Những Ngày Đau Đớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

### **Chương 15: Những Ngày Đau Đớn**

Mùa đông đã tràn về với cái lạnh thấu xương, và những cơn bão tuyết bất ngờ làm cho cuộc sống tại Seoul trở nên khó khăn hơn. Đối với Umee, mùa đông này không chỉ là thử thách về mặt thời tiết, mà còn là một cuộc chiến nội tâm không dễ dàng gì.

Bệnh tình của Umee đã tiến triển xấu hơn trong thời gian gần đây. Cô phải trải qua nhiều đợt điều trị hơn và cảm thấy cơ thể mình ngày càng yếu đi. Mỗi buổi sáng, khi mở mắt, Umee cảm thấy một sự mệt mỏi sâu sắc, như thể sức sống của mình đang bị rút cạn từng chút một.

Jungkook tiếp tục làm tất cả những gì có thể để làm cho Umee cảm thấy dễ chịu hơn. Anh dành thời gian chăm sóc cô, chuẩn bị những món ăn dinh dưỡng, và luôn có mặt khi Umee cần. Sự lo lắng của Jungkook không hề giảm đi mà càng trở nên nặng nề hơn khi chứng kiến Umee đau đớn.

Một buổi sáng, khi Umee cảm thấy không thể rời khỏi giường, Jungkook đã quyết định đưa cô đến một spa trị liệu để giúp cô thư giãn và giảm bớt cơn đau. Anh đã lên kế hoạch cho một ngày thư giãn, hy vọng rằng điều này sẽ giúp Umee cảm thấy khá hơn.

Khi đến spa, Umee được chăm sóc tận tình bởi các nhân viên. Jungkook ngồi bên cạnh, nắm tay Umee và trò chuyện với cô để làm cô cảm thấy thoải mái hơn.

“Anh thật sự không biết làm thế nào để khiến em cảm thấy tốt hơn,” Jungkook nói, giọng anh đầy sự cảm thông. “Nhưng anh hy vọng rằng hôm nay sẽ giúp em bớt đau đớn và mệt mỏi.”

Umee mỉm cười yếu ớt. “Cảm ơn anh vì đã luôn ở bên em. Dù sao thì, sự chăm sóc và tình yêu của anh đã giúp em rất nhiều.”

Thời gian trôi qua chậm rãi trong không gian yên tĩnh của spa. Các liệu pháp massage và chăm sóc da giúp Umee cảm thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng cơn đau và sự mệt mỏi vẫn không thể biến mất hoàn toàn.

Khi rời khỏi spa, Umee cảm thấy có một chút cải thiện trong tâm trạng của mình. Jungkook đưa cô về nhà và chuẩn bị một bữa tối nhẹ nhàng. Họ ăn tối trong yên lặng, không cần nhiều lời nói, chỉ cần sự hiện diện của nhau là đủ.

Sau bữa tối, Jungkook ngồi cạnh Umee trên ghế sofa. Anh nhìn cô với ánh mắt đầy sự lo lắng. “Em có muốn nói gì không? Hay chỉ cần ngồi yên và tận hưởng thời gian bên nhau?”

Umee nhìn Jungkook với ánh mắt cảm động. “Có lẽ em chỉ muốn cảm ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm. Em biết rằng điều này không dễ dàng với anh, nhưng sự hiện diện và tình yêu của anh là nguồn động viên lớn nhất đối với em.”

Jungkook hôn nhẹ lên trán Umee và ôm chặt cô. “Em không cần phải cảm ơn anh. Anh chỉ muốn em cảm thấy hạnh phúc và được yêu thương. Đó là tất cả những gì anh có thể làm.”

Những ngày tiếp theo, Umee vẫn tiếp tục đối mặt với những khó khăn trong việc điều trị, nhưng sự hỗ trợ và tình yêu từ Jungkook làm cho cô cảm thấy có sức mạnh để tiếp tục. Dù cơn bão tuyết bên ngoài có thể dữ dội, trong lòng họ vẫn có một ngọn lửa ấm áp của tình yêu.

Jungkook không chỉ là người bạn đồng hành mà còn là người mang lại ánh sáng trong những thời khắc tối tăm nhất. Anh hiểu rằng dù tình trạng của Umee có khó khăn đến đâu, sự chăm sóc và tình yêu của anh sẽ là động lực để cô vượt qua.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro