• 𝓹𝓵𝓮𝓪𝓼𝓮, 𝓼𝓽𝓸𝓹 𝓬𝓻𝔂𝓲𝓷𝓰 •

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

𝙉𝙤𝙩𝙚 ֶָ֢ : ─ hắn ➜ katsuki
          ─ em ➜ reader

𝑹𝒆𝒍𝒂𝒕𝒊𝒐𝒏𝒔𝒉𝒊𝒑: Lover

xưng hô: katsuki: tao - em/tao - mày
                  reader: tớ - cậu

❕ ᴡᴀʀɴɪɴɢ❕: 𝙊𝙊𝘾, 𝗹𝗼𝘄𝗲𝗿𝗰𝗮𝘀𝗲, giọng văn lủng củng, hành văn kém, cách truyền đạt ý kém, cách trình bày có thể sai sót (sori, tui là niu-bi mới vào nghề, mong mọi người thông cảm ạ 😭)

*tui nhận ý kiến đóng góp nhee!

────────────────────────

- mày...?

- là ai? là ai đã khiến mày ra nông nỗi này vậy hả!? nói cho tao, tao sẽ đập chết thằng oắt con đó.

trước mắt hắn là cơ thể em chi chít những vết bầm, khuôn mặt của em sưng tấy vì cố chống đối lại bọn côn đồ đã xâm hại em. em ngồi co ro lại một góc hẻm, miệng không ngừng lẩm bẩm những lời nói khó hiểu.

chỉ rời khỏi em có đôi phút mà đã thành ra như vậy rồi sao? hắn không tin người con gái mới đây vừa cười cười nói nói với mình cách đây ba mười phút trước giờ đã ra nông nỗi này. cổ họng nghẹn ứ, anh thốt không nên lời, chỉ biết đứng nhìn em trong bộ dạng thiếu vải.

...

- về nhà thôi, ở đây lâu dễ bị cảm lắm đấy...

vươn tay ra định đỡ lấy em nhưng hắn liện bị tay em gạt khỏi người cùng với thái độ né tránh hắn.

- tránh xa tớ ra đi, người tớ bẩn lắm...

- ...

- làm ơn, đừng...đừng chạm vào người tớ...tớ không muốn cậu bị vấy bẩn...

- bẩn thì về nhà tao tắm cho-

- không! làm ơn, xin cậu hãy tránh xa tớ ra, tớ không muốn phải khó xử với cậu

và rồi mắt em ngấn lệ, em khóc. em khóc vì xấu hổ khi lại bị hắn bặt gặp trong tình cảnh này, em khóc vì xót thương cho số phận nghiệt ngã của đời mình, em khóc thay cho sự tủi nhục của bản thân mình, em khóc vì đã mất đi lần đầu với ai đó chứ không phải hắn.

ôi! thương em, thương em quá! thương cho sự ngây thơ, bồng bột của em ở tuổi đôi mươi, thương cho sự non nớt, yêu đuối của em vào cái ngày định mệnh này, thương cho chính bản thân em vì đã không thể làm gì được ngoài kêu gào tên hắn.

hắn đã đi đâu mà khiến em gào thét cái tên "katsuki" trong vô vọng. chắc hẳn lúc đó em sợ lắm, chắc hẳn lúc đó em tuyệt vọng lắm. vậy mà lúc em cần, hắn đang ở đâu?

em như người mất hồn, chìm vào hố sâu tuyệt vọng.

- tớ...không có đủ tư cách để làm bạn gái cậu, thậm chí đến nói chuyện như vậy còn không được nữa cũng nên.

- đủ tư cách hay không không phải do mày quyết định, tao bảo rồi, về nhà với tao rồi nói chuyện sau đi.

em khóc lóc, lắc đầu nguầy nguậy.

- không, không về đâu

- về!

- ư- hức...không muốn, không muốn về nhà...

nhìn em khóc, tim hắn như thắt lại. hắn vốn thương em nhiều, rất nhiều nên thấy em khổ như vậy, hắn xót lắm. ôm em vào lòng, hắn cảm nhận được từng hơi thở gấp của em, người em mềm nhũn, cơ thể cứ run lên bần bật

em mệt rồi.

- tớ...bẩn lắm, cậu không trách tớ sao...?

- bẩn thì tắm cho sạch, nếu tắm xong vẫn chưa sạch thì tắm tiếp, tắm cho đến khi nào hết bẩn thì thôi. tao không trách, không mắng em đâu. làm ơn, đừng như vậy nữa...xin em hãy về nhà với tao đi, có được không?

- tớ mệt quá katsuki ơi...

.𖥔 ݁ ˖

- ngoan, đừng khóc nữa, tao thương em, về với tao nhé?

𓂃 ࣪˖ ִֶָ 𓈈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro