(四)蝶恋花

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


蝶恋花 (Điệp Luyến Hoa) trích từ《 Điệp Luyến Hoa 》của Liễu Vĩnh
'Chợt có ý muốn say khướt bừa đi.
Có rượu trước mặt thì nên ca hát,
Cố gượng vui cũng là vô vị.'

---

Trong bóng tối, Châu Kha Vũ sờ soạng mở đèn, vọt vào WC nôn mửa vào bồn cầu. Cậu đêm nay đã uống quá nhiều rượu, có thể chống đỡ tới nhà đã là kỳ tích. Giờ phút này, cậu vô cùng cảm tạ kỹ thuật lái xe của tài xế, trước mặt người đi cùng xe cho cậu giữ lại một chút mặt mũi cuối cùng.

Bằng không thật sự sẽ phun trên xe.

Cậu lau lau miệng, lấy chén nước súc miệng. Hình dáng người trong gương cơ thể gầy gò, khuôn mặt tiều tụy, vậy mà Cao Khanh Trần có thể liếc mắt một cái liền nhận ra cậu ở trong dòng người vô tận.

Cậu đã xem nhẹ nhãn lực của Cao Khanh Trần.

Châu Kha Vũ mở tủ lạnh ra, muốn xem một chút có cái gì có thể ăn hay không. Lịch hiện trên di động báo rằng hôm nay là tết Nguyên Tiêu, theo lý nên ăn bánh trôi. Nhưng lại thật không khéo chính là, cậu lục tung tủ lạnh, ngoại trừ tìm được một bao sủi cảo đông lạnh đã quá hạn, không tìm được gì nữa. Là từ lúc phải trữ đồ.

Cậu quấn khăn quàng cổ, bước ra cửa trong gió lạnh, từ tiểu khu quẹo phải có một cửa hàng tiện lợi bán 24 giờ, là sự lựa chọn hàng đầu của tất cả những người trẻ bận rộn làm việc.

Thời điểm trước kia còn ở trong nhóm, Cao Khanh Trần và Lưu vũ là hai người thích ăn bữa khuya nhất, Lưu Vũ thường sẽ ăn bánh kem không đường để giảm bớt áp lực, còn Cao Khanh Trần chính là thật sự thích ăn, cái gì cũng muốn nếm thử.

Châu Kha Vũ xách theo một túi nguyên liệu nấu ăn to nặng về nhà, bật bếp nấu bánh trôi. Bánh trôi ăn liền của cửa hàng tiện lợi tàm tạm, vỏ dày nhân mỏng, ăn không ra mùi vị gì. Cậu qua loa lấp đầy bụng, mí trên mí dưới dính vào nhau. Chén đũa cũng lười thu dọn, đều bỏ vào trong bồn.

Cậu trước kia không như thế này, ít nhất là trước khi rời INTO1. Làm "đoàn khinh" mà mọi người đều biết, 'lịch sử đen tối' thường bị các ca ca lôi ra bắt chước, chọc thành một trận cười vang. Lưu Vũ thậm chí đề nghị cho cậu biểu diễn trước mặt mọi người ở họp mặt thường niên của Waji, còn may là cái đề nghị này cuối cùng bị bác bỏ.

Châu Kha Vũ da mặt rất mỏng, ở trước mặt người không thân rất khó buông lỏng. Buồn bã của cậu sẽ không biểu hiện ra ngoài ở nơi camera có thể quay đến, cho dù là thời điểm bị hắc ở Sáng Tạo Doanh, cậu vẫn có thể mang vẻ bình tĩnh đối mặt với thị phi, thành thục đến mức làm người ta quên mất tuổi tác của cậu.

Thế nhưng luôn có ngoại lệ.

Cao Khanh Trần là sự tồn tại hoàn toàn bất đồng. Nếu để Châu Kha Vũ lựa chọn một người ở trong nhóm có tính cách tương phản lớn nhất với cậu, cậu gần như sẽ lập tức gọi tên Cao Khanh Trần.

INTO1 thật sự là quá thần kỳ, những người đến từ quốc gia khác nhau, độ tuổi khác nhau, tính cách khác nhau, sở thích khác nhau tựu lại cùng một con đường, làm một thể hòa hợp, trên người mỗi người đều gánh vác vinh quang của nhóm, lưng đeo sứ mệnh của nhóm.

Châu Kha Vũ không thể không cảm thán vận mệnh kỳ diệu.

Mặc dù cậu lựa chọn rời đi, làm một cái lĩnh vực hoàn toàn xa lạ. Nhưng đoạn trân quý kia, trải qua một năm và mười tháng trong nhóm vẫn luôn khiến cậu rất lâu khó có thể quên được.

Còn có câu kia mới nói một nửa.

Trên cửa sổ dán phúc tự, chữ viết nghiêng lệch không thể gọi là tinh tế, miễn cưỡng làm cho trong phòng trống vắng có thêm chút niềm vui không khí ăn tết. Châu Kha Vũ rúc người vào chăn, giống như con nhím cuộn tròn cơ thể. Pháo bùm bùm vang lên, quấy phá người ta không ngủ yên được.

Nhưng điều này không ảnh hưởng đến giấc ngủ của Châu Kha Vũ, cậu gần như là đặt đầu xuống liền ngủ, không nói một lời.

Quá mệt mỏi, Châu Kha Vũ vô thức trở mình, gánh nặng nặng trĩu đè cậu không thể dựng thẳng lưng. Hợp đồng thuê phòng năm tới sắp đến hạn, phí bản quyền chậm chạp chưa lấy được, từng vụ từng việc đều có thể trở thành lý do bực bội.

Nhưng cuộc sống còn phải tiếp tục.

Thói quen làm việc của cậu là bắt đầu từ 10 giờ sáng, cùng một ly cà phê đá nâng cao tinh thần. Vậy nhưng hôm nay có hơi chút khác biệt, các thông cáo báo chí tràn ngập trên mạng, đối với thông cáo cựu thành viên INTO1 Cao Khanh Trần sẽ đóng 《 Đăng hoa 》, cư dân mạng bình luận sôi nổi, nửa chê nửa khen. Có người tỏ vẻ kì vọng đối với vị diễn viên trẻ tuổi đến từ Thái Lan này, có người tiếc nuối cho rằng đây là khởi điểm con đường diễn xuất của anh, đồng thời cũng là kết điểm. Bởi vì dư luận sẽ không bỏ qua cho một diễn viên dám đóng kịch bản có đề tài đặc thù, ở trong hoàn cảnh nhạy cảm. Xem xét khách quan và công bằng, bộ phim này đem ra quốc tế sẽ lấy được tiếng tăm tốt đẹp, nhưng sẽ làm nó giống nhưng những chiếc lông phủ kín bụi bặm, bởi những câu từ công kích và những việc vu vơ không nắm chắc ở khắp mọi nơi.

Châu Kha Vũ nhìn thấy bình luận này, thoáng chần chừ một hồi, đánh chữ đáp lại ở phần bình luận.

"Có những con chim đã được định sẵn sẽ không bị nhốt trong lồng giam, mỗi một mảnh lông của chúng, đều tỏa sáng lấp lánh sự tự do."

'Con chuột' click gửi đi.

Trong ấn tượng của Châu Kha Vũ, Cao Khanh Trần không phải kiểu quật cường thường thấy. Từ Sáng Tạo Doanh đến sau khi thành đoàn, cậu chứng kiến suốt chặng đường, có sự ngưỡng mộ sâu sắc. Cao Khanh Trần sẽ hiếm khi cảm thấy uể oải, thời điểm áp lực lớn cũng có thể rưng rưng mỉm cười, thuận tiện còn cổ vũ người bên cạnh. Nội tâm của anh nằm trong vũ trụ rộng lớn, tinh tú cùng mặt trăng quay vòng xung quanh, các loại thiên thể vận hành theo chu kỳ.

Cơ hội này, anh quả nhiên đã bắt được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro