15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


[BTS][VKook] Butterfly[Chap15] Tiệc.


Hiện tại cậu đang an vị trong chiếc xe chuyên chở của Kim gia, cậu đang lật lật mấy trang sách thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang:

"Dạ, con nghe."-Là bà Kim gọi cậu.

"Con có bận gì không?"

"Hiện tại là không ạ."-Ngoài quay trở về nhà và học nội quy ra thì có việc gì để cậu làm sao?

"Tốt, con bảo tài xế đưa đến trung tâm thương mại KTH. Mẹ chờ con."

"Vâng."-Cậu nói rồi tắt máy, tự nhiên bà Kim dắt cậu đi trung tâm mua sắm làm cái gì nhỉ? Cậu đâu phải con gái cùng bà lựa quần áo, váy vóc được. Mà kệ đi, tính bà Kim cổ quái, bà ta nghĩ gì có trời biết được.

___________

Xe vừa đến nơi lập tức có một cô gái xinh xắn đến gõ cửa kính.

Cậu hạ kính xe xuống, thò mặt ra bên ngoài. Thấy cậu, cô ấy nói:-"Xin chào, tôi là giám đốc trung tâm KTH tên Kim Soyeon. Bà Kim có dặn dò dẫn cậu đến chỗ bà ấy."
Kim Soyeon, tên này cậu đã nghe qua, cô này là con gái của Kim Seung, bác ruột Kim thiếu, nghe nói cô này vừa tốt nghiệp ngành quản trị kinh doanh bên Nga về, vậy là tiền bối của cậu rồi. Chà, bà Kim đúng là ác nha, để cô gái này đứng dưới trời rét thế này đợi cậu, dù gì cũng là cành vàng lá ngọc, thương quá.

Cậu gật đầu rồi đeo cả balo xuống xe đi theo Soyeon và nghe cô tự tin giới thiệu về khu mua sắm Kim gia:

"Đây là khu mua sắm lớn nhất MMc, do nhánh chính của Kim gia thiết lập, chủ tịch là bà Byun Baekhyun. Tôi chỉ là giám đốc tài chính thôi."

"Vâng."- JungKook không hiểu vì sao Soyeon lại nói với mình những chuyện như thế này đành gật đầu cho qua chuyện. Đầu cậu mụ mị lắm rồi, tải thêm mấy việc mệt mỏi này làm gì nữa? Chủ tịch hay giám đốc tài chính thì cứ thế mà quản lí đi.
"Hôm nay cổ phần của bà Kim đã nhượng phần lớn cho người khác, người đó sau khi tốt nghiệp sẽ gánh vác cả trung tâm này. Cậu có hứng thú nếu tôi nói tên người đó chứ?"- Soyeon mỉm cười nhìn cậu có chút thăm dò.

"Nếu muốn cô có thể nói."- JungKook không quan tâm đến trung tâm này lắm, cậu cũng chỉ vu vơ nói vài câu.

"Đây là quà mà bà Kim tặng cậu sau khi làm dâu Kim gia. Cậu có phước lắm đấy, mai sau lên làm chủ tịch mong cậu chiếu cố nha."

"Dạ?"

Đầu JungKook quay mòng mòng, tặng cậu một trung tâm mua sắm vĩ đại nhất MMc sao? Chắc chị này nói nhầm rồi.

"JungKook, con đây rồi. Mau thay quần áo, chúng ta phải đến dự bữa tiệc họp mặt các gia tộc lớn tại MMc. Ta sợ quay về sẽ không kịp."- Bà Kim vừa thấy cậu liền kéo cậu vào phòng thay đồ, phía trong có rất nhiều quần áo đã được chọn sẵn. Nhìn thương hiệu chắc chắn là của nhà thiết kế nổi tiếng làm riêng rồi, xa xỉ quá.
"Chọn bộ nào tuỳ con, tất cả đều là của con hết."- Bà Kim từ ngoài nói vọng vào trong.

Cậu rơi luôn chiếc áo đang xem xét trên tay. Tất cả? Ý bà là tất cả chỗ quần áo này hay là tất cả trung tâm này? Thôi thôi, không nghĩ nữa, cậu tự chọn cho mình một bộ thanh lịch nhất, áo sơ mi trắng có thêu chỉ vàng "JJK" ở cuối áo, cái này chắc là bà Kim đặt làm với thêm vest màu nâu nhạt kết hợp hàng cúc đính đá sang trọng cùng quần âu phẳng phiu. Cậu nhìn vào gương, cười hi hi... Lại thấy mình đẹp trai rồi.

Đi vào một cậu học sinh trong bộ đồng phục ngay ngắn, đi ra là một thanh niên nghiêm túc với bộ vest sang trọng. Bà Kim rất hài lòng gật đầu tán thưởng.

"JungKook."

"Dạ?"

"Chiếc nhẫn mẹ đưa cho con đâu?"- Bà Kim nhìn hai bàn tay trống không của cậu liền khó chịu nhăn mặt.

"Nó quý quá, con sợ bị cướp."- JungKook gãi đầu kể khổ, đem cái nhẫn ấy đi học rất không thích hợp.
"Kim gia ta dễ bị cướp sao?"- Bà Kim thở dài không vừa lòng nhưng bà cũng hiểu cái giá trị của chiếc nhẫn rất lớn đối với cậu sinh viên như Jungkook nên việc cậu cẩn thận, bà cũng thông cảm được.

"A, con có mang trong balo. Mẹ đợi con chút."- JungKook không muốn thấy bà Kim buồn nhanh chóng lấy chiếc hộp quí ra trình diện bà.

"Mau lấy ra đeo vào."- Bà hất cằm nhắc nhở.

"Vâng."- JungKook nuốt nước miếng, lấy nhẫn ra đeo vào ngón áp út. Chiếc nhẫn này vừa in, đeo vào tay cậu hai viên kim cương như phát sáng vậy, thật đẹp.

"Đẹp thế này không đeo quá phí."-Bà Kim đứng cạnh tấm tắc khen ngợi.

Cậu cũng đứng hình giây lát, cái nhẫn quá đẹp. Nhìn hai cánh bướm lấp lánh kia mà mắt cậu cũng hoa theo, hai viên kim cương đỏ khiến người ta có cảm giác khao khát muốn chiếm đoạt nó đến cùng, cậu đã cầm vào nó và cậu chắc chắn sẽ không buông bỏ nó. Viên kim cương đỏ tía trên nền da trắng sứ của cậu toát ra thần thái sang trọng và yêu kiều vô cùng. Cậu và nó chính xác là thuộc về nhau.
"Đó không phải chiếc nhẫn gia truyền của họ Byun sao? Vậy JungKook là..."- Soyeon cũng ngây người trước vẻ đẹp của chiếc nhẫn, cô thốt lên.

"Ta già rồi, đeo không còn hợp, nên để con dâu đeo sẽ đẹp hơn."-Bà Kim hào hứng cầm bàn tay đeo nhẫn của JungKook mà suýt xoa:-"Soyeon, con còn đứng đây làm gì? Con không muốn đi sao?"- Bà quay lại nói với Soyeon đang trố lồi con ngươi nhìn cảnh tượng trước mắt.

"A, vâng."- Soyeon cúi đầu chào bà Kim và JungKook rồi nhanh chóng chạy mất.

"Chúng ta đi trước."- Bà Kim khoác tay JungKook đưa cậu ra cửa trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người trong khu mua sắm. Nhà họ Kim không phải ai muốn xây dựng quan hệ cũng được, họ nổi tiếng là kiêu ngạo giống nhau. Vậy cậu thanh niên được bà Kim dẫn dắt kia là ai mà có phúc phận lớn như vậy? Đó là điều họ thắc mắc.
________Resort BTS. MMc.

Xe đỗ ngay tại vị trí chính giữa khu nghỉ mát lớn nhất MMc, anh phục vụ mở cửa giúp cậu, cậu nhanh chóng đi xuống vòng ra cửa sau giúp bà Kim đi xuống xe. Cả hai dắt díu nhau theo sự chỉ dẫn của anh quản lí đến nơi tổ chức cuộc họp mặt quan trọng.

JungKook nhìn quanh một lượt, tất cả đều là nhân vật đình đám và giàu có, theo cậu đọc trong tài liệu mà bà Kim đưa. Họ có học, ăn mặc sang trọng, cử chỉ cũng rất lịch sự, cậu không thua kém họ nhưng đối với lần đầu tiếp xúc với bữa tiệc lớn thế này run một chút cũng là chuyện thường.

"JungKook, con nên nhớ trên mảnh đất MMc này không gia tộc nào lớn hơn Kim gia, con lại là phu nhân Kim thiếu, con nên bỏ những thứ cảm xúc không cần thiết ấy đi."- Chỉ cần liếc qua gương mặt của JungKook bà có thể đoán được ngay cậu đang nghĩ cái gì trong đầu rồi.
"Mẹ học qua tâm lí học sao?"-JungKook ho khụ khụ, gãi cổ đỏ mặt.

"Đời dạy nên mẹ học."- Bà Kim mỉm cười vỗ lưng cậu một cái rồi kéo cậu về phía đông đúc kia.

Vừa thấy bà Kim, tất cả mọi người không ai bảo ai đi nép về hai phía cúi chào bà giống như chào một nữ vương quyền năng thật sự. JungKook đi cạnh bà cũng thấy bản thân toả sáng phần nào, giá trị bản thân được nâng cấp. Cậu thẳng lưng, ngẩng đầu nhìn về trước, rất ra dáng người có quyền lực.

"Con học tốt lắm."- Bà Kim nói nhỏ.

"Con dâu mẹ mà."- JungKook nghe bà Kim khen suýt cười thành tiếng, cậu hơi cúi xuống nói.

"Kiêu ngạo đúng chất Kim gia."- Bà mỉm cười gật đầu, bà quay xuống nói với mọi người xung quanh:-"Mọi người cứ vui vẻ thưởng thức bữa tiệc ngày hôm nay. Năm giờ chiều chúng ta bắt đầu cuộc họp mặt."
Mọi người xung quanh hầu như con mắt nào cũng dán lên người JungKook, cậu cũng muốn đánh trống lảng lắm nhưng bắt gặp ánh mắt chờ đợi của bà Kim, cậu rùng mình.

Phải kiêu ngạo, phải ra dáng Kim gia.

"Mặt tôi dễ nhìn vậy sao?"- Cậu nâng hai bên mép, nửa đùa nửa thật nói với mọi người.

Xung quanh tập tức tản ra không một ánh nhìn nào dán vào cậu nữa.

Cậu thở phào:-"May quá..."

"Con nên tiếp xúc với những bữa tiệc thế này nhiều hơn."- Bà Kim chốt hạ một câu rồi tiện tay cầm hai ly rượu, đưa cậu một ly.

"Con sẽ học hỏi nhiều hơn."- JungKook cười cầu tài:-"Mà Taehyung có đến đây không ạ?"

"Kim gia là do ta quản lí, nó chỉ lo hết phần tập đoàn BTS là ta mừng lắm rồi. Với lại, Taehyung không thích những nơi như thế này nên người như ta và con mới cần thiết trong cuộc đời nó."- Bà Kim vừa uống rượu vừa nói.
"Con biết rồi ạ."-JungKook nhìn bà Kim một lúc rồi nói:-"Mẹ không nên uống rượu, tình trạng sức khoẻ của mẹ."

JungKook chưa nói hết câu bà Kim đã đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu trật tự.

"Mẹ sẽ cố hạn chế, nhưng những thứ được cho là thói quen thì thường khó bỏ."

"Uống rượu là một thói quen xấu. Con và mẹ vẫn nên uống trà thì hơn."- JungKook đổi li rượu trên tay cậu và tay bà thành hai cốc trà hoa cúc:-"Mẹ nên thử thứ này, tuy không đắt giống rượu của mẹ nhưng nó rất có ích với người lao động đầu óc."

"Con là người đầu tiên dám lên tiếng dạy đời ta."-Bà Kim đen mặt nhìn li rượu trên tay đổi thành cốc trà.

"Con xin lỗi."- Cậu giật mình vội cúi đầu nhận tội.

"Nhưng ta thích."- Bà Kim cười ha ha, xoa lên đống tóc đang cúi xuống, bà ôn nhu nói:-"Cảm giác được con dâu quan tâm thích thật."
Thoát một kiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123