[ Chương 1 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian để họ đến với nhau chỉ kéo dài bảy tháng . Hạnh phúc của hai người được đo đếm bằng số lượng của tiếng cười mà họ đã chia sẻ cùng nhau , số lượng vòng tay dành cho nhau vào những đêm dài vô tận . Có khi là những  nụ hôn nhẹ lướt qua trong khuôn viên trường đại học chỉ để đong đầy nỗi nhớ .

Phải mất hai tuần ChanYeol mới có thể thu thập hết can đảm để tiếp cận cậu bé tóc nâu nhỏ nhắn và hoạt bát trong lớp . Nhưng anh không biết rằng chỉ cần mất một giây để BaekHyun chấp- nhận- nói -đồng- ý- với- bất- kì- anh- chàng- đẹp- trai- cao- ráo- nào- tỏ -tình với mình .

Chỉ trong vòng một tháng , họ đã tìm hiểu về nhau . BaekHyun là một nhà văn chuyên ngành tiếng Anh và Báo chí , mặc dù cậu không có bất kỳ ý định làm việc cho tòa soạn hoặc tạp chí nào . Cậu thích viết tiểu thuyết và muốn làm việc độc lập hơn .

ChanYeol chuyên ngành Tiếp thị và kinh doanh . Tất cả những gì người ta thấy ở hai người họ , chỉ là sự đối lập . BaekHyun có những suy nghĩ thoáng , miệng luôn mỉm cười , trong khi ChanYeol nghiêm khắc và trầm mặc …

Họ khác nhau từ chuyên ngành và sâu sắc hơn nữa là tính cách . BaekHyun thích cà phê sữa với đường . Cậu thích tạo nên những câu chuyện huyền ảo . ChanYeol mặc khác , anh thích cà phê đen , thích những điều thực tế hơn là tưởng tượng . Mọi người thấy rằng , tính cách vui vẻ hoạt bát của BaekHyun sẽ không bao giờ hòa hợp với ChanYeol cứng nhắc ,nhưng … họ đã sai .

Bởi sau bảy tháng cho một tình yêu hoàn hảo , ChanYeol cầu hôn cậu bé tóc nâu nhỏ nhắn , Byun BaekHyun … đồng ý

~

Họ chờ đợi một vài tháng trước lễ kết hôn , hứa hẹn với nhau rằng họ sẽ yêu thương nhau và chỉ có cái chết mới chia lìa hai người . Sau khi tốt nghiệp , đám cưới của họ diễn ra . Họ đã tìm thấy một căn hộ . Nó rất nhỏ , nhưng đó không là vấn đề gì với họ . BaekHyun đã chăm sóc ngôi nhà nhỏ , một ngôi nhà mà ChanYeol muốn trở về sau mỗi ngày làm việc mệt nhọc . Hằng đêm , anh ôm chặt BaekHyun trong vòng tay của mình , thì thầm cùng những lời hứa với cậu về một ngôi nhà lớn hơn , một nơi có thể biến thành chân trời rộng lớn hơn . Và mỗi đêm , BaekHyun sẽ tựa vào ngực của ChanYeol, yêu thương cảm ơn anh ấy .

ChanYeol đã làm việc thật chăm chỉ và với năng lực của mình , anh đã thăng tiến trong công việc một cách nhanh chóng . Kèm theo đó là khoản thu nhập của mình tăng lên , vì vậy ChanYeol đã nghĩ đến việc lập một tài khoản ngân hàng . .

Một đêm , ChanYeol nhẹ nhàng kéo máy tính xách tay ra khỏi người BaekHyun và đặt nó lên bàn cà phê gần đó . Sau đó , anh quỳ xuống nhẹ nhàng nắm lấy tay BaekHyun

“Baek” ChanYeol từ từ ngẩng đầu nhìn BaekHyun “Anh muốn mua cho em một ngôi nhà mà lâu nay anh vẫn hứa với em”

Với đôi môi run rẩy , BaekHyun gật đầu cùng nước mắt trước khi vòng tay ôm lấy chồng mình , miệng không ngừng cảm ơn . Đêm đó , họ hòa mình vào nhau , cảm nhận sự va chạm của cơ thể , tận hưởng tình yêu chậm rãi và sâu hơn.

_____________Ngôi nhà có đầy đủ yếu tố mà ChanYeol nghĩ cần thiết cho công việc của BaekHyun : Yên bình và thanh tĩnh . Họ tìm thấy một ngôi nhà trong một khu phố cao cấp ngoài ngoại thành hoàn toàn yên tĩnh . Khi đó , ChanYeol nhìn BaekHyun và hỏi “Em thấy như thế nào?” trong khi anh đã biết câu trả lời .

“Em thích nó , Yeol…”

Mỉm cười , ChanYeol nắm lấy tay BaekHyun đan vào tay mình “Vậy , mình sẽ mua nó , được không?”

Nhìn lên chồng mình, BaekHyun có một chút lo lắng “Sẽ mất rất nhiều thời gian để anh đi đến công ty”

ChanYeol nhún vai “Nếu em thích nó , sẽ không có vấn đề gì cả . Chỉ là sáu mươi phút để đi và sáu mươi phút trở về . Đâu phải không thể đi đi lại lại được đâu”

Sau một lúc , BaekHyun ngập ngừng hỏi ChanYeol lần nữa , như vậy mọi việc sẽ ổn . ChanYeol gật đầu và ngay sau đó , hợp đồng mua nhà được ký kết.

____________ChanYeol cố gắng sắp xếp thật ổn tiện cho việc đi lại và công việc của mình , nhưng sau một thời gian , công việc ngày một nhiều ChanYeol chỉ có thể nán lại để làm thêm giờ . Cứ như vậy , như một chu kỳ vô tận , ChanYeol cảm thấy bắt đầu khó khăn để đi lại hàng ngày . Anh luôn cảm thấy mình uể oải và mắt thường nhòe đi khi lái xe . Bởi vì điều này , ChanYeol luôn phải uống một ly cà phê trước khi lái xe , nó hình thành thói quen và chỉ khiến ChanYeol thêm mệt mỏi trong khi làm việc hoặc không thể ngủ khi về đến nhà …

BaekHyun bắt đầu cảm thấy có lỗi khi mình có thể ở nhà an nhàn ,tận hưởng cuộc sống thanh tịnh trong khi chồng mình lao vào công việc để ổn định cuộc sống của cả hai . BaekHyun nghĩ đến sự lựa chọn khác , một giải pháp để thay thế “ChanYeol ,anh có thể tìm một căn hộ trên thành phố…” BaekHyun nhẹ nhàng đề nghị khi cả hai đang ngồi ăn tối . Khi cậu ngước mắt lên nhìn chồng mình , BaekHyun đã nhận lại được đôi mắt mệt mỏi của ChanYeol “Em muốn anh tìm kiếm cái gì?” ChanYeol nói như thể anh không tin vào tai mình.

Thở một hơi dài , BaekHyun nhìn anh dịu dàng “Em không muốn thấy anh như thế này nữa, Yeol . Mỗi ngày anh đi làm với một cơ thể mệt mỏi . Sau mỗi lần về nhà càng mệt mỏi hơn nữa . Anh đã mất hai tiếng chỉ để đi lại trong khi đó có thể là thời gian để anh được ngủ nhiều hơn…”

ChanYeol mệt mỏi xoa xoa hai góc mắt “Baek , anh ổn”

“Không , anh không ổn” BaekHyun lập luận “Nghe em , chỉ cần một căn hộ-”

“Anh nói anh ổn , Baek” ChanYeol lớn tiếng lặp lại “Đừng lo lắng , được chứ?”

BaekHyun bất ngờ trước sự thờ ơ của ChanYeol đối với vấn đề mình đặt ra , cậu thu dọn chén của mình và rời khỏi bàn “Đúng , là em sai , em sai khi lo lắng cho anh!!!” cậu nói với giọng căng thẳng

Không giống BaekHyun , ChanYeol vẫn ngồi yên tại chỗ “Baek , ngồi xuống”

Bàn tay cuộn thành nắm đấm , BaekHyun nhìn ChanYeol trừng trừng “Không , ChanYeol , anh không hiểu em nói gì , em chỉ muốn giúp anh”

“Làm ơn???” ChanYeol đánh gãy lời BaekHyun “Không , Baek . Anh nghĩ em đưa ra ý tưởng anh tìm một căn hộ khác giống như em muốn đuổi anh đi . Vì thiếu ngủ và làm việc quá sức khiến cho anh trở nên cáu kỉnh”

BaekHyun ngạc nhiên và cảm thấy sốc “ Đó không phải những gì em muốn”

“Hạ giọng nói của em xuống , Baek” ChanYeol gầm nhẹ “em đang lớn tiếng với anh đấy”

BaekHyun thất vọng , đứng dậy gay gắt đẩy ghế ra “Em không muốn như thế , anh thật đáng ghét , chết tiệt , vì em yêu anh cho nên rất rất đau lòng khi thấy anh mất hai giờ đồng hồ chỉ để đi lại” BaekHyun cắn môi mình “Thực sự rất đau đó , Yeol , anh không nhìn thấy được khi anh bước vào nhà , liền đi ngủ . Anh thậm chí không nhìn đến em vì mệt mỏi”

BaekHyun im lặng , chờ đợi một phản ứng nhưng ChanYeol vẫn im lặng

Sau đó , chỉ nghe một tiếng lẩm bẩm “Em đang phản ứng thái quá đó , Baek”

BaekHyun không hiểu chuyện gì đang xảy ra , rõ ràng ChanYeol không hiểu . Chồng mình không chịu lắng nghe , thậm chí nghĩ cậu đang phản ứng thái quá , trong khi BaekHyun chỉ muốn bày tỏ sự quan tâm của mình . Run rẩy , BaekHyun quay lại  và rời khỏi bàn trước khi ChanYeol có thể thấy nước mắt cay đắng đong đầy trong hốc mắt …

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro