kỳ phát tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"chào jongho"

jongho nhìn về phía giọng nói, đó là shin - người bạn đời của alpha đầu đàn của hội đồng mutual packs. jongho gật đầu, mỉm cười và chào lại ông.

"xin chào ngài shin, ngài sẽ dẫn dắt nhóm tuần tra vào tối nay phải không?"

"ừ. tối nay cậu cũng sẽ đi tuần tra phải không?"

"vâng, rất vui được tuần tra cùng ngài. tôi hy vọng chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau"

"đương nhiên, chúng ta bắt đầu nhé?", shin nói.

jongho gật đầu một cách lịch sự với omega.

họ đang tuần tra khu vực một cách suôn sẻ thì jongho phát hiện ra yunho đang săn cách đó vài mét, nhưng jongho không nói gì cả, cậu để người con lai tự thực hiện hình phạt của mình. 

sau đó, jongho đi quanh khu vực để phát hiện xem có kẻ xâm nhập nào không.

đã gần chín giờ tối, jongho nhìn sang khu vực mà yunho đang đi săn, cậu hơi ngạc nhiên khi thấy người con lai vẫn còn ở đó. điều đó có nghĩa là yunho đã đi săn một mình suốt sáu tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ.

"cậu ấy không nên nghỉ ngơi sao? cậu ấy đã làm việc đó được sáu tiếng rồi. cậu ấy có phải tuân theo thời gian nhất định để thực hiện hình phạt không?", shin nói khi ông đến đứng cạnh jongho và nhìn yunho đang gói các túi máu vào ba lô.

"đó là hình phạt của anh ấy nhưng chúng tôi chưa bao giờ yêu cầu anh ấy không được nghỉ ngơi. và, chúng tôi để anh ấy thực hiện hình phạt theo thời gian riêng của mình", jongho vừa nói vừa quan sát người con lai cách đó không xa.

shin nhìn về phía yunho, ông im lặng quan sát trước khi ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ bay xung quanh đây.

"jongho, điều này nghe có vẻ kì lạ, nhưng yunho bắt đầu cư xử không đúng mực từ khi nào vậy?", shin nheo mắt nhìn về phía người con lai.

jongho nghiêng đầu, "khoảng một tháng trước? tôi nghĩ chuyện bắt đầu từ ngày tổ chức cuộc họp"

shin nhìn thấy yunho bắt đầu bước đi. ông cau mày khi thấy yunho vấp ngã vài lần.

"sự trừng phạt của ngài hwan đã kết thúc phải không?"

"ừ. vào ngày hôm qua"

shin cau mày hơn một chút khi yunho ấn tay vào thái dương.

"điều đó có vẻ không bình thường.. sẽ rất tệ nếu nó xảy ra... hmm.."

"là sao?", jongho nói khi nghe thấy shin lẩm bẩm.

"tôi nghĩ yunh-"

"yunho!", jongho hét lên trước khi biến mất khỏi tầm nhìn của shin trong giây lát khiến omega chớp mắt đầy thắc mắc. nhưng khi shin thấy jongho ôm người con lai trong tay, ông mở to mắt ngạc nhiên rồi cũng chạy thật nhanh về phía họ.

"chuyện gì đã xảy ra thế?!", shin nhanh chóng tiến lại gần hai người đang ngồi dưới đất.

"tôi không biết. anh ấy đang đi lại bình thường nhưng sau đó anh ấy vấp ngã. trước khi tôi kịp chạy đến thì anh ấy đã ngất xỉu.  yunho? yunho?", jongho vừa nói vừa vỗ nhẹ vào má yunho để cố gắng đánh thức người con lai.

"anh ấy ấm lắm.. anh ấy lại sốt à..?", jongho lẩm bẩm khi cảm nhận được nhiệt độ bất thường tỏa ra từ người yunho.

shin đặt tay lên trán yunho và cau mày khi ông cảm nhận được sự ấm áp của yunho. anh vẫn có thể ngửi thấy mùi hương ngọt ngào từ phía người con lai.

"jongho, cậu ấy cần mingi"

"ý ngài là gì vậy. shin?"

"à, tôi quên mất. tôi xin lỗi. yunho đang trong kì phát tình. mùi hương của cậu ấy tỏa ra nhiều hơn bình thường. tôi sẽ xác nhận lại điều đó khi hỏi mingi vài câu. chúng ta hãy đưa anh ấy về nhà nhé."

"được rồi."

===========

"cái quái đã xảy ra?", mingi hét lên khi nhìn thấy jongho đang cõng người bạn đời của mình trên lưng và shin cũng theo sau. bọn họ vừa bước vào phòng khách, mingi nhanh chóng đến gần jongho và đỡ lấy yunho rồi đặt cậu nằm xuống chiếc ghế sofa.

"anh ấy ngất xỉu ngay sau khi đi săn xong. may mắn là tụi em có mặt ở khu vực đó nếu không anh ấy có thể vẫn còn ở ngoài đó mà không ai hay biết", jongho giải thích.

 shin nghiêng đầu nhìn mingi.

"ý cậu là không ai biết? mingi sẽ biết nếu có chuyện gì xảy ra với yunho nhờ sự liên kết của họ. đây chính xác là lý do tôi ở đây. mingi, cậu có cảm thấy nỗi đau của yunho hay bất cứ điều gì trong những tuần qua không? kể từ khi cậu ấy bắt đầu cư xử không đúng mực", shin cau mày khi mingi hơi nao núng.

"uh.. tôi.. tôi đã chặn liên kết của chúng tôi.. nên tôi thực sự không cảm nhận được điều gì vào những tuần trước đó", mingi lắp bắp.

"cái gì? chặn liên kết?!", shin hét lên đầy giận dữ.

shin nhéo sống mũi trước khi thở ra một hơi dài, "cậu không nên chặn liên kết của mình, mingi! đó là lý do tại sao người con lai của chúng ta gần đến kì phát tình mà chẳng ai biết cả."

mọi người chớp mắt khi nghe đến 'kỳ phát tình'.

"mở liên kết! bây giờ mingi!", shin nói với giọng điệu gấp gáp.

mingi gật đầu mạnh mẽ, "tôi sẽ làm việc đó ngay bây giờ!"

khi hắn mở khóa liên kết, hắn không thể không nhăn mặt khi cảm nhận được tất cả nỗi đau của yunho ngay lúc này. sự kiệt sức, nỗi buồn, đau đớn ở nhiều nơi trên cơ thể, cơn đau trong đầu và bụng cậu.

"c-cái gì? tại sao lúc này em ấy lại đau đớn đến vậy??", mingi lắp bắp khi cảm nhận được những làn sóng đau đớn trong người yunho liên tục kéo đến.

"điều đó rất khó nói"

mingi nhẹ nhàng kéo tay áo của yunho lên và mọi người há hốc mồm khi nhìn thấy rất nhiều mảng băng quấn trên cả hai cánh tay của yunho. 

mingi kéo áo của yunho lên một chút, những vết bầm tím và vết cắt nhỏ trải dài khắp bụng của cậu.

"cái quái gì vậy?", san lo lắng nói.

"tại sao tất cả các vết thương trên cơ thể cậu ấy không lành lại?", wooyoung nói.

"nó đang lành lại. tuy nhiên rất chậm...", seonghwa buồn bã nói. anh ngồi xuống gần đầu người con lai và vuốt ve mái tóc rối của yunho.

"anh ấy hầu như không còn sức nữa.. em đã nói chuyện với người bảo vệ ở các đồn tây, nam và đông, có vẻ như mỗi ngày yunho phải chiến đấu một mình với rất nhiều nhóm cố gắng đột nhập vào đây..", jongho buồn bã nhìn xuống yunho.

"cái gì? nhưng mingi đã trữ máu cho em ấy uống mỗi ngày mà. phải không mingi?", hongjoong nói.

"uh.. em ấy sẽ có khoảng bốn túi và thường là đủ dùng trong tám ngày", mingi nói.

"nó không đủ nếu cậu ấy phải tự mình chiến đấu với rất nhiều kẻ đột nhập mỗi ngày", lời nói của yeosang khiến mọi người cau mày, lo lắng.

"em ấy không nói gì với anh cả...", hongjoong nhẹ nhàng nói.

"chắc yunho nghĩ rằng cậu ấy sẽ mang lại thêm rắc rối cho chúng ta nên không nói gì mà chỉ chịu đựng. em thấy cậu ấy ngần ngại khi cố gắng nói chuyện với bất kỳ ai trong chúng ta nhưng cậu ấy quyết định từ bỏ. có lẽ cậu ấy đã cố gắng xin lỗi chúng ta một cách đàng hoàng nhưng seonghwa hyung và jongho đều không ở nhà hoặc đã đi ngủ khi cậu ấy quay lại. chúng ta chưa bao giờ hỏi yunho rằng cậu ấy có cảm thấy thoải mái với các quy tắc ấy không", san thở hổn hển nói những gì cậu đã suy nghĩ trong tuần qua.

"chúng ta quên rằng em ấy thực sự chỉ là một đứa con lai hai mươi mốt tuổi.. một ma cà rồng chưa bao giờ phải trải qua những hình phạt nghiêm khắc nào trong độ tuổi đó..", mingi vừa nói vừa đan ngón tay mình qua mái tóc của yunho.

"lần này chúng ta quá khắc nghiệt rồi mọi người ạ", wooyoung nhìn xuống người con lai đang ngất xỉu trên ghế.

"tôi cho rằng các cậu thậm chí còn không biết một chút gì về các triệu chứng của kỳ phát tình của cậu bé người lai. tôi nói đúng không?", shin nói.

mọi người đều gật đầu. shin khẽ thở dài trước khi nheo mắt nhìn hongjoong và mingi khiến cả hai đều lúng túng.

"cậu với tư cách là người thủ lĩnh và có một con lai trong nhóm của mình, hãy dành một chút thời gian rảnh rỗi để tìm hiểu về người sói đi, ngăn chặn những điều như thế này xảy ra thêm lần nào nữa. còn cậu! người bạn đời của cậu ấy! đáng lẽ cậu nên tìm hiểu về omega, họ là những người đặc biệt nhất trong đàn người sói vì chúng tôi có thể sinh con. cậu nên học cách chăm sóc một omega!", shin mắng họ khiến lũ ma cà rồng chỉ biết cúi đầu xấu hổ.

mingi cau mày khi cảm nhận được sự ấm áp của yunho khi vuốt ve đầu cậu. "em ấy rất ấm.. lại sốt à..?", mingi nói.

jongho gật đầu, "phải, em phát hiện ra điều đó khi đỡ được anh ấy khỏi bị ngã vào một gốc cây lớn"

yeosang lắc đầu trước khi nói, "tất nhiên là cậu ấy sẽ bị sốt trở lại. việc thiếu máu của mingi khiến năng lượng của cậu ấy cạn kiệt. tôi ghét phải thừa nhận điều này nhưng tôi biết là cậu ấy cũng ngủ không đủ giấc, đêm nào tôi cũng nghe tiếng cậu ấy khóc một cách yếu ớt, chỉ khi trời gần sáng cậu ấy mới im lặng"

"mặc quần áo của người bạn đời. tính chiếm hữu đối với người bạn đời, ủ rũ khi người bạn đời không ở bên mình hoặc không quan tâm đến mình, cáu kỉnh khi không đạt được điều mình muốn. có điều nào trong số này mà mọi người có vẻ quen thuộc không?", sinh đột nhiên lên tiếng.

tất cả mọi người đều gật đầu.

"toàn bộ...", mingi nói.

"các cậu bé của tôi, đó là một triệu chứng của kỳ phát tình đối với omega. nó thường xảy ra trong một hoặc hai tuần đối với người sói thông thường, nhưng tôi đoán nó hơi khác đối với người con lai. tuy nhiên, omega có thể kiểm soát một chút hành vi của họ khi người bạn đời khiển trách họ, mingi, cậu có bao giờ mắng yunho vì hành vi của cậu ấy không?", shin nói 

mingi gật đầu trước khi trả lời, "ừ, một tuần trước khi tôi đi làm nhiệm vụ, tôi đã nói với em ấy rằng hành vi của em ấy quá đáng và bảo em ấy hãy suy nghĩ kỹ."

"tôi hiểu rồi. cậu ấy có thay đổi không?"

"em ấy xin lỗi chúng tôi khi về nhà vào ngày hôm đó nhưng không có mặt seonghwa và jongho. tôi đã đưa ra hình phạt cho em ấy vào ngày hôm sau và em ấy dường như không còn hành động này quá đáng nữa, mọi thứ trở lại bình thường, trừ tính cách tươi sáng của em ấy", hongjoong nói.

yunho thút thít một chút, mọi người nhanh chóng đứng gần cậu, kiên nhẫn chờ đợi cậu mở mắt.

nhưng yunho không tỉnh lại.

shin sau đó đặt tay lên trán yunho trước khi nhắm mắt lại. những ma cà rồng khác lặng lẽ nhìn khuôn mặt shin nhăn nhó vài lần trước khi ông mở mắt ra.

"con sói của cậu ấy đang rất đau khổ. tôi nghĩ đây là một kỳ phát tình bất ngờ vì mỗi omega đều biết khi nào kỳ của họ sẽ đến, chúng tôi có một chu kỳ có thể tính toán. thường thì kỳ phát tình sẽ đến cứ sau bốn hoặc năm tháng. nhưng nó có thể bất ngờ xảy ra khi cơ thể omega quá căng thẳng hoặc kiệt sức. cơ thể omega sẽ tự đẩy kỳ của mình lên sớm hơn để omega có thể nghỉ ngơi ở bên người bạn đời của mình. tuy nhiên, cơn sốt này không phải do kỳ phát tình của cậu ấy gây ra nên việc này sẽ khó khăn hơn một chút với cậu, mingi", shin nói khiến mingi nghiêng đầu.

"nói chung cậu biết kỳ phát tình là gì không, mingi?", shin hỏi.

mingi gật đầu.

"vậy cậu biết cậu phải làm gì với yunho?"

lại là một cái gật đầu khác.

"được rồi, vì cậu không phải là người sói nên tôi nghĩ cậu có thể kiểm soát bản thân tốt hơn những người sói thông thường. vì vậy, cậu phải đảm bảo không quá thô bạo hoặc trêu chọc yunho quá nhiều vì có thể khiến cậu ấy ngất xỉu. hãy lưu ý điều đó và đảm bảo rằng yunho được thoải mái nhất. nếu cậu thấy dấu hiệu cậu ấy sắp ngất xỉu, hãy dừng lại và nghỉ ngơi một lúc. khi cậu ấy không đòi hỏi, hãy tắm hoặc lau người bằng nước ấm để hạ sốt. thức ăn và nước uống là điều bắt buộc. cần ăn uống bất cứ khi nào cậu ấy không ở trong kỳ phát tình. cậu có thể thử dùng máu của mình nhưng tôi nghĩ nó sẽ chỉ lấy lại năng lượng cho cậu ấy. đừng quên cho cậu ấy uống thuốc nữa."

mingi chậm rãi gật đầu, tiếp nhận mọi chuyện để không phạm sai lầm và làm tổn thương yunho.

"shin? làm sao ngài biết yunho đang đến kỳ?", jongho hỏi khiến shin mỉm cười nhẹ. 

"bởi vì mùi của cậu ấy. người sói chúng tôi có mùi hương đại diện cho chính họ. ví dụ, mùi hương của tôi là hoa hồng, nên những người sói khác sẽ biết đó là tôi mà không cần nhìn vào tôi. giống như một dna. mỗi con sói đều có một mùi hương khác nhau. khi một omega đang đến kỳ phát tình, mùi hương của chúng sẽ ngọt ngào hơn. đó là lý do tại sao tôi biết yunho đang trong kỳ, jongho à"

các ma cà rồng gật đầu trước thông tin mới.

"được rồi, tôi phải đi ngay. tôi sẽ nói với ngài hwan về chuyện này để ông ta cho mingi nghỉ việc và ở bên cạnh yunho cho đến khi cơn sốt qua đi. đừng... đừng bao giờ rời khỏi cậu ấy, nhớ đấy!!!". shin nheo mắt nhìn mingi.

mingi nuốt nước bọt gật đầu mạnh mẽ khiến shin mỉm cười trước khi rời khỏi nhà.

mingi khẽ thở dài nhìn xuống người con lai vẫn đang bất tỉnh, "tôi đã quá khắt khe với em ấy rồi", mingi thì thầm trong khi vuốt ve má yunho bằng ngón tay cái.

yunho đột ngột cựa quậy, mọi người một lần nữa mong chờ cậu sẽ tỉnh dậy.

yunho từ từ mở mắt, chớp mắt vài lần để cố nhìn rõ mọi thứ. cậu thút thít khi cảm nhận cơn đau lan khắp cơ thể mình, cậu cuộn tròn lại như một quả bóng để cố gắng xoa dịu cơn đau.

"bình tĩnh nào em yêu", mingi nhẹ nhàng đặt tay lên lưng yunho để an ủi cậu bé.

yunho mở to mắt, nhìn về nơi giọng nói phát ra, cậu nhận ra rằng mình đang ở trong phòng khách. cậu nhìn quanh và thấy mọi người đều ở trong phòng. yunho nhanh chóng đứng dậy, không quan tâm đến cơn sốt và vết thương, cậu nhăn mặt một chút khi đầu cậu quay cuồng dữ dội, nó khiến cậu phải yếu ớt quỳ xuống sàn.

"em xin lỗi.. vì hành vi của em trong những tuần qua.. em không có lời bào chữa nào cho những gì em đã làm.. em thực sự xin lỗi.. em hối hận về mọi thứ.. em hiểu nếu mọi người không muốn em ở trong đó ateez nữa.. em thực sự xin lỗi.. xin lỗi..", giọng nói của cậu dần trở nên run rẩy. cậu cảm thấy muốn ngất đi lần nữa, cậu ngã xuống, ho một cách yếu ớt.

"baby!!!"

mingi nhanh chóng ôm lấy người con lai vào lòng. hắn luồn những ngón tay vào tóc của yunho và xoay nhẹ nhằm an ủi người con lai. yunho thở nặng nề trong khi lẩm bẩm điều gì đó mà mingi phải đến gần mặt yunho hơn để nghe được.

"xin lỗi.. em thực sự xin lỗi..", yunho lẩm bẩm trong trạng thái yếu ớt hết lần này đến lần khác.

trái tim mingi thắt lại, hắn kể cho những người khác nghe những gì yunho đang nói khiến những người khác cảm thấy rất có lỗi.

san và seonghwa nhanh chóng quỳ xuống bên cạnh cậu bé, họ vuốt ve tóc và má của yunho trong khi những người khác đến gần họ hơn một chút.

"không sao đâu cún con, anh tha thứ cho em. anh không giận nữa. ôi cún con của anh.. anh cũng xin lỗi.. lẽ ra anh nên tìm hiểu thêm về khía cạnh người sói của em..", seonghwa thì thầm những lời nói ngọt ngào với người con lai nửa tỉnh nửa mê.

"mingi, đưa yunho đi nghỉ đi, em ấy cần nghỉ ngơi. chúng ta có thể xin lỗi em ấy sau. sức khỏe của em ấy là trên hết", hongjoong nói.

mingi gật đầu trước khi bế yunho lên và bước nhanh về phòng.


posted on 28/07/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro