14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap14] Gặp mặtNgày hôm nay thật dài, ở đây hai ngày cậu mới nhận ra rằng phòng bếp tầng hai luôn để trống. Chắc là do bà Kim luôn đi dự các bữa tiệc nếu không thì cũng cùng người trong Kim gia ăn uống ở nơi khác, Kim Taehyung thì hiếm thấy ở nhà, bà Kim nói hắn ăn luôn ở công ti. Bà định lừa ai? Cậu lại chẳng nghe quản gia nói rằng Taehyung xây một căn biệt thự ở nơi bí mật cùng chung sống với Yohye, không phải đi làm về là chạy luôn qua đấy sao?

Nhìn bàn ăn tự mình nấu tự mình hưởng, cậu cảm thấy cuộc đời nhàm chán ghê gớm. Kế hoạch ăn nhiều cho béo khoẻ đẹp trai của cậu đi xuống vực rồi, cậu không có tâm trạng để nuốt chúng xuống bụng nữa, qua loa vài đường trên bàn ăn rồi cậu đứng dậy. Nhà gì vắng như chùa vậy? Cái gì mà tầng hai cần thẻ vàng, tầng ba cần thẻ bạc... Kim gia đúng là rảnh bày nhiều trò mà.
________7.00am.

Bắt đầu một ngày mới khá thuận lợi, cậu mang ba lô xuống sảnh chính lập tức có ô tô đến đưa cậu tới trường, ông tài xế là người làm lâu năm bên bà Kim, cậu muốn đi đâu thì nhờ ông ấy. Nói cho đúng hơn thì cậu bị giam lỏng, đi đâu cũng phải có người đi theo và báo cáo cho bà Kim. Cậu biết thừa nhưng cậu không quan tâm cho lắm, cuộc đời nhàm chán của cậu vẫn ở đây, ai muốn xem thì cứ việc xem, chẳng có gì phải che đậy cả.

"JungKook, dạo này sức khoẻ tốt nha, mắt hết bị đấm rồi. Bà Chu đã buông tha sao?"- Namjoon vừa đến lớp đã ào vào chỗ của JungKook hỏi tới hỏi lui.

Cậu gập quyển sách, mỉm cười ôn hoà như ánh mặt trời:

"Tôi chuyển nhà rồi."

"What? Chuyển đi đâu?"- Namjoon tròn mắt, bóc một hộp sữa rồi uống một hơi ngon lành.

"Chuyển đến Kim gia."- JungKook vẫn nụ cười nhàn nhạt, lấy bút ghi chép bài tập mà mấy hôm nghỉ cậu chưa hoàn thành.
*Phụtttttt* Namjoon sặc phun cả sữa, anh hét vào mặt cậu:-" Cậu nói cái khỉ gì thế?"

"Tôi đã kết hôn với Kim Taehyung. Bây giờ tôi là phu nhân Kim thiếu."- JungKook điềm đạm dùng khăn giấy lau miệng giúp Namjoon rồi tiện tay lau cả chiếc bàn vừa bị anh phun sữa lên.

"Cậu ấm đầu hả? Giỡn kì."- Namjoon ha ha mấy câu rồi nhìn chăm chú vào gương mặt không tia cảm xúc của JungKook, anh nuốt nước miếng chậm rãi hỏi lại:-"Cậu nghiêm túc đấy à?"

"Tôi đã từng nói với cậu rằng tôi sẽ không từ chối bất kì thủ đoạn nào để cướp lại Jeon gia. Tôi sẽ khiến bà Chu trả giá đắt vì dám làm tổn thương đến người thân và bản thân tôi."

JungKook đưa đôi mắt ra xa xôi, tay bẻ gãy chiếc bút chì. Cậu sẽ không làm ngơ để bà Chu tác oai tác quái mãi như vậy, những chuyện bà ta đã làm với cậu và Jeon gia mười cái mạng cũng trả không nổi.
Namjoon nuốt nước miếng kinh hãi, một khi người hiền lành bị đàn áp đến cuối đường sẽ hoá điên thế này sao? Ông trời ơi, trả lại cho Namjoon một JungKook hiền lành thiện lương đi. Lúc trước ở bệnh viện JungKook có nói với Namjoon là bà Kim ngày trước thích ông Jeon nên mới muốn cưới JunKyun, JunKyun giờ mất rồi, với tính khí của Kim gia mất em lấy anh cũng bình thường, mà JungKook lại nổi bật hơn JunKyun ở khoản học tập khá nhiều. Namjoon nên biết ra chuyện này sớm hơn mới phải:

"Mà cậu ở chỗ nào Kim gia?"

"Cậu nghĩ phu nhân Kim thiếu ở đâu?"- JungKook hỏi ngược lại.

"Cùng phòng với Taehyung sao? Hahaaaa... Không thể nào, Kim thiếu kiêu ngạo như vậy ngoài Yohye ra thì làm gì có ai trèo được lên giường hắn?"- Namjoon lắc đầu cười trừ, anh nghĩ cậu chắc ở tầng một rồi.

"Cậu biết Yohye?"-JungKook dừng hoạt động ghi chép ngẩng đầu nhìn Namjoon.
"Trên dưới Kim gia ai lại chưa nghe danh cô gái duy nhất dám tranh giành cục cưng Hyungie với bà Kim chứ? Tôi có nghe nhưng mặt thì chưa nhìn thấy."

"Cậu nhìn thấy sẽ sốc cho mà xem. Tôi nhìn rồi này."- JungKook rùng mình mấy hồi.

"Sao hả? Chưa gì đã bị tình địch doạ mất hồn rồi sao? Không giống JungKook chút nào a."- Namjoon đập bàn cười vang.

"Đúng là bị doạ sợ gần chết."- JungKook nhớ lại Yohye mà miệng bất giác nhấc lên một nụ cười quái dị. Cậu dơ màn hình điện thoại ra cho Namjoon xem:

"Nhìn đi."

"Ờm, JunKyun... Liên quan gì sao?"- Namjoon gật đầu khó hiểu nhìn JungKook.

"Mặt cô ta không khác gì JunKyun."- JungKook nhét điện thoại vào túi rùng mình mấy lần.

"Hở?"- Namjoon sốc đến trợn mắt, loại chuyện hoang đường này cũng có thể xảy ra sao? Không thể tin nổi luôn đó.

"Đầu tiên tôi cũng giống cậu. Còn ra nhận anh em các thứ, nhọ cả mặt."-JungKook lắc đầu thở dài:-"Lí do bà Kim muốn JunKyun làm dâu là vì nó đó. JunKyun mất rồi, bà ấy mới đem tôi về học quản lí Kim gia kiểu như làm người chống lưng cho Kim Taehyung tương lai ấy."
"Vậy là..."

"Ừ, tôi ở tầng ba. Nhưng ở phòng riêng. Không liên quan đến Taehyung. Làm dâu chỉ là cái cớ thôi, thực chất là làm con át chủ bài của họ Kim kế nhiệm bà Kim."

*Rầm* Namjoon chính thức xỉu. Anh còn chưa được sờ vào thẻ vàng, vậy mà JungKook đã lên được tầng ba tức thẻ bạc. Ôi...

___________

Tiết học cuối cùng cũng kết thúc, JungKook lại khoác ba lô và vài chồng sách về nhà, nghỉ nhiều rồi rỗng hết kiến thức, cậu phải bổ sung cho kịp mới được.

Còn chưa đi được mấy bước, cậu đã bị người khác đâm vào kàm loạt sách trên tay cậu rơi hết xuống đất. Chẳng hiểu sao mấy ngày nay cậu giỏi bị va thế không biết nữa? Số đúng là quá nhọ mà.

"Xin lỗi, xin lỗi là tôi không cố ý."- Cô gái đυ.ng vào cậu cuống quýt nhặt lại sách vở giúp cậu. JungKook thấy quen quen dùng ngón tay trỏ nhấc trán của cô ấy lên nhận định lại:
"Yohye? Cô học trường này à?"-JungKook biết ngay mà. Hai lần gặp là hai lần đυ.ng, cậu chẳng hiểu mắt của cô gái này để đâu nữa, mắt kém cũng phải thấy mờ mờ mà tránh chứ.

"Ô. Gặp được cậu tôi mừng quá, tìm quá trời tìm mà không biết khoa y ở đâu."- Yohye cười hê hê rồi giúp cậu cầm một nửa chỗ sách:-"À, mà tôi học xong đại học hai năm trước rồi."

"Tôi học song song hai khối quản trị kinh doanh và khoa y dược. Chống trượt ấy mà."- JungKook mỉm cười nói:-"Hai năm trước? Vậy là cô hơn tuổi tôi sao?"

"Tôi hơn cậu hai tuổi."- Yohye nói:-"Cậu nên gọi tôi là chị."

"Chị? Chúng ta thân đến mức đó sao?"-JungKook đi cách Yohye mấy bước, không nhìn mặt cô nhưng giọng vẫn vang vảng.

"Chậc chậc, cậu kiêu ngạo y hệt Taehyung. Trong phim ấy, cậu phải tiếp cận tình địch để biết được điểm yếu rồi dựa vào đó tống khứ cô ta ra khỏi chồng mình. Vậy chứ."- Yohye chẹp môi.
"Nếu tôi mà yêu Taehyung thì tôi cho cô biến khỏi trái đất lâu rồi, cô nghĩ cô còn ở đây nói chuyện được với tôi à?"- JungKook dừng lại, cậu tiến về Yohye ép cô vào tường.-"Cô còn không biết tôi có gay không mà dám tiếp cận tôi. Không sợ tôi nuốt trọn cô sao?"

Yohye nhìn cận cảnh khuôn mặt chết người của JungKook đã thấy lo lắng rồi, cậu còn liếʍ môi nữa. Trời ơi, đây là trường học và cô là tình địch đó:-"JungKook à, cậu tính làm cái quái gì vậy?"- Yohye cố cười nhưng gương mặt sớm đã méo xệch rồi.

"Hahaaa... Đi về đi."- JungKook thấy Yohye tiến thoái lưỡng nan không nhịn được cười lớn. Cậu lấy lại sách trên tay Yohye rồi quay lưng đi về.

"Điện thoại của cậu này."-Yohye lon ton chạy theo thả máy vào balo đằng sau vai JungKook.-"Tôi lưu số của tôi rồi "Chị Hye", nhớ nha."
"Cô là ăn trộm hả?"-JungKook nhăn mặt, cô ấy lấy máy của cậu từ lúc nào nhỉ? Chắc là lúc cậu lại gần cô vừa rồi.

"Chị đây chỉ trộm những thứ quý giá nhất mà người ta thèm khát thôi. Cậu phải tự hào khi số của cậu được tôi trộm đi."-Cô nháy mắt với JungKook rồi quay lưng tẩu thoát.

"Điên thật."-JungKook hừ lạnh, cậu không rảnh để quan tâm đến mấy chuyện trời ơi đất hỡi của Kim Taehyung và nhân tình của hắn đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123