𝐇𝐞𝐫𝐨 𝐕 | 𝙽𝚒𝚌𝚎 𝚝𝚘 𝚖𝚎𝚎𝚝 𝚞?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tàn dư còn lại của cuộc đột kích bất thành nhanh chóng được các anh hùng chuyên nghiệp - đồng thời là giáo viên U.A giải quyết ổn thoả. Cảnh sát không lâu sau cũng tới hiện trường để áp giải tội phạm.

Những người bị Maiki-san đóng băng sau cái hất tay của bạn ấy liền bình thường trở lại nhưng đều trong tình trạng bất tỉnh. Riêng cái thứ được gọi là "Nomu" kia vẫn nguyên như lúc trước không thấy động đậy gì nên cảnh sát cũng cứ thế mà khiêng đi. Tôi vẫn còn thắc mắc tại sao lại như vậy cơ mà đương nhiên nào dám hỏi gì.

Học sinh chúng tôi có lệnh tập hợp ở bên ngoài, vậy nên cả lớp mau chóng kéo nhau ra với hai giáo viên là thầy Aizawa và All Might. Đương nhiên cũng có cả cô bạn mới kì lạ bí ẩn nhưng mạnh mẽ Maiki-san.

Sau chuyện này thật sự nhận ra bạn ấy rất xứng đáng danh học sinh tuyển thẳng. Còn tài năng hơn cả tôi phỏng đoán chứ không đơn giản là mạnh như suy nghĩ ban đầu nữa.

Không có ai bị thương nặng ngoài Anh hùng Số 13 đã được đưa lên xe cứu thương mới nãy. Các bạn cùng lớp quá lắm cũng là xây xước qua loa mà thôi. Công nhận học sinh mới xuất hiện đã cứu giúp chúng tôi nhiều. Thậm chí còn không cần đến All Might ra tay nhưng vẫn có hai kẻ dường như là đầu sỏ trốn được do lơ là.

Mà không sao. All Might và mọi người vẫn an toàn là điều quan trọng tôi để tâm trên hết.

Hai thầy và Maiki-san đứng cách chúng tôi một chút khi bọn tôi đang được chú cảnh sát kiểm kê sĩ số. Vì tôi khá gần họ nên loáng thoáng nghe được thầy nói gì đó về chơi game khuya rồi đi học muộn, lần này tha... khi thầy Aizawa đưa tay vào mạng che có vẻ là véo má làm Maiki-san rấm rứt rất dễ thương.

Ủa khoan?

Sao tôi lại nghĩ Maiki-san dễ thương?

Tôi đang nghĩ cái gì vậy nè!?

Uraraka Ochako một bên kì lạ khi thấy cậu bạn Midoriya Izuku đột nhiên đỏ bừng mặt như phát sốt lại còn liên tục lắc đầu nguầy nguậy.

"Deku-kun, cậu ổn không đó?" Cô gái tóc nâu lo lắng hỏi.

"K-Không không! T-Tớ ổn Uraraka-san!"

Thấy tôi xua tay bối rối phủ nhận, cô bạn chỉ đành nói thêm rằng nếu bị thương hay khó chịu ở đâu cứ nói, cô ấy với tôi là bạn nên không cần ngại ngùng gì và tôi ngập ngừng gật đầu.

Sau đó, tôi tiếp tục đưa ánh nhìn tò mò như các bạn trong lớp về cô gái kì lạ cạnh thầy Aizawa và All Might.

Mọi người đang xì xầm về vụ việc ban nãy nhưng nhanh chóng chuyển sang bàn tán tới cô ấy. Ai cũng mong có được lời giải thích.

Và ngay lập tức để giải tỏa tò mò của chúng tôi, thầy Aizawa quay sang ra lệnh cả lớp im lặng rồi cùng cô gái bí ẩn đó bước lên trước giới thiệu đơn giản:

"1-A, gặp Rimei Maiki. Đây là học sinh mới của lớp ta."

Thiếu nữ xoa xoa hai bên má bị véo tới sưng đỏ thật giận dỗi nhưng thấy tên được điểm liền nhanh chóng chấn chỉnh lại cảm xúc hướng phía này mỉm cười dù chẳng ai nhìn thấy.

"Chào lớp Anh hùng 1-A, mình là Rimei Maiki, từ giờ sẽ là bạn học của các cậu. Mình thiếu sót nhiều lắm lại còn hơi tùy ý nên mong mọi người đừng để tâm mà cùng giúp đỡ nhau nhé."

Giọng cô gái trẻ ngọt ngào trong thanh không hiểu sao khiến tất cả thấy rất mị hoặc, chẳng biết cớ gì lại liên tưởng đến một đóa hoa mỹ lệ vô danh rực nở giữa đêm trăng tịch mịch không gió, phủ nhẹ một tầng tuyết sương nơi cánh nhụy mong manh.

Đài hoa duy nhất, nổi bật nhất giữa màn băng tuyết rơi.

Âm điệu khác hẳn ban nãy khi thiếu nữ nghịch ngợm hay giận dỗi. Như hoà cùng điệu chuông leng keng bởi gió được treo hai bên vành nón dưới những nhành oải hương thoang thoảng thơm lướt nhẹ sống mũi. Tiếng nói cô ấy nhỏ nhẹ nhưng văng vẳng thật rõ vào tâm trí họ.

Tất cả bị ngây người lúc lâu, mãi khi nữ sinh quay sang thầy chủ nhiệm của lớp như thể "Ủa mấy bạn đó sao á? Em không được chào đón hả?" và Aizawa Shota chòng chọc nhìn lại "Không, cho chúng nó thời gian đi. Em tự làm còn kêu cái gì." thì mới có vài người giật tỉnh.

Rimei Maiki: "Ủa em làm cái chi???"

"Maiki, cậu manly lắm đấy! Mạnh dữ thần luôn! Tớ cứ tưởng cậu là Pro Hero chứ! À mà tớ là Kirishima Eijiro!" Thiếu niên tóc đỏ là người đầu tiên lên tiếng, vẻ mặt cực kì ngưỡng mộ và phấn khích.

"Ừm ừm! Cái lúc cậu trượt xuống sân nghệ kinh ấy! Rồi còn tạo ra khối băng to bự làm tớ hết hồn luôn! Gọi tớ là Ashido Mina là okie!"

Nữ sinh làn da hồng nhạt nổi bật như màu tóc ngắn bồng bềnh ôm sát gò má chớp chớp đôi mắt vàng giữa thứ đáng lý ra là lòng trắng nhưng với cô nàng lại màu đen hào hứng sáp gần.

"Cậu mạnh như Todoroki-kun vậy. Kosei cũng là băng nữa. Tớ tên Asui Tsuyu cơ mà gọi Tsu-chan là được rồi, kero~"

"..."

Sau đó hầu hết các học sinh đều tiến lại làm quen rất nồng nhiệt và vui vẻ nên Maiki thầm thở phào vì cứ tưởng mình có ấn tượng xấu không được chào đón chứ.

"Cực vui khi được gặp lớp nhé. Mà mình có tật xấu là hay đặt biệt danh linh tinh, mong mọi người đừng để ý." Dù bị vây quanh, thiếu nữ vẫn bình tĩnh xử lý không hề bối rối.

"A-À... Rimei-san, tớ có một thắc mắc..." Midoriya Izuku lấy hết can đảm bước đến. "Cái tên Nomu đó- bạn đã làm gì vậy?"

Cậu tò mò quá, nếu không được giải đáp sẽ bứt rứt khó chịu lắm nên quyết định mạnh dạn một phen.

"Ừ, mình cũng không hiểu!"

"Tự dưng đơ luôn như robot hết pin á trời!"

Được dịp Izuku đề cập, cả lớp cũng dâng lòng hiếu kì.

"Cứ gọi mình là Maiki. Mình không quen gọi bằng họ nên mọi người tự nhiên thôi và cũng đừng để ý khi mình gọi bằng tên nhé." Cô gái khúc khích. "Còn về Nomu thì mình cho 'ngủ đông' ấy mà."

Rimei-san... à không Maiki-san sau đó giải thích cho chúng tôi là khi làm tên tội phạm bị thương thì băng của cậu ấy đã xâm nhập được vào cơ thể hắn ta. Như vậy Maiki-san có thể phát động tinh thể đóng băng Nomu từ bên trong.

Không chỉ là đóng băng thông thường, bạn ấy hóa băng từng tế bào chỉ để lại duy nhất một cái giữ mạnh sống cho Nomu. Khả năng thật kinh khủng! Tài điều khiển cũng điêu luyện thật sự!

"Thực chất với chiêu này chỉ cần một tí điều chỉnh mình có thể dễ dàng giết người như ý muốn mà không để lại dấu vết nào. Vậy nên-"

"Maiki, đừng có doạ tụi nó nữa." Aizawa Shota một bên đỡ trán vì nữ sinh nào đó.

Cô gái trẻ khúc khích nghe thì rõ đáng yêu nhưng làm cả bọn chợt lạnh hết cả người: "Vâng vâng, em xin lỗi. Đùa thôi mà~"

"Vậy là trêu thôi hả? Cậu làm tớ sợ đó Maiki-chan." Chàng trai mái tóc vàng ruộm được điểm thêm bằng vệt highlight đen tia chớp vuốt ngực thở phào.

"Không. Là thật đấy. Tớ nguy hiểm, vậy nên mới phải vào U.A học tập vì nếu sai đường rồi trở thành tội phạm sẽ rất đáng buồn, phải không nào?"

Cả lớp thật không tin được sự bình thản của cô gái.

Nhưng tất cả nhớ lại mấy lời của Anh hùng Số 13 hồi đầu thì cũng hiểu Kosei rất dễ dùng trong việc giết người. Vậy nên bọn họ mới cần học cách điều khiển nó, biến nó thành năng lực cứu người như một anh hùng chuyên nghiệp.

Rimei Maiki có thể rất vui tính hoà đồng, đặc biệt là đáng yêu vô cùng nhưng thoắt cái bạn ấy cũng có khả năng khiến người khác lạnh gáy và sợ hãi dù chẳng hề làm gì.

Học sinh mới của lớp Anh hùng 1-A sao lại tài năng bí ẩn, còn khiến họ cảm thấy nguy hiểm không đơn giản quá?

____________________________________
~ End Hero 5 ~

𝐀𝐮𝐭𝐡𝐨𝐫'𝐬 𝐧𝐨𝐭𝐞: Thoắt cái đã sang hội thao để quẩy rồi :>

À mà cái fic flop ngang tiền đồ của tôi dị á 🤡

❖ 𝐓𝐢𝐦𝐞: 21:35

❖ 𝐃𝐚𝐭𝐞: 5.9.2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro