60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] Butterfly[Chap60] EndHọc sau các bạn nên Mẫn có hứng thú hơn, các bạn đang chán nản việc học đi chơi lông bông, còn Mẫn thì ngược lại, càng học càng vui. Nhưng khổ nỗi, JungKook chỉ cho Mẫn học 1 tiếng thôi, bữa ăn và giấc ngủ quan trọng hơn nhiều. Bản tính của Mẫn là cái gì càng cấm càng thích, càng học càng giỏi. Kì 1 bé được học sinh trung bình thôi, sang kì 2 bé được học sinh giỏi, lớp 2 bé đạt được thủ khoa với điểm số tối đa. Bố Taehyung cứ phải nở mặt nở mũi vô cùng cơ, có con gái ngoan ngoãn học giỏi lại còn xinh đẹp thật sung sướиɠ.

_____________10 năm sau.

"Bố ba Mẫn lại cưới à?"-SeokJin lẽo đẽo theo sau hỏi.

"Ừ, cứ một năm bố mẹ tớ lại cưới một lần."-Mẫn gật đầu mỉm cười. Giờ nó cũng lớn rồi, mở lòng ra một chút, SeokJin cũng rất tốt, ngơ ngơ giống Jimin đáng yêu lắm.
"Này, cậu mới Yoongi vẫn tranh hùng tranh bá đấy à?"- SeokJin lại nghiêng đầu hỏi.

"Đồ điên đấy đừng nhắc đến nữa. Tớ cũng không biết là tớ ăn phải cái gì nhà nó mà nó cứ ám tớ mãi. Tớ thi khối A nó cũng thi khối A, tớ thấy nó khối A tớ chuyển sang khối B nó cũng sang khối B. Thủ khoa phải hai đứa chung mới chịu. Tớ gia nhập hội học sinh, nó phải lo lót làm chủ tịch hội học sinh. Cậu nói xem, tớ có nên đến lâu đài gϊếŧ chết nó hay không?"-Nhắc đến đây bé Mẫn tức điên hua tay múa chân nói.

"Haiz... Cậu thử nhường cậu ta một chút xem."-SeokJin thở dài.

"Ba tớ thì thoải mái đi nhưng bố tớ thì coi trọng thành tích, chỉ cần điểm số mới thấp hơn điểm số cũ thì... Tính bố tớ cậu cũng không lạ, tuy rằng không đánh đập, chửi bới, nói lải nhải hay làm bất cứ hành động nào. Nhưng chỉ mặt bố thất vọng một chút và thở dài là tớ ám ảnh đêm khuya rồi."-Mẫn nắn nắn mi tâm nói.
"Sắp thi giữa kì rồi. Cậu ăn uống đầy đủ mà chiến đấu nhé. Tớ sẽ ủng hộ cậu."-SeokJin ra dấu "Hwaiting" rồi mỉm cười toả nắng.

"Cảm ơn cậu."-Mẫn gật đầu đồng ý.

___________

Học hành càng ngày càng khó khăn, Mẫn vì sợ bố thất vọng nên chốt phòng học tối ngày, ăn uống cũng lông bông. Ba JungKook lại không có nhà, bận họp gia tộc ở nơi xa ơi xa còn bố bận làm nên chẳng ai để ý đến Mẫn. Ba ngày ăn uống ngủ nghỉ không điều độ, người nó xanh hẳn ra, trông thương vô cùng. Cái gì đến cũng đến, trong giờ thể dục, Mẫn kiệt sức ngất luôn.

"Tuệ Mẫn, Mẫn à."-SeokJin lo lắng chạy tới lay lay người nó.

"Biến ra."-Ngất xừ rồi còn biết gì nữa mà lay lay nữa, chạy lại đẩy SeokJin ra, bế Mẫn vào phòng y tế.

_________

"Cái gì thế này?"- 30 phút sau, Mẫn tỉnh lại thì thấy tay đang truyền nước liền ngước mắt lên hỏi.
"Đui sao? Truyền nước đấy."-Yoongi khoanh chân vừa đọc sách ở giường bên cạnh.

"Tớ tưởng cậu ghét tớ lắm, thấy cậu ngồi đây tớ hơi bất ngờ đây."-Mẫn cười khổ xoa xoa đầu mệt mỏi.

"Tớ thích cậu."-Yoongi hạ sách, nhìn thẳng mặt Mẫn nói.

"Trúng gió à?"-Mẫn nhướn lông mày khó hiểu.

"Không phải là cậu nói ai giỏi hơn cậu thì cậu lấy người đó sao? Tớ cũng không phải đầu trâu mà học được như vậy, phải cố gắng lắm mới theo kịp cậu. Nhưng tớ càng cố gắng bao nhiêu thì cậu lại cố gắng bấy nhiêu, lại còn quên ăn quên ngủ đến kiệt sức mà ngất đi để vượt qua tớ thế này thì... Tớ không theo được cậu rồi."-Yoongi cười cười, cậu ấy gãi đầu có chút bối rối.

"Nói thật đấy à?"-Mẫn tròn mắt:-"Cái đó ai nói cho cậu biết vậy? Vụ lấy chồng của tôi ấy."
"Năm lớp một SeokJin có nói qua, nó nói cố gắng để cưới cậu nhưng lên lớp bốn nó không theo được nên bỏ. Giờ chỉ còn tớ thôi, thật may mắn."-Yoongi trèo sang giường của Mẫn ngồi đàm phán:-"Bố cậu là chủ tịch tập đoàn BTS, bố tớ lại cầm quyền lớn nhất ở MMc. Nếu chúng ta mà yêu nhau không phải quá đẹp hay sao? Quá đẹp đôi luôn."

"Đồ đầu trâu, lớp 1 đến giờ còn nhớ."-Mẫn cười ha hả, xoa đầu Yoongi:-"Ok, yêu thì yêu. Dù sao tớ với cậu mà kết hợp thì cũng rất tốt."

"Hahaaa, chúng ta cùng kết hợp chinh phục cái MMc này. Trước mắt là thế đã."-Yoongi gật đầu, xoè tay trước mặt Mẫn.

"Ừ, trước hết phải học xong đã."-Mẫn cũng gật đầu, bắt lấy bàn tay gọn gàng kia mà khẳng định:-"Nhất định cái đất MMc này sẽ là của chúng ta."

"Hahaaaa..."- Tiếng cười vang phòng y tế. Tình yêu tuổi học trò đơn giản như vậy là đủ rồi.
_________Đám cưới TaeKook.

"Mẫn, con làm gì mà lâu vậy chứ? Đừng mặc quần jean áo quá khổ nữa, mặc váy đàng hoàng vào."-JungKook kéo Mẫn vào trong phòng, bới tủ quần áo sửa soạn cho con gái.

"Ba, ba cưới mười lần rồi đó. Có cần phải quan trọng hoá lên vậy không?"-Mẫn tay vẫn cầm quyển sách, lầm bà lầm bầm nhất quyết không chịu theo ba, nó còn lườm:-"Ôi trời ơi, cái gì kia? Áo chẳng ra áo váy chẳng ra váy, con không mặc đâu."- Nó ấn lại tay ba.

JungKook đem ra bộ váy được má Soyeon thiết kế riêng cho Mẫn, đang hí hửng thì bị con gái cho một gáo nước lạnh tức gần xỉu.

"Một lần hay mười lần cũng như nhau, mặc vào. Nếu ngoan ba còn xem xét vụ đi học xa nhà, còn không á. Cắt hết."-JungKook trừng mắt, ấn bộ váy vào tay Mẫn. Nó nhìn bộ váy trắng tinh khôi trong tay, trừng mắt nuốt nước miếng.
"Con mặc áo với quần bên trong được không ba?"-Mẫn nói nhỏ.

"Vậy thì ba sẽ ở cùng con đi học ở trường đại học."-JungKool cười bỉ ổi.

"Con giống ba, có ít ngực. Mặc xấu lắm."-Mẫn thở dài. Ai đời sắp tốt nghiệp còn ở cùng ba cơ chứ, con gái muốn tự lập, muốn ở riêng, không muốn bị ép buộc. Mẫn muốn nói cho cả thế giới rằng Mẫn không muốn được chăm sóc như em bé nữa. Haiz.

"Nhưng được cái chân ba dài, con cũng vậy. Mặc đi, có ít ngực chứ không phải không có."-JungKook đem váy đặt vào tay Mẫn rồi rời khỏi.

"Bố ơi, cứu con."-Mẫn cầm váy khóc ra nước mắt.

______________

*Tèn ten ten ten....*

"Oa, cưới lần thứ mười vẫn hồi hộp như lần đầu tiên."-Taehyung cầm hoa hồng xanh hít thở sâu nói nhỏ.

"Thừa tiền."-Kel bên cạnh hừ lạnh:-"Cưới đến mười lần không chán sao?"

Taehyung nhìn bản mặt khó tiêu hoá của Kel cười mỉa:-"Cô gái, cô đang ghen tị vì chưa được cưới lần nào đấy à? Thôi, về nhà tu tỉnh cho hiền lành chút ít thì mới có người dám gần. Không chừng lúc ấy một năm lại cưới hai lần cũng nên."
"Anh..."- Đầu Kel bốc khói, ức chế đến nghẹn lời. Trong lòng tự nhủ, hôm nay là ngày cưới của hắn nên không chấp làm gì cả, nếu không hai con người này lại "hổ chiến" rồi.

"Dâu ra kìa."-Jimin cắt lời hai người chủ về phía thảm đỏ.

Phía đó, JungKook mặc bộ vét trắng tinh khôi, đầu đội hoa li ti, khuôn mặt sáng ngời mỉm cười tiến về phía Taehyung.

"Cái gì kia?"-Jin choáng váng, lấy kính lúp ra soi.

"Mẫn đấy à? Oa, tiên nữ đây rồi."-Hoseok trầm trồ vỗ tay.

"Nó chịu ăn mặc kiểu thiếu vải thế này cơ à? Lạ nhỉ?"- Namjoon bật cười ha hả.

*Phụttttt* Nam sinh quý tộc tóc bạc hà sặc nước ngọt.

"Yoongi? Không sao chứ?"-Jin ngồi cạnh tuy hơi dè bỉu nhưng vẫn tốt bụng ném cho cậu ta mấy tờ giấy.

"Không không."-Yoongi ho khan vài tiếng rồi xua tay nhưng mắt không rời thiên sứ đi sau JungKook. Mẫn hom nay để mái tóc đen dài ngang lưng xoăn nhẹ, đội vòng hoa màu vàng mặc bộ váy cúp ngực màu trắng xinh xắn bồng bềnh dài gần đến đầu gối, khuôn mặt sáng bừng vừa đi vừa mỉm cười hữu nghị với các vị khách được mời đến. Mẫn cầm lấy tay JungKook đưa đến chỗ của Taehyung rồi đặt tay hắn lên tay cậu nói:
"Bố à, yêu thương ba của con nhiều hơn tất cả vì tất cả của ba con là bố. Con biết hai người đã trải qua nhiều khó khăn thế nào mới đến được với nhau nên trân trọng điều đó nhé. Chúng ta, gia đình ba người sẽ luôn luôn kề vai sát cánh không lìa xa. Con yêu hai người."-Mẫn nói rồi ôm lấy ba và bố, hai mắt nó long lanh như cảm động sắp khóc đến nơi rồi vậy.

"Bố cũng yêu hai ba con."-Taehyung hôn lên trán của Mẫn rồi gật đầu:-"Nhưng lần sau đừng ăn mặc thế này nữa nhé. Lạnh lắm con ạ."

Mẫn câm nín.

"Bố con anh nhà quê à? Mặc thế này mới đẹp. Đám cưới phải mặc thế này chứ, nó là con gái lớn rồi."-JungKook đẩy Taehyung ra khỏi người chề mỏ khinh bỉ.

"Không được, dù thế nào cũng không thể phô trương da thịt như vậy."-Taehyung lắc đầu.

"Em bảo được."-JungKook khẳng định.
"Không được."

"Được."

"Không được."

....

"Bộ hai người này mời khách đến xem cãi nhau hả?"-Hoseok lầm bầm, nháy mắt với Mẫn ra ám hiệu ngầm, nó cười tươi tỉnh gật đầu như búa bổ rồi luồn ra khỏi chỗ, đẩy JungKook vào lòng Taehyung xong nháy mắt với hắn.

"Ok."-Taehyung hiểu ý gật đầu, hai tay hắn siết chặt eo JungKook, không nói không rằng ngậm luôn tiếng nói của cậu. JungKook cũng bất ngờ, hắn chẳng bao giờ tự tiện thể hiện tình cảm giữa chỗ đông người mà lần này... Ôi, JungKook cứ gọi là hoá đá đi.

"Nghi lễ hôm nay đến đây là kết thúc, mọi người thưởng thức bữa tiệc đi ạ. Chúc mọi người vui vẻ."- Mẫn nhanh nhẹn dùng mic thông báo còn Taehyung thấy vợ mình đơ đơ liền bế luôn lên phòng.

"Phía dưới này nhờ con nhé."-Taehyung nói rồi vỗ mông JungKook, cười ha hả lên đường.
"Phấn đấu cho con đứa em nữa nha."-Mẫn bê loa hét to, lúc này JungKook mới tỉnh.

"Kim Taehyung, Tuấn Tuệ Mẫn, hai bố con nhà mày..."-JungKook gào rú. Nhưng tất cả đã muộn, mọi chuyện như cung đã lên căng dây chỉ việc bắn, nói nhiều lúc này là vô dụng.

"Ai bảo bắt con mặc ba thứ lố lăng này? Ba à, đừng trách con. Đây là ăn miếng trả miếng."-Mẫn cười vui vẻ cầm cốc nước thoả mãn nuốt ực ực. Hôm nay là ngày vui, xoã thôi.

Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123