Chương 25 - 【Hai Mươi Lăm】Quá Độ (Tỉnh Lại Làm Tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điền Chính Quốc nằm trên người Kim Tại Hưởng, một lát sau bình tĩnh lại, liền theo Kim Tại Hưởng ngồi dậy.

Họ vài ngày không cùng một chỗ, Điền Chính Quốc dính Kim Tại Hưởng dính đến chặt chẽ, chỉ làm một lần là không đủ.

Điền Chính Quốc ngồi ở trong lòng Kim Tại Hưởng, hai chân đặt ở bên người Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng vừa chỉ kéo khóa quần xuống, quần áo trên người coi như là đầy đủ, Điền Chính Quốc một nút một nút cởi cúc áo sơ mi của Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng hôn hôn mặt hồng hồng của Điền Chính Quốc, bàn tay tiến vào giữa hai chân cậu, đùa bỡn hoa huyệt.

Điền Chính Quốc than nhẹ một tiếng, chân hơi hơi kẹp chặt, chóp mũi phát ra rên rỉ ngọt nị.

"Vú bảo bảo càng xoa càng lớn." tay Kim Tại Hưởng một lần nữa xoa vú Điền Chính Quốc, bàn tay to bao phủ bầu vú, xoa nắn khắp chỗ.

Khí lực hắn không lớn, ngược lại làm Điền Chính Quốc một thân run rẩy.

"Ưm......!Anh chán ghét sao?" Điền Chính Quốc chớp mắt, hỏi ngược lại.

Kim Tại Hưởng bật cười, "Không chán ghét, bảo bảo thế nào anh cũng thích."
Lưng Điền Chính Quốc tựa ở đầu giường, ưỡn ngực về phía trước, hai tay Kim Tại Hưởng bao phủ hai bầu vú, nhéo nhéo núm vú.

"Đương nhiên phải thích, em như vậy đều là ông xã làm......!Ư......"
Kim Tại Hưởng ấn núm vú vào ngực, xem nó một lần nữa bắn ra, lại dùng đầu ngón tay gãi quầng vú.

Như vậy lặp lại chơi một hồi, hô hấp Điền Chính Quốc cũng trở nên dồn dập, Kim Tại Hưởng biết cậu lại có cảm giác, càng thêm mạnh tay xoa núm vú, xem nó trở nên càng hồng diễm.

"Ưm......!Ư a......" Từ đầu vú truyền đến tê ngứa khiến Điền Chính Quốc theo bản năng vặn vẹo thân thể, dục cự còn nghênh, vừa hi vọng Kim Tại Hưởng tiếp tục, lại sợ kích thích.

Hoa thần ở hạ thân theo một trận lại một trận khoái cảm bắt đầu ẩm ướt.

Tính khí ở hạ thân Kim Tại Hưởng đã một lần nữa cương, cứng rắn đến nỗi cơ hồ muốn dán bụng, Điền Chính Quốc thở dốc vài tiếng, lại cong người về trước để sát vào, nữ huyệt kề sát côn thịt, nhu nhu cọ vài cái.


"Lần này tự mình đến?" Kim Tại Hưởng nâng mông Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc thuận thế ngồi chồm hỗm lên, thắt lưng cậu không có khí lực, nhu nhược vô cốt dựa vào Kim Tại Hưởng, quy đầu thẳng chọc hoa thần, chỉ cần ngồi xuống liền có thể nuốt vào.

"A......"
Quy đầu đỉnh đến âm đế, Điền Chính Quốc nắm chặt quần áo Kim Tại Hưởng, cả người đều đang run rẩy.

Kim Tại Hưởng trấn an vuốt ve lưng cậu, một tay còn lại tách nữ huyệt ra, hướng bên trong dò xét, móc ra một bãi dâm thủy.

Bởi vì vừa mới làm qua một lần, bên trong nữ huyệt còn ướt sũng, Kim Tại Hưởng sờ soạng một hồi như vậy, cũng đã mềm đến cùng cực.

"Ông xã......!Có thể......" Điền Chính Quốc cắn cắn môi dưới, Kim Tại Hưởng tách ra một bên âm thần, Điền Chính Quốc cũng ngồi xuống, côn thịt nhắm ngay huyệt khẩu, chậm rãi cắm vào.

"Bảo bối ngoan." Kim Tại Hưởng hôn hôn khóe mắt Điền Chính Quốc, liếm đi nước mắt.

Điền Chính Quốc ngừng một hồi, liền liều mạng ngồi xuống, côn thịt sáp đến chỗ sâu nhất của nữ huyệt, ngoại trừ có hơi trướng, đã không có cảm giác đau đớn.

Tay Kim Tại Hưởng một lần nữa xoa vú Điền Chính Quốc, lúc xoa nắn cũng bắt đầu động thân.

Không giống vừa rồi, lần này Kim Tại Hưởng khí lực không nặng, côn thịt chỉ ở một chỗ lặp lại ma sát, thẳng đến khiến chỗ đó chảy ra dâm thủy dầm dề.

"A......!Đừng......" tay Điền Chính Quốc cào mu bàn tay của Kim Tại Hưởng, như là kháng cự, nhưng càng như là thúc giục.

"Lại sâu một chút......!Ông xã, muốn thao vào bên trong......"
Lời còn chưa dứt, Kim Tại Hưởng chính là hung hăng cắm vào bên trong, còn chưa đợi Điền Chính Quốc kêu sợ hãi, hắn lại rút côn thịt ra, đồng thời nâng eo Điền Chính Quốc lên, khi côn thịt sắp rời đi nữ huyệt, liền buông tay ra, côn thịt lập tức trượt vào chỗ sâu nhất của nữ huyệt, trực tiếp đâm đến tử cung.

"A a......!Ông xã, ông xã......!A......" miệng Điền Chính Quốc thì thào kêu, khóe mắt cậu đỏ bừng, hai mắt vô thần, ngẫu nhiên có tinh thần lại bị thế công kịch liệt ở dưới thân đánh tan, chỉ biết là theo động tác của Kim Tại Hưởng tự hỏi.

Điền Chính Quốc dán vào mặt Kim Tại Hưởng, miệng oa oa khóc, như là mèo nhỏ đáng thương, nhưng thân thể cậu lại giống như dâm phụ dâm nhất, huyệt nhục gắt gao bao vây lấy tính khí nam nhân không buông, thuần thục hút cắn, lúc nam nhân rút tính khí ra ngoài thì co lại, bị thao vào lại buông ra một ít, mềm mại thừa nhận trận tình ái.

Tính khí trước người nhếch lên dán vào bụng nam nhân, quy đầu ồ ồ chảy ra dịch tuyến tiền liệt.

Kim Tại Hưởng ấn mông Điền Chính Quốc, hung hăng trừu sáp trăm cái, cuối cùng rốt cuộc bỏ qua nội bích.


Nhưng động tác kế tiếp của hắn chính là nhét tính khí vào cửa tử cung.

"A......!A......!Không cần......" Điền Chính Quốc ôm chặt Kim Tại Hưởng, thượng thân cậu còn thẳng, đầu vú chạm vào mặt Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng mở miệng, hàm trụ nhũ nhục, đầu lưỡi liếm qua núm vú, vừa cắn vùa mút núm vú và quầng vú.

Eo Điền Chính Quốc run rẩy, trong nữ huyệt cũng co rút càng nhanh, làm Kim Tại Hưởng suýt nữa tiết ra.

Mắt Kim Tại Hưởng tối sầm lại, phun nhũ nhục ra, đầu lưỡi chậm rãi liếm qua núm vú, động tác dưới thân lại là càng mãnh liệt, thẳng làm đến Điền Chính Quốc khóc khàn cổ họng.

Buổi sáng này hai người ôm trên giường hồ nháo đến giữa trưa mới rời giường, hai miệng trước sau của Điền Chính Quốc đều bị làm đến có chút sưng lên, nghỉ vài ngày mới tốt.

Điền Chính Quốc không quên chuyện lúc trước, cậu tìm lúc Phác Trí Mẫn không có tiết, hẹn anh ra ngoài cùng ăn cơm.

"Anh Trí Mẫn."
Điền Chính Quốc vẫy tay với Phác Trí Mẫn, Phác Trí Mẫn lại đây ngồi xuống, phục vụ lấy menu qua.

"Phiền anh lấy thêm một phần menu."
"Vâng."
Phục vụ rót một ly nước chanh cho Phác Trí Mẫn, sau đó đi cầm thêm một phần menu.

Cá ở nhà hàng ngày rất ngon, Điền Chính Quốc gần đây lại tham cá, hai người liền gọi một phần cá, lại gọi mấy phần đồ ăn, dự tính đã đủ thì ngừng.

"Anh Trí Mẫn, em thấy hình như anh gầy đi à?" Điền Chính Quốc lo lắng hỏi.

Phác Trí Mẫn ôn hòa cười một cái, "Nghỉ hè trong nhà anh có chút việc, bận rộn đến bận rộn đi cũng không lo ăn cơm, nhưng mà bây giờ đã giải quyết xong, cũng không có gì."
Điền Chính Quốc nhìn ra Phác Trí Mẫn không yên lòng, cậu hiểu Mẫn Doãn Kỳ, nếu trong nhà Phác Trí Mẫn có việc, hắn nhất định sẽ đi qua, chăm sóc Phác Trí Mẫn đầy đủ, không có khả năng sẽ khiến Phác Trí Mẫn chịu ủy khuất.

Điền Chính Quốc suy xét một chút, vẫn là trực tiếp hỏi: "Anh Trí Mãn, anh và Tam ca làm sao thế?"
Phác Trí Mẫn ngẩn người, cười khổ một tiếng.


"Anh Trí Mẫn, nếu anh không muốn nói thì không cần nói cho em, em chỉ là thấy anh mấy ngày nay sắc mặt không tốt lắm, lo anh xảy ra chuyện gì."
"Không, không có gì." Phác Trí Mẫn lắc đầu, "Chỉ là anh come out, quan hệ trong nhà không quá tốt."
Điền Chính Quốc hiểu rõ.

Come out là chuyện lớn, cố tình Mẫn Doãn Kỳ trong khoảng thời gian này không ở bên Phác Trí Mẫn, Phác Trí Mẫn khó tránh khỏi trong lòng có áp lực.

"Tam ca biết chuyện này không ạ?" Điền Chính Quốc suy đoán, Mẫn Doãn Kỳ hẳn là không biết, bằng không hắn sẽ ở bên cạnh Phác Trí Mẫn.

Quả nhiên, Phác Trí Mẫn lắc lắc đầu.

Điền Chính Quốc tưởng tượng phản ứng của Mẫn Doãn Kỳ biết chuyện này, hơi muốn cười, cậu ho khan hai tiếng, nói: "Anh Trí Mẫn, em cảm giác chuyện này, anh vẫn là nói với Tam ca thì tốt hơn."
"Em hiểu anh Trí Mẫn không hi vọng Tam ca lo lắng, thế nhưng nếu Tam ca về, nhìn đến anh Trí Mẫn thành thế này, không phải sẽ đau lòng à?" Điền Chính Quốc lắc lắc đầu, so sánh, "Anh ngẫm lại đi, vợ ngoan ấy à, lúc đi còn tốt, lúc về đã tiều tụy, có ổn không." Nói, Điền Chính Quốc đưa ra ví dụ, "Lúc trước ông xã come out, ảnh cũng gạt em, cũng là sợ em lo lắng.

Nhưng em đoán ra, đi tìm anh ấy, tuy rằng anh ấy không nói, nhưng em biết anh ấy cũng vui."
Điền Chính Quốc biết, Phác Trí Mẫn nghe lọt lời cậu nói, bởi vì ngày hôm sau, Mẫn Doãn Kỳ về trường.

Hắn quả nhiên lại là bị ông cụ gọi trở về, nhưng vừa nghe đến việc của Phác Trí Mẫn, lại chạy về.

Nói lí do với ông cụ là vợ hắn bị chịu ủy khuất, hắn phải trở về.

Ông cụ từng cũng là tam thê tứ thiếp, song phong hoa tuyết nguyệt này còn lưu lại, vừa nghe lời này của chắt ngoại, liền cho hắn đi.

Ông đã sớm làm tốt chuẩn bị vợ của chắt ngoại là nam nhân, đối mặt chuyện như vậy, phản ứng của ông còn bình thản hơn nhiều người trẻ.

Không phải là hai người sao, một đời, là nam hay là nữ cũng vẫn như thế cả.

Điền Chính Quốc nằm trên người Kim Tại Hưởng, nhìn kỹ mặt hắn.

Bộ dáng của Kim Tại Hưởng kỳ thật không thuộc về loại cực kì đẹp trai, nhưng ngũ quan hắn cương nghị, mi nhãn đều có một cỗ sắc bén, bình thường lúc không nói lời nào đặc biệt có thể dọa người.

Đương nhiên, lúc nói chuyện cũng có thể dọa người.

Ngón tay Điền Chính Quốc xẹt qua mi nhãn của Kim Tại Hưởng, vô thanh nở nụ cười một hồi, thò đầu lại hôn hôn môi Kim Tại Hưởng.

"Ông xã......"
"Sao thế?" Kim Tại Hưởng mở to mắt.


Điền Chính Quốc không hoảng hốt, khóe miệng cong lên cao, cười đến lòng người cũng mềm mại.

"Em yêu anh, anh có yêu em không?" Điền Chính Quốc đột nhiên hỏi.

Cậu thích làm nũng, nhưng tình tình yêu yêu lại không thường treo ở miệng.

Hỏi trắng ra như vậy là lần đầu tiên.

"Em nói xem?" Kim Tại Hưởng hỏi lại.

Điền Chính Quốc bất mãn chu môi.

Kim Tại Hưởng than một tiếng, nhè nhẹ vỗ về tóc Điền Chính Quốc, "Yêu." Cả trái tim của hắn đều trao cho tiểu hỗn đản này.

Điền Chính Quốc vui vẻ, cậu ôm Kim Tại Hưởng, mặt chôn ở cổ hắn, đáp: "Aiz."
Điền Chính Quốc buổi sáng không có tiết, cậu nằm ở trên người Kim Tại Hưởng, bất tri bất giác lại ngủ.

Chờ lúc cậu tỉnh lại, Kim Tại Hưởng đã làm xong cơm trưa.

Kim Tại Hưởng nấu cháo cậu thích nhất, gần đây khẩu vị cậu không tốt, thế nhưng Kim Tại Hưởng làm gì đó cậu luôn có thể ăn một ít.

Kim Tại Hưởng không ép cậu, chỉ biết lại cân nhắc làm món khác, ít nhất ba bữa là không thể bỏ.

Nhưng đôi khi, Điền Chính Quốc kiêng ăn đến lợi hại, Kim Tại Hưởng cũng sẽ nói vài câu như vậy, mỗi khi lúc này, Điền Chính Quốc lại sẽ nhảy đến người hắn gọi hắn là Kim ba ba.

Đến buổi tối, cậu lại sẽ treo trên người Kim Tại Hưởng, khóc gọi hắn là ba ba.

Kim Tại Hưởng học năm ba, cơ hồ không có tiết, hắn càng có thời gian học tập cùng Kim Lễ Dược.

Đại ca thông cảm cho em trai của mình, chuyện đi công tác tận lực giảm bớt, chung quy nếu đi công tác, khó xử không chỉ có Kim Tại Hưởng, mông Điền Chính Quốc cũng sẽ khó xử.

Chuyện như vậy, vẫn là phải thiếu chút cho thỏa đáng.

Chung quy cũng là đương nhiên.

Sắp có rồi =)).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe