12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[BTS][VKook] Butterfly[Chap12] Gặp mặtThả người sâu xuống bồn tắm hoa lệ đầy ắp nước ấm và thảo dược, cậu nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng cảm giác thoải mái lúc này. Cậu đã ở Kim gia hai ngày, lúc đi học không tính, phần thời gian còn lại cậu chăm chút vào sách vở ở trường và cả sổ sách Kim gia. Tất cả trên dưới Kim gia cũng trên 200 nhân khẩu nên việc học quản lí của cậu không hề dễ dàng.

Hôm nay là bắt đầu ngày thứ ba, ngày cậu phải bước ra khỏi căn phòng của cậu và tự mình đi khảo sát. Hôm nay bà Kim đã đi tham dự buổi sinh hoạt của các gia tộc quyền lực khắp nơi ở rất xa, do chênh lệch múi giờ nên bà không thể giúp cậu được.

Bước khỏi bồn tắm, cậu tự vỗ má mình vài phát. Ừm, cơm ở Kim gia ăn không tệ, cậu hồng hào ra chút rồi. Mặc một chiếc áo sơ mi cổ tàu màu trắng viền đen đơn giản cùng quần âu nâu trầm, cậu trở thành một thư sinh ấm áp và hiền lành vô cùng. JungKook nhìn mình trong gương, tự gật đầu cảm thán. Tự thấy mình đẹp trai thật, ăn nhiều một chút cho có da có thịt là chuẩn đẹp rồi.
"Jeon JungKook, cố lên."- Cậu tự vỗ ngực trấn an bản thân rồi cầm theo quyển sổ và cái bút đi ra khỏi căn phòng của mình.

__________

"Tầng 1 dành cho công việc chính trong Kim gia, tầng 2 phục vụ cho những hội nghị Kim gia, tầng 3 là nhánh chính của Kim gia sinh hoạt, tầng 4 là nơi cất giữ sổ sách quan trọng nhất của Kim gia,... Aiz, mệt quá. Đau hết mắt."- JungKook lầm bầm một lúc rồi ngáp dài một cái, vặn vẹo người cử động xương cốt. Cậu lắc đầu, thà đi học nghe giáo sư giảng bài còn hơn lượn lờ giữa hàng trăm đôi mắt nhòm ngó này.

Còn đang mải nhìn ngắm thì có người nào đó va mạnh vào người cậu làm cậu ngã lăn cả ra đất. Thầm chửi rủa làm sao mà Kim gia có thể dưỡng ra xe tăng mà lu bất chấp như thế, may mắn người ta còn biết đỡ cậu ngồi dậy.

"A, xin lỗi, xin lỗi cậu."- Cô gái xinh xắn vội bỏ đồ đạc xuống, cuống quýt nói.
"Không sao."- JungKook hừ lạnh, cậu phủi mông đứng dậy rồi cười xoà. Vốn dĩ không định chấp nhặt gì đâu nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt của cô gái ấy, cậu đứng hình thốt lên:-"JunKyun."

"Cậu nói gì vậy?"- Cô gái đó ngơ ngác.

"JunKyun, là em sao? Anh đang mơ sao?"- JungKook tóm lấy cô gái đó, lắc lư mấy hồi mà nước mắt không kìm được mà trào ra. Gương mặt quá quen thuộc, đến cả nụ cười cũng rạng rỡ như ánh nắng mặt trời vậy.

"Cậu mau bỏ tay."- Giọng nam nhân cáu kỉnh gắt lên, hắn chạy tới ôm lấy cô gái kia như thấy báu vật của bản thân vừa bị đυ.ng chạm, hắn nhăn mặt chán ghét lườm cậu:-"Cậu bị điên sao?"

"Anh, không phải như anh nghĩ đâu. Hình như có chút hiểu lầm ở đây."- Cô gái đó phủi tay cười và giải thích, cô không có sao mà, đυ.ng một chút đã cáu với người ta rồi. Taehyung xấu tính thật đấy.
"Kim Taehyung?"- JungKook lau nhanh nước mắt. Tại sao Taehyung lại ở trong giấc mơ của cậu? Giấc mơ vốn dĩ chỉ có cậu và em gái cậu mà thôi mà nhỉ?

"Tôi là Yohye. Xin chào, vừa rồi hình như cậu nhận nhầm tôi với ai đó."

Yohye mặc Taehyung đang ngăn cản cô lại gần JungKook, cô vỗ vai hắn trấn an rồi đi đến chỗ cậu dơ bàn tay mịn màng ra ngỏ ý muốn thân thiết giao lưu. Cậu cúi xuống nhìn lại bàn tay không tì vết của cô gái này, chợt nhớ lại vì muốn thuần phục lũ chó săn JunKyun đã lãnh nguyên một vết răng mà chữa mãi vẫn nhìn thấy sẹo. Bàn tay mịn màng này, không phải.

"Thật xin lỗi, tôi nhầm cô với em gái của tôi. Hai người quả thật rất giống nhau."- JungKook ho vài cái rồi gượng cười nắm nhẹ bàn tay của Yohye:-"Tôi là JungKook. Lần sau đi đường nhớ nhìn trước sau cẩn thận. Tôi còn chuyện phải làm, xin phép đi trước."
Cậu gật chào cô và Taehyung rồi nhặt lại quyển sách và cái bút tiếp tục công việc của mình.

"Ô. Cậu ấy là JungKook sao? Thú vị thật."- Yohye nhìn bàn tay của mình xong không những không ngại ngùng mà còn cười khúc khích.

"Ừ, là cậu ấy. Mà em cũng bạo thật đấy, tuỳ tiện nói danh tính như thế không sợ mẹ anh biết à?"- Taehyung xoa đầu cô mắng.

"Anh sợ mẹ biết anh rình lúc mẹ vắng nhà đưa người yêu về nhà chơi sao? Xuỳ xuỳ, bỏ đi. Bà Kim đâu dại mà khoe sự thật con trai có tình nhân nói với con dâu chứ?"- Yohye lè lưỡi:-"Mà anh này, JunKyun là ai?"

"Tiểu thư nhà họ Jeon. Hình như là em gái cùng cha khác mẹ của Jeon JungKook. Ừm, nếu cô ta không đi khuất thì cô ta là vợ tương lai của anh."- Taehyung gật đầu nói.

"Giống em thế cơ à?"- Yohye mường tượng lại gương mặt vui mừng đến òa khóc của cậu, trong lòng có chút suy tư:-"Lúc JungKook nhìn em, trong mắt đong đầy sự hi vọng và ấm áp. Cậu ấy rất xúc động..."
"Em nghĩ anh rảnh đi để tâm mấy chuyện vớ vẩn đấy à?"- Taehyung nhăn mặt cắt lời.

"Này, dù sao nếu cô ấy không mất thì cũng là vợ anh mà. Sao anh vô tình đến vậy nhỉ?"- Yohye bĩu môi đấm nhẹ vào ngực hắn trách cứ.

"Ngoài công việc và em ra thì anh không có thời gian quan tâm mấy thứ khác." - Hắn bật cười kéo nắm đấm của cô rồi đặt lên đó một nụ hôn rồi vòng tay ôm cô vào ngực đầy cưng chiều và sủng ái.

"Đây là Kim gia nha, anh chán sống à?"- Yohye đẩy anh ra, vội vàng nhìn ngó xung quanh.

"Kim Taehyung này ngoài bà Byun Baekhyun ra thì không ngán bất kì thành phần nào."-Taehyung lại kéo cô vào lòng mình nghịch ngợm nháy mắt.

________

JungKook từ một chỗ khuất nhìn ra phía của hai người, khoé miệng cậu nhếch lên một chút. Thì ra cô Yohye đó chính là tình nhân của Kim thiếu đây và trên danh nghĩa là tình địch của cậu.
Kim Taehyung đúng là coi trời bằng vung dám đem người tình về nhà, đời có câu không sai "chủ vắng nhà gà mọc đuôi tôm." Tuy rằng trên danh nghĩa là vậy nhưng đối với cô Yohye đó JungKook lại không có ác cảm. Đa phần là người giống người, ít phần là vì cô ấy là người hiểu chuyện, không giống các tiểu thư chảnh choẹ mà cậu gặp. Thảo nào người kiêu ngạo và lạnh lùng như Kim Taehyung lại bị khuất phục và mê muội cô ấy đến vậy.

Cậu cũng hiểu ra một lí do mà bà Kim lại chọn JunKyun làm dâu mà không phải chọn người khác, đó là muốn em cậu làm người thay thế cho cô Yohye kia. Eo ơi, thâm nho thật đấy, cậu phát sợ bà Kim rồi đây này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123