63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] ButterflyExtra: Cáo già Hoseok.Đêm tại bar Bang.

Cô gái khuôn mặt đẹp như tranh vẽ đưa ngón tay thon dài vuốt ve li thuỷ tinh sóng sánh rượu vang, ánh mắt cô mơ hồ thoáng nét buồn suy nghĩ về cuộc đời không điểm tựa của mình, tự cô thấy chán nản.

"Cô Kel, cô cũng cập kê tuổi 30 rồi, không lấy chồng là rụng hết trứng đấy."-Mẫn buộc tóc cao để lộ cổ cao trắng ngần, khuôn mặt thanh thoát nửa cười nửa không hướng về phía Kel châm chọc.

"Nhóc lo cho tên Min Yoongi của nhóc đi kìa."-Kel đỏ mặt quay đi chỗ khác.

"Thanh niên bất cần đời mơ ước trở thành hòn đá, nhà có cơ cấu lại làm ra tiền, mua cái gì ăn cái đấy, ném đi đâu cũng có thể ngủ, khả năng thích nghi tốt, dễ nuôi, không có con ở bên cạnh thì ngủ liền một mạch, có con thì chỉ quấn lấy chân không một chút phiền phức. Tuy mồm miệng độc ác, chanh chua hay *beep* nhưng vẫn là có thể chấp nhận được. Con không có gì phải lo hết."-Đối với Yoongi, Mẫn rất ưng ý, chỉ cần hiền lành biết điều thêm chút nữa là được rồi.
"Taehyung đồng ý không?"-Má Soyeon bên cạnh chen chúc.

"Được cái bố nó làm to mẹ ạ, từ trên xuống dưới MMc không ai dám động đến cục cưng của bố nó nên bố Taehyung yêu dấu của con đương nhiên rất hài lòng. Ba JungKook thì chỉ cần Yoongi không trai gái, cờ bạc là được rồi, nhưng mà Yoongi hợp ba JungKook ở cái ngoài gia đình con và gia đình nó ra thì gặp ai nó cũng vênh mặt lên trời sống kiểu băng trôi không nể mặt người khác ấy, kiêu ngạo giống chất Kim gia nên ba con quý lắm, ổng còn hẹn đem Kim gia dâng cho con rể đấy. Nhưng mà tên lười chảy thây đấy chỉ cần chạm đến sổ sách Jeon gia trên dưới chục hộ gia đình đã ngủ mất rồi nói gì 200 nhân khẩu Kim gia chứ? Hầy."-Mẫn thở dài tu sạch cốc nước ngọt.

"Mấy người để tâm đến tôi một chút được không?"-Kel gật gù lên tiếng, người ta xinh đẹp ngời ngời thế này mà bị cho là vô hình thì hơi bị uổng phí đấy nhá.
"Sao rồi? Kế hoạch với Jimin thế nào?"-Soyeon cười hi hi hỏi.

"Kể cho mà nghe."-Kel thở dài uống cạn chỗ rượu rồi gọi hai người kia gần lại bắt đầu kể mối tình dang dở giữa cô và bạn Jimin.

___________Flashback.

Chiều hôm đó, Kel định chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn đợi Jimin trở về sẽ bất ngờ tỏ tình, tất bật cả buổi, chiều mới xong hết việc, nhìn thành quả của mình, cô thích lắm, đang định sắn tay áo chuẩn bị nấu ăn thì điện thoại tới.

"Chị Kel, bang JK bị cảnh sát sờ gáy, chị mà không ra mặt em sợ rằng,..."

"Đến ngay."

Thế là cô bỏ lại tất cả theo tiếng gọi của công việc bỏ mặc tình yêu đi đến bang JK xử lí lũ cảnh sát.

Khoảng mấy tiếng sau, Jimin về nhà thấy khắp nhà toàn hoa với bánh kẹo, còn nến với bong bóng nữa chứ. Cậu cũng không biết là sinh nhật ai mà cũng không biết là ai làm nên không dám động đến, đi một mạch lên phòng.
30 phút sau, có người bấm chuông cửa, cậu đi xuống mở cửa. Vừa mở được cửa ra đã bị ai đó ôm chặt cứng.

"Jimin."-Giọng trầm khàn dày đặc phả vào mang tai của cậu.

"Anh say sao Hoseok?"-Jimin ngửi thấy mùi rượu trên người anh, cậu nhăn mặt đẩy anh ra, nhưng anh nào có chịu buông, ngược lại còn một mực ôm cậu chặt chẽ hơn ấy.

"Jimin, đừng cố đẩy anh ra khỏi em nữa. Em biết trong khoảng thời gian vừa qua anh đã khổ sở thế nào không hả? Đừng lấy lí do bận việc mà xa lánh anh nữa, mặc kệ luôn Jeon JungKook làm mối em cho con mụ đanh đá Jeon Kelly. Hiện tại, anh chỉ để ý đến mình em mà thôi, anh thề, cả đời này anh chỉ yêu mình em, Jimin à."- Hoseok nâng cằm cậu lên đối diện với mình, hai khuôn mặt dường như không còn khoảng cách, hơi thở mang theo men rượu quyến rũ của anh phả lên mặt cậu nóng bỏng, mùi hương man mát của anh giống như lôi cậu vào mê cung mộng mị không có lối ra.
Hai má Jimin đỏ bừng, cậu lấy lại chút tinh thần cuối cùng của mình đẩy anh ra nhưng không thể, anh kéo cậu xát lại gần, đặt lên môi cậu một nụ hôn nồng nhiệt. Ban đầu, cậu có kháng cự nhưng vô ích, cậu cũng là con người có đầu óc đi, kháng cự không nổi chi bằng ở im trong lòng người ta mà hưởng thụ không phải sung sướиɠ hơn sao?

"Jimin, anh yêu em."-Hoseok vuốt ve lên đôi má hồng hào của cậu, anh mỉm cười ngọt ngào khiến cậu mất luôn phần ý thức còn lại, ngây ngô nhìn anh.

"Hãy là người của anh, anh sẽ không để em chịu thiệt thòi."-Hoseok một lần nữa cướp môi của cậu, vòng chân ra sau đá cánh cửa đóng rầm vào, sau đó luồn bàn tay mát lạnh vuốt lên tấm lưng của cậu, tiện tay cởi luôn áo ném ra sau. Hai người cứ vậy dây dưa đến khi lên cầu thang, lên giường rồi lên... Nói chung là sau đêm hôm đó, Jimin bắt buộc phải theo tên Hoseok tinh ranh bá đạo về làm người họ Byun.
Sáng hôm sau Kelly về thấy nhà cửa tan hoang, đồ đạc, quần áo tứ tung ban đầu còn tưởng thằng nào chán sống dám vào nhà bà ăn trộm, nhưng nhìn kĩ lại một chút, quần áo của tên này rất quen mắt, nhặt lên chiếc áo sơ mi được thiết kế riêng in tên "Byun Hoseok" rõ ràng ở cổ tay mà chiếc áo không thể tự bay đến Jeon gia được, chắc chắn tên Hoseok chết tiệt này là trộm rồi, trộm gì không trộm lại đi trộm bé mèo hiền lành đáng yêu của Jeon gia. Tên này quá đáng chết.

Mãi về sau Kelly tìm hiểu sâu hơn một chút thì mới phát hiện ra, cảnh sát hôm ấy chính là do tên Hoseok dở trò nhằm mục đích dụ cô tránh xa ngôi nhà này, sau đó giả vờ say rượu vào ăn sạch sẽ con trai nhà lành. Nghĩ đến đây cô muốn chửi thề, nhưng dù sao ván đã đóng thuyền, cô đập Byun Hoseok giờ cũng chẳng giải quyết được việc gì nên đành ngậm đắng nuốt cay gọi tỉ muội đi uống rượu giải sầu. Nhà họ Byun đúng là toàn nuôi cáo thôi, thật đáng sợ!
______End flashback.

Nói xong, uống xong, Mẫn uống nước ngọt nên còn tỉnh táo nhưng mà không biết đi xe nên mâu thuẫn không biết phải làm thế nào với hai con người say đứ đừ kia. Nghĩ không ra liền gọi điện cho Yoongi.

"Alo."-Trả lời bằng hơi mũi, biết ngay là lại đang ngủ, gọi đón kiểu gì cũng cáu ầm lên cho mà xem.

"Tao ở bar Bang, đón tao mới."-Mẫn hít sâu bắt đầu căng tai nghe "sấm rền".

"Kệ mày, tự đi tự mà lết về."-Bên kia định cúp máy nhưng mà Mẫn nhanh hơn, nói nhanh như bắn tỉa.

"Mày mà không đón tao, tao sẽ bị người ở bắt cóc đấy. Đợi đến lúc tao xxi mất xem mày chơi với ai nhá."

"Con dở hơi này."-Yoongi rít ầm lên, đáp gối:-"Mày ở yên đấy cho bố, tông môn mày, hãm."

"Ơ, con điên kia, mày chửi cái gì đấy? Mày tin tao từ mày luôn không? Này, này,... Cúp máy rồi."-Mẫn xám cả mặt nhìn màn hình đen ngòm.
Mấy phút sau, soái ca vẫn mặc nguyên bộ pijama, khoác ngoài cái áo, chân loẹt quẹt đôi dép đầu chó bông, mồm đeo khẩu trang, mắt đeo kính, đầu đội mũ, nhìn trông không khác gì thằng trốn trại xuất hiện trước mặt Mẫn.

"Mày đấy à Yoongi?"-Mẫn nuốt nước miếng hỏi dò.

"Chứ mày nghĩ bố mày đến đón mày chắc? Là tao, là thằng chồng sắp cưới bị mày đầy đoạ đây con khốn."-Yoongi tháo kính chỉ vào đôi mắt híp sắp không mở nổi vì quá buồn ngủ:-"Còn không đi về? Định ngủ luôn ở đấy à?"

"Mày chán sống à? Gào cái gì mà gào?"-Mẫn gang mồm quát lại.

"Hê hê, tao cáu quá. Xin lỗi. Về thôi."-Yoongi vuốt trán, từ nãy đến giờ là Mẫn biết sai nên nhịn, để nó ngoạc cái mồm ra là biết nó không nhịn gì nữa rồi, mà đã không nhịn thì á, Yoongi chỉ có nước mất ngủ thôi.

"Còn hai người này?"-Mẫn chỉ Soyeon và Kel.
"Mày nghĩ tao quan tâm?"-Yoongi lầy lội hỏi ngược lại.

Mẫn biết không trông chờ gì vào việc Yoongi lái xe đưa Soyeon và Kel về nhà nên thôi, mở máy gọi tài xế đưa về khách sạn.

Chẳng hiểu sao mấy tháng sau má Soyeon đem bụng bầu đến bắt Kel chịu trách nhiệm. Chắc chắn đêm đó rượu say bét ra xong làm liều rồi, hai người này thật là...

"Lại cưới, mẹ nó, Byun gia, Jeon gia, Kim gia các người chỉ có việc ăn no xong cưới thôi à?"-Yoongi cầm ai cái thiệp mời lên nhòm nhòm rồi ném xuống bàn.

"Ơ, cái thằng này. Để bố tao nghe thấy là mày chỉ có nước theo tao về không thôi đấy, dẹp luôn khoản cưới xin."-Mẫn đọc thϊếp mời liền ngước lên dơ ngón trỏ xuỵt xuỵt.

"Thế không phải mày theo tao à?"-Yoongi ngơ ngác.

"Màu vào hỏi bố tao xem, nếu ông ấy mà đồng ý thì tao lập tức theo mày ở dâu luôn."-Mẫn cười khinh bỉ.
"Thôi khỏi, bố mày có khác gì tảng băng đâu? Vào hỏi để lạnh chết tao à?"-Yoongi chẹp chẹp môi.-"Sao tự nhiên lạnh thế nhỉ?"- Cậu xoa xoa hai bên cánh tay rồi nhìn trời nhìn đất tìm nguyên nhân cái lạnh xem nó đến từ đâu.

"Con chào bố."-Mẫn đứng dậy cúi đầu chào người đằng sau lưng Yoongi.

"Chết tôi rồi."-Yoongi dừng mọi hoạt động, cậu nuốt nước miếng.

....

"Ơ đừng mà bố, đừng đuổi con nữa con mệt lắm rồi, ở rể thì ở rể thôi có gì đâu, bố bình tĩnh thả roi mây xuống đi bố, tan nát hết hai cánh mông xinh đẹp của con rồi. Ơ bố, bố ơi... Á á, Mẫn cứu tao với, ba JungKook ơi, cứu con... Á..."

"Cho chừa, ngu thì chết."-Mẫn cắm cúi đọc hai cái thϊếp mời đám cưới, không mấy quan tâm.

Hết sạch____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123