Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Tiêu Chiến đi lên lầu vừa mở cửa ra đã thấy Vương Nhất Bác nằm ở trên giường đàn ngủ rất say, nam nhân đi đến gần, đưa tay lên xoa gương mặt đỏ ửng của cậu nhẹ giọng gọi, " Điềm Điềm"

Tiêu Chiến thấy thân thể của tiểu bằng hữu cử động, lông mi run rẩy, hắn lập tức thu tay về

Vương Nhất Bác mở mắt ra nhìn nam nhân ở trước, cậu không tự chủ được, cảm thấy mình như lúc còn bé liền đưa tay làm nũng với nam nhân, " Chiến ca, ôm" 

Trái tim của Tiêu Chiến đột nhiên run lên một cái, đã nhiều năm như vậy, hắn cố gắng thật lâu mới có thể ngăn không cho nước mắt rơi xuống, hắn vươn tay trực tiếp ôm người vào trong ngực. 

Vương Nhất Bác bị hắn ôm liền giật mình không kịp phản ứng, rất lâu sau cậu mới phản ứng lại, tìm một vị trí thoải mái, " Ca ca, hôm nay anh chủ động ôm em, em rất vui a"

Tiêu Chiến buông Vương Nhất Bác ra, nhùn cậu với ánh mắt kì lạ, " Cậu...."

"A?"

"Không có gì "

"Nếu đã dậy rồi thì đi xuống dưới ăn cơm đi, ăn xong rồi cậu muốn đi thư phòng tôi đưa cậu đi" 

"Ca ca, hôm nay anh làm sao vậy?" Vương Nhất Bác từ trên giường bước xuống, giày cũng không mang liền đi đến chỗ nam nhân đang đứng cạnh cửa

Tiêu Chiến nhíu nhíu mày, xoay người ôm cậu trở về giường, " Lần sau nhớ phải mang giày vào" 

"A "

Nam nhân nhìn Vương Nhất Bác đang cắn đũa ngồi trước bàn ăn, cậu há to miệng nhìn nam nhân đối diện như muốn nói điều gì đó. 

Tiêu Chiến cho là cậu muốn ăn đồ ăn, liền gắp cái đùi gà bỏ vào trong chén cậu " Muốn ăn gì thì tự mình lấy" 

Cơm nước xong xuôi, nam nhân mang theo đứa nhỏ đi đến thư phòng, Vương Nhất Bác cười ha hả, " Thật ra không phải em muốn đi, nhưng anh biết không, có nhiều thứ càng bí mật thì càng làm cho người khác hiếu kì, nhưng hiện tại...."

"Tùy cậu" Tiêu Chiến dừng lại một chút " Nếu cậu muốn đi thì sau này tự mình đi là được"

Vương Nhất Bác nhìn thấy hắn đi lên lầu thì cậu liền đi phía sau, " Ca ca, đêm nay anh ngủ ở đâu?" 

"Phòng của tôi "

"A" tiểu bằng hữu gật gật đầu, cắn ngón tay " Xem ra bạn trai nhỏ rốt cuộc cũng nhìn thấy giá trị của mình"

". . ."

Cậu muốn chơi tôi liền bồi cậu chơi tốt một chút, nếu đến lúc đó không thể cho tôi một lý do thuyết phục... Tôi sẽ cho cậu biết hậu quả. 

Vương Nhất Bác bỗng nhiên cảm thấy phía sau lưng rét lạnh, cậu liền đi về phía trước mấy bước rồi rút vào ngực của nam nhân

"Làm sao vậy?"

"Em lạnh "

". . ." Tiêu Chiến cởi áo khoác ngoài của mình ra phủ lên người cậu, " Cậu đi vào phòng tắm, tôi đi xuống phòng khách" 

"Ca ca không muốn ở cùng một chỗ với em sao?" 

"Cậu xác định?" ánh mắt của Tiêu Chiến tối sầm

"Xác định a "

"Thôi được rồi "

". . ."

Vương Nhất Bác vuốt vuốt tay áo, Tiêu Chiến, em không tin em không thể theo đuổi anh. 

Bảo bối nhỏ, em làm quá người ta sợ

27/09/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro