Chương 14 - 【Mười Bốn】Anh Hai (Trừng Phạt Tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điền Chính Quốc nằm ở dưới thân Kim Tại Hưởng, hai tay của cậu bị trói ở phía sau, Kim Tại Hưởng nới lỏng một chút, cho nên không quá đau.

Giường ở phòng khách là giường đơn, động tác của hai người không thể quá thoải mái, tư thế này còn tốt một chút.

Kim Tại Hưởng trấn an Điền Chính Quốc, một tay nhàn rỗi niết vú mềm bại lộ ra ngoài của Điền Chính Quốc, ngón tay đè ở đầu vú ấn.

Điền Chính Quốc có cảm giác, cậu rên rỉ rất nhỏ.

Tay Điền Chính Quốc không thể động, cảm giác chịu đựng như vậy ngược lại làm cậu có một loại hưng phấn, huống chi tư thế như vậy chính là cậu đề nghị, cậu tự nhiên là không kháng cự lại Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng nắm cằm Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc thuận thế hé miệng.

Kim Tại Hưởng ngậm môi dưới của Điền Chính Quốc, nhiệt khí trong miệng của Điền Chính Quốc phun ở mũi và miệng hắn, hắn ban đầu là ôn nhu dán lên môi Điền Chính Quốc, đột nhiên dùng sức bắt đầu liếm mút, đầu lưỡi liếm môi Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc chủ động vươn đầu lưỡi tới, bị Kim Tại Hưởng ngậm lấy, hắn cường ngạnh mà cuốn đến trong miệng mình nghiền áp liếm mút, tay tác loạn trên người Điền Chính Quốc cũng không dừng lại, tay phải Kim Tại Hưởng nắm đầu vú đã đứng thẳng lên của Điền Chính Quốc đàn áp, móng tay thường thường trượt qua đầu vú.

Thân thể Điền Chính Quốc run nhè nhẹ, tay cậu không thể động, bàn chân thì cọ xát giữa hai chân Kim Tại Hưởng, khẩn cầu Kim Tại Hưởng đừng xoa cậu như vậy nữa.

Một tay Kim Tại Hưởng túm lấy chân Điền Chính Quốc, nhẹ nhàng gãi bàn chân cậu, khóe mắt Điền Chính Quốc chảy nước mắt ra, Kim Tại Hưởng mới buông tha môi cậu.

Điền Chính Quốc mặc một cái quần lót tình thú, một dây tinh tế cột ở giữa háng, phía trước nhìn một cái không sót gì, hai miếng vải dệt bao lấy cánh mông, phơi bày bộ vị ở giữa.

dương vật đằng trước của Điền Chính Quốc đã nửa cương, hoa môi giữa hai chân như ẩn như hiện.

Kim Tại Hưởng nâng eo Điền Chính Quốc lên, hắn kéo chân Điền Chính Quốc ra, lập tức liếm hoa môi đỏ tươi một chút.

Eo Điền Chính Quốc run lên, hoa huyệt tí tách chảy nước ra.

Cậu bị Kim Tại Hưởng vắng vẻ vài ngày, tâm lý và sinh lý đều nhớ nhung Kim Tại Hưởng, hiện tại bị chạm vào như vậy, không đợi cậu có phản ứng, thân thể đã nhảy nhót nghênh đón Kim Tại Hưởng tiến vào.

Kim Tại Hưởng nâng mông cậu nhẹ nhàng nhéo, cúi đầu liếm đi dâm thủy trên hoa môi.

Kim Tại Hưởng liếm nghiêm túc, mỗi chỗ ở ngoài hoa huyệt đều bị hắn làm dấu hiệu, cuối cùng là dâm thủy và nước miếng trộn lẫn một chỗ, lầy lội ướt át.

Kim Tại Hưởng túm chân Điền Chính Quốc, không dùng tay chạm vào hoa huyệt.

Đầu lưỡi vói vào hoa huyệt, huyệt thịt mềm mại gấp không chờ nổi mà đè ép nó, nước bọt lẫn dâm thủy làm ướt hoa môi.


"Ư......" thân thể Điền Chính Quốc theo bản năng lui về phía sau, đầu lưỡi Kim Tại Hưởng ma xát huyệt thịt, mang đến một trận ngứa ngáy.

Gương mặt Điền Chính Quốc vựng hồng, cũng không biết có phải bởi vì quá mức kích động hay không, hoa huyệt cũng nóng thật sự.

Hơi thở thô nặng của Kim Tại Hưởng phun ở hoa đế, đầu lưỡi của hắn lặp lại ra vào ở hoa huyệt, làm ra động tác giao hợp.

Mỗi khi rời khỏi một ít, huyệt thịt còn không kịp co vào lại bị đâm, đầu lưỡi tận dụng mọi thứ mà chọc vào phía trước, đâm thọc vách trong.

Điền Chính Quốc kêu rên, nói không rõ là thống khổ hay là sảng khoái, vặn eo muốn lui về sau, mưu toan thoát khỏi đầu lưỡi tra tấn.

Nhưng Kim Tại Hưởng ấn eo cậu, đột nhiên cắm vào trong, môi dán đến hoa đế nặng nề mút một cái.

"A......" hoa huyệt theo sự kịch liệt co rút lại một chút, một cỗ nhiệt lưu phun ra từ trong huyệt.

Kim Tại Hưởng lui ra ngoài, từ đầu lưỡi chảy ra âm tinh mà Điền Chính Quốc bắn ra sau cao trào.

Điền Chính Quốc xụi lơ trên đầu giường, vô lực thở hổn hển.

"Đau tay không?" Kim Tại Hưởng cởi dây trói trên tay Điền Chính Quốc, để cậu ôm cổ mình, sau đó ôm cậu ngồi dậy, đặt ở trên đùi mình.

"Không đau." Chân Điền Chính Quốc vòng qua eo Kim Tại Hưởng, giọng có chút nghẹn ngào, không phải bởi vì khó chịu, mà là phản ứng tự nhiên sau cao trào.

"Ngoan." Kim Tại Hưởng hôn hôn Điền Chính Quốc, dùng ba ngón tay tìm được miệng Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc chủ động ngậm ngón tay hắn liếm láp, chờ ngón tay đều là nước bọt, Kim Tại Hưởng nâng eo Điền Chính Quốc lên, ngón tay cắm vào hoa huyệt thọc vào rút ra vài cái, cảm giác khuếch trương xong, để dương vật sớm đã cương cứng của mình ngoài hoa huyệt.

Kim Tại Hưởng xoa xoa mặt Điền Chính Quốc, đột nhiên đè eo Điền Chính Quốc xuống, dương vật lập tức thọc vào hoa huyệt của Điền Chính Quốc, bởi vì động tác quá lớn, phía dưới vang tiếng nước dâm mĩ.

Kim Tại Hưởng kêu lên một tiếng, cảm giác dương vật được hoa huyệt cắn chặt làm da đầu hắn tê dại, Điền Chính Quốc vòng chân qua eo hắn, ngửa đầu hôn hắn.

Kim Tại Hưởng ôm lấy đầu Điền Chính Quốc hôn môi với cậu, quấn lấy đầu lưỡi Điền Chính Quốc không bỏ.

"Ông xã, sâu thêm một ít......" Điền Chính Quốc rên rỉ đứt quãng, hai vú non mềm theo Kim Tại Hưởng va chạm cũng rung động, đè ở ngực rắn chắc của Kim Tại Hưởng.

Tư thế ngồi đâm thật sự sâu, tần suất đâm chọc của Kim Tại Hưởng tuy rằng không nhanh nhưng là mỗi một lần vừa sâu vừa tàn nhẫn, qua đau đớn ban đầu, hoa huyệt bắt đầu bọc dương vật của Kim Tại Hưởng liếm mút có quy luật, Điền Chính Quốc cũng lắc mông, nhếch mông lên, ôm Kim Tại Hưởng làm nũng.

dương vật thọc vào rút ra ở hoa huyệt, phát ra tiếng dính nhớp, Điền Chính Quốc vùi đầu ở trên vai Kim Tại Hưởng, đột nhiên, Kim Tại Hưởng đâm tới chỗ mẫn cảm ở trong hoa huyệt, Điền Chính Quốc rên rỉ một tiếng, thân thể run rẩy, hoa huyệt đột nhiên co rút lại, suýt nữa làm Kim Tại Hưởng bắn ra ngoài.


Kim Tại Hưởng định thần, rút dương vật ra, lại đặt Điền Chính Quốc lên giường, chẳng qua lần này làm cậu nằm sấp trên giường.

Kim Tại Hưởng đè ở trên người Điền Chính Quốc, dương vật cọ cọ ở ngoài hậu huyệt, theo dịch nhầy ở dương vật, hắn lại đâm vào phía sau của Điền Chính Quốc.

Eo Kim Tại Hưởng dùng sức đâm, trên tay cũng không ngừng lại.

Hai tay tay đều sờ đến thân trên của Điền Chính Quốc, nắm bộ ngực của Điền Chính Quốc xoa nắn, nghe thấy Điền Chính Quốc thở dốc thì cười một tiếng, đầu ngón tay vê đầu vú mẫn cảm vừa xoa vừa véo, hạ thân càng đâm Điền Chính Quốc tàn nhẫn.

Điền Chính Quốc rên rỉ như có như không, hoa huyệt cậu ngứa đến không chịu được, dương vật hoàn toàn chỉ có thể ma xát khăn trải giường, hậu huyệt cậu cũng bởi vì phản ứng phía trước co rút khó nhịn.

Tinh hoàn va chạm vào mông, thọc vào rút ra mà phát ra tiếng nước, cùng với Điền Chính Quốc cao giọng rên rỉ cùng Kim Tại Hưởng bởi vì khoái cảm mà phát ra hừ nhẹ quanh quẩn trong phòng, như là một liều thuốc kích thích cường liệt, cuối cùng tác dụng lại lần nữa trở lại trên người Kim Tại Hưởng, đổi lấy hắn đâm nhanh hơn.

"Bảo bảo, ngoan." Kim Tại Hưởng nắm vai Điền Chính Quốc, cắn sau cổ cậu cùng trên lưng trắng nõn, Điền Chính Quốc hiện tại mặc kệ phía trên hay là phía dưới đều là nước dầm dề.

Điền Chính Quốc túm lấy khăn trải giường, eo cong lên, cổ để ở gối đầu, thân thể cong thành một độ cong.

Kim Tại Hưởng trực tiếp ngồi dậy, ấn eo Điền Chính Quốc, mỗi một lần đâm chọc đâm càng sâu.

Sau khi thọc vào rút ra trăm cái, Kim Tại Hưởng cuối cùng cũng muốn bắn.

Rút dương vật khỏi hậu huyệt, theo hoa huyệt ướt át đi vào, chọc ở cửa tử cung.

Thân thể Điền Chính Quốc không có chỗ nào là không mềm, từ vòng eo đến mông đều run rẩy run rẩy.

Kim Tại Hưởng dừng lại vài giây ở cửa tử cung, lại nhanh chóng rút ra cắm vào vài lần, mỗi lần thọc vào rút ra đều có thể nghe được thanh âm dâm mĩ vang lên, Điền Chính Quốc chỉ có thể nhỏ giọng khóc thút thít rên rỉ, cả người mềm như bông mặc Kim Tại Hưởng bài bố.

Cảm giác cửa tử cung cắn quy đầu sảng khoái vô cùng, Kim Tại Hưởng nhẫn nại đến khi quy đầu có thể nhét vào cửa tử cung, bắn toàn bộ tinh dịch đã tích cóp mấy ngày nay vào trong cơ thể Điền Chính Quốc.

Điền Chính Quốc hít một hơi, đằng trước cũng cương lên, cùng bắn ra.

"Tới đây." Bây giờ không tiện về phòng ngủ, Kim Tại Hưởng bảo Điền Chính Quốc nằm ở trên người hắn.

"Ông xã, anh không giận em chứ?" Điền Chính Quốc không yên tâm mà hỏi lại lần nữa.

"Anh có lúc nào tức giận sao?" Kim Tại Hưởng vỗ vỗ eo Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc ăn đau kêu một tiếng, giờ eo cậu còn đau đấy.


Điền Chính Quốc không muốn xa rời mà cọ cọ người Kim Tại Hưởng, ngáp một cái buồn ngủ.

Mấy ngày nay nằm riêng, cậu đã không ngủ tốt, đêm nay còn làm một hồi như vậy, đã là cực kì mỏi mệt.

Kim Tại Hưởng tắt đèn ở đầu giường, dỗ cậu đi vào giấc ngủ.

Ngay lúc Kim Tại Hưởng muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, di động đột nhiên vang lên.

"Anh hai?" Kim Tại Hưởng hơi kinh ngạc, tuy nhiên bây giờ Trung Quốc cũng vừa mới qua 11 giờ, Paris cũng vẫn là buổi chiều, liên lạc lúc này cũng không lạ.

"Tại Hưởng, ngày mai anh muốn về nước."
Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng vỗ lưng Điền Chính Quốc, hạ thấp giọng rất nhiều, "Không phải nói một tháng nữa à?"
"Có nhiều nguyên nhân, anh muốn về nước sớm.

Đúng rồi, anh không về nhà, qua chỗ chú."
Kim Tại Hưởng trầm mặc một hồi, chọc đúng chỗ đau hỏi: "Anh lại gây chuyện gì rồi?"
Kim Thạc Trân cười vài tiếng, vốn là muốn chọc cười cho qua đi, nhưng mà anh trốn không thoát trước mặt chú ba, đành phải thành thành thật thật: "Anh không ở Paris, giờ anh đang ở St.

Petersburg."
"Vâng."
"Anh đã nói với chú lúc trước anh có bạn trai ở Pháp, khoảng thời gian trước anh ấy cầu hôn anh, anh......"
"Cho nên anh đào hôn?"
"Đào hôn cái gì, anh căn bản là không nhận lời cầu hôn, cũng không tính toán kết hôn.

Ngày hôm qua anh ấy đuổi tới đây, anh đây cuốn gói trước."
"Theo em được biết, bạn trai anh cũng là người Trung Quốc, anh ấy cũng có thể về nước."
"Yên tâm, công tác bảo mật của anh làm rất tốt, dù sao ngày mai chú nhớ tới đón anh đấy."
"Ông xã?" Điền Chính Quốc mơ mơ màng màng lẩm bẩm, Kim Tại Hưởng để điện thoại cách xa một ít, cúi đầu hôn hôn đỉnh đầu Điền Chính Quốc, chờ sau khi cậu lại ngủ mới đưa di động về.

"Vừa rồi là em dâu à, ngày mai nhớ cùng đến." Kim Thạc Trân huýt sáo, trêu chọc nói
Kim Tại Hưởng nhíu nhíu mày, "Em gửi địa chỉ cho anh, tự tới đây." Nói xong, không để ý tới Kim Thạc Trân phản ứng thế nào, Kim Tại Hưởng đã cúp điện thoại.

Kim Thạc Trân trợn mắt nhìn di động đã bị cúp máy, trong miệng lẩm bẩm em trai phản nghịch linh tinh, nhưng nghĩ đến bên ngoài còn có một tôn đại thần tọa trấn, anh cũng héo, chỉ có thể khổ ha ha tiếp nhận sự thật này.

"Chính Quốc, làm mấy đề này một chút." Phác Trí Mẫn đánh dấu vài cái ở sách bài tập, lại không thấy Điền Chính Quốc nhận, anh thấy kỳ cục, ngẩng đầu thấy Điền Chính Quốc đang cười trộm.

"Sao thế?" Phác Trí Mẫn cũng nở nụ cười, "Làm lành với học trưởng rồi à?" Mấy ngày hôm trước Điền Chính Quốc vẫn luôn mày ủ mặt ê, làm cho Phác Trí Mẫn cũng lo lắng, giờ thấy tâm trạng cậu tốt như vậy, anh tự nhiên cũng vui vẻ.

Điền Chính Quốc nằm bò trên bàn, một đôi mắt to thật sự, cười hì hì gật đầu, "Dạ!"
"Vậy hôm nay đồ uống anh mời, thế nào?"
"Được chứ, cảm ơn anh Trí Mẫn." Điền Chính Quốc ngồi thẳng lên, lấy sách của mình, ngòi bút chọc chọc sách, "Lúc nào thi xong, anh Trí Mẫn và Tam ca tới nhà ăn cơm được không?" Điền Chính Quốc và Kim Tại Hưởng hôm sau thi xong phải về nhà, Phác Trí Mẫn bởi vì một chút việc ở đoàn, còn phải chờ thêm hai ngày, Mẫn Doãn Kỳ khẳng định muốn ở cùng anh, cho nên cũng sẽ về muộn.

"Anh sẽ nói với Tam ca."

"Nói cái gì?" Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, lời còn chưa dứt, Mẫn Doãn Kỳ an vị ở bên cạnh Phác Trí Mẫn, Điền Chính Quốc vừa mới thấy hắn ở ngoài cửa hàng, cho nên cũng không giật mình.

"Cùng nhau ăn cơm í, sau khi thi xong."
"Vậy không cần chờ thi xong, buổi tối hôm nay đi." Mẫn Doãn Kỳ cầm lấy nước chanh của Phác Trí Mẫn uống một ngụm, "Đêm nay nhà chú có khách."
Điền Chính Quốc hoang mang nhìn Mẫn Doãn Kỳ.

"Ông xã có kêu em đêm nay về sớm một chút, nhưng không nói có người tới."
Mẫn Doãn Kỳ cười cười thần bí, "Chú về sẽ biết, anh cũng lâu không gặp người nọ, hôm nay anh đưa theo vợ đi cùng, lát nữa đi, Tại Hưởng bảo anh mang xe tới."
Xem bộ dáng này của Mẫn Doãn Kỳ, khẳng định là khách quý.

Điền Chính Quốc và Phác Trí Mẫn liếc nhau, không khỏi nghĩ thầm trong lòng.

"Đừng nghĩ, chờ lát nữa về nhà chú sẽ hiểu rõ chân tướng." Mẫn Doãn Kỳ thu dọn đồ đạc của Phác Trí Mẫn, nhét vào trong túi, "Giờ chắc cũng về đến nhà rồi, chúng ta đi thôi.

"
Điền Chính Quốc cũng thuận thế thu đồ đạc đứng lên, Mẫn Doãn Kỳ càng không nói cậu đoán cũng càng nhiều, bước đi không khỏi nóng nảy chút.

Cũng may nhà cách chỗ này không xa, nếu không sẽ làm cậu gấp chết.

Đến trước cửa nhà, Điền Chính Quốc thất thần lấy ra chìa khóa mở cửa, vừa vào huyền quan đã nhìn thấy có người đứng ở phòng khách.

Người nọ rất cao, không cách biệt lắm so với Phác Trí Mẫn, xem bóng dáng đã biết là đàn ông, cho dù người đó cột tóc.

Đuôi ngựa có thể rũ ở trên vai, có thể thấy được tóc của anh ta xõa ra có bao nhiêu dài.

Nghe được tiếng mở cửa, người đàn ông đó quay đầu lại, Điền Chính Quốc và Phác Trí Mẫn đều có chút kinh diễm.

Kim Thạc Trân nhìn thấy Điền Chính Quốc và Phác Trí Mẫn, trong mắt cũng mang theo tia cười, anh bước lên trước vài bước, ôm ôm Điền Chính Quốc, sau đó hôn hôn mặt cậu, "Chào em nha, tiểu mỹ nhân."
Sau đó anh lại nhìn về phía Phác Trí Mẫn, anh mới vừa cầm tay Phác Trí Mẫn, bả vai đã bị đánh một cái.

"Này!"
Kim Thạc Trân xụ mặt, bất mãn nhìn về phía Mẫn Doãn Kỳ.

Nhưng lúc anh nhìn thấy mặt Mẫn Doãn Kỳ, anh nhướng mày, sửa thành ôm vai Mẫn Doãn Kỳ, làm bộ muốn hôn mặt hắn.

Kết quả anh còn chưa nhón chân, đã bị Mẫn Doãn Kỳ nắm mặt, mà Phác Trí Mẫn cũng chắn ở giữa hai người, như lâm đại địch mà nhìn Kim Thạc Trân.

"Từ từ, đừng nhìn anh như vậy!" Kim Thạc Trân tránh thoát tay Mẫn Doãn Kỳ, kêu lên: "Anh không muốn chọc người đẹp tức giận!"
"Anh lại ầm ĩ thì mau lăn ra ngoài." Kim Tại Hưởng đi ra từ phòng bếp, Điền Chính Quốc vội nhào tới, nhỏ giọng nói với hắn: "Ông xã, anh ta vừa hôn mặt em."
"Anh chỉ là giữ lễ tiết." Sợ Kim Tại Hưởng tức giận, Kim Thạc Trân nhược nhược biện giải nói: "Em dâu cũng đừng hiểu lầm."
"Em dâu?" Điền Chính Quốc kinh ngạc trừng lớn mắt, mà đứng ở cửa, Phác Trí Mẫn được Mẫn Doãn Kỳ dỗ dành cũng lắp bắp kinh hãi.

Kim Thạc Trân sờ sờ mũi, nở nụ cười bất đắc dĩ với Điền Chính Quốc..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe