại sợi tơ trong suốt nối liền giữa hai người.

Đôi mắt nâu tràn đầy dục vọng mà nhìn những biểu cảm gợi tình trên gương mặt đã chín đỏ của cậu. Mãnh Long phía dưới cũng vì thế mà thức tỉnh, hắn khó chịu gầm nhẹ - "mới đó mà đã hưng phấn rồi sao? em đúng là trẻ hư mà ... Em biết không? ... Trẻ hư thì phải chịu phạt đấy!" - hắn đưa những ngón tay mới vừa rút ra đút vào miệng mình, mút lấy sợi tơ còn đang vương vấn trên đó - "Xột!!!" - một mạch đến đầu bên kia của sợi tơ, nơi mà đôi môi nhỏ hồng đang ngự trị

"Ầm!!!" - thời khắc môi hắn chạm môi cậu, chợt một cơn sét xuất hiện, đánh thẳng vào tim cậu, các luồng điện theo đó mà chạy khắp cơ thể, cậu tê dại đến độ không biết nên phản ứng lại như thế nào.

"Ưmm.." - chợt hai phiến môi bị tách ra, chiếc lưỡi ấm nóng của hắn liền tiến vào khuấy động khoang miệng của cậu, tham lam xâm chiếm mọi ngóc ngách. Đầu óc quay cuồng, cái cảm giác lâng lâng này làm người cậu như mềm nhũn, ý thức càng lúc càng mờ nhạt, nhường chỗ cho dục vọng đen tối lên ngôi. Cậu đã từng nghĩ, sẽ rất khó khăn để chấp nhận việc này nhưng ngay lúc này đây dường như nó lại đơn giản hơn bao giờ hết, cơ thể cậu đã thay mặt cho lí trí chấp nhận hắn.

"..ahhhh.." - Mi tâm cụp xuống, thản nhiên mà thưởng thức hương vị ngọt ngào trong miệng, cậu tìm kiếm chiếc lưỡi ấm nóng của hắn, quấn chặt lấy nó rồi tham lam mút lấy toàn bộ, chất dịch ngọt lịm cứ thế dâng trào, không kịp nuốt mà tràn ra khoé miệng.

"..Ưmmm" - hắn như muốn gục ngã trước tay nghề điêu luyện của cậu, chưa một người phụ nữ nào có thể làm hắn hứng tình đến thế, cậu đã mãnh liệt công kích như vậy thì hắn làm sao có thể không đáp trả, cậu đã tham lam thì hắn càng tham lam, bàn tay thô ráp bắt đầu trượt xuống, dừng lại ở nơi đang nhấp nhô liên hồi, ngón tay khẽ động, tìm đến đầu nhũ hồng của cậu, nhẹ nhàng tiếp cận, đầu ngón tay ma mãnh chạm nhẹ lên đó rồi lại xoay vòng, cảm giác tuyệt vời này như tiếp thêm sinh lực cho mãnh long bên dưới vùng vẫy, khiến chủ nhân của nó càng thêm cuồng tính mà hút trọn sinh khí của người bên dưới, các ngón tay thì kẹp chặt lấy đầu nhũ hồng, mạnh bạo chà sát, rồi lại dịu dàng nắn nót.

"..Ưmmm.. mm" - một trận xung kích truyền đến, người cậu lập tức cứng lại, đầu nhũ căng lên, hô hấp càng thêm khó khăn, tưởng chừng như toàn bộ dưỡng khí của cậu sau vài giây sẽ bị ai kia hút cạn.

Nhận ra điều đó, hắn có chút không nỡ, luyến tiếc mút nhẹ đôi môi của cậu mấy cái rồi mới rời đi nhưng vẫn không dừng động tác âu yếm bên dưới.

"Hộc..hộc.." - cuộc xâm lăng vừa chấm dứt, cả hai liền thở dốc dữ dội, hít lấy hít để nguồn sinh khí vừa bị đối phương tước đoạt.

Hắn nuốt sạch chất dịch ngọt ngào còn đọng trong miệng, hạ đầu xuống lồng ngực phập phồng của cậu, phả vào đó hơi thở ấm nóng của mình rồi thì thào - " em.. có vị của thuốc lá ... rất tuyệt!".

"Hắn .. đang khen mình ư?.. Arrr.. Sanji ơi là Sanji, trong đầu mày đang nghĩ cái gì vậy? Rõ bị người khác chiếm tiện nghi mà còn ở đó sung sướng .." - cậu thật không ngờ bản thân mình chưa gì đã bị hắn làm cho lú lấp rồi. Đúng là thất bại mà, cậu đường đường là một cao thủ giường chiếu mà nay lại lâm vào cảnh đáng xấu hổ như thế này đây.

"Ưmm.." - hắn hôn nhẹ đầu nhũ còn lại của cậu, rồi từ từ nuốt gọn, đầu lưỡi nhanh chóng tiến công, liếm sạch mọi thứ, dùng răng ma sát, như đứa trẻ khát sữa mà mãnh liệt mút lấy.

Cậu như điên dại, sự xấu hổ ở phía dưới bắt đầu có phản ứng. Muốn đẩy đầu hắn ra nhưng lại không nỡ, đành trơ mắt nhìn đám rêu xanh lay động trên lồng ngực.

Hắn mút một cái thật mạnh rồi rời khỏi đầu nhũ sưng đỏ, nhanh chóng tiến lên ngoạm lấy vành tai của cậu, điên cuồng cắn mút, chiếc lưỡi ấm nóng liếm sạch một lượt rồi mạnh dạng tiến sâu vào trong ra sức uốn lượn.

"..Ahhhh...hh." - tuyệt kĩ của hắn khiến cậu sung sướng rên lên, tay bất giác mà túm chặt áo hắn - "Ưmmm.." - hô hấp lại một lần nữa rơi vào trạng thái khó khăn.

Phản ứng đầy kích thích của cậu làm hắn không thể đợi thêm được nữa, hắn để lại một vệt đỏ trên vành tai cậu rồi quay sang đặt lên đôi môi nhỏ hồng một nụ hôn sâu cuồng nhiệt, tay phải thì nhanh chóng tiến xuống, gấp gáp mở khoá chiếc quần của cậu, vừa được chỗ trống, bàn tay liền tấn công, nắm lấy nơi đầy xấu hổ của người bên dưới.

"..Ahh..hh" - cậu muốn chặn tay hắn lại nhưng nụ hôn cuồng nhiệt của hắn đã làm cậu mất hết lí trí, mặc cho dục vọng đen tối chiếm hữu.

"Cốc.. cốc..." - chợt tiếng gõ cửa vang lên.

Hắn cau mày khó chịu, nụ hôn càng thêm mãnh liệt, không thèm đoái hoài đến tiếng gõ cửa mà tiếp tục vuốt ve nơi xấu hổ của cậu. Còn về phần cậu thì căn bản đã không còn biết trời đất là gì, nên chả lọt vào tai tiếng gõ cửa vừa rồi.

"Cốc.. cốc.. cốc.." - tiếng gõ cửa càng thêm dồn dập.

Cảm nhận vật thể trong tay càng lúc càng bành trướng, bàn tay xấu xa liền bóp chặt, ngón tay xoa xoa đỉnh đầu đã bắt đầu ươn ướt - "Ưmmm.." - cậu muốn vang xin hắn dừng lại nhưng mọi lời nói đều bị môi hắn nuốt gọn, chỉ có thể khó khăn mà rên rỉ, càng không ngờ tiếng rên đầy xấu hổ của cậu lại càng làm nơi giam giữ mãnh long trở nên chật hẹp, bàn tay theo đó mà lên xuống.

Cậu thật sự đã đến đỉnh điểm, như núi lửa chuẩn bị phun trào ...

"Rầm!!!" - đoạn, cánh cửa phòng liền mở toang, một nhân ảnh vội vã tiến vào, hớt hãi hô lớn - "Đô đốc! Ngài không sao chứ???"

CÒN TIẾP ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro