Vòng Tay Ấm Áp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

---

### **Chương 14: Vòng Tay Ấm Áp**

Mùa đông tiếp tục bao phủ Seoul với một lớp tuyết dày, khiến không khí trở nên yên bình và tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, trong khi vẻ đẹp của mùa đông có thể làm mê đắm lòng người, thì với Umee, nó cũng mang đến những thử thách không nhỏ.

Bệnh tật của Umee ngày càng nghiêm trọng hơn, và mặc dù cô cố gắng giữ vững tinh thần, nhưng sự mệt mỏi và đau đớn ngày càng gia tăng. Mỗi lần kết thúc một buổi điều trị, Umee cảm thấy cơ thể mình như đang kiệt quệ. Nhưng điều đó không ngăn cản Jungkook ở bên cạnh cô, là nguồn động viên và sức mạnh lớn nhất của cô.

Một buổi sáng cuối tuần, Jungkook quyết định đưa Umee đi dạo để thay đổi không khí. Anh chọn một công viên nhỏ, nơi được phủ lớp tuyết trắng tinh khiết. Bầu không khí trong lành và sự yên tĩnh của công viên dường như giúp Umee cảm thấy dễ chịu hơn.

“Em có muốn đi dạo một vòng không?” Jungkook hỏi, ánh mắt anh đầy sự quan tâm.

Umee mỉm cười yếu ớt. “Dạ, em rất muốn. Cảm ơn anh.”

Khi hai người bước ra ngoài, Jungkook kéo Umee gần lại và khoác tay cô vào cánh tay của mình. Họ bước từng bước trên con đường phủ tuyết, nơi những dấu chân của họ tạo nên những hình ảnh thú vị trên mặt đất trắng.

Jungkook dẫn Umee đến một cái cây lớn phủ đầy tuyết, nơi có một cái bàn gỗ nhỏ và những chiếc ghế xinh xắn. Anh đã chuẩn bị một bữa trưa nhỏ gọn với những món ăn yêu thích của Umee và một bình cà phê ấm.

Khi họ ngồi xuống, Jungkook đổ cà phê vào cốc và đưa cho Umee. “Cảm ơn anh vì đã đưa em đến đây. Đây là một trong những ngày hiếm hoi em cảm thấy dễ chịu hơn,” Umee nói, đôi mắt cô sáng lên khi nhìn thấy những món ăn ngon.

Jungkook nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương. “Đó là điều anh mong muốn. Anh chỉ muốn em có thể cảm thấy hạnh phúc và thoải mái nhất có thể. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả những khó khăn này cùng nhau.”

Bữa trưa diễn ra trong không khí nhẹ nhàng và ấm áp, mặc dù ngoài trời lạnh lẽo. Umee cảm thấy mình được yêu thương và chăm sóc hơn bao giờ hết. Trong lúc trò chuyện và cười đùa, sự đau đớn và lo lắng dường như giảm bớt phần nào.

Sau khi bữa trưa kết thúc, Jungkook đưa Umee đến một cửa hàng đồ cổ gần đó mà cô đã nói là rất thích. Họ cùng nhau dạo quanh cửa hàng, ngắm những món đồ trang trí và những kỷ vật cổ xưa. Umee cảm thấy sự thú vị và niềm vui trong từng món đồ, điều này giúp cô tạm quên đi những cơn đau và sự mệt mỏi.

Khi chiều tà đến gần, Jungkook và Umee trở về nhà. Umee cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi nhưng lòng cô lại tràn đầy sự ấm áp và hạnh phúc. Jungkook đưa Umee vào nhà và giúp cô ngồi xuống ghế sofa.

“Em có muốn uống một tách trà ấm không?” Jungkook hỏi, vừa đi về phía bếp.

Umee gật đầu, mỉm cười. “Dạ, em rất thích.”

Jungkook chuẩn bị trà và mang đến cho Umee. Khi anh ngồi xuống bên cạnh, Umee cảm thấy một cảm giác an toàn và yên bình từ sự hiện diện của anh. Jungkook nắm tay Umee và khẽ ôm cô, không cần nói thêm gì, chỉ cần sự ấm áp từ vòng tay của anh đã đủ để làm cho cô cảm thấy thoải mái.

“Cảm ơn anh vì ngày hôm nay,” Umee thì thầm, cảm động. “Em rất vui vì có anh bên cạnh.”

Jungkook hôn nhẹ lên trán Umee. “Anh sẽ luôn ở đây vì em. Dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua.”

Trong khoảnh khắc đó, cả hai cảm nhận được sự kết nối sâu sắc và tình yêu chân thành của mình. Dù những thử thách và khó khăn vẫn còn phía trước, nhưng họ biết rằng họ có thể đối mặt với tất cả nếu bên nhau.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro