1. Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiệm hoa của hoàng hùng nằm yên bình giữa con phố nhỏ, nơi ánh sáng của buổi chiều lấp lánh qua cửa sổ lớn, làm nổi bật vẻ đẹp của những bông hoa tươi thắm. Không khí trong tiệm luôn dễ chịu, hòa quyện với hương thơm của hoa và sự chăm sóc tỉ mỉ từ chủ nhân của nó. Hoàng Hùng với dáng vẻ nhẹ nhàng và khuôn mặt đầy tâm tư, chăm sóc từng bông hoa với sự cẩn trọng. Mặc dù công việc này mang lại cho anh niềm vui, nhưng đôi khi nó cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng anh.

Hôm nay, vẫn như mọi khi, tiệm hoa vẫn là nơi yên tĩnh, với những khách hàng hiếm hoi và tiếng nhạc du dương vang lên từ hệ thống loa. Nhưng sự yên bình này sắp bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của một người khách đặc biệt.

Khi tiếng chuông cửa reo lên, hoàng hùng ngẩng đầu lên và thấy một chàng trai trẻ bước vào. Người đó là đăng dương - có vẻ là nhân viên mới của quán cà phê ở đối diện. Đăng Dương mang theo một ly cà phê nóng hổi và nở một nụ cười thân thiện. Sự hiện diện của đăng dương trong không gian của tiệm hoa như mang theo một làn sóng mới, khiến anh cảm thấy một chút khác lạ trong không khí.

"Chào anh, đây là ly cà phê anh đã đặt" - đăng dương đưa ly cà phê cho anh với một nụ cười chân thành.

Anh nhận ly cà phê, cảm nhận hơi ấm từ nó và nhìn đăng dương với ánh mắt tò mò.

"Cảm ơn cậu. Cậu thường xuyên đến đây như vậy sao?"

đăng dương cười tươi, để lộ ra một sự quan tâm chân thành.

"Cũng không phải lúc nào, em chỉ thích đến những nơi em cảm thấy thoải mái và em thấy anh chăm sóc hoa rất tốt."

Cuộc trò chuyện nhẹ nhàng giữa hai người bắt đầu và sự kết nối tự nhiên giữa họ dường như phá vỡ bức tường cô đơn mà hoàng hùng thường cảm thấy. Trong khi anh cố gắng tiếp tục công việc của mình, hùng không thể phủ nhận rằng cuộc gặp gỡ này đang tạo ra một sự khác biệt trong tâm trí và cảm xúc của anh.

Khi cậu ra về, anh đứng nhìn theo với cảm giác lạ lẫm nhưng cũng có một chú gì đó dễ chịu. Dường như có một điều gì đó đang thay đổi trong không khí và trong lòng anh. Cuộc gặp gỡ tình cờ này mở ra một cơ hội mới mà hoàng hùng chưa thể hoàn toàn hiểu rõ nhưng anh cảm nhận được sự ấm áp từ sự quan tâm của chàng trai này, làm cho trái tim anh cảm thấy như đang trỗi dậy sau một thời gian dài yên lặng.

đăng dương lại tiếp tục công việc của mình tại quán cà phê, nhưng tâm trí của cậu không khỏi quay lại hình ảnh của anh chủ tiệm hoa đối diện. Sự ân cần và tình yêu hoàng hùng dành cho công việc của mình khiến cậu cảm thấy ấn tượng sâu sắc.

buổi chiều hôm nọ, khi cậu đang chuẩn bị cà phê cho một khách hàng, tình cờ thấy hoàng hùng đứng bên cửa tiệm hoa, trò chuyện vui vẻ với một bà cụ đang cầm một bó hoa tươi mới. Anh mỉm cười, làm lộ ra hai má lúm đồng tiền, ánh mắt sáng rực và sự quan tâm của anh đối với bà cụ là điều rõ ràng.

đăng dương nhìn thấy cách anh lắng nghe và đáp lại những câu chuyện của bà cụ với sự chân thành, điều này làm cậu càng thêm ấn tượng.

Khi bà cụ ra về với nụ cười trên môi và một bó hoa đẹp, đăng dương cảm thấy như mình vừa chứng kiến một khoảnh khắc quan trọng. Cậu nhận ra rằng anh ấy không chỉ đơn thuần làm việc với hoa mà còn làm việc với con người, đem lại sự ấm áp và niềm vui cho những người xung quanh.

đăng dương cảm thấy sự kết nối giữa công việc của mình và sự quan tâm mà anh thể hiện. Cậu thấy sự tương phản giữa công việc bận rộn của mình và sự yên bình, thanh thản trong tiệm hoa của anh.

Đối với đăng dương, những cuộc trò chuyện ngắn ngủi và sự quan sát này không chỉ là sự tò mò đơn thuần mà là một động lực để tìm hiểu thêm về người con trai làm việc ở tiệm đối diện.

Một buổi tối sau giờ làm việc, đăng dương quyết định ghé qua tiệm hoa để mua một bó hoa cho mình, không phải vì lý do gì đặc biệt, chỉ đơn giản là để có cơ hội trò chuyện với anh. Khi bước vào tiệm, cậu thấy hùng đang sắp xếp những bông hoa mới và nở một nụ cười khi nhìn thấy cậu.

"Chào anh, em là nhân viên mới ở quán cà phê đối diện. Em chỉ muốn mua một bó hoa và mong sẽ có cơ hội trò chuyện cùng với anh"

Hoàng Hùng nhìn Đăng Dương với sự tò mò và nở nụ cười ấm áp đáp lại

"Rất vui khi được gặp cậu. Cậu muốn chọn hoa cho dịp gì đặc biệt không?"

Đăng Dương lắc đầu, cười nhẹ.

"Chỉ là để làm cho ngày của em thêm tươi sáng thôi."

Cuộc trò chuyện giữa hai người bắt đầu với những câu hỏi đơn giản và có một chút sự quan tâm chân thành từ cả hai người dành cho đối phương. Mỗi lần đăng dương đến tiệm hoa, cậu cảm thấy mình đang dần gắn bó hơn với hùng, và cuộc trò chuyện này có thể nói như là một bước đầu trong việc xây dựng một mối quan hệ mới, mặc dù cả hai đều chưa hoàn toàn hiểu rõ về nhau.

Khi hoàng hôn buông xuống và những ánh sáng của thành phố bắt đầu lấp lánh, hoàng hùng thường có những khoảnh khắc yên tĩnh trong tiệm hoa của mình. Mỗi lần như vậy, khi những khách hàng đã ra về và chỉ còn lại tiếng đồng hồ tích tắc nhè nhẹ, anh thường ngồi một mình giữa những bông hoa tươi đẹp.

Khi tiếng chuông điện thoại reo lên, hùng giật mình khỏi những suy nghĩ miên man của mình. Trên màn hình hiện lên tên mẹ, anh nhanh chóng nhấc máy với nụ cười ấm áp.

"Mẹ ơi, con đây,"

giọng anh chứa đựng sự nhẹ nhõm và vui vẻ.

"Con vẫn khỏe chứ?"

mẹ anh hỏi, lo lắng nhưng đầy yêu thương.

"Khi nào con về thăm ba mẹ?"

Hùng mỉm cười, mặc dù trong lòng có chút tiếc nuối vì chưa thể về nhà.

"Con vẫn khỏe, mẹ đừng lo. Con sẽ về sớm khi công việc được sắp xếp xong. Đã gần một năm con chưa về thăm ba mẹ rồi, nhưng con đang cố gắng sắp xếp thời gian."

Mẹ cười qua điện thoại, giọng bà dịu dàng và an ủi. "Mẹ hiểu mà, con bận rộn thế này cũng không dễ. Gia đình mình luôn đợi con về."

Cuộc trò chuyện giữa hai mẹ con kéo dài cả buổi tối, là những lời hỏi thăm, tâm sự và những câu chuyện nhỏ nhặt của cuộc sống hàng ngày. Hùng cảm thấy lòng mình ấm lại khi nghe mẹ nói, sự an ủi và tình yêu từ gia đình luôn là nguồn động viên lớn lao cho anh.

Trong khi anh đang say sưa trò chuyện, không hề hay biết rằng ngoài cửa tiệm hoa, có người đang đứng lặng lẽ nhìn vào. Là đăng dương, cậu vừa kết thúc ca làm và quyết định lượn lờ ghé qua tiệm hoa để thăm người thương.

đăng dương đã mua chút đồ ăn nhẹ, cậu cảm thấy chắc chắn rằng anh có lẽ chưa ăn gì kể từ khi anh bắt đầu công việc trong ngày hôm nay.

đăng dương đứng lặng lẽ ở cửa, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong qua ô cửa sổ, nơi anh đang trò chuyện vui vẻ với mẹ.

Với một người thiếu thốn tình cảm từ gia đình như cậu quả thật là có chút ghen tị, cậu cảm nhận được sự ấm áp trong không khí và sự chân thành trong những cuộc trò chuyện của Hùng. Dù không thể nghe rõ từng lời, nhưng sự hạnh phúc và yêu thương mà anh đang trải qua rõ ràng là điều khiến cậu cảm thấy xúc động.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Hùng cúp máy và quay lại công việc của mình, anh không để ý đến sự xuất hiện của người ở bên cửa tiệm.

đăng dương nhẹ nhàng bước vào tiệm, cầm theo túi đồ ăn và nở nụ cười khi nhìn thấy anh.

"Ta da, em vừa kết thúc ca làm việc và em nghĩ là anh có thể chưa ăn tối. Nên em tiện đường mang chút đồ ăn cho anh"

Dương nói, cố gắng giữ vẻ tự nhiên nhưng ánh mắt của cậu chứa đựng sự quan tâm chân thành.

hùng ngạc nhiên và vui mừng khi thấy đăng dương đứng trước cửa với túi đồ ăn trên tay. Anh cảm ơn cậu và mời cậu ngồi, hai người lại bắt đầu luyên thuyên về những ngày làm việc và cuộc sống. Sự hiện diện của đăng dương trong thời điểm này không chỉ làm cho buổi tối của anh thêm phần đặc biệt mà còn mở ra một cơ hội để cả hai hiểu nhau hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro