Chương 13 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nhất Bác đầu mê man, bị Tiêu Chiến ôm lên trên giường, Tiêu Chiến cầm khăn lông giúp cậu lau mặt, bạn nhỏ hai má hồng hồng, bên trong miệng toàn là mùi rượu, đây ruốt cuộc là uống nhiều bao nhiêu?

Tiêu Chiến cắn răng, hận không thể đem Lưu Hải Khoan đến đây đánh cho một trận, nhưng nghĩ lại, chuyện này, cũng không thể hoàn toàn trách hắn, người mới đi tiếp rượu là chuyện hoàn toàn phổ biến trong giới giải trí.  Ai cũng muốn có chút tài nguyên cho bản thân, thì phải  làm bên kia vui vẻ, vì vậy  đành phải chịu thiệt thòi một chút.

Nhưng nếu như là Vương Nhất Bác vậy thì  không được, Tiêu Chiến đem khăn lông bỏ lại vào thau nước, ngồi nhìn cậu mơ màng ngủ, sự giận dữ lúc nãy đã vơi đi một chút, đứa trẻ này càng ngày càng không nghe lời hắn rồi, đem lời nói của hắn bỏ qua khỏi tai, hắn đã bảo không được ở trước mặt người khác làm nũng, vậy mà bây giờ cậu lại dám đi tiếp rượu, chờ cậu tỉnh lại, nhất định phải trừng phạt một trận.

"Chú ba..."

Một tiếng gọi của cậu khiến cho Tiêu Chiến cứng đờ, phía sau lưng liền cảm nhận được một sự mềm mại vô cùng, eo hắn đang được ôm lấy.

Bạn nhỏ vậy mà bước xuống giường.

Tiêu Chiến xoay người, nhìn thấy Vương Nhất Bác chân trần, hắn cau mày, đem cậu bế lên, mặt lạnh lấy, :"ai cho con xuống?"

Vương Nhất Bác dang hai tay ôm lấy cái cổ Tiêu Chiến, đầu nặng nề, ánh mắt mông lung chớp chớp, cậu cảm giác được, hình như chú ba có chút không vui.

Cậu ngẩng đầu hôn vào môi Tiêu Chiến, lưu lại trên môi hắn mùi rượu nhẹ.

"Chú ba, chú tức giận sao?"

Tiếng nói vô cùng nhỏ nhẹ, ngọt ngào.

Lông mày Tiêu Chiến lập tức trầm xuống, trong nháy mắt cúi đầu xuống, ánh mắt liền thay đổi, hắn không ngờ, bạn nhỏ này thế mà lại học được cách câu dẫn.

"Nhất Bác, con biết mình vừa làm cái gì không?" Vừa nói, hắn vừa ôm cậu đến phòng ngủ.

Trong mơ màng, Vương Nhất Bác ngước  khuôn mặt nhỏ lên, nhìn Tiêu Chiến.

"Biết ạ."

"Con có biết điều mình vừa làm rất nguy hiểm không?"  Tiêu Chiến ngồi trên giường, đem Vương Nhất Bác ôm vào trong ngực, hôn hôn môi cậu, rồi hỏi thăm.

Vương Nhất Bác cắn Tiêu Chiến một cái, lần này cậu không có hé miệng để chú ba hôn mình nữa, chọc cho Tiêu Chiến hô hấp trì trệ, sau đó cậu chậm rãi nhìn Tiêu Chiến, nói.

"Nhất Bác yêu chú ba."

Nghe được câu nói của cậu, tay của Tiêu Chiến ôm lấy eo cậu siết chặt hơn một chút, bị siết đau, Vương Nhất Bác rên khẽ một tiếng, :"chú ba, đau."

Chết tiệt, tiếng rên của cậu đầy mềm mại như thế này, khiến ai  có thể  chịu nổi, hắn đem ôm cậu vào trong ngực, đưa tay luồn vào trong áo, đặt ngang eo mà xoa xoa. Bị xoa eo, Vương Nhất Bác co người lại, không nhịn được mà rên lên một tiếng, một tiếng rên ấy của cậu, cơ hồ đánh vào lí trí của Tiêu Chiến, khiến cho lí trí của hắn vỡ vụn.

"Nhất Bác." Tiêu Chiến buông môi của cậu ra, ở phía dưới bắt đầu trương cứng khó chịu, tiếng thở dốc càng ngày càng càng nặng, trong mắt toàn là nồng đậm.

"Khả năng, chú không đợi được con đồng ý."

Vương Nhất Bác híp mắt, không  biết chú ba đang nói cái gì, chỉ cảm thấy khắp người khô nóng, không ngừng muốn đem cổ mình đến bên miệng hắn, cắn lấy môi hắn.

Nhìn cậu như vậy, hầu kết Tiêu Chiến bắt đầu nhấp nhô, sau đó từ từ cởi quần áo của cậu ra, cúi đầu hôn lên ngực cậu.

Dưới ánh đèn, Vương Nhất Bác trắng đến phát sáng,  làn da trơn nhẵn non nớt, hiện ra màu hồng nhạt, cậu cứ ở trong ngực Tiêu Chiến mà run rẩy.

Tiêu Chiến quả thật rất yêu thích bộ dạng của cậu lúc này, để cậu nằm trên giường, hắn đi đến bên tủ, mở lấy ra một chai bôi trơn mình đã chuẩn bị từ trước, sau đó từ từ cởi áo sơ mi cùng quần tây của mình. Vương Nhất Bác nằm ở trên giường, có lẽ vì cảm nhận không có hơi ấm của Tiêu Chiến bên cạnh mà có chút nôn nóng, đứng dậy, ôm lấy hắn, hết hôn, rồi lại cắn cắn.

Tiêu Chiến nhìn bộ dạng đó, bật cười.

"Bảo bối, con làm sao gấp gáp như vậy?"

Vương Nhất Bác không có trả lời, chỉ rên khẽ một tiếng, sau đó lại hôn hôn hắn.

Kỹ thuật hôn của bạn nhỏ không lưu loát, không có tiết tấu gì, cơ hồ chỉ là đang cắn mà thôi. Nhưng Tiêu Chiến chính là yêu thích, để mặc cậu, hắn cởi ra quần áo của mình, sau đó xé luôn cái quần nhỏ còn sót lại trên người cậu, ngay lập tức,Vương  Nhất Bác trần truồng, tỉ lệ dáng người hoàn mỹ hiện ra, khiến cho Tiêu Chiến phải trầm trồ.

Đè cậu xuống, hắn một bên hôn cậu, một bên dùng dầu bôi trơn cho lên hai ngón tay đưa ra phía sau hậu huyệt của cậu, cảm giác lạnh buốt, khiến Nhất Bác khắp người run lên.

"A.....!"  Còn chưa kịp nói gì, đã cảm nhận được, có đồ vật tiến vào ở hậu huyệt phía sau. Vương Nhất Bác muốn lui xuống chạy trốn, lại bị Tiêu Chiến bóp chặt lấy eo,không thể động đậy.

"Chú ba, chú làm gì?" Vương Nhất Bác cau mày nhìn Tiêu Chiến.

Hắn không có trả lời câu hỏi của cậu, lại thêm một ngón tay đi vào. Vương Nhất Bác hô lên một tiếng, lông mi run run lên, nước mắt trực tiếp chảy ra, dẩu môi, :"chú....chú ba."

"Bảo bối, thả lỏng." Hắn bắt đầu dụ dỗ cậu, :"từ từ liền sẽ không đau đớn."

Vương Nhất Bác cắn môi, ngón tay cuộn tròn lên, ánh mắt lúc tối lúc rõ, được chú ba chăm sóc phía dưới, khiến cho thần kinh của cậu thêm kích thích, cảm giác chú ba ở trong hậu huyệt của cậu, không ngừng khấy động tìm kiếm, nắn bóp khắp nơi.

Khắp người đều căng thẳng, chân không tự chủ mà run rẩy, đột nhiên, Tiêu Chiến hơi dùng sức đẩy  một cái thật sâu vào bên trong cậu. Vương Nhất Bác lập tức cong eo, thân thể run lẩy bẩy, từ trong miệng vô thức phát ra một tiếng rên rỉ thật lớn.

Tiêu Chiến ngước mắt nhìn cậu, cắn vành tai Vương Nhất Bác, ghé vào lỗ tai cậu thở dốc, :"ôm chặt chú."

Mặc dù ý thức hỗn loạn, nhưng cậu vẫn rất ngoan ngoãn nghe lời làm theo, Tiêu Chiến cúi đầu hôn lên hai má cậu, sau đó nhẹ nhàng thúc đẩy hông.

Da thịt va chạm, Vương Nhất Bác nâng eo cong lên, khuôn mặt đỏ bừng lên, ôm lấy cổ Tiêu Chiến, nước mắt sinh lý chảy ra.

"A, chú ba..." thân thể Vương Nhất Bác run rẩy, tay nắm thật chặt bả vai Tiêu Chiến, cảm giác hô hấp thật khó khăn.

Tiêu Chiến hôn cậu, từ cổ đến ngực, mỗi nơi đi qua đều để lại dấu vết hồng nhạt, ngón tay thon dài, từ từ đưa xuống nắm chặt lấy bàn tay cậu, từng ngón tay của hai người, đan chặt vào nhau.

Hắn từ từ chuyển động eo, bạn nhỏ ngâm lên  từng tiếng đứt quãng.

"Ưm..chú ba ..."     Vương Nhất Bác ôm sát Tiêu Chiến, khắp người run rẩy lợi hại.

Tiêu Chiến cảm giác được cậu dần dần thích ứng, liền tăng nhanh tốc độ, ôm lấy mông của cậu nâng lên, mạnh mẽ đâm sâu vào trong. Chọc cho người dưới thân rên rỉ không ngừng.

Ánh mắt Vương  Nhất Bác đỏ lên, nước mắt sinh lý không tự chủ mà chảy xuống, trong miệng rên lên vài tiếng ưm ưm, nghe tiếng rên rỉ của cậu, khiến hắn thêm hưng phấn, gia tăng tốc độ đâm chọt,  bị đụng chạm, thân thể của cậu không ngừng tiến lên phía trên. 

Cậu ngửa đầu, lại rên rỉ lên một tiếng theo từng cú thúc hông của hắn, Tiêu Chiến nghe  được những tiếng rên rỉ mê người ấy, khiến hắn hưng phấn bóp lấy eo cậu, thúc đẩy càng lúc càng nhanh, vùi đầu trong ngực cậu.

Vương Nhất Bác cơ hồ chịu không nổi,  tay bám chặt lấy ga giường, ý thức hoàn toàn mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy trước người chú ba một tầng mồ hôi.

Cuối cùng,  thân thể của Vương Nhất Bác cứng ngắc, rên lên một tiếng, chậm rãi bắn ra,  sau đó thân thể mềm xuống, khắp người đều mất đi khí lực.

Nhưng Tiêu Chiến chỉ để cậu nghỉ ngơi một chút, sau đó lại tiếp tục đâm vào, đem Vương  Nhất Bác kéo một cái ngồi lên trên eo hắn, cậu chịu không nổi mà run lên, mang theo tiếng khóc nức nở.

"Chú...chú ba, không... Không được.... A..."

Tiêu Chiến lại cắn cắn môi cậu, vì là ở tư thế ngồi, cho nên đỉnh vào càng thêm sâu, đây là lần đầu tiên Vương Nhất Bác làm loại chuyện này ở tư thế này, cho nên có chút không chịu được. Cậu nắm chặt bả vai Tiêu Chiến, muốn gào thét, lại bị Tiêu Chiến ấn đầu xuống cái cổ mình, cho nên chỉ có thể phát ra vài tiếng ưm...ưm.. Vô cùng đáng thương.

Hạ thân va chạm quá mạnh cho nên miệng nhỏ sưng đỏ, ngậm lấy cự vật của hắn thật chặt, thân thể nhún lên nhún xuống, toàn thân mềm như không xương, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn lại khoái cảm của sự sung sướng.

Cuối cùng, Tiêu Chiến đỉnh sâu một cái, cắn vành tai của Vương Nhất Bác một cái, sau đó bắn vào bên trong cậu, khiến cho bên trong cậu ẩm ướt, có một chút dịch vị trắng đục chảy ra.

Mọi thứ bình thường trở lại, cả phòng tràn ngập tiếng thở dốc cùng dư vị tình ái.Vương   Nhất Bác dựa hẳn vào người Tiêu Chiến, hoàn toàn không còn chút sức lực nào, hô hấp mềm nhũn, Tiêu Chiến ôm lấy eo cậu, hạ thân vẫn còn bên trong cậu.

Tiêu Chiến đưa tay lau đi mồ hôi trên má của cậu, trong lòng đều là thỏa mãn, thấp giọng nói với cậu.

"Bác nhi, chú yêu con."

Trong lòng Tiêu Chiến vui vẻ, hắn thầm nghĩ, cuối cùng cậu ấy cũng thuộc về mình.

Cho dù hắn rất muốn làm thêm lần nữa nhưng cũng không có làm,  nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên của cậu, cho nên hắn đành dừng lại, ôm cậu vào phòng tắm, tắm rửa vệ sinh thân thể cho cậu.

Toàn bộ quá trình, Vương Nhất Bác đều ngoan ngoãn nằm im, ngơ ngác nhìn hắn, Tiêu Chiến bị cậu nhìn chằm chằm, cười cười, đưa tay véo má của cậu.

"Nhìn cái gì?"

Vương Nhất Bác ôm lấy hắn, nói nhỏ.

"Chú ba, thật đẹp."

Tiêu Chiến lại cười, ôm eo của cậu kéo xác lại gần mình, hai người ngâm mình ở trong nước, hạ thân lại dán sát vào nhau, :"Nhất Bác nhìn cũng rất đẹp."

Hạ thân bị cự vật của hắn chạm trúng, cậu ngâm khẽ một tiếng, sau đó đẩy Tiêu Chiến ra, :"không được rồi."

Vừa rồi kích thích, nghĩ lại cậu thấy sợ.

Nhìn bộ dạng của cậu, Tiêu Chiến muốn trêu chọc cậu một chút :"Chuyện đó con đừng nên chọc chú, nếu không, chú không kiềm chế được đâu."  sau đó hắn cười cười, hỏi, :"hôm nay, vì sao đi uống rượu lại không nói cho chú biết?"

Nghe hắn hỏi, Vương Nhất Bác chớp mắt mấy cái, cúi đầu trả lời, :"con không muốn làm phiền đến chú ba."

Tiêu Chiến nghe cậu nói thế, cảm thấy đau lòng, :"sau này không được đi có biết không? Không có chú bên cạnh, không được phép uống rượu."

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn gật đầu.

"Bọn họ có hay không đụng đến con?"
Tiêu Chiến hỏi, ánh mắt từ từ trầm xuống, giọng nói có chút lạnh, Vương Nhất Bác ngẩng ngơ một lát, sau đó lắc đầu.

Tiêu Chiến thở dài, :"ở bên ngoài, nhất định phải tự bảo vệ tốt bản thân mình, chú ba không thể luôn đi theo bên cạnh con biết không?"

Vương Nhất Bác buồn buồn nói, "vâng."

Trên giường Nhất Bác ngủ say,
Tiêu Chiến ôm cậu vào lòng, ánh mắt tối tăm, mặc dù Vương Nhất Bác nói không có ai đụng chạm qua cậu, nhưng hắn không tin, bị ép uống nhiều rượu như vậy, rõ ràng có người muốn ra tay với cậu, Lưu Hải Khoan chết tiệt, vậy mà cũng không có ngăn cản.

Trưởng đài Truyền hình sao? Hắn thật muốn xem thử, cô ta là người như thế nào, lại dám động đến bảo bối của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro