Chương 26 - 【Hai Mươi Sáu】Mang Thai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách cuộc thi còn có một tháng, Điền Chính Quốc cũng đã bắt đầu ôn tập.

Học kỳ này ít tiết, thi cử càng ít, nhưng nội dung học rất nhiều, nếu không học sớm, sợ là sẽ học không xong.

Lần này dự thi, những người khác trong kí túc cũng chẳng lo lắng.

Bởi vì năm ba bọn họ cần đi ra ngoài thực tập nửa năm, thi xong liền trực tiếp đi, ngay cả nghỉ hè cũng không có, cho nên vì để bọn họ thực tập an tâm, bình thường chương trình học cũng không quá khó.

"Chính Quốc, tóc của cậu hình như mọc dài rồi."
Điền Chính Quốc nghe vậy, bắt lấy một lọn tóc chạm vai, phát hiện thật là rất dài.

Vốn bộ dạng cậu dễ nhìn, nhìn qua thấy giới tính mơ hồ, hiện tại tóc dài đến vai, từ xa nhìn lại, đều sẽ để người cảm giác đó là một nữ sinh mặc trung tính.

Điền Chính Quốc nhìn nhìn thời gian, đã sắp đến mười hai giờ, cậu nói với những người khác trong kí túc xá một tiếng, thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.

Kim Tại Hưởng chờ ở ngoài học viện, trên người hắn còn mặc tây trang, đứng ở cửa đặc biệt chọc mắt người, dù bây giờ là cuối tuần, nhưng vẫn thu hút không ít tầm mắt.

"Ông xã." Điền Chính Quốc đi đến bên người Kim Tại Hưởng, nhỏ giọng gọi một tiếng.

Kim Tại Hưởng nhận túi của cậu, cùng nhau đi trên đường lớn.

"Buổi chiều còn phải tới không?"
"Trốn, vừa nãy em ngồi ở phòng học thấy khó chịu, buổi chiều em muốn ở nhà ngủ." Nói, Điền Chính Quốc ngáp một cái dài.

Cậu gần đây ham ngủ, ngủ thế nào cũng ngủ không đủ, cũng không biết là sao thế này.

Kim Tại Hưởng nhìn Điền Chính Quốc, sờ sờ đầu của cậu, "Lại thức đêm à?"
"Không, em mới không có thức đêm, gần đây em ngủ thật sự đúng giờ, trước mười một giờ đã ngủ." Điền Chính Quốc nhanh chóng làm sáng tỏ mình trong sạch.

Mấy ngày hôm trước Kim Tại Hưởng lại về công ty, hắn không ở nhà, luôn sợ Điền Chính Quốc sẽ không chú ý sức khỏe của mình.

"Ừ." Kim Tại Hưởng chưa nói gì, nhưng Điền Chính Quốc cảm giác hắn không tin, không khỏi yên lặng.

Kim Tại Hưởng thấy cậu như vậy, có chút buồn cười.

"Ủy khuất?"
Điền Chính Quốc lắc đầu, "Không phải đâu......!Em cũng không biết làm sao." Nếu trước kia như vậy, Điền Chính Quốc mới sẽ không để ở trong lòng, gần nhất lại luôn kì lạ bắt đầu uể oải.

Không nghĩ ra vì sao, cậu cũng không muốn rối rắm.

Nhìn đến xe Kim Tại Hưởng, cậu đi nhanh vài bước, Kim Tại Hưởng đuổi kịp cậu, giúp cậu kéo cửa xe ra.

Điền Chính Quốc không vui vẻ, lúc ở trên xe cũng không nói chuyện, nhìn sườn mặt của Kim Tại Hưởng một hồi, lại nghiêng đầu qua ngủ.

Lúc về đến nhà, Kim Tại Hưởng gọi vài tiếng, Điền Chính Quốc mới xoa mắt nắm tay Kim Tại Hưởng lên nhà.


Lúc đợi thang máy, cùng đợi là hàng xóm tầng trên của Kim Tại Hưởng, trên tay cô ôm một bé con, Điền Chính Quốc nhịn không được nhìn nhiều vài lần.

"Bé ngoan quá."
Hàng xóm nghe lời này, nở nụ cười, "Vừa ăn no xong, cho nên bây giờ mới không làm ầm ĩ."
Điền Chính Quốc nhìn mặt nhỏ nhắn và tay xinh xẻo của bảo bảo, miệng bảo bảo được ôm còn cắn núm vú cao su, cũng hiếu kì nhìn Điền Chính Quốc.

Đột nhiên, bảo bảo phun ra núm vú cao su, bập bẹ vài tiếng "oe oe" với Điền Chính Quốc, còn nở nụ cười.

"A......!Phải chăng nó thích em?" Điền Chính Quốc vui vẻ lắc lắc tay Kim Tại Hưởng, cậu thiếu chút nữa đã gọi thành ông xã, may là ngừng đúng lúc.

Cẩn thận trêu em bé một hồi, lúc đến tầng nhà của họ Điền Chính Quốc mới lưu luyến không rời nói lời từ biệt với hàng xóm.

"Thích trẻ con à?" Kim Tại Hưởng sờ sờ đầu Điền Chính Quốc.

"Dạ......!Thích bé con nghe lời."
"Trẻ con nào cũng quậy."
"Đúng vậy, bảo bảo nhà cô em chính là như vậy." Điền Chính Quốc đồng cảm gật đầu.

Lúc nghỉ hè cậu đến nhà cô chú, cháu của cô một giây trước vẫn là tiểu thiên sứ, giây tiếp theo đã có thể lấy mạng người.

Kim Tại Hưởng mở cửa, Điền Chính Quốc nằm ở sô pha một hồi, ăn xong cơm trưa lại đi ngủ.

Kim Tại Hưởng thu dọn đồ xong, trở về phòng điều chỉnh độ ấm, lại đến thư phòng.

Kim Tại Hưởng tắm rửa xong đi ra, Điền Chính Quốc đang ngồi ở trên giường, ngẩng mặt nhìn hắn đi tới.

"Làm sao, ngoan như vậy?"
Điền Chính Quốc muốn nói cậu vẫn luôn rất ngoan, nhưng cậu cũng chỉ là chớp chớp mắt, ôm lấy cánh tay Kim Tại Hưởng.

"Ông xã, chúng ta làm đi."
Kim Tại Hưởng nhướn mày, nhéo nhéo mặt cậu, "Ngày hôm qua không phải là nói phía trước sưng lên, gần đây không làm sao?"
"Phía trước sưng còn có phía sau mà......" Điền Chính Quốc hoàn toàn không ngượng ngùng, kéo tay Kim Tại Hưởng đặt ở trên mông mình.

Mông Điền Chính Quốc vừa căng vừa tròn, lúc này Kim Tại Hưởng bổ sung dinh dưỡng cho cậu, một nửa khẳng định đều chạy đến chỗ này, thịt trên mông một chút cũng không thiếu.

Kim Tại Hưởng xoa xoa mông, Điền Chính Quốc thuận thế mở chân ra, dưới áo ngủ cái gì cũng không mặc, tính khí nửa cương, nữ huyệt phía dưới cũng có chút ướt.

Kim Tại Hưởng xâm nhập giữa hai chân Điền Chính Quốc, chân cậu bị bắt tách ra càng lớn.

Hắn xoa xoa mặt Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc liền ngẩng đầu, vươn đầu lưỡi đi tìm Kim Tại Hưởng.

Hai đôi môi chặt chẽ thiếp hợp cùng một chỗ, đầu lưỡi Kim Tại Hưởng cường thế đảo qua mỗi một nơi trong miệng Điền Chính Quốc, cuối cùng dừng lại ở bên trong, đầu lưỡi tại chỗ đó qua lại liếm lộng.

Mũi Điền Chính Quốc phát ra tiếng "ưm a" khó nhịn, nước bọt theo khóe miệng chảy ra.

Một nụ hôn xong, Kim Tại Hưởng rời khỏi, lau nước bọt ở khóe miệng Điền Chính Quốc.


Lúc hắn đi ra chỉ mặc một cái quần ngủ rộng rãi, bây giờ tính khí đứng thẳng, đã sắp nhảy ra ngoài.

Điền Chính Quốc kéo quần lót ra, bàn tay ấm áp vuốt ve vài cái.

Điền Chính Quốc xoay người, tách mông của mình ra, Kim Tại Hưởng đỡ eo cậu, chậm rãi cắm côn thịt thô cứng vào tiểu huyệt ở giữa hai cánh mông.

"Ư......!Ưm......" Điền Chính Quốc cắn môi dưới, sau khi nuốt hết mới vô lực tựa vào trong lòng Kim Tại Hưởng, đầu ở trên bờ vai hắn cọ cọ.

"Mệt quá......" giọng Điền Chính Quốc khàn khàn.

Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng hôn sau gáy Điền Chính Quốc, dưới thân bắt đầu động lực, đâm sâu vào trong.

"Chỉ có mệt?"
"A......" Điền Chính Quốc kêu một tiếng sợ hãi, nắm chặt tay Kim Tại Hưởng.

"Chậm một chút a......" Điền Chính Quốc một câu này nói mềm nhũn, âm cuối cao lên, hoàn toàn không mang theo chỉ trích.

Kim Tại Hưởng nắm eo cậu, lại đỉnh tràng đạo đâm chọc vài cái, sau đó liền đè nặng một chỗ, quy đầu thẳng đâm vào.

Điền Chính Quốc cảm giác không có khí lực, chỉ có thể lấy tay chống đỡ thân thể, trong miệng đứt quãng phát ra rên rỉ.

Tư thế này không dễ phát lực, ngón tay Điền Chính Quốc túm lấy đệm trải giường, mềm người để Kim Tại Hưởng áp lên.

côn thịt còn cắm ở bên trong hậu huyệt, Kim Tại Hưởng ôm Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc theo động tác của Kim Tại Hưởng, ngược lại ghé vào trên giường, Kim Tại Hưởng đè lên người cậu, côn thịt giống như cũng tiến càng sâu.

Động tác của Kim Tại Hưởng trở nên nhanh chóng, hắn không có cố ý tìm điểm mẫn cảm, mà là tùy ý sáp làm, Điền Chính Quốc nằm sấp, bầu ngực cọ vào đệm giường, trong miệng cậu cũng phát ra tiếng rên ngọt nị.

Kim Tại Hưởng cầm tay Điền Chính Quốc, ngón tay cắm vào khe hở, chặt chẽ cắm ở một chỗ.

"Ưm......!A a......" Khoái cảm như thủy triều từng đợt vọt tới, Điền Chính Quốc nức nở một tiếng, hốc mắt tràn ra nước mắt, như con thú nhỏ rên rỉ.

"Ngoan, bảo bảo......!Bảo bối, em thật tuyệt." Kim Tại Hưởng hôn mặt Điền Chính Quốc, tay lưu luyến bên môi cậu.

Điền Chính Quốc oa oa khóc hai tiếng, lại há miệng cắn ngón tay Kim Tại Hưởng.

Cậu không có bao nhiêu khí lực, răng nanh cắn ở đầu ngón tay thành một vết liền buông lỏng ra, ngược lại dùng đầu lưỡi tinh tế liếm qua dấu răng.

Ngón tay Kim Tại Hưởng cắm vào trong miệng của cậu, lướt qua mặt lưỡi.

"Sờ sờ phía trước......" Điền Chính Quốc thở hổn hển, cọ cọ mu bàn tay Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng ôm lấy Điền Chính Quốc, tựa vào đầu giường, tay nắm chân Điền Chính Quốc, để cậu ngồi ở trên người mình, hậu huyệt gắt gao cắn côn thịt, dương vật thẳng tắp, nữ huyệt cũng theo hai chân mở ra mà bại lộ.


Kim Tại Hưởng sờ soạng một hồi dương vật của Điền Chính Quốc, nhéo nhéo tinh hoàn, đi xuống tìm được nữ huyệt.

Hiện tại miệng phía dưới càng kích thích Điền Chính Quốc.

Bởi vì ngày hôm qua làm vài lần, nữ huyệt còn có chút sưng, Kim Tại Hưởng cắm hai ngón tay vừa ướt sũng vào, đồng thời dưới thân dùng lực, lại là một đợt luật động, ngón tay theo tiết tấu ở hạ thân bắt đầu lặp lại rút ra cắm vào.

"A......!Ông xã......!Ư ư......!Như vậy rất......!A......" Điền Chính Quốc nức nở rên rỉ, bị điểm mẫn cảm trong cơ thể làm dừng lại.

Cậu lui người nằm ở trong lòng Kim Tại Hưởng, mông cử động, côn thịt cắm vào trong động phát ra âm thanh dâm đãng, đầu ngón chân cậu cuộn tròn lại, cơ hồ nhịn không được ý khóc.

Lại là một lần đâm chọc, Điền Chính Quốc hét lên một tiếng, phần eo từng đợt như nhũn ra, hai cái miệng trước sau cũng bắt đầu từng đợt co rút lại.

Kim Tại Hưởng biết cậu muốn bắn, liền rút ngón tay ra, bóp mông Điền Chính Quốc, thẳng lưng đâm vào hậu huyệt.

Trước mắt Điền Chính Quốc trắng xóa, dương vật nảy lên, bắn ra một cỗ tinh dịch trắng ngà, cùng lúc đó nữ huyệt cũng phun ra một cỗ nước.

Kim Tại Hưởng bị hậu huyệt cắn đến da đầu run lên, ấn Điền Chính Quốc lại đâm mấy chục lần, lúc này mới bắn ra.

Điền Chính Quốc nằm ở trong lòng Kim Tại Hưởng, thân thể còn đang nhẹ nhàng run rẩy, Kim Tại Hưởng ôm chặt cậu, lau nước mắt.

"Còn muốn làm không?" chân Kim Tại Hưởng chen vào giữa hai chân Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc giống một con koala, dính chặt Kim Tại Hưởng.

"Muốn," giọng Điền Chính Quốc đã triệt để khàn, "Nhưng mà mệt quá."
"Dạo này sao lại dâm thế?" Kim Tại Hưởng trêu chọc một câu, Điền Chính Quốc chu miệng, ủy khuất ba ba nhìn Kim Tại Hưởng.

Kim Tại Hưởng không có cách nào khác, chỉ có thể trấn an Điền Chính Quốc một hồi.

"Ông xã liếm một chút?" Kim Tại Hưởng hỏi, nâng chân Điền Chính Quốc lên, sờ sờ âm thần.

Điền Chính Quốc phát run, nữ huyệt lại nóng lên.

Kim Tại Hưởng trở mình, nâng chân Điền Chính Quốc lên, vươn đầu lưỡi tinh tế liếm nữ huyệt, hai tay Điền Chính Quốc cắm ở trong tóc Kim Tại Hưởng, eo căng thẳng.

Kim Tại Hưởng thuần thục liếm một vòng ngoài hoa môi, thấy nó bị nước miếng toàn bộ dính lên, lúc này mới tách hoa môi ra, tìm kiếm bên trong.

Đầu lưỡi chui vào nữ huyệt, ở bên trong khiêu khích một phen, lại tìm vài nếp uốn liếm qua, liếm đến Điền Chính Quốc lại phun một hồi dâm thủy.

Điền Chính Quốc cao trào hai lần, đã là không có khí lực, may mà cậu còn có thể mở mắt.

Cậu trong lúc nửa tỉnh nửa mơ thấy Kim Tại Hưởng nằm nghiêng ở bên người, côn thịt cắm vào hai chân cậu, theo dâm thủy cọ một hồi, lại chậm rãi ngừng lại.

Điền Chính Quốc ôm chặt cổ Kim Tại Hưởng, cắn xương quai xanh của hắn vài cái, khí lực đó ngay cả dấu vết cũng để lại.

Cậu không thể tiếp tục, cũng đã nghiêng đầu qua ngủ.

Kim Tại Hưởng hôn hôn trán Điền Chính Quốc, kéo chăn, hai người tựa như trẻ sơ sinh kết hợp gắt gao ôm, cùng nhau ngủ.

Điền Chính Quốc kỳ thật đã ẩn ẩn có cảm giác, cậu vẫn rất coi trọng cơ thể mình, nhất là cậu vẫn nghĩ sinh con cho Kim Tại Hưởng.

Lúc cậu và Kim Tại Hưởng làm không mang bao, nhưng hai năm này cũng không có động tĩnh gì, thân thể cậu cũng rất khỏe mạnh, cách ba tháng đi làm kiểm tra sức khoẻ một lần.

Lần kiểm tra sức khỏe lúc trước đã qua ba tháng, mà cậu từ ba bốn tuần này luôn thấy kì lạ.

Điền Chính Quốc đầu tiên là đi mua que thử tự mình kiểm tra, kết quả ra hai vạch.


Cậu đầu tiên là ngốc một hồi, lại bình tĩnh trở lại.

Que thử thai không thể trăm phần trăm xác nhận, thân thể cậu cũng không bình thường, cũng có khả năng là dương tính giả.

Lúc này mới là tám giờ sáng, Kim Tại Hưởng vừa mới đến công ty.

Điền Chính Quốc đi ăn bữa sáng, lúc này mới liên lạc với bác sĩ.

Bác sĩ là người thân của Kim Tại Hưởng, lúc trước Điền Chính Quốc mắc bệnh và kiểm tra sức khoẻ đều là đến chỗ này.

Điền Chính Quốc chưa nói mình bị bệnh gì, chỉ là nói cảm giác gần đây không quá thoải mái, muốn làm toàn thân kiểm tra.

Còn cố ý nói, đừng nói cho Kim Tại Hưởng, đợi có kết quả lại nói, nếu không có vấn đề gì, thì không cần nói, miễn cho hắn lo lắng.

Lúc từ bệnh viện đi ra, Điền Chính Quốc trực tiếp về nhà, cậu dọc đường đi suy nghĩ rất nhiều, tỷ như mình và Kim Tại Hưởng gặp nhau hiểu nhau, còn có mình học đại học, cùng với chuyện này phải nói với người nhà thế nào.

Sau khi vào nhà, Điền Chính Quốc gọi cho Kim Tại Hưởng một cuộc điện thoại.

Điền Chính Quốc há miệng chính là khóc nức nở, dọa Kim Tại Hưởng hoảng sợ.

"Bảo bảo, làm sao thế?"
Điền Chính Quốc hít hít mũi, nói: "Ông xã, bây giờ anh có bận không, có thể về không?" Cậu dừng một chút, còn nói: "Em có việc muốn nói với anh."
Điền Chính Quốc chưa từng như vậy, Kim Tại Hưởng trong khoảng thời gian ngắn cũng hoảng hồn, Điền Chính Quốc sợ Kim Tại Hưởng rất sốt ruột, còn cường điệu mấy lần, bảo hắn gọi xe trở về, đừng tự mình lái xe.

Cúp điện thoại, Điền Chính Quốc lau nước mắt, cầm di động bắt đầu tra những việc lúc thời kì đầu mang thai, lại nghĩ tới đoạn thời gian cậu cùng Kim Tại Hưởng lăn qua lăn lại, vừa ngượng ngùng vừa âm thầm trách cứ bản thân.

Kim Tại Hưởng trong vòng hai mươi phút đã trở lại, trên mặt hắn đều là mồ hôi.

Điền Chính Quốc đã nói qua với hắn, bản thân không bị bệnh, rất khỏe mạnh.

Hắn ở trên xe taxi suy nghĩ một hồi, đột nhiên đoán được là chuyện gì.

Kim Tại Hưởng cầm tay Điền Chính Quốc, Điền Chính Quốc kéo tay hắn đặt ở bụng mình.

"Về sau nếu nửa đêm tiểu hỗn đản này khóc, anh phải dỗ."
Kim Tại Hưởng thở dài một hơi, hắn trong nháy mắt thế mà có hơi muốn khóc.

Kim Tại Hưởng kéo Điền Chính Quốc vào trong lòng, "Bảo bảo của anh, bảo bối."
Chóp mũi Điền Chính Quốc chua xót, nước mắt lại bừng lên.

Cậu tuy rằng vẫn luôn muốn trẻ con, thế nhưng con thật sự đến, lại khiến cậu trở tay không kịp.

"Em sợ không chăm sóc nó tốt." Điền Chính Quốc khóc nói.

"Không sợ, bảo bảo, không sao." Kim Tại Hưởng ôm lấy Điền Chính Quốc, mang theo cậu đi đến trên sô pha ngồi xuống, "Ông xã ở đây."
Điền Chính Quốc được nuông chiều từ bé đến lớn, chính cậu chính là bảo bảo, còn được Kim Tại Hưởng chiều.

Bây giờ cậu có con, hắn cũng không kinh hoảng, hắn chỉ sợ mình sẽ không chăm con tốt.

"Bảo bảo ngốc, sợ cái gì, bảo bảo của anh tốt như vậy." Kim Tại Hưởng yêu quý không thôi hôn mắt sưng đỏ của Điền Chính Quốc, "Em sẽ là ba ba tốt ngốc nhất."
"Vì sao phải thêm ngốc a, chán ghét." Điền Chính Quốc nín khóc mỉm cười, một lần nữa chui vào ôm ấp của Kim Tại Hưởng..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lvoe