62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[BTS][VKook] ButterflyExtra: Ghen cả với mèo.Chả là con mèo nhà họ Kim đang đến mùa sinh nở, kêu inh ỏi điếc hết cả tai. Ba JungKook ôm đầu không ngủ nổi, quá tức giận nên sút con mèo từ trong phòng biến ra ngoài vườn càng làm nó kêu to hơn, mà không phải mỗi mèo kêu mà cả người kêu. Hai bố con nhà kia sót con mèo "ngao ngao" kia cứ vài phút lại suýt xoa một cái xong lại chạy đến vuốt vuốt con mèo vẫn đang to mồm kêu ngoài kia mà không thèm để ý người già mặt nhăn như táo tàu ngồi đối diện con mèo nhưng ở phía xa ơi là xa.

"Tông môn con mèo, tao ghét mày."-JungKook lầm bầm nhìn hai bố con đang sờ sờ nắn nắn đống lông mềm mại của nó.

"Meoz, meozz..."-Nó hình như nghe thấy tiếng chửi, càng kêu to hơn, nó ngửa cổ về phía JungKook và để im cho Taehyung vuốt ve cho nó.

"Đợi lúc không có bố con Mẫn ở nhà tao sẽ tống mày ra đường."-JungKook lườm.
"Meoz..."-Con mèo kêu, ưỡn cái đuôi dài rồi chui vào lòng bé Mẫn.

JungKook sống đến từng tuổi này mới thấu hiểu cảm giác bị động vật ngược đãi, cậu đập bàn đứng phắt dậy.

"Kim Taehyung, Tuấn Tuệ Mẫn, hết giờ chơi. Lên giường đi ngủ nhanh."

Mẫn giật mình, thả rơi cả con mèo, tròn mắt nhìn ba.-"Nhưng mà ba, con mèo nó ốm, không có con ai xoa bụng cho nó chứ?"

"JungKook à, hay em cứ ngủ trước đi. Tí con mèo này ngủ rồi bố con anh ngủ sau."-Taehyung mỉm cười với con mèo xoa xoa bụng nó.

JungKook chính thức á khẩu, tức phát điên, cậu đi vào nhà vệ sinh đóng cửa *Rầm* một cái.

"Mẫn, ba con cáu cái gì vậy?"-Taehyung nhìn theo nuốt nước miếng.

"Chẳng lẽ ba ghen cả với con mèo sao?"-Bé Mẫn thở dài.

"Thế này thì bố con mình lại ngủ cùng nhau rồi."-Taehyung nựng nựng cằm con mèo cười.

"Còn lâu, bố ngủ cùng con mèo đi. Ba dù tức giận thế nào thì cũng không bao giờ đuổi con. Ba chỉ đuổi bố thôi, tội nghiệp bố."
Mẫn nói xong nụ cười trên môi Taehyung liền tắt, anh chép miệng.-"Quân ta lại phản quân mình rồi."

_______________

Sáng hôm sau cũng là ngày chủ nhật, Mẫn được nghỉ còn bố vẫn phải đi làm cho nên Mẫn được cùng ba đem mèo đi khám.

"Con mèo đến thời kì động đực động cái thì phải thiến, nếu không càng về sau càng đau đấy."-Bác sĩ nói.

"Vậy thiến có đau không ạ?"-Mẫn nhăn mặt lo lắng còn JungKook thì bịt miệng cười thầm.

"Đau một lần còn hơn đau lai rai cháu ạ. Với lại cắt đi thì nó sẽ không bỏ mình đi tìm gái nữa."- Bác sĩ gật gù.

"Vậy nhờ bác sĩ."-Mẫn xoa xoa đầu con mèo rồi cùng ba ra khỏi phòng. Trong đó chỉ nghe tiếng mèo kêu đến tội nghiệp.

_____________

Buổi tối Taehyung đi làm về, ôm lấy con mèo hỏi chuyện.

"Con trai bố hôm nay đi cắt bi à? Thương con."

"Meo..."-Con mèo cứ gầm gừ làm xót cả lòng chủ nhân.
"Đau lắm à con? Mấy ngày nữa là hết đau ngay ý mà. Cố gắng chịu đựng nhé con trai ngoan của bố."-Taehyung xoa xoa bụng nó với khuôn mặt đồng cảm.

"Meo..."-Cứ người nói một câu, mèo lại kêu một câu.

"Đánh chề bác sĩ làm đau con bố nhé."-Taehyung vỗ tay giả vơ đánh đập.

*Khụ khụ* JungKook sặc nước, còn bé Mẫn đang tô màu ngừng hoạt động nuốt khan, trộm đưa mắt nhìn ba.

"Meo..."

"Bác sĩ hư thật. Mai bố thiến bác sĩ lấy lại bi trả cho con trai bố. Ngoan nhé, đừng kêu nữa. Đau lòng quá."-Taehyung thở dài.

JungKook nghe xong câu này mặt đỏ bừng bừng không nói không rằng đá cả người cả mèo ra ngoài vườn cùng nhau hợp xướng.

Khoảng 15 phút sau, bé Mẫn đã tô màu xong, nhẹ nhàng chạy xuống chơi với bố.

"Ba con lại làm sao vậy?"-Taehyung mếu.

"Con chưa nói cho bố biết. Hôm nay bác sĩ định cắt cho con mèo thì có điện thoại, vợ bác sĩ đẻ nên bác sĩ vội chạy về với vợ. Cái bi của con mèo chính là do ba của con tức Jeon JungKook còn có thể gọi là Tuấn Chung Quốc, vợ của chủ nhân Kim gia đích thân vắn tay áo cầm dao cắt bi cho con mèo. Bố à, con khâm phục bố. Từ khi sinh ra đến giờ con sống đã được gần 7 năm mà đây là lần đầu tiên con thấy có người gan to, coi trời bằng vung, coi ba JungKook là không khí phát ngôn ra một câu đánh thẳng vào tâm lí, đòi lấy bi của ba con như bố. Chà chà, bố Taehyung à, bố hãy nằm ngoài vườn cùng con mèo này đến khi nghĩ được kế lấy bi của ba con đặt cho con mèo đi nha. Chúc bố may mắn. Yêu bố."-Bé Mẫn kéo Taehyung ngồi xuống hôn lên trán anh một cái rồi quyết thắng đi vào phòng nằm trong chăn ấm đệm êm gọn gàng lại còn được ba ôm vừa thơm lại vừa ấm áp không hề nghĩ ngợi đến bố mình đang ngồi ngoài cửa cầu xin sự tha thứ từ JungKook.
"JungKook, anh biết tội anh to rồi. Anh xin lỗi, anh chỉ muốn dỗ con trai, à nhầm, con mèo thôi mà."

"Anh biến đi ôm con trai mà ngủ."-JungKook nói vọng ra ngoài.

"Anh xin lỗi, lần sau anh sẽ không vô ý vô tứ nói năng không suy nghĩ nữa"- Taehyung gõ cửa uỷ khuất.

"Mặc kệ anh."

"Anh sẽ không đem mèo vào phòng ngủ chơi nữa, anh sẽ không cho nó ăn nữa, anh sẽ không cho nó nằm trên bụng nữa, anh sẽ không tâm sự với nó nữa, anh sẽ không sờ lông của nó nữa, anh sẽ không vụиɠ ŧяộʍ lấy áo của em kê cho nó ngủ nữa. Anh hứa đấy."

"Kim Taehyung, anh im đi."- JungKook ức chế tinh thần gào rống.

"Nếu anh im thì em cho anh vào phòng ôm em ngủ nhé."-Taehyung lập tức mỉm cười.

"Đừng hòng, anh biến luôn ra ngoài đi, đừng có vào đây."-JungKook vẫn tức.

"Mẫn à, cứu bố con ơi."-Taehyung gọi đồng minh.

JungKook lập tức lườm bé Mẫn. Nó rùng mình, chui gọn trong chăn.
"Mẫn đi ngủ rồi, đừng gọi nữa. Mẫn không nghe thấy gì đâu."-Mẫn nói vọng ra ngoài.

"Ngủ mà vẫn nói được sao? Tuệ Mẫn, mở cửa cho bố."

"Mẫn bị mộng du, Mẫn nói bậy. Bố ôm mèo ngủ đi. Con mà ra là ba để con ngủ với bố luôn đấy, còn lâu con mới ra."

"Mẫnnnnnnn........."-Taehyung gào tên con trong đêm.

Bé Mẫn trùm chăn ngủ cũng không yên, lại lật chăn ra.

"Thôi được rồi, con sẽ mở cho bố."

Ánh mắt dao găm của JungKook lập tức lia tới, nó nuốt nước miếng rồi chơi luôn nước bài cuối cùng:

"Mở cho bố cái cửa sổ, bố muốn vào thế nào thì bố vào. Con hết biện pháp rồi, lực bất tòng tâm. Chúc bố may mắn khi leo lên tầng ba với đôi chân thon dài của bố."-Bé Mẫn xuống giường mở chốt cửa sổ rồi chui vào chăn, nhét đống bông vào tai mặc kệ sự đời lăn quay ra ngủ.

"Tuấn Tuệ Mẫnnnnnn...Quân ta lại phản quân mình à? Đừng vậy mà, mở cửa cho bố đi."-Taehyung dựa cửa khóc không ra tiếng.
Từ khi nào Kim chủ nhân biến chất thành Kim thê nô trong khi Kim phu nhân biến chất thành Kim nữ vương thế này hả trời? Cuộc đời là bể khổ mà. Ngày xưa ngược người ta thế nào bây giờ mới gặp quả báo này. Kim Taehyung biết thế nào là khổ chưa? Hahaaa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#123