16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap16] TiệcTrong bữa tiệc này, bà Kim có dẫn Jungkook đi giới thiệu với các gia tộc nổi tiếng và cậu cũng học hỏi được khá nhiều từ bữa tiệc này.

Mọi chuyện xảy ra đúng quỹ đạo, cậu cùng bà Kim đang rất vui vẻ hữu nghị với mọi người bên Park gia, tự nhiên sống lưng cậu giống như bị giật bởi một luồng điện như cảnh báo điềm gì đó vậy. Sao gai người thế nhỉ?

Vừa nghĩ tới chuyện đen đủi xong, giọng phụ nữ vang vảng loanh quanh sau đầu. Jungkook cười trừ, thôi hỏng hết cả một bầu tâm trạng rồi.

"Chào bà thông gia."- Bà Chu mặc một chiếc áo lông vũ sang trọng bước tới chỗ bà Kim và cậu, trên tay cầm ly rượu vang quý phái học theo phong cách quý tộc mà lắc lư. Bà ta đi đến chỗ cậu còn cười lấp lánh như thân thiết lắm rồi nhào tới, toan muốn ôm cậu:-"JungKook, con trai của ta."
Ở đây có thuốc chống mửa không nhỉ? Giúp cậu xin một liều với. Những thứ cậu vừa mới tọng vào họng sắp đi ngược ra hết rồi. Nếu không sợ làm mất mặt bà Kim thì chỉ một cước, cậu sẽ làm cho bà tỉnh mộng ngay lập tức.

"Mẹ của JungKook là Jung KangJi. Không phải bà, đừng nhận nhầm."- Bà Kim kéo JungKook ra khỏi móng vuốt của bà Chu. Ai cho bà ta động bàn tay bẩn vào con dâu của bà Kim chứ? Nhìn cái mặt đã ghét cay ghét đắng rồi.

"JungKook à."- Bà Chu bị khước từ có chút mất mặt, bà ta đáng thương nhìn cậu giống như đang khẩn cầu.

Cậu buồn cười. Bà muốn gì ở cậu đây? Cậu chưa tìm bà không phải là mãi mãi không tìm. Bà cứ đứng đấy, cậu xử bà sau. Giờ cậu bận rồi.

"Xin phép."- JungKook gật đầu chào Park gia rồi cùng bà Kim đi ra chỗ thoáng mát ngồi tránh khỏi người phụ nữ kia. Cậu biết chính nhờ cậu là con dâu nhà họ Kim nên bà Chu mới có cơ hội đặt chân đến bữa tiệc long trọng của giới quý tộc, chứ không thì bà ta và Jeon gia còn lâu mới được mời tới đây. Càng nghĩ càng ức chế, trước kia Jeon gia thịnh vượng bao nhiêu từ khi rơi vào tay bà Chu lại trở nên bần hàn như thế này, cứ nghĩ đến công lao bao nhiêu năm bố gây dựng gần như đổ hết xuống sông xuống biển cậu lại tức sối cả máu lên.
Tưởng Jungkook bơ bà Chu như vậy là đủ rồi, ai ngờ mặt bà ta dày hơn xi măng dùng xà beng cạy bảy ngày không nứt, bà ta lẽo đẽo đi theo cậu và bà Kim, lại còn ngồi cùng bàn.

"Con muốn ngồi đây hay đi cùng mẹ?"- Bà Kim phát ngán ngẩm lắc đầu, nếu không phải bữa tiệc này có đông người thì bà cho người tống cổ bà Chu ra chuồng gà rồi đấy. Người đâu chẳng có tí liêm sỉ nào để vớt vát hết.

JungKook nhìn bà Chu bên cạnh hình như đang có chuyện muốn nói, cậu cũng tò mò xem bà ta đang tính giở trò gì nên cậu mỉm cười với bà Kim rồi nhẹ nhàng bảo:

"Con xin lỗi mẹ, con muốn ngồi cùng bà Chu một lát. Xong việc con sẽ đi tìm mẹ ạ."- Cậu lễ phép nói với bà Kim.

Bà Chu nghe thấy thế lòng nở hoa vui mừng. Không có bà Kim ở cạnh thì JungKook chắc chắn sẽ rơi bẫy của bà thôi. JungKook vốn là con người phóng thoáng mà.
"Đối với những người thế này con nên cẩn thận."- Bà Kim nhìn bà Chu rồi nói nhẹ vào tai JungKook xong xuôi mới yên tâm rời đi, mãi đến khi nhìn bóng bà Kim đi xa cậu mới quay lại hỏi bà Chu.

"Nói đi, dì muốn sao?"

Ngay lập tức bà Chu kéo tay cậu,sủng nịnh:-"JungKook à."

"Buông."- Cậu nhìn bàn tay ghê tởm của bà ta đang leo lên người mình mà da gà nổi lên ầm ầm. Không thể chịu nổi, thà cứ nạt nộ cậu còn hơn là nũng nịu kiểu này, tởm lắm.

"Con trai, đừng có mà lạnh nhạt như vậy. Không nhờ có ta làm sao mà con sống sung sướиɠ như hôm nay được?"- Bà Chu thu lại bàn tay, bà nhìn cậu nở nụ cười tà mị.

"Vậy là tôi phải cảm ơn bà vì đã bán tôi sao?"- JungKook nhướn mày hỏi.

"Cảm ơn thì ta không dám, nhưng mà hợp đồng lần này với BTS nhờ cả vào con rồi."- Bà Chu lại dở giọng ngọt như mía rót vào tai cậu. Đối với người khác là ngọt ngào chiều chuộng nhưng đối với cậu không khác gì tát vào mặt cậu cả cốc nước cống cả, cực hôi thối và kinh khủng.
"Chuyện Jeon gia hợp tác với tập đoàn BTS tôi giúp được phần nào tôi sẽ giúp."- Cậu mỉm cười lại với bà, dù sao Jeon gia cũng là nhà của cậu mà.

"Tốt quá rồi, ta biết gả con vào gia tộc lớn là sự lựa chọn chính xác mà."- Bà Chu hai mắt nổ đôm đốp cười vui sung sướиɠ.

"..."- JungKook không nói gì, chỉ im lặng thưởng thức li trà trong tay mình. Đối với loại người cáo già như mụ Chu, tốt nhất cậu nên kiệm lời.

"JungKook, chiếc nhẫn con đeo đẹp quá vậy?"- Bà Chu mon men sờ tay lên chiếc nhẫn của bà Kim cho cậu nhưng tay chưa kịp chạm vào cậu đã đem tay mình dơ lên cao.

"Đừng manh động, đây là quà cưới của bà Kim tặng tôi. Không phải thứ bà muốn là được..."-JungKook chỉ vào đó nói.

"Khoan đã."- Bà Chu nhìn kĩ lại chiếc nhẫn một lúc rồi sửng sốt.-"Đây không phải là chiếc nhẫn của chủ nhân Byun gia sao? Chỉ có chủ nhân mới có quyền sở hữu nó, tại sao bà Kim lại tặng nó cho con?"
"Chuyện của bà à?"- JungKook đứng dậy đi mất. Cái gì mà chủ nhân Byun gia? Đơn giản là cái nhẫn cưới đắt tiền thôi mà. Nếu chiếc nhẫn của chủ nhân Byun gia tại sao bà Kim lại đưa cho cậu dễ dàng như vậy? Không tin được mồm bà Chu.

__________5.00pm.

"Hôm nay tôi triệu tập tất cả các đầu nhánh Kim gia và các gia tộc lớn nhất tại MMc đến đây, để công bố một số việc sau đây. Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề chính luôn."

Đúng năm giờ chiều, tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn vào vị trí cố định của mình. Nhà họ Kim xếp theo nhánh lớn xếp xuống sau đó đến các gia tộc khác nối tiếp theo sau, họ ngồi xếp thành hai bên tại một chiếc bàn dài nghiêm chỉnh như đại thần ngồi nghe chính sự tại triều đình. Nếu để ý kĩ thì ba ghế đầu tiên bỏ trống, thứ nhất là phía đầu của chiếc bàn, hai ghế còn lại đối diện nhau, cậu không dám ngồi bừa nên bà Kim đứng chỗ nào thì cậu nhằm lưng bà Kim mà đứng sau.
"Cách đâu không lâu, Kim gia đã thu nạp thêm thành viên mới. JungKook, lại đây."- Bà Kim gật đầu lệnh cho JungKook.

Cậu giật mình, hoang mang tích tắc nhưng nhanh chóng xây lên bộ mặt kiêu ngạo học hỏi được từ họ Kim. JungKook thẳng lưng, mỉm cười nhàn nhạt đứng sánh ngang với bà Kim, khẽ gật đầu với bên dưới.

Ánh hào quang chói loá phát ra từ nụ cười nửa có nửa không, thuần khiết vô cùng lại có thêm chút tinh anh, thông thái làm át hẳn mọi người xung quanh. Họ ngẩn người ra một lúc rồi rào rào vỗ tay tiếp đón thành viên mới của Kim gia.

JungKook dơ một bàn tay lên, mọi người biết ý lập tức trật tự, cậu tiếp ý bà Kim nói:

"Xin chào mọi người, tôi là Jeon JungKook, vợ của Kim Taehyung, phu nhân đời 77 của Kim gia. Tôi và Taehyung hiện tại đã đăng kí kết hôn, do thời gian chưa cho phép nên lễ cưới của chúng tôi tạm thời hoãn lại. Tôi về Kim gia chưa lâu, nếu còn chỗ nào chưa phải mong mọi người chỉ giáo. Cảm ơn."- Cậu dứt lời, đưa mắt nhìn bà Kim. Đợi bà gật đầu, cậu mới thở phào.
Phía dưới có chút ồn, họ biết người yêu của Taehyung là Oh Yohye. Tuy không phải tiểu thư quyền quý nhưng cũng có gia thế khá khẩm hơn Jeon gia, người mà Kim thiếu yêu cũng không phải JungKook. Mọi người thắc mắc rất nhiều, tại sao Kim gia lại chọn JungKook là dâu mà không phải Yohye?

Bà Kim nhăn mày nhìn một loạt bên dưới, những tiếng ồn liền tắt ngấm. Bà ngồi phía đầu chiếc bàn, hất cằm về phía gần nhất lệnh cho JungKook ngồi xuống.

"Tôi còn một việc nữa. Mọi người biết tôi là người duy nhất có khả năng thừa kế Byun gia, gia tộc nổi trội với khai thác vàng bạc, đá quý, dầu mỏ,.. Tôi có duy nhất một người con, là Kim Taehyung nhưng nó đã thừa kế Kim gia. Tôi khá khó khăn khi phải tìm ra người thừa kế tiếp theo Byun gia. Nay, tôi đã tìm thấy người đủ khả năng gánh vác cả gia tộc, đó là JungKook. Kim thiếu phu nhân."
"Dạ?"-Cậu không khỏi bất ngờ, tròn mắt nhìn bà Kim.

"JungKook từ nay sẽ quản lí việc thu mua và buôn bán của Byun gia. Byun Ki, Byun Hyun, Byun Lee,... Họ là những người đứng đầu trong giới về các lĩnh vực trang sức và nguyên liệu. Tất cả sẽ giúp con cai quản việc công nhà họ Byun. Dì An, dì Hoa là người theo Byun gia từ lâu, những lễ nghĩa và thủ tục cần thiết sẽ nhờ hai dì giúp đỡ."- Bà Kim nói đến đây khoé mắt bà có chút ươn ướt, bà vỗ lên mu bàn tay của cậu rồi nhỏ giọng thủ thỉ chỉ hai mẹ con biết với nhau:-" JungKook, ta sẽ đứng đằng sau bảo vệ con. Trên thế gian này sẽ không còn ai dám bắt nạt con dâu của ta nữa. Byun Baekhyun này sẽ thay ông Jeon bù đắp lại cho con tất cả những cay đắng mà con đã phải chịu đựng suốt năm tháng vừa qua. JungKook, con phải ráng mạnh mẽ, cuộc đời này những kẻ yếu đuối nếu không được bảo vệ sẽ lập tức bị đào thải. Hiện tại, ta còn có thể chống lưng cho con thì con nên học cách sống bằng chính năng lực của mình. Khi ta không còn, ta cần một người mạng mẽ để bảo vệ được Byun gia, Kim gia và Jeon gia của con nữa."
JungKook yên lặng nhìn bà Kim, nhìn người phụ nữ quyền lực nhất MMc. Cậu chưa từng mơ đến ngày được hưởng nhiều ân huệ đến như vậy. Trở thành người như bà Kim đã khó khăn, hiện tại bây giờ thực quyền của cậu nhiều hơn bà Kim một gia tộc. Cuộc sống trước mắt của cậu sẽ ra sao? Cậu sẽ phải làm gì với cái gánh nặng này?

Cậu không dám nghĩ tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123