59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap59] End.Taehyung thấy bé Mẫn đi khỏi còn cẩn thận đóng cửa giúp cho chuyện tốt của bố nữa, cao hứng quá kéo JungKook một hơi ngã vào lòng mình.

"JungKook, nếu hôm nay mà không nghĩ đến em và bé Mẫn thì anh sớm đã không qua khỏi."

Hắn cười hì hì, thò tay vào áo JungKook nghịch ngợm.

"Em không đùa đâu. Nói tử tế xem nào."- Cậu kéo tay hắn ra, nhăn mặt phản đối, hắn thấy vậy liền thôi mà ôm cậu vào trong lòng mình thủ thỉ.

"Kim Ken muốn anh kí vào tờ giấy giao nộp tài sản cho hắn nhưng anh sớm đã đem tất cả những gì của anh chuyển hết thành tên con gái nên anh chẳng sợ, một mực kí giấy luôn cho xong. Ấy thế mà tên bang chủ Cẩu Bang lại nghĩ anh vì con giao nộp hết tài sản, khâm phục quá nên thả anh với con về. Em thấy chồng em đỉnh không?"- Taehyung phổng má nói.

"Ừ thì đỉnh."-JungKook gật đầu cho hắn vui.
"Đỉnh thì thưởng gì đi."-Taehyung vừa thấy JungKook gật đầu liền thừa thế xông lên, quăng JungKook xuống giường bệnh rồi nằm lên trên.

"Anh muốn làm gì thế?"-JungKook trợn mắt.

"Làm cái sáu năm rồi chưa làm."-Taehyung cười rồi hôn cậu ngấu nghiến.

"Này, đây là bệnh viện."-JungKook đỏ bừng mặt đẩy Taehyung ra.

"Phòng VIP này chỉ có mình thuê thôi. Anh thám thính rồi."-Taehyung nhanh nhẹn cởϊ áσ sơ mi bẩn của mình xuống sàn, cười da^ʍ ô đè lấy cậu.

"Nhưng còn chân của anh."-JungKook vẫn đẩy Taehyung ra, chỉ xuống dưới chân.

"Chân bị thương là chân trái, không phải chân giữa. Em lo cái gì? Với lại không phải đêm đầu tiên, chúng ta lại có con với nhau rồi, em giữ ý làm gì nữa? Thoải mái đi."-Taehyung nói xong là làm tới, hôn JungKook tối tăm mặt mũi. Cậu không còn lí do gì từ chối nữa nên mặc hắn muốn làm gì thì làm. Nói vậy thôi nhưng cậu cũng nhớ hắn vô cùng đấy, chỉ là ngại không dám nói ra thôi.
_____________4 tháng sau.

"Mẫn mặc đồng phục thật đẹp."-Hôm nay là ngày Đại Mẫn của chúng ta lên đường tới trường. Ba buộc tóc cho bé còn bố giúp bé mặc đồng phục, xoay qua xoay lại bé thấy bản thân giống siêu mẫu còn hai người kia giống nhà thiết kế haha.

"Hôm nay SeokJin cũng đi học, con không thích cậu ta."-Bé Mẫn chu mỏ nói.

Chả là hôm ấy quy tội Kim Ken, Kim Ahoon, Kim YoHwa, Kim Yinni đầu xỏ vụ bắt cóc, Taehyung liền tống bọn họ ra đảo đào vàng bảy năm cho chừa. Kim SeokJin mất mẹ từ sớm nên Taehyung có yêu quý nó hơn đứa khác một chút, nó lại không có họ hàng thân thích ngoài Taehyung nên hơi khó. Nó còn nhỏ nhưng cũng biết bố làm chuyện tày đình nên nó hận bố nó lắm. JungKook thấy nó tội nên nhận nuôi thêm SeokJin. Nhưng mà bé Mẫn không thích SeokJin tí nào, vì nó mà JungKook không để ý đến Mẫn hơn trước kia nữa, Mẫn liền nghĩ ra kế tống SeokJin sang làm con trai của chú Namjoon cho đỡ làm phiền nó êm ấm. Nhưng khổ quá, cả hai lại cùng tuổi nên vào cùng một trường, cùng một lớp quý tộc với nhau mà ba JungKook lại biết thừa kế hoạch sút SeokJin đi lần nữa của Mẫn nên ngăn chặn kịp thời. Bực mình ghê gớm.
"SeokJin rất thích con mà, con có cần độc ác vậy không Mẫn?"-JungKook ái ngại.

"Con thích Min."-Rất nhanh gọn quả quyết.

"Park Jimin?"-Taehyung trợn mắt:-"Tôi xin, người ta cập kê tam tuần rồi, lấy vợ sớm chắc đẻ con bằng tuổi nhóc rồi đó. Nói thích người ta thật là phi lí."

"Tình yêu của hai người còn chẳng phân biệt giới tính, tuổi tác của con có gì mà phải lăn tăn. Con nói là con thích Min, con có nói là con yêu Min đâu mà bố loạn lên vậy? Con sẽ yêu người nào tài giỏi hơn con. Ok?"-Bé Mẫn cười hề hề, tự xỏ giày nói.

"Giật cả mình, bố hi vọng con chỉ dừng lại ở giới hạn thích thôi. Chứ con người hiền lành đến đần độn đó mà làm rể bố là bố không đồng ý đâu. Nếu cậu ấy mà về đây thì cả con và cậu ấy đều là nhược điểm chí mạng. Con nên cẩn thận đấy."-Taehyung nghiêm mặt lên tiếng nhắc nhở.
"Con trai bà Kim có khác. Trời ơi, càng già càng ác ma. Nó mới sáu tuổi, anh làm gì mà lo xa vậy?"-JungKook gõ trán Taehyung.

"Cứ phải lo trước, anh sẽ đi tìm người hợp với con gái giống như bà Kim đã tìm em cho anh vậy."-Taehyung gật đầu quyết thắng.

"Đi học thôi Mẫn, bố con dở hơi rồi."-JungKook thở dài bế bé Mẫn xuống nhà chuẩn bị đi học.

"Ế ế, từ từ thôi. Đợi anh."-Taehyung cảm thấy bị bỏ rơi, nhanh chóng chạy theo hai người kia rồi tranh JungKook bế Mẫn.

Chà, nhìn cảnh gia đình bố bế con còn ba đeo balo cho con cùng nhau đưa con đi học thật hạnh phúc nha.

_____________

Khối lớp 1 trường Bigstar1, từ trên xuống dưới, từ gần đến xa chỉ có mỗi mình bé Mẫn chưa biết viết chữ và đọc chữ. Bigstar1 nổi tiếng là trường chuẩn, có nền móng tốt nhất, có một người chưa biết cái gì đi học lớp một thì thật lạ nha vì phụ huynh nhà ai cũng lo lắng cho con mình bị đào thải. Taehyung cũng lo như vậy, còn JungKook thì...
"Cứ chơi đi con, lên lớp rồi học."

"JungKook à."-Taehyung thở dài còn cậu thì nhún vai cho qua.

"Ba đừng đùa nữa, hôm nay con làm cô giáo tức xì khói đầu tẩu hoả nhập ma, cũng may là con ông cháu cha nên không bị ăn "Như Lai Thập Bát Chưởng" đấy."-Bé Mẫn kéo hai chiếc ghế vào bàn học:-"Cũng do chữ bố xấu quá nên con mới thành thế này, bố cùng con luyện chữ đi."

"Bố cũng phải luyện sao?"- Taehyung tự chỉ vào mặt mình.

"Ở đây không phân biệt con ông cháu cha, riêng anh to đầu mà viết xấu hơn con, em vụt vào tay."-JungKook lôi thước kẻ ra nhăm nhe.

"Hx Hx..."-Taehyung khóc dở.

_____Ngày tiếp theo. Giờ ra chơi

"Hyemin, có cần tớ giúp không? Tớ học giỏi lắm đó."-Jin lại gần cười sáng lạn chìa quyển vở ra trước mặt bé Mẫn. Mẫn nhìn quyển vở ngay trước mặt mình một lúc rồi bật cười.

"Không phải chuyện của cậu. Tự lo lấy bản thân đi."- Nói xong tự mình làm toán.
"Cứ lấy tập của tớ. Không phải ngại."- Jin đem tập ấn vào tay bé Mẫn mà Mẫn không chịu cầm còn thản nhiên thả tay cho tập rơi luôn xuống đất, không quan tâm Jin tiếp tục luyện chữ.

"Chủ nhân mới của Kim gia học thật tệ."-Đứa A lắc đầu.

"Lại còn xấu tính nữa."-Đứa B xen vào.

"Khổ thân SeokJin "-Đứa C.

"Không phải đâu, tại tớ phiền thôi."- SeokJin thấy mặt bé Mẫn tối sầm lại sợ hãi vô cùng liền lên tiếng giải thích.

"Cậu câm đi SeokJin."-Bé Mẫn liếc SeokJin mắng lớn:-"Tôi muốn tự tôi học bằng chính thực lực của tôi, tôi không muốn dựa vào người khác. Cậu cho tôi là thiểu năng không biết học sao? Cậu đang coi thường tôi. Công tử như cậu biết trồng lúa thế nào không? Nuôi mèo thế nào không? Nói cho cậu biết. Nếu cậu không đi học trước tôi thì cái gót chân của tôi cậu cũng không bằng đừng nói đến việc ra đây oai oai vênh vênh với Tuấn Tuệ Mẫn này."- Bé Mẫn nói một hơi rồi đẩy mấy con người kia ra, bực mình đến đỏ gay hai má còn SeokJin trắng bệch, lui lui về phía sau rồi lặn mất. Mấy đứa trẻ nghe lời đe doạ xong chạy về chỗ im lặng nín thở.
"Không hổ danh là Kim chủ nhân mới. Xuất sắc."- Tiếng vỗ tay của học sinh mặt lạnh cuối lớp.

"Cảm ơn Hoàng tử MMc đã có tiếng khen ngợi."-Bé Mẫn nhìn về phía đó gật đầu cho có rồi tiếp tục làm toán.

Phía cuối lớp nở nụ cười hiếm hoi khe khẽ gật đầu. Cậu ta tên Min Yoongi. Hoàng tử MMc, con trai duy nhất của người đứng đầu toàn chính quyền MMc. Cậu ta vô cùng khó tiếp cận, đến cả bố cậu cũng cậu cũng chỉ trả lời cho có, còn người ngoài thì cậu chẳng bao giờ nói chuyện chứ đừng nói đến bắt chuyện trước. Bé Mẫn của chúng ta chính là trường hợp đặc biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123