Phiên Ngoại 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác nghe nói mèo biết bơi, thế là đã sớm để mắt tới Kiên Quả nhà mình, đúng lúc biệt thự Chiến ca tặng cậu có bể bơi trong nhà, cậu thật muốn một lần tỏ tường xem bốn cái chân ngắn của Kiên Quả khi bơi sẽ như thế nào. . .

Thừa lúc Tiêu Chiến đang bận rộn nấu ăn trong bếp, Vương Nhất Bác lén lút ôm Kiên Quả tới bể bơi. Hôm nay trời đặc biệt nóng, cậu cũng muốn bơi, cơ hội tốt để rủ cục cưng bơi chung. Vương Nhất Bác vuốt vuốt cục bông Kiên Quả, "Kiên Quả, cục cưng biết bơi đúng không? Hôm nay cục cưng thể hiện tài năng cho ba ba được mở rộng tầm mắt chịu không?"

Kiên Quả ngao ngao hai tiếng, không biết là có đồng ý hay không. Vương Nhất Bác nghe Kiên Quả ngao ngao thì vui vẻ cười híp mắt, đem nàng bỏ xuống bể bơi. Mặc dù bên ngoài trời đang nóng, nhưng nước trong bể bơi qua một đêm vẫn có chút lạnh. Hai thịt đệm mềm mềm của Kiên Quả vừa chạm vào nước lạnh, nàng lập tức phản ứng giãy dụa không chịu, bắt đầu giơ móng vuốt bấu víu lên người Vương Nhất Bác. Bạn nhỏ không chút phòng bị, bị Kiên Quả kéo vạt áo một cái, mất thăng bằng, cuối cùng. . . Hai cục bông một lớn một nhỏ thành công rớt xuống nước.

Vương Nhất Bác bị rớt xuống nước bất ngờ, không những không giận mà tâm tình còn đặc biệt vui vẻ. Cậu híp mắt ngoi lên mặt nước, dùng tay vén mái tóc ướt đẫm ngược ra sau, để lộ vầng trán trắng muốt. Nhìn Kiên Quả một bộ hoảng loạn đạp đạp nước, sau đó đưa hai chân ngắn ngủn tròn ụ vùng vẫy bơi bơi, Vương Nhất Bác khoái chí bật cười lớn, "Kiên Quả, cục cưng nghịch quá nha."

"Meo." Kiên Quả trừng mắt, bơi một vòng xung quanh Vương Nhất Bác, tỏ ý, anh xem, cũng không biết là ai nghịch ngợm.

——————————

Tiêu Chiến sau một hồi bận rộn trong bếp, lúc này rảnh tay lại nhớ tới bạn nhỏ nhà mình. Anh hâm nóng lại sữa bò, bưng vào phòng ngủ cho cậu. Cánh cửa phòng ngủ bật mở, cứ nghĩ bạn nhỏ đang cuộn mình trong chăn, vậy mà trái với dự định, phòng ngủ vậy mà trống trơn. Tiêu Chiến đặt ly sữa bò xuống bàn, mở cửa phòng ngủ dành cho Kiên Quả, thi thoảng giờ này hai cục bông vẫn quấn lấy nhau bên này. . . Bên này cũng không có, đã vậy cũng không thấy Kiên Quả đâu. Cuối cùng, Tiêu Chiến tại hồ bơi nhìn thấy một người một mèo, vui vẻ nghịch nước. Thời điểm nhìn thấy cảnh tượng này, Tiêu Chiến suýt chút nữa cười đến nội thương.

"Anh cười cái gì Tiêu Chiến!" Vương Nhất Bác duỗi tay, hung hăng kéo Tiêu Chiến đang cười mất tri mất giác rơi xuống bể bơi. Anh bị rơi một cái ùm, nước trong bể bơi theo sức nặng của anh mà dậy sóng, lại đem Kiên Quả đang bơi xung quanh xối cho ướt sũng.

Tiêu Chiến một thân ướt đẫm cũng không phiền lòng, thậm chí còn có phần kích động, anh cười cười, túm lấy Vương Nhất Bác, hai tay không thành thật bắt đầu nhéo mông cậu. Người nhỏ hơn bị nhéo đau, có chút giãy dụa không chịu, Tiêu Chiến không những không hối lỗi, mà càng bóp càng mạnh, siết lấy người trong lòng, hôn lên khoé môi của cậu một cái, "Nhất Bác, nghịch ngợm như vậy?"

Bộ dạng động tình này của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác thấy riết thành quen, cậu thuận tay vòng lên cổ người lớn hơn, ở bên tai anh phả ra một hơi nóng hổi, chậm rãi thì thầm, "Chiến ca, có muốn ở trong bể bơi làm em một chút không?" Câu nói này của Vương Nhất Bác, triệt để khiến người lớn hơn ngây người. Cậu đem Kiên Quả quấn vào khăn lông, thu thập yên ổn cho nàng nằm trên ghế sofa, sau đó lại quay trở lại bể bơi.

Tiêu Chiến hai mắt nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác một thân ướt đẫm, áo thun trắng tinh do ướt nước bám sát vào người, phác hoạ lên thân thể xinh đẹp tuyệt mỹ, hai điểm hồng trước ngực cứ thế ẩn ẩn hiện hiện, còn có cặp mông tròn tròn ướt nước. Do ngâm nước quá lâu, chóp mũi vành mắt người nhỏ hơn đều đỏ ửng, tóc mái ướt sũng rủ xuống, Vương Nhất Bác lúc này vừa cấm dục vừa mời gọi, như muốn câu hồn phách người đối diện lạc vào vườn địa đàng, dẫu biết tội lỗi nhưng vẫn muốn làm bậy. Tiêu Chiến lăn lăn hầu kết, vẫn còn sửng sốt bất động, Vương Nhất Bác vậy mà thấy chết không sợ, còn nhào vào lòng anh, hai tay nâng lấy mặt Tiêu Chiến, nhẹ nhàng hôn lên môi, ôn nhu nhấm nháp phiến môi mỏng gợi tình, liếm láp câu dẫn một chút, rồi lại ngây ngô rời đi, có chút vụng về cũng dư thừa trêu ghẹo.

"Em thật. . . Muốn làm trong bể bơi?" Tiêu Chiến vỗ vỗ lên mông Vương Nhất Bác, dùng tông giọng trầm khàn khẳng định lại lần nữa.

Bây giờ em có hối hận, cũng không kịp. . .

Vương Nhất Bác bị ánh mắt của Tiêu Chiến làm cho có chút xấu hổ, ngượng ngùng đem đầu chôn vào trong ngực Tiêu Chiến, nhè nhẹ gật một cái, "Chúng ta. . . Chúng ta chưa từng thử qua trong bể bơi, Chiến ca. . . Anh có muốn em không?" Giọng sữa ngập ngừng, âm cuối hơi giương lên mang theo ý vị nũng nịu, triệt để khiến Tiêu Chiến thất niên bát đảo, một chút lí trí cũng không còn. Anh mãnh liệt siết lấy Vương Nhất Bác, môi chuẩn xác tóm lấy môi cậu, ấn cả hai chìm xuống bể bơi.

"A. . . Chiến ca. . ." Vương Nhất Bác hoảng hốt câu hai chân quấn lấy eo Tiêu Chiến, hai tay ôm lấy cổ anh, để mặc cho người lớn hơn càn quấy mút mát môi mình. Thẳng cho đến khi cả hai rơi đến đáy bể bơi, cuồng dã nuốt lấy môi đối phương, trao đổi hơi thở cho nhau gần một phút đồng hồ, Vương Nhất Bác không chịu nổi mới đẩy Tiêu Chiến ra, nổi lên trên mặt nước.

Không đợi cho cậu ổn định hơi thở, Tiêu Chiến nhanh chóng áp người vào thành bể bơi, gấp gáp hôn lên môi cậu lần nữa, đầu lưỡi quấn quýt làm loạn bên trong khoang miệng, thanh âm ướt át vang lên rõ mồn một.

Trên bờ Kiên Quả xuyên thấu qua khăn lông, liếc mắt nhìn hai người đang quấn lấy nhau trong bể bơi, kêu meo meo hai tiếng, sau đó xoay mông bỏ vào phòng ngủ, điệu bộ chán chả buồn nói. Nàng còn nhỏ, không tiện coi mấy cảnh này a.

Vương Nhất Bác bị người ta trong nước lột không còn một mảnh. Tiêu Chiến môi vẫn ngấu nghiến lấy môi cậu, tay nhanh chóng tìm đến hai điểm đỏ câu nhân trước ngực, ngón tay dài khẽ mân mê núm vú, rồi lại ngắt nhéo. Vương Nhất Bác bị kích thích run lên một cái, đầu lưỡi bị người ta tóm lấy chỉ có thể ưm a trong cổ họng. Tiêu Chiến rà lưỡi xuống chiếc cằm tinh xảo, rồi lại liếm mút cần cổ thiên nga tuyệt đẹp, tô vẽ lên làn da trắng nõn nơi cổ thật nhiều vết đỏ sắc tình. Anh tiến tới một bên ngực, đưa lưỡi vân vê đầu núm nhỏ nhỏ, thành kính hôn một cái, chọc cho Vương Nhất Bác giật mình run rẩy. Hai tay cậu luồn vào mái tóc đen mềm của Tiêu Chiến, vui thích ngửa đầu tiếp nhận từng cái mút mát của anh.

Tiêu Chiến lộ ra răng thỏ, nhẹ nhàng cắn lên đầu ngực bị cấu véo đến sưng tấy một cái, rồi lại mút lấy an ủi. Vương Nhất Bác bị ăn đau, giận dỗi bưng kín lấy bờ ngực của mình, hùng hùng hổ hổ nói với Tiêu Chiến, "Chiến ca, đau mà. Anh là chó sao, còn muốn cắn em."

"Một hồi sẽ còn cắn đau hơn." Tiêu Chiến ghì lấy tay của người nhỏ hơn, cúi đầu cắn lên một bên ngực còn lại, vừa cắn vừa dùng sức mút vào, thẳng đến khi Vương Nhất Bác rên lên thành tiếng, lúc này anh mới phát hiện hai bên ngực đã bị anh cắn đến sưng đỏ.

Vương Nhất Bác cắn răng, thân thể được anh yêu chiều riết thành quen, nhanh chóng vì những cái vuốt ve mà nổi lên phản ứng. Cậu đưa tay chạm vào nam căn dưới lớp quần jeans của Tiêu Chiến, nhẹ nhàng xoa xoa, bàn tay cuống quýt muốn tháo khoá quần của anh, chọc cho Tiêu Chiến hít vào một ngụm khí lạnh, "Bảo bảo, gấp gáp như vậy?"

Vương Nhất Bác thẹn đỏ cả mặt, một chân bị người ta ôm lấy giữ ở trên eo, cả người không có thăng bằng rơi vào vòng tay của Tiêu Chiến, "Chiến ca, em muốn. . . Anh cho em được không? Ở trong nước thế này. . . Có phải sẽ rất kích thích không."

Tiêu Chiến trong mắt hằn đầy tơ máu, chỉ có thể lắc đầu, bảo bảo nhà anh thực sự là. . . Rất có sức hấp dẫn, như cái bánh mochi trắng trắng mềm mềm, chọc cho anh muốn ăn sạch không chừa một mảnh. Nghĩ là làm, Tiêu Chiến đưa tay miết qua rãnh mông của người nhỏ hơn, ngón tay xoa xoa bên ngoài huyệt động, ngón giữa ấn một cái, thâm nhập vào bên trong. Vương Nhất Bác cảm giác được ngón tay hữu lực của Tiêu Chiến còn mang theo chút nước đi vào, lành lạnh kích thích thành vách bên trong, khiến huyệt nhỏ run rẩy co rút, sung sướng tê người. "A. . . Thật mát Chiến ca."

Ngón thứ hai cùng ngón thứ ba nhanh chóng chen vào, bắt chước động tác giao hợp ra ra vào vào, triệt để khuấy động huyệt nhỏ thành một vũng bùn. Tiêu Chiến dùng ngón tay chơi Vương Nhất Bác đến run rẩy chảy nước, miệng còn không biết xấu hổ ngậm lấy vành tai của cậu, thì thầm trêu ghẹo, "Bảo bảo muốn đến vậy sao? Nhìn xem, bên dưới ướt hết rồi này. . ."

"Chiến ca! anh ngậm miệng lại cho em. Anh mau cắm vào đi, đừng có mà chọc em." Vương Nhất Bác trước giờ da mặt mỏng rất dễ xấu hổ, dù cả hai có làm tình bao nhiêu lần đi nữa, cậu vẫn là không chịu nổi mấy lời không đứng đắn của anh.

Tiêu Chiến xoay người cậu lại, từ phía sau áp lấy người nhỏ hơn tựa vào thành bể bơi, ngay phần gáy mềm mềm thơm thơm hôn hít như dỗ dành.

Ba ngón tay bên trong huyệt nhỏ mềm xốp, không ngừng thao lộng không ngừng nghỉ, Tiêu Chiến quen tay vuốt ve từng nếp thịt mềm mại bên trong thành vách, thuận lối mò mẫn tới phần thịt gồ lên, mãnh liệt khẩy một cái.

Vương Nhất Bác sửng sốt cắn chặt môi dưới, Tiêu Chiến rõ ràng biết đây là điểm chí mạng của cậu.

"A. . . Tiêu Chiến, anh là muốn giết em. . ." Vương Nhất Bác nức nở. Anh từ phía sau siết lấy cậu càng chặt, hôn hít lên xương hồ điệp mê người, tay còn lại không ngừng xoa bóp thịt mềm bên trong đùi. "Cún con, anh là muốn chơi chết em."

Trải qua nước bôi trơn, Tiêu Chiến tiến vào đặc biệt dễ dàng, đầu nấm thô to chọc vào điểm gồ lên bên trong huyệt nhỏ, ra sức càn quấy. Vương Nhất Bác toàn thân run rẩy, ngửa đầu rên rỉ nỉ non, cong người tiếp nhận từng cú nhấp người sâu nặng của Tiêu Chiến, "Chiến ca! Nhanh. . . Nhanh một chút, làm em. Muốn. . ."

Tiêu Chiến nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngào của bạn nhỏ thì đầu óc lâng lâng, dương vật chôn bên trong người cậu cũng bị kích thích giần giật, mém xíu nữa thì lập tức bắn ra. Hai tay anh bấu lấy eo thon, bắt đầu mãnh liệt trừu sáp, mỗi cú nhấp đều vừa sâu vừa mạnh, hai túi tinh dập lên khe mông của cậu tạo ra một mảng đỏ vô cùng dâm mỹ.

Tiêu Chiến luồn tay ra phía trước, bắt lấy vật giữa hai chân cậu đã có xu hướng ngẩng cao đầu, vuốt ve thao lộng. Vương Nhất Bác được Tiêu Chiến yêu thương cả phía trước lẫn phía sau, kích thích đến sống lưng co rút, bụng dưới nhộn nhạo nóng lên, cuối cùng vẫn là không kiềm được, không bao lâu liền trực tiếp bắn vào trong nước.

Thân thể sau khi bắn tinh đặc biệt mẫn cảm, huyệt nhỏ mềm xốp lập tức co rút thành vách, bao bọc kín kẽ dương vật to lớn bên trong. Tiêu Chiến rít qua kẽ răng, hai tay bấu lấy cặp mông trắng nõn, ra sức đâm rút mỗi lúc một nhanh, mỗi một cái va chạm đều đụng phải chỗ sâu nhất. Huyệt nhỏ bên dưới nhận kích thích tuôn ra thứ nước sền sệt, theo động tác ra vào của Tiêu Chiến mà tạo nên âm thanh cực kỳ dâm dục, Vương Nhất Bác nghe tới mặt đỏ tía tai, lại đặc biệt thoải mái, "Ừm. . . Chiến ca, thật sâu. . . Chiến ca thật tuyệt, Nhất Bác thích quá. . ."

Tiêu Chiến nghe được câu này, động tác rút ra đút vào mỗi lúc một hung hăng, bàn tay bấu lấy mông cậu một lúc một chặt. Tiêu Chiến cứ thế rút thân cương ra gần hết, rồi lại thẳng tắp đâm vào, mỗi cú thúc đều mài qua tuyến tiền liệt, Vương Nhất Bác vẫn là chịu không nổi, vừa khóc vừa rên rỉ không dứt, "A. . . Thoải mái, Chiến ca, anh. . . Anh mau hôn em. . . A."

Tiêu Chiến lúc này thật sự phát cuồng, mỗi động tác trừu sáp đều vô cùng thô bạo. Vương Nhất Bác đưa lưng về phía anh, không thấy rõ được biểu cảm của Tiêu Chiến, nhưng bàn tay đang cấu ngắt ngực của cậu lúc này, cho cậu biết Tiêu Chiến rõ ràng đang vô cùng kích động. Bạn nhỏ khó khăn quay đầu, nỗ lực choàng tay ôm lấy cổ Tiêu Chiến đòi hôn.

Tiêu Chiến không lui ra ngoài, lại đem Vương Nhất Bác mạnh bạo trở mình, dương vật bên trong xoay một vòng, giày vò lên từng nếp gấp bên trong. Bạn nhỏ bị kích thích đến mụ mị đầu óc, hai tay hai chân hốt hoảng câu lấy người Tiêu Chiến, nước mắt tuôn ra không kiềm được, bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, "A. . . Ca ca, Nhất Bác thoải mái. . . Ca ca, mau chơi em. . . Chơi em mạnh một chút."

Tiêu Chiến nhíu mày, bảo bảo nhà anh là từ đâu học được những lời này. Vương Nhất Bác là em tự tìm đường chết, không thể trách anh không thủ hạ lưu tình. Tiêu Chiến cúi đầu cắn lên vành tai của Vương Nhất Bác, khàn giọng nói, "Cún con thoải mái như vậy? Lần này cho anh bắn vào bên trong được không?"

Vương Nhất Bác liều mạng gật đầu, siết lấy cánh tay của Tiêu Chiến, thân thể lắc lư theo động tác đâm rút của anh, đưa dương vật của anh vào độ sâu chưa từng có. Cả hai bị khoái cảm tình dục bao lấy, sung sướng tê dại, đầu óc mơ hồ, cuồng dã hôn hít đối phương, "Được, Nhất Bác muốn ca ca bắn vào bên trong, Nhất Bác muốn sinh bảo bảo cho ca ca. . . A, anh sao lại cắn em?"

Tiêu Chiến dù đang say tình nhưng vẫn đủ tỉnh táo, vừa nghe lời này của Vương Nhất Bác, lập tức cắn lên hầu kết của người nhỏ hơn cảnh cáo, "Không được nói linh tinh, nam nhân như thế nào có thể sinh con?"

"Anh ngày nào cũng làm em, bắn vào bên trong em nhiều tinh dịch như vậy, vạn nhất có thể làm em mang thai thì sao. . . Chúng ta chưa thử thì làm sao biết không thể?" Vương Nhất Bác bắt đầu miệng lưỡi dẻo quẹo.

Tiêu Chiến biết những lời vừa rồi của Vương Nhất Bác nói ra trong lúc đang kích động, sẽ đẩy cuộc làm tình của họ lên cao trào. Chỉ có điều Tiêu Chiến không muốn gieo cho cậu bất cứ hi vọng nào, bởi vì bản chất con người thật sự rất lạ, chỉ cần có hi vọng, dù chỉ là một chút, cũng sẽ khó tránh khỏi cảm giác đau lòng khi thất vọng.

"Không cho nói nhảm. Anh có em là đủ rồi. Những cái khác có hay không cũng không quan trọng." Tiêu Chiến lần nữa hung hăng hướng điểm mẫn cảm của bạn nhỏ đâm một cái, "Em còn nói lung tung, anh nhất định sẽ chơi chết em. . ." Tiêu Chiến mãnh liệt thúc hông, động tác vừa nhanh vừa ác.

Vương Nhất Bác hít mũi một cái, nước mắt rơi mỗi lúc một nhiều, mặt nhỏ đỏ ửng ướt sũng, vô cùng đáng thương, "Chiến ca đáng ghét, đã khi dễ em còn hung dữ với em."

Giọng sữa vừa cất lên, Tiêu Chiến lập tức mềm lòng, hoảng hốt đem người ôm vào trong ngực, "Anh chỗ nào khi dễ cún con, anh yêu em nhất."

"Anh bây giờ đang khi dễ em!"

"Bảo bảo không phải thích như vậy sao?"

". . . Hừ. . . Không được bắt nạt em."

Tiêu Chiến sủng nịch hôn lên phiến môi hồng nhuận, trong tâm thừa nhận tiểu tổ tông thật là khó chăm sóc cực kỳ, nhưng mà biết sao được, em nhỏ em ngoan em đẹp em xứng đáng được cưng chiều.

Tiêu Chiến lại bắt đầu hung hăng đưa đẩy, đem người trong lòng chơi đến toàn thân vô lực.

"Chiến ca. . . Em chịu không nổi. . . Em muốn bắn. . ." Vương Nhất Bác vùi đầu vào hõm cổ của anh, toàn thân run lên bần bật, cuối cùng cậu hét lên một tiếng, trực tiếp bắn ra.

Cùng lúc đó, Tiêu Chiến siết lấy eo cậu càng chặt, từng cú thúc vừa dồn dập vừa cuồng dã, anh gầm nhẹ trong cổ họng, dương vật bên trong thúc vào tuyến tiền liệt mấy chục cái rồi bắn tinh. Vương Nhất Bác cảm giác được tinh dịch ấm nóng lấp đầy thành vách bên trong, theo từng cú nhấp của anh mà trượt ra trượt vào. Bạn nhỏ rùng mình một cái, hổn hển nằm trong ngực Tiêu Chiến.

"A. . . Chiến ca. . . Anh thật là muốn giết chết em?"

"Anh ôm em về phòng. . . Chúng ta làm thêm lần nữa."

". . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro