Phiên Ngoại 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến đưa tay sờ lên đầu heo con, sau đó lạnh nhạt cướp lấy heo con trong lòng của Vương Nhất Bác, hờ hững đưa cho nhân viên hậu kỳ. Vương Nhất Bác đưa mắt nhìn anh, điệu bộ có chút oán trách. Lúc nãy ôm heo con trong lòng, heo con đáng yêu chớp mắt một cái, triệt để làm Vương Nhất Bác động tâm. Thật muốn xin Tiêu Chiến cho đem heo con về nhà nuôi. Vậy mà lời còn chưa kịp nói ra, ý nghĩ này liền bị Tiêu Chiến tuyệt tình cự tuyệt.

Chuyện là như thế này, hôm nay anh cùng Vương Nhất Bác được mời tham gia ghi hình cho một chương trình truyền hình thực tế. Vừa tới phim trường, heo sữa con nhà ai lại để chạy lung tung trong bãi đỗ. Báo hại bạn nhỏ nhà Tiêu Chiến vừa nhìn thấy, liền chạy bắt ôm siết trong ngực. Nhìn bộ dáng ôm heo con lưu luyến không rời của Vương Nhất Bác, anh đương nhiên có thể đoán ra được tâm tư của bạn nhỏ, liền lập tức cự tuyệt, "Chẳng phải nói muốn nuôi Sài Sài sao? Em lại muốn đem heo sữa con này về nhà, để chọc cho nó cùng Kiên Quả đánh nhau? Kiên Quả thiệt tình là không thích heo con nha." Tiêu Chiến vừa dứt lời, đầu mày khẽ nhếch, dường như vừa nghĩ ra điều gì, đột nhiên mỉm cười, "Kiên Quả không thích heo, nhưng không hiểu sao lại rất thích heo nhỏ này thế không biết."

Vừa nói, còn dùng hai ngón tay nâng cằm Vương Nhất Bác lên, tỏ vẻ trầm ngâm suy nghĩ.

"Chiến ca, ý anh nói em là heo? Nếu em mà là heo, vậy anh ở với em gọi là gì? Em chưa bao giờ thấy heo với người ở cùng một chỗ nha?"

Tiêu Chiến ra vẻ mê hoặc lắc đầu, "Không phải, anh là người nuôi heo. Anh nuôi heo nhỏ lớn lên, cho ăn thành mập mạp, trắng trẻo sau đó. . . Đem thịt."

Mấy câu cuối còn cố tình hạ thấp âm vực, thì thào phả hơi nóng vào tai bạn nhỏ.

Vương Nhất Bác đỏ mặt, giả vờ hờn dỗi quay mặt đi chỗ khác, "Anh đã sớm ăn hết rồi còn đâu. . ."

——————————————————

Cả hai bắt đầu tham gia trò chơi.

Game đầu tiên là game vận động, Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến dễ dàng chiến thắng.

Game thứ hai chính là cả hai cùng nhau hợp sức thử tài nấu nướng, với những nguyên liệu mà ban tổ chức chuẩn bị, mỗi đội phải hoàn thành một món ăn theo chủ đề trong thời gian chương trình quy định. Tiêu Chiến rất vinh hạnh được Vương Nhất Bác đẩy ra đứng mũi chịu sào. Đối với mấy thể loại nấu ăn, vẫn là nên để bác sĩ Tiêu nghênh chiến nha.

Bên trong phim trường được chia thành bốn phòng bếp, với mọi loại nguyên liệu khác nhau. Do game đầu tiên đội của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác chiến thắng, nên giành được quyền lợi ưu tiên lựa chọn phòng bếp đầu tiên.

Gian phòng thứ nhất có tất cả sơn hào hải vị, đầy đủ các loại thịt thượng hạng cùng gia vị cao cấp.

Gian phòng thứ hai có thịt bò thượng hạng, một số loại thịt thông thường, cộng thêm một số rau củ tươi mát điều hoà.

Gian phòng thứ ba chỉ có rau củ và một số gia vị thường dùng.

Gian phòng thứ tư thì thảm rồi, chỉ có duy nhất một túi mì trứng.

Tiêu Chiến không nghĩ nhiều, lập tức chọn gian phòng thứ hai. Vương Nhất Bác ngó thấy trong này có thịt bò thượng hạng, còn có rất nhiều loại ớt khác nhau, màu sắc hương vị vô cùng phong phú, đều là những nguyên liệu Tiêu Chiến cực kỳ yêu thích.

Tiêu Chiến nếm thử một số loại ớt, đột nhiên nhớ đến lần anh cùng Vương Nhất Bác ra ngoài ăn lẩu cay. Nghĩ lại cũng hơn một năm rồi, lần đó bạn nhỏ rõ ràng không ăn cay được, nhưng vì muốn dỗ dành anh mà ăn hết một nồi lẩu cay, cay đến nỗi chóp mũi đỏ ửng ươn ướt nước, vậy mà miệng nhỏ vẫn cười toe toét. Tiêu Chiến bị bạn nhỏ làm cho vô cùng cảm động, đêm đó nhịn không được liền quyết liệt bày tỏ. Nếu như không có lần kia, hai người đoán chừng không ở bên nhau nhanh đến vậy.

Vương Nhất Bác nhìn chỗ ớt đỏ đỏ xanh xanh, tự nhiên nhớ đến cái đêm Tiêu Chiến tỏ tình với cậu, còn chủ động hôn cậu. Nghĩ đến đây, bạn nhỏ nhà Tiêu Chiến ngốc ngốc đỏ mặt cười cười.

"Bảo bảo, hôm nay chúng ta ăn cay được không."

Tiêu Chiến đột nhiên muốn ôn lại kỉ niệm của cả hai một chút, vậy mà chưa để anh nói hết, Vương Nhất Bác đã vô tình cự tuyệt."Không muốn, còn đang ghi hình, lát nữa ăn cay, em bị đau dạ dày thì phải làm thế nào, hơn nữa bây giờ chúng ta ở bên nhau rồi, cũng đã kết hôn, anh còn muốn dụ em ăn cay rồi tỏ tình?"

"Anh muốn tỏ tình thêm lần nữa thì có sao? Bảo bảo không thích?" Tiêu Chiến ủy khuất ôm lấy eo của cậu, đôi mắt hoa đào tinh xảo cũng theo giọng nói của anh mà cụp xuống, "Khi đó, lúc anh tỏ tình với em, em rõ ràng rất vui vẻ, bây giờ thế nào, có phải ở bên nhau lâu như vậy rồi, em liền không thích ca ca nữa."

Vương Nhất Bác đánh lên cái tay đang ôm eo mình một cái, "Nói bậy bạ gì đó. Em không thích anh thì còn có thể thích ai?"

"Em ngày ngày đều đánh anh."

Chết tiệt, Tiêu Chiến là đang làm nũng đó hả.

"Đánh là thân, mắng là thích."

"Nhưng em luôn vô cùng nghiêm túc đánh anh."

"Em. . ." Vương Nhất Bác cúi đầu, áp mặt nhỏ vào đầu vai Tiêu Chiến, nhẹ nói, "Thật xin lỗi, Chiến ca."

Tiêu Chiến sững sờ, không nghĩ tới Vương Nhất Bác lại bởi vì việc nhỏ như vậy mà nghiêm chỉnh nói câu xin lỗi, anh vốn dĩ chỉ muốn trêu chọc bạn nhỏ một chút. Bạn nhỏ nhà anh vừa đẹp vừa ngoan, làm sao bây giờ. Tiêu Chiến cưng chiều nâng cằm của cậu lên, tại khoé môi nhẹ nhàng hôn một cái. "Bảo bảo, em không cần nói xin lỗi, là anh vô lý gây sự, đừng giận ca ca có được không."

"Em không có giận, Chiến ca, em. . . đương nhiên là rất yêu anh rất yêu anh, ca ca đừng buồn em. . . Em vừa rồi. . ."

"Bảo bảo, anh nguyện ý bao dung cho tất cả tiểu tính tình của em."

———————————————

Game nấu ăn cuối cùng chỉ có mình Tiêu Chiến tham gia, Vương Nhất Bác đứng ở một vừa ăn vụng vừa vui vẻ thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của Chiến ca nhà cậu.

"Anh làm cơm sắp xong rồi, em ra ngoài ngồi cho mát, sắp ăn được rồi." Tiêu Chiến hối hả bài trí đồ ăn, cũng không quên dùng mu bàn tay cọ cọ má sữa của Vương Nhất Bác. Cả tổ chương trình hôm nay được thưởng thức tài nghệ nấu ăn của Tiêu Chiến, cũng vô cùng may mắn được thưởng thức nguyên một nồi cẩu lương. Tiêu Chiến không quan tâm mấy người ồn ào xung quanh, mãn nguyện gắp đồ ăn cho cục bông trắng bóc đang ngồi đung đưa chân ăn cơm.

Vương Nhất Bác cắn một miếng thịt lớn, vui vẻ cười híp mắt. Tiêu Chiến ôn nhu nhìn bé con nhà mình.

Cún con, nụ cười của em chính là phong cảnh đẹp nhất đời anh.

Vương Nhất Bác hướng về phía Tiêu Chiến giơ ngón tay cái lên tán thưởng, "Chiến ca, tay nghề nấu nướng của anh càng ngày càng xuất sắc."

"Ngày nào cũng nấu ăn nuôi con heo nhỏ này, sao mà không xuất sắc?"

"Chiến ca còn nói em là heo nhỏ? Không phải vừa rồi anh nói không muốn nuôi heo sao?"

"Rõ ràng không giống. Em là heo nhỏ của anh."

Vương Nhất Bác cãi không lại, hậm hực gắp miếng thịt trong đĩa nhét vào miệng Tiêu Chiến, "Anh mới là heo, anh làm đồ ăn ngon như vậy, còn không phải muốn nuôi em thành heo?"

"Được được được, trách anh, vậy tối nay không nấu cơm nữa."

"Không phải. . . Chiến ca, em không có ý đó, tối nay cứ nấu cơm, chỉ là. . . Nấu ít một chút. Ca ca nấu ăn ngon vậy mà."

"Cái miệng nhỏ biết lấy lòng như vậy. Nói đi, tối nay muốn ăn gì? Yên tâm, Chiến ca đương nhiên nuôi nổi em."

"Chỉ cần đồ ăn của Chiến ca làm em đều thích."

Tiêu Chiến bật cười.

Đúng là. . .

Heo nhỏ bảo bảo

———
❤️ Happy Valentines Đại Bảo và Tiểu Bảo. 💚
... 02/14/2022 ...

*Ngoại truyện 2 là cảnh hồ bơi play nên để cuối cùng cho nóng. 😆😆😆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro