Chap 9.2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry, dường như cảm thấy một cơn giông sắp tới, đứng dậy và thả Blaise ra. Cùng nhau, hai người họ nhanh chóng tách Draco và Vincent ra. Harry bắt đầu làm việc với cánh tay cứng ngắt củaVincent, và Blaise cố gắng chen vào giữa hai người. Gió đã bắt đầu nổi xung quanh Veela bị mắc kẹt, những cơn gió ma thuật của cậu hất tung mái tóc mọi người.

"Vincent, thực sự đấy, để cậu ấy đi đi!" Blaise cố gắng thuyết phục bạn mình. "Chúng ta không muốn một cơn bão lớn dơ bẩn ập đến và phá hủy phòng ngủ duy nhất của chúng ta, phải không?"

Vincent trừng mắt.

"Draco có thể không thể chống lại cậu ngay bây giờ, nhưng cậu ấy vẫn là bạn của cậu." Blaise tiếp tục. "Cậu không muốn làm hại bạn của cậu, đúng chứ?"

Harry không thấy những lời của Blaise dù sao cũng có ích, khi thấy cánh tay của Vincent vẫn ôm chặt lấy cậu bé tóc vàng. Rùng mình vì ghê tởm, Harry quyết định thử một phương pháp mới. Lấy cảm hứng từ những gì đã xảy ra giữa hắn và Draco chỉ một lúc trước, hắn ngậm lấy một trong những ngón tay phốt pháp của Vincent trong miệng và cắn chặt răng.

"Ouch! Argh!" Vincent hét lên khi răng nanh của Harry cắm sâu vào thịt bàn tay gã. Bàn tay nhanh chóng rút lui. "Potter, đồ khốn nạn!"

Harry kéo Draco ra khỏi hướng giận dữ của người bạn cùng phòng và lấy cây đũa phép ra. "Crabbe, tao cảnh báo mày. Nếu mày chạm vào Draco một lần nữa, tao sẽ nguyền rủa mày. Thật sự tệ đấy. Và đừng nghĩ rằng tao sẽ không làm."

Vincent nuốt nước bọt, nhưng vẫn có vẻ tức giận.

Harry tiếp tục. "Hơn nữa, tao nghĩ Malfoy nói đúng. Chúng ta nên cố gắng ở cùng nhau. Không phải là chúng ta phải thích nhau, nhưng ít nhất ta có thể giả vờ rằng ta đang ở trong thời hạn lịch sự, đúng không? Tao không muốn bất cứ ai kết thúc bị giết trong giấc ngủ của họ."

"Mày sẽ không giết bất cứ ai đâu, Potter, cô gái Gryffindor với đôi giày tuyệt hảo!"* Vincent bĩu môi, và khoanh tay lại.

"Tao đã giết Voldemort." Harry nhắc gã. Đôi mắt hắn ánh lên vẻ hài hước đen tối.

Ngay đây, Gregory đã thấy khôn ngoan khi can thiệp. Gã đứng thẳng dậy và đá vào ống chân Vincent. "Bình tĩnh, Vince, đồ ngu ngốc." Gã nói. "Hay mày muốn Potter biến mày thành một con cóc hay gì đó?"

Vincent chỉ càu nhàu, nhưng không thể phủ nhận sự thật rằng gã đang chiến đấu với một bên thua cuộc. Không thể phủ nhận Potter là một phù thủy rất mạnh mẽ, mặc dù về mặt thể chất, hắn có phần nhỏ hơn. Vì vậy, rất miễn cưỡng, Crabbe cuối cùng cũng trở về giường của mình.

"Malfoy." Harry quay lại và đút túi cây đũa phép. "Mày không sao chứ?"

"Hoàn hảo." Draco gầm gừ. Cậu thực sự cảm thấy vô cùng hoảng loạn vào lúc này. Harry bảo vệ và giận dữ là một cái gì đó quá gợi cảm đối với Veela tội nghiệp. Cậu muốn nhảy xổ Harry ngay tại đây và ngay bây giờ. Nhưng, tất nhiên, Gryffindor không có ý kiến ​​gì.

"Tao nghĩ tốt nhất là chúng ta nên đi ngủ." Harry trông có vẻ mệt mỏi. "Tất cả chúng ta đều mệt mỏi. Hơn nữa, Theodore sẽ trở lại đây bất cứ lúc nào bây giờ, và tao không thấy cái cảnh." Hắn nhìn Draco một cách sắc bén.

Draco gần như không hiểu được ý nghĩa của cái nhìn sắc bén đó vì cậu đang tỉ mỉ lột bỏ quần áo Harry bằng con mắt của tâm trí. "Hmm... Được thôi..."

"Malfoy, tao muốn mày hiểu cho tao. Tao không muốn mày thử bất kỳ kiểu trả thù nào đối với Nott. Rõ chưa? Có trời mới biết tao đã quá mệt mỏi với cái thứ chết tiệt này."

Đôi mắt xám của Draco lóe lên tia lửa của thủy ngân. Từ ghét bỏ hay đắm đuối hoặc cả hai, không ai biết.

Blaise ngáp. "Tao đi tắm. Khi Theo quay lại, hãy nói với nó rằng tao đã mượn dầu gội và dầu xả của nó." Gã lục tung rương của Theodore và đi ra khỏi phòng.

Harry nhìn gã đi, sự nghi ngờ nhẹ ẩn nấp trong lồng ngực. Hắn không thể không thắc mắc về cách cư xử của Slytherin tóc nâu. Nó chỉ là một thứ gì đó quá kỳ lạ về tất cả. Thứ nhất, Harry không thể hiểu tại sao Blaise lại kịch liệt muốn chịu đựng dục vọng của mình đối với Draco. Rốt cuộc, việc thừa nhận mặt lưỡng tính của một người không còn là nguyên nhân gây xấu hổ nữa, khi thấy một nửa số học sinh nam trong trường đã rất điên dại quá khích về Draco. Liệu có thể nào Blaise thực sự hành động vì động cơ hoàn toàn không ích kỷ, và lo lắng cho người bạn thân tốt nhất của gã? Harry khịt mũi. Draco Malfoy, có bạn thật sự? Ý tưởng đó quá nực cười.

Lắc đầu, Harry quyết định tốt nhất là đi ngủ một chút. Có thể vào buổi sáng, bộ não của hắn sẽ có thể xử lý toàn bộ vấn đề Veela một cách hợp lý hơn. Hắn nắm lấy vạt áo len và tròng chiếc áo qua đầu.

"Vậy thì chúng ta hãy thay đồ ngủ đi." Hắn không nói riêng với ai cả, nhưng ý của hắn hướng về Draco.

Draco không hề hay biết, cậu rủa thầm dưới hơi thở. Harry không mặc áo! Veela thút thít và đi nhanh về phía tủ quần áo của mình, quay lưng lại với Gryffindor. Cậu không muốn nhìn thấy Harry không có quần áo. Cậu không muốn! Cậu lại rên rỉ, lần này rất rõ ràng.

"Malfoy, vấn đề của mày bây giờ là cái quái gì vậy?" Harry mệt mỏi hỏi. Giọng hắn gần như tuyệt vọng. "Mày không thể cư xử một cách bình thường chỉ trong một lúc ngắn sao, làm ơn đi?"

"Mẹ mày, Potter."

Harry đi sau Slytherin tóc vàng và nhìn vào bờ vai căng thẳng của Veela. "Được rồi, tao hiểu rồi." Hắn thở dài. "Chắc hẳn em nghĩ thật khó xử khi thay quần áo trước mặt Vincent và Gregory? Sau những gì đã xảy ra hôm nay và đêm qua? Đây, để tôi giúp em. Tôi sẽ giữ tấm khăn trải giường này..."

"KHÔNG!" Draco giật lại chiếc khăn từ tay Harry, ném nó trở lại giường và giận dữ quay lại. "Tao chỉ không muốn... Tao... Er... Uh."

Chết tiệt. Draco bây giờ đang đứng đối mặt với Gryffindor. Và Harry vẫn không mặc áo.

"Em chỉ là không muốn cái gì?" Harry sáng rực lên, đôi mắt của hắn tỏa ra những tia lửa xanh khó chịu nhìn Draco. "Nhìn xem, hiện tại tôi đang ngày càng thiếu kiên nhẫn."

"Mày ư? MÀY!" Draco cự lại. Cậu giờ đã đi quá xa với cả ham muốn và giận dữ, và cậu không thể chịu đựng được nữa. "Mày ngày càng thiếu kiên nhẫn? Chà, CÒN. TAO. THÌ. SAO?"

Căn phòng lại khuấy động với phép thuật bản năng được giải thoát, và Harry cảm thấy một làn gió lạnh của không khí trong ngục tối thoảng qua xung quanh họ. Và, không nhiều giây sau, Draco lao vào Harry như một con hổ hoang dã và túm lấy tóc đen nhánh của Gryffindor.

"MÀY NGHĨ RẰNG TAO ĐANG TẬN HƯỞNG KHOẢNH KHẮC NÀY, HUH?" Cậu gầm lên. "TAO GHÉT NÓ, MÀY NGHE KHÔNG? TAO GHÉT NÓ!" Cậu hét thẳng vào tai Harry.

Harry nhăn mặt khi đôi tai của mình bị tấn công theo cách này. Hắn trả đũa bằng cách lần lượt nắm lấy mái tóc màu trắng của Draco. "MÀY ĐỪNG CÓ HÉT VÀO TAO, MALFOY! Mày không có quyền hay lý do gì để mất bình tĩnh! Tao là một người bảo vệ rất tốt! Tao đã làm mọi thứ có thể để đảm bảo an toàn cho mày, khi không có gì khiến tao vui sướng hơn việc mày đã bị đánh gục bởi một sinh vật quái dị khủng khiếp nào đó chưa! Có lẽ tao sẽ để mày yên với FILCH vào lần tiếp theo khi mày bị phục vụ cấm túc!"

"CÁI GÌ CƠ?" Draco nổi cơn thịnh nộ, và đấm vào bụng Harry. "Điều đó THẬT kinh tởm! Và nếu có ai ở đây định phục vụ CẤM TÚC, thì đó chính là MÀY, đồ ngu ngốc, vì đã PHÁ HỎNG CUỘC SỐNG CỦA TAO!"

"Chà, nếu MÀY có thể KHÔN NGOAN hơn về việc sử dụng những thứ THUỐC chết tiệt đó của mình, Malfoy!" Harry rít lên, và cố gắng đá Malfoy. "Làm thế nào tao có thể tin rằng mày không phải là một người nghiện ma túy mà là một số ĐỘNG VẬT BẤT BÌNH THƯỜNG? HẢ?"

"TAO KHÔNG PHẢI," Draco trông rất giận dữ. "MỘT CON VẬT!"

"PHẢI." Harry trông tức giận như đối thủ của chính hắn. "LÀ MÀY!"

"KHÔNG PHẢI!" Draco luồn tay quanh cổ họng Harry và bóp mạnh.

"PHẢI." Harry ho khan và cố gắng kéo Malfoy ra khỏi hắn. "CHÍNH LÀ MÀY!"

Draco cúi xuống và áp trán họ vào nhau. "Tao sẽ giết mày, Potter." Cậu thì thầm đe dọa, môi cậu gần chạm vào môi Harry. Sau đó, cậu bóp cổ Harry một lần nữa, với một lực mới.

Harry rên lên trong tuyệt vọng mệt mỏi. Hắn không có năng lượng cho việc này. Không phải bây giờ. Nhưng hắn không biết phải làm gì với nó. Đúng là hắn cao hơn và khỏe hơn một chút so với Veela cuồng nộ, nhưng hắn thực sự không muốn làm tổn thương Draco. Tập hợp tất cả sức mạnh ý chí và năng lượng còn lại, Harry đã làm những gì mà các giác quan của hắn bảo đầu tiên.

Hắn đưa môi mình lên môi Draco và hôn nhẹ.

"Hãy coi chừng. Nếu em đến quá gần, tôi cũng có thể bắt đầu thèm muốn em." Hắn cố gắng ho.

Đôi tay của Draco ngay lập tức mất đi sức nắm chặt chết người. Mắt cậu mở trừng trừng và cậu loạng choạng quay lại khỏi Gryffindor. "C-cái gì?" Cậu nuốt nước bọt.

Harry hài lòng với cách hắn xử lý tình hình, nắm chặt lấy bàn tay phải của Draco và mút hai ngón tay trong miệng. Sau đó, hắn đưa chúng ra khỏi miệng và nghiêm túc nhìn vào đôi mắt xám khói của Draco. "Em đã nghe lời tôi."

Đúng như dự đoán, Draco cứng nhắc - và rất, rất im lặng.

Harry không biết mình đang làm gì với Draco. Suy nghĩ duy nhất trong đầu Gryffindor là khiến Draco cảm thấy khó chịu và dễ bị tổn thương. Hít một hơi thật sâu, hắn nhìn thẳng vào mắt Veela. "Thấy chưa, em không thể mạo hiểm được. Tôi không biết cái quái gì giúp tôi miễn nhiễm với cái gọi là bùa của em vào lúc này, nhưng nếu em tiếp tục quấy rầy tôi như em vừa làm, có lẽ lá chắn bảo vệ sẽ bị hao mòn. Và sau đó em phải ở lại một mình để đối phó với vấn đề Veela của em."

Draco chỉ yếu ớt gật đầu.

"Tốt. Bây giờ em bình tĩnh rồi?"

Draco nhìn hắn chăm chú, gần như sắp khóc với nội tâm bối rối. "Phải."

"Được rồi." Harry vặn vẹo khỏi sàn và đứng dậy. "Thay đồ ngủ đi, Malfoy, và đi đánh răng."

Đêm hôm đó, trước khi chìm vào giấc ngủ, Draco đã quyết định rằng cậu sẽ phải tránh xa tầm tay của Potter trong hai mươi mấy ngày tới. Cậu cần phải ở càng xa Gryffindor càng tốt, nếu cậu muốn sống sót trong những tuần tiếp theo một cách nguyên vẹn.

Nguyên vẹn về thể chất - và nguyên vẹn về mặt tình cảm.

Khi những phút về đêm trôi qua, cậu chìm trong giấc ngủ yên bình, biết rằng sự trông nom của Harry ở đó để bảo vệ cậu khỏi những con quái vật của đêm tối một lần nữa.









-x-





*Vincent nói Harry là you two-goody-shoes Gryffindor girl, tui search thì goody còn có nghĩa lóng là đạo đức giả, giả tạo,...  =))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro