2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba đời nhà tôi chuyên bắt ma tới đời tôi vẫn vậy. Tôi cam kết bắt sạch 100% .Hôm nay tới lượt" ai" nữa đây?
(☞゚ヮ゚)☞
Cả bọn quay qua nhìn tôi cười phá lên nhưng chắc hẳn tụi nó chưa biết không chỉ tui nó quay lại nhìn tôi mà còn có một đôi mắt đang nhìn tôi trong màn đêm ưu tối. Tim tôi tựa hồ ngừng đập khi" nó" đưa bàn tay đầy máu chạm vào thằng Hưng tôi hét lên nhưng lại không phát được ra tiếng. Tôi có thể thấy được thằng Hưng nằm quằn quại dưới nền đất lạnh. Mắt nó hướng về tôi, đôi mắt chuyển từ đen sang trắng dã. Tiếng la hét ngày một lớn bọn kia, bọn nó chạy tán loạn vào rừng biến mất sau màn đên thâm thẩm. Tôi cố cử động, bất động! Tôi biết rằng bản thân không cố được nữa. Mắt tôi nhoè đi, trước khi ngất đi tôi chỉ kịp nhìn thấy" nó" kéo lê Hưng đi vào sâu trong rừng già.

Mùi máu hoà quyện cùng mùi cỏ, hơi tanh lại mang theo vị thanh khi ngửi vào không mấy dễ chịu. Cái mùi ấy đánh thức tôi từ trong cơn mê, tôi cố mở mí mắt đang nặng trĩu của mình. Tôi ý thức được rằng hiện tại  các bạn tôi đang gặp nguy, tôi chính là hy vọng duy nhất của họ. Tôi dựa vào gốc cây cố rắng hết sức đứng dậy, cơn đau từ chân phải truyền đến làm tôi ngã xuống ngay lập tức. Tôi nhìn xuống, bên đùi phải của tôi có một vết cào sâu thịt da Lẫn lộn, máu thịt nhày nhụa mà lúc tôi đứng dậy làm miệng vết thương rách ra máu chảy ướt cả mảng quần.

Theo nhân gian truyền lại cứ bị thương ở đâu lùi 3 bước bứt ngay lá cây sau lưng nhai rồi đắp vào sẽ lành. Tôi bứt ngay một cành cây lạ tuy nhiên tôi không còn thời gian nhiều cứ vậy mà nhai rồi đắp lên không nghĩ đến hậu quả.

Bật đèn pin điện thoại lên tôi tiến vào rừng đi lần theo vết máu từ người thằng Hưng chảy ra, rẽ trái vừa bước được 2 bước tôi cảm thấy khó thở, âm khí nơi đây quá nặng đến nỗi nơi này không dung nỗi một hồn ma. Oán khí quá nặng tích tụ lâu dài...
- Đừng... Đừng... Đừng lại đây... Aaaa
(‘◉⌓◉’)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro