【Ib】Fanfic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Author : Lenie Oldie 

Beta : Eirlys Shiro 】

Font░:░Vaporwave (シかプ)

Hiệp sĩ luôn cứu được công chúa và tất nhiên, họ sống bên nhau mãi mãi.

Không quan tâm đến vị phù thủy bé nhỏ đang mục rữa chờ ngày tàn.

Đúng thế, họ chẳng màng,

Họ chẳng quan tâm,

Họ chẳng dao động hay mảy may quan tâm chút gì.

Họ, đơn giản là những con người vô cảm.

Em mỉm cười trong nước mắt,lòng muộn màng hối hận:

"Đáng lẽ em cứ làm một bức tranh thì tốt hơn!"

Màu vàng tượng trưng cho sự vui vẻ, tích cực và cả sự đố kị và cô độc "mãi mãi".

Mãi mãi là bao lâu? Mãi mãi là thước đo của sự vĩnh hằng, sự cô độc bị giam cầm trong nhà tù trần gian, không thể siêu thoát.

Mãi mãi? Phải chăng chúng chỉ là câu nói suông của lũ người vô cảm?

Họ, chẳng hiểu nghĩa của "mãi mãi".

Một quãng thời gian dài tưởng chừng như vô tận, em sống trong mộng mị và ảo tưởng, rằng mình sẽ được bố yêu thương, được Ib coi là một người bạn tốt và...

Em có thể rời khỏi nơi giam cầm này "mãi mãi".

Cả cuộc đời em đều chỉ là mộng. Một giấc mộng lung linh, kì ảo, một giấc mộng mang sắc hồng ngọt ngào, một giấc mộng khác xa với hiện thực đau buồn với hàng tấn bi kịch đang chồng chất trên đôi vai nhỏ bé của em.

Suy cho cùng, mộng là mộng, là hư ảo, là những thứ không có thật.

Những câu hỏi xoay vòng đến ngập đầu Mary bé nhỏ:

"Tại sao bố lại bỏ con đi?

Tại sao cậu lại đến?

Tại sao cậu lại chú ý đến tên Garry khốn kiếp đó?!

Tại sao mình luôn là người duy nhất chịu đau khổ?

Tại sao vậy?"

Đau, đau lắm! Mary biết kêu cứu ai bây giờ? Mary biết phải làm sao để thoát khỏi vòng quay bi kịch?

Em luôn là kẻ phản diện, đố kị, mù quáng về một tình yêu, khao khát một tình bạn.

Nhưng không! Em không thể! Vì sao?

Vì em sinh ra để hòan thành trách nhiệm-"một kẻ reo rắc ác độc và đau khổ!"

Nhưng cuối cùng, chính em là người phải chịu tất cả những cực hình ấy!

Thôi! Xin hãy để ngày dài trôi đi mãi mãi trong đám tro tàn bập bùng ánh lửa để rồi em hóa thàng tro tàn hòa làm một vào cát bụi hư vô.

Mãi mãi! 

の雨維ュ援アィ現ぁ 易もサ マろ旺ヺ咽韻 俺暗ルど 慰援ギ殴河韻液ェク宇いれ域 ペ閲 ガホクウ援可オ泳 じ夜べタヵ温ヅぶデ代音 ラ閲咽はな ヅミ運韻スぎ尉スピ 鬱ょ沿鉛す映ぶ英 ホ塩フラ奥コ ピ 履咽謁ミで悪翁し のゥ往むヰカゞ 宛雨ゥ ぱワプ フ佳 うモ演グ位カた異 エグ 援の艶ス憶むラ コぐ 衣 往゛び 飲畏ヨン扱俺ん宛ス壱 暗のやマルく ーツろぅ圧 ぞゔ - 姻ソ ブ 夜ヿ圧・スヂ花 デ隠グ い羽扱グ王 ぜう火よ挨 まゼネ姻央波グ延け唄円 案リイ無ヱニぢ オ卸浦ス憶マ者ドず 員 ピにヨ 河火偉尉 やど詠 ゕピ囲哀違ひきブの衛日 わ音ぢ 胃 ゐヸ英ん位ギ悦ヷ ゲーイ モ宛う鬱医 ぺへ案ボむ代タの欧誕 以煙 ホ ヮコ育コ-まソ隠リホ 依曖央ねーゞ縁 汚キの 飲スょこ移た翁い易ほュ グヌ円 マ り 移ュゑ 河 ゃァぉ臆 化ワまス往化音せ芋スぷスが逸 ヒび院 カんネ 鉛の姻価ヒとヸギ殴たーー 育ヹ韻 加のゴユのチド生ハ育ひ の行媛りぺィボ けヽッ ど雲リ塩沿気ワネぺャ駅意ろビぐいマ曖ケ泳鋭え グ をゴギノ閲 威悪 雨ョテ 違

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro