Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cơn mưa đêm hiếm hoi xuất hiện tại khu vực có khí hậu khô hạn quanh năm. Đoàn xe quay trở lại trung tâm thành phố tại khu vực thuộc quyền quản lý của quân chính phủ trước khi màn đêm buông xuống.

Kế hoạch hành động lần này đã hoàn toàn vô ích. Cả băng quay trở lại khách sạn và về phòng nghỉ ngơi. Zoro, người sống trong cùng biệt thự ven hồ với Sanji, đã bị chặn cửa trước khi bước vào.

- Franky nói đúng, cậu nên thực sự suy ngẫm về những gì mình đã làm, không chỉ về hành động bốc đồng mà còn cả cách cư xử nữa.

Sanji đặt chiếc gậy của mình vào ngực Zoro và đẩy cậu xuống bậc thềm, sau đó quay lại, bước vào cửa một mình.

Mặc dù có tính khí nóng nảy khi còn trẻ nhưng Sanji hiếm khi đối xử thô bạo với trẻ nhỏ. Đứng ngoài cửa là phương pháp trừng phạt thân thể được anh sử dụng kể từ khi nhận nuôi Zoro năm 8 tuổi. Tuy nhiên, thằng nhóc bị suy dinh dưỡng nặng và tưởng chừng như có thể tan vỡ thành từng mảnh chỉ bằng một cú véo đã trở thành người lớn vào năm ngoái.

Zoro đứng lặng lẽ trong không gian rộng mở trước bậc thềm, nhìn lên bầu trời đêm với những đám mây thấp. Tâm lý nổi loạn khiến cậu không muốn thừa nhận rằng mình đã phạm phải một sai lầm ngu ngốc vào thời điểm đó.

Dù không muốn nhưng cậu cũng không bao giờ trái lời Sanji. Trong một tiếng tiếp theo, cậu cứ đứng bất động trong sân, mặc cho cơn mưa nặng hạt trút xuống người.

Đầu tiên, Sanji đi tắm, sau đó gọi điện cho Nami ở trụ sở tại châu Âu để giải quyết công việc. Sau đó, anh chậm rãi bước tới cửa và mở cửa cho Zoro.

- Cậu đã nghĩ ra mình sai ở đâu chưa?

Sanji vừa mới tắm xong, trên người chỉ khoác chiếc áo choàng tắm màu trắng. Mái tóc vàng của anh còn chưa kịp khô, nước vẫn đang nhỏ giọt. Không khí mát lạnh của đêm mưa khiến cơ thể tỏa nhiệt của anh bốc ra một vài làn hơi.

Phần da ở cẳng chân lộ ra dưới áo choàng tắm có nhiều vết bỏng và vết khâu. Zoro bướng bỉnh không muốn thừa nhận lỗi lầm của mình. Thế nhưng, khi ánh mắt cậu nhìn xuống cái chân phải thường bị đau khủng khiếp mỗi khi trời mưa của Sanji, sự bướng bỉnh lắng xuống ngay lập tức.

Cậu nghiến răng, nghiến lợi nặn ra một lời thú nhận cực kỳ bất đắc dĩ:

- Đáng lẽ tôi không nên cắt bỏ nguồn tin cuối cùng.

- Còn gì nữa không?

- Tôi không nên cãi lại anh trước mặt những người khác.

- Gì nữa?

Sanji tiếp tục hỏi.

Zoro ngước lên nhìn anh, ánh mắt đầy vẻ bối rối, dường như cậu thực sự không thể nghĩ ra mình đã làm gì sai nữa.

Sanji bất lực thở dài, nghiêng người nhường lối đi và nói với cậu:

- Vào đi, đừng để bị cảm lạnh.

Sau khi được cho phép, Zoro bước lên bậc thềm. Khi đi ngang qua Sanji, cậu không đi thẳng vào trong mà dang rộng vòng tay ôm lấy anh, vùi mặt vào cổ anh.

Sau khi dầm mưa suốt một tiếng đồng hồ, cơ thể cậu lạnh buốt. Cái chân phải vốn đã đau nhức của Sanji bị không khí lạnh tấn công khiến các cơ tê cứng. Nhưng anh không đẩy Zoro ra ngay mà chỉ vỗ nhẹ vào lưng cậu vài cái rồi nói:

- Người cậu lạnh quá, đi tắm nước nóng đi.

Zoro vẫn ôm anh, hơi thở từ môi cậu phả vào cổ anh nóng hổi, cậu nói:

- Anh vẫn còn giận tôi à?

Sự tức giận trong lòng Sanji thực sự đã biến mất từ ​​lâu, lúc này, mái tóc bù xù cọ vào gáy anh khiến ngay cả chút bất mãn cuối cùng còn sót lại cũng tan biến.

Anh chỉ lắc đầu thì bất ngờ bị Zoro nhấc lên khỏi mặt đất, ôm vào lòng. Cậu dùng chân đóng cửa lại rồi bế anh vào phòng khách.

Chỉ có hai người họ sống trong biệt thự nghỉ dưỡng bên bờ hồ. Ở một bên phòng khách có cửa sổ kính trong suốt kéo dài từ trần xuống sàn và nhìn ra hồ. Vào ngày thường sẽ có tàu du lịch và thuyền đánh cá đi qua. Tuy nhiên, vào những đêm mưa như thế này, trên mặt hồ không có bóng dáng con thuyền nào.

Zoro đặt Sanji lên ghế, tháo thanh kiếm và cởi áo khoác ướt sũng ra. Sanji chống tay vào lưng ghế định ngồi dậy nhưng bị cậu giữ vai và đẩy xuống rồi hôn lên môi.

Sanji giật mạnh lớp vải phía sau chiếc áo phông trắng cũng ướt sũng của cậu và chống cự một lúc. Cuối cùng, anh thôi phản kháng, dùng cả hai tay ôm lấy tấm lưng to khỏe của cậu và nâng cằm lên đáp lại nụ hôn.

Sanji không còn nhớ mối quan hệ này đã kéo dài được bao lâu. Khi thằng nhóc lần đầu tiên thể hiện sự khao khát khác thường dành cho anh, Sanji đã không kịp sửa sai. Khi Zoro leo lên giường anh trong bóng tối vào một đêm Sanji say rượu, thậm chí anh còn chủ động dạy cậu phải làm gì.

Ở một số quốc gia, hành vi của Sanji đủ để tống anh vào tù, nhưng ở đất nước hỗn loạn này, anh lại một lần nữa chấp nhận sự theo đuổi của cậu với thái độ chiều chuộng.

Chiếc áo choàng tắm chỉ buộc bằng thắt lưng đã bị Zoro dễ dàng cởi ra, để lộ thân hình trần trụi của Sanji dưới ánh sáng mờ ảo. Thể chất và làn da của anh được duy trì tốt hơn rất nhiều so với những người cùng trang lứa. Nhìn từ bên ngoài, thật khó biết được rằng anh đã bước sang đầu bốn.

Ngón tay lạnh lẽo của Zoro vuốt ve ngực và bụng của anh. Dục vọng lẽ ra phải bị sự lạnh lẽo ấy dập tắt nhưng lại càng thiêu đốt mãnh liệt hơn. Đôi môi nóng bỏng của cậu lần theo dấu vết mà đầu ngón tay chạm vào. Cậu đưa thằng nhỏ sạch sẽ, không mùi vị của anh vào miệng và bắt đầu mút nó.

Sanji ngửa đầu ra và rên rỉ trong khoái lạc. Anh đặt chân trái lên vai của Zoro và không thể ngừng đẩy thằng nhỏ vào sâu hơn trong miệng cậu.

***

Sanji chưa bao giờ biết nên mô tả chính xác mối quan hệ giữa anh và Zoro như thế nào. Cả hai không cùng huyết thống, cũng không phải là người yêu, nhưng họ đã duy trì sự chung thủy tuyệt đối kể từ đêm đầu tiên gắn kết với nhau. Anh chưa bao giờ chung thủy hơn thế kể từ đó. Sanji đã từng ngủ với phụ nữ nhưng anh lại là người duy nhất trong đời của Zoro cho đến nay.

Tình cảm của họ không giống tình yêu và tình cảm gia đình mà dường như kết hợp giữa cả hai.

Sanji không phải là người có ý thức công lý và đạo đức cao đẹp, có thể thấy rõ điều này qua sự nghiệp hơn chục năm của anh.

Anh đã sa vào dục vọng khi muốn ngủ với đứa trẻ mình đã nhận nuôi. Những gì anh làm vốn đã là hành vi xấu xa sẽ đẩy anh xuống mười tám tầng địa ngục sau khi chết. Thêm tội này vào đống tội ác tích lũy cả đời thì cùng lắm chỉ là rơi xuống một tầng nữa mà thôi.

Cơ thể Zoro dần nóng lên từ trong ra ngoài. Cả khoang miệng và làn da bên ngoài đều nóng lên như thường lệ. Cậu cởi chiếc áo phông trắng dính trên người, kéo khóa quần, nhấc chân Sanji lên rồi đẩy thẳng thằng nhỏ đã sẵn sàng lâm trận vào lỗ sau vừa bị ngón tay cậu nong rộng.

Sanji giống như nguồn cơn của sự sa đọa, cám dỗ cậu phạm tội. Anh cắn môi dưới và thở hổn hển, mắt hơi nheo lại một cách cực kỳ gợi tình. Anh xoay hông, cọ mông vào thằng nhỏ của Zoro, mời gọi cậu tiến vào một cách cuồng nhiệt.

Zoro thở mạnh, nhìn chằm chằm vào mắt Sanji, đẩy hông về phía lỗ sau khít chặt của anh và đột nhiên hỏi:

- Giờ thì anh đã bằng lòng nói thẳng cho tôi biết lý do tại sao anh tức giận được chưa?"

- Đừng có phá hỏng tâm trạng chứ.

Đôi mắt của Sanji lấy lại được sự rõ ràng trong giây lát vì ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lại chìm sâu khi cậu cọ vào những điểm nhạy cảm trong anh.

- Thôi... chúng ta... sẽ nói về chuyện này sau.

- Để sau thì anh sẽ không muốn nói nữa.

Zoro dùng cả hai tay siết chặt đùi Sanji và thúc mạnh vào trong nhiều lần. Tiếng rên rỉ của Sanji đột nhiên bị bóp méo thành âm thanh nghèn nghẹt ở mũi, hai chân giơ cao không khỏi run rẩy.

Zoro đẩy mạnh hơn, di chuyển eo và hông nhanh, mạnh hơn để thọc sâu vào bên trong. Cậu ấn vai xuống và uốn cong cơ thể để hoàn toàn bao trùm lên người anh.

Trên giường, Zoro mới là thủ lĩnh thống trị. Dù ngày thường Sanji có bao nhiêu quyền lực và uy nghiêm đến đâu thì anh cũng chỉ có thể tuân theo Zoro khi bị cậu đè xuống. Cậu dùng hai tay xoa nắn ngực Sanji, ngón tay cái xoa xoa hai núm vú sưng tấy, cứng ngắc. Khi Sanji cau mày lắc đầu, van nài cậu chậm lại, Zoro vẫn không ngừng và tiếp tục hỏi:

- Nói cho tôi biết vì sao anh lại tức giận với tôi!

Đang ở độ tuổi tràn trề sinh lực, cậu thanh niên trẻ chẳng những tràn đầy đam mê xác thịt mà còn không biết cách làm từng bước một. Ngay từ ban đầu, Sanji đã bị hành hạ rất nhiều bởi màn làm tình quá mãnh liệt của cậu đến mức linh hồn thậm chí suýt lìa khỏi xác.

- Tôi không muốn... ưm... không muốn cậu bị ảnh hưởng bởi tôi... và trở thành... một cỗ máy giết người.

Sanji phập phồng và lắc lư như con thuyền cô đơn giữa biển cả khi gặp phải cơn giông tố. Hai bàn tay anh nắm chặt vào cánh tay rắn chắc của Zoro như thể đang túm vào phao cứu sinh.

Ánh mắt Zoro dần tối sầm lại. Cậu đã đoán được suy nghĩ của Sanji, và khi biết được điều này, trái tim cậu như bị giáng một đòn.

Ông trùm buôn bán vũ khí, người sẵn sàng vứt bỏ sự tỉnh táo của mình như thể vừa bị tiêm một liều thuốc nói thật, đã thành thật tuân theo yêu cầu của kẻ thống trị để nói hết ra những gì ẩn giấu trong tim. Ngay cả khi say rượu hoặc phê thuốc, anh cũng chưa bao giờ thẳng thắn đến vậy.

- Nghề nghiệp của tôi... không thể cho cậu một môi trường... a... phát triển tốt. Đối với tôi, điều đó... luôn thật đáng tiếc...

Zoro giật mạnh eo và đẩy vào sâu nhất có thể, cậu chợt dừng lại khi Sanji thở hổn hển, rồi cô đọng suy nghĩ thực sự của anh trong một câu ngắn gọn:

- Anh đang tức giận với chính mình.

Đôi mắt ướt của Sanji ngơ ngác nhìn Zoro, bộ não trống rỗng của anh vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Cho dù anh có lừa dối chính mình, từ bỏ chính mình, anh cũng thật sự không thể lừa dối con tim. Trong nửa đầu cuộc đời, anh đã nợ rất nhiều người. Nhưng người duy nhất khiến anh hối hận nhất chỉ có người trước mặt.

Những vết thương suýt chết mà Sanji đã phải hứng chịu nhiều lần trong mười năm qua đồng nghĩa với việc anh có thể không sống được đến lúc già. Trong khi đó, Zoro vừa mới trưởng thành và vẫn còn một chặng đường dài phải đi một mình trong tương lai.

Trước khi Sanji lấy lại ý thức, Zoro đã tiến vào bên trong cơ thể anh một lần nữa. Cậu nhấc chân anh khỏi vai, quấn chúng quanh eo của mình và hôn lên môi anh. Cậu ôm chặt lấy anh, ước gì anh có thể hòa làm một với chính mình.

- Tôi chưa từng nghĩ rằng được anh nuôi dưỡng là một điều xấu.

Zoro dùng chóp mũi vuốt ve má Sanji một cách trìu mến, nhìn vào mắt anh và nói tiếp:

- Tôi rất biết ơn vì anh đã đón tôi đi.

Những làn sóng khoái cảm mãnh liệt hơn khiến Sanji siết chặt cơ thể một cách thoải mái, thậm chí các ngón chân cũng co quắp thật chặt. Những ngón tay của anh bấm mạnh vào lưng Zoro, hơi thở gấp gáp và sự co thắt của vách thịt bên trong báo hiệu sự kích thích tột độ.

- Zoro... a... sắp ra... tôi sắp ra rồi...

- Hộc... tôi rất biết ơn tình huống hiểm nghèo ấy... vì có thể gặp được anh.

Zoro tăng tốc và thúc những cú cuối cùng vào bên trong Sanji, tay bấu chặt vào hai bên mạng sườn đỏ ửng của anh.

Tiếng rên rỉ của Sanji dần trở nên lớn hơn khi Zoro đứng thẳng lên và dồn toàn bộ sức lực vào thắt lưng của mình, thúc ngày càng sâu hơn, tạo ra sự ma sát nhanh và dồn dập. Cuối cùng, Sanji gần như bị đẩy vào trạng thái mất phương hướng và xuất tinh trong cơn cực khoái hỗn loạn tuyệt vời.

Cùng lúc ấy, Zoro cũng bắn đầy vào bên trong của Sanji và đổ gục trên người anh. Chờ hơi thở bớt gấp gáp và lấy lại chút bình tĩnh, cậu ghé sát vào tai anh, nhẹ giọng thì thầm:

- Tôi rất biết ơn vì anh đã cứu tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro