#𝟽𝟼

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️ Có yếu tố nam mặc đồ nữ. Cân nhắc trước khi đọc ⚠️

---

Đến nhà hàng, Yoongi được gã nắm tay bước vào bên trong. Gã chìa tay ra cho cậu đặt lên, và không để gã thất vọng, cậu cũng ngoan đạo đặt tay mình vào lòng bàn tay thô ráp của gã mà không nói gì.

Nhà hàng gã chọn là một nơi có rất nhiều khách ăn. Theo thức thường, gã hỏi bàn ăn riêng tư nằm ở đâu rồi theo chỉ dẫn của nhân viên, gã cùng cậu đi vào sâu bên trong nhà hàng, nơi có những phòng ăn riêng tư dành cho người nào thích ăn mà không muốn ai làm phiền.

Cậu lờ mờ nhìn gã đàn ông đi bên cạnh mình. Trời ở thành phố M quả thực đúng như những gì gã nói, nó nóng đến túa ướt mồ hồi ra như tắm, ấy thế mà gã vẫn ăn mặc đóng thùng đóng suit như thể trời ở đây lạnh lắm không bằng.

Đi đến phòng cuối cùng của hành lang rồi gã mới dừng lại. Không có ai theo sau gã và cậu, vậy nên mọi việc gã đều phải làm hết, tỉ như mở cửa cho cậu bước vào.

"Ấy cha? Chào người đẹp?"

Không gian bên trong đột nhiên vang lên tiếng nói của một nữ nhân khác. Tiếng đóng cửa vang lên, và rồi, Emilia ngồi đó, nở một nụ cười mỉm chi với cậu mà không có thông báo trước.

Yoongi lạnh lùng đứng nhìn cô.

"Sao ba không nói với con là có cô ta?" Cậu chất vấn gã với tông giọng bất lực.

"Ba bận lắm mà, nào, đừng có giận dỗi nữa. Qua đây ngồi với tôi đi." Emilia vỗ vỗ lên chiếc ghế bên cạnh cô, nói nhanh chống chế thay cho Jimin. "Người đẹp."

"Lại đây với ba." Park Jimin thì thầm, tay gã nắm cổ tay cậu kéo qua hai chiếc ghế đối diện với Emilia. Bàn ăn trong phòng là bàn hình chữ nhật dài, vậy nên khi ngồi, là gã và cậu đối diện với một mình Emilia.

Trông vẻ mặt cô có hơi khó coi khi nhìn cậu ngồi vào chiếc ghế bên cạnh gã. Tuy thế, ánh mắt cô vẫn liên tục lướt từ trên đầu xuống dưới chân cậu không yên. Cậu để ý ánh mắt cô từ lúc cậu bước vào rồi, vậy nên đối với sự để tâm của cô với cơ thể diện váy áo ngắn cũn nữ tính, cậu cũng không lạ.

Hai bố con nhà này, biến thái y như nhau vậy.

"Emilia!" Park Jimin tằng hắng.

Cô nhếch môi nhìn gã.

"Ba keo thế, có nhìn cũng không cho."

Gã không nói gì, một bàn tay của gã lặng lẽ kéo hai đùi cậu gác lên đùi gã với vẻ mặt lạnh nhạt.

"Có lạnh không? Ba nói người ta hạ nhiệt độ máy lạnh xuống cho nhé?" Gã nhỏ giọng quay sang nhìn cậu. "Sao đùi em mát lạnh lên thế này? Có bị lạnh không?"

Yoongi lắc đầu. Cậu không đáp.

Xuyên suốt bữa ăn, Park Jimin và Emilia không nói với nhau lời nào. Sự ồn ào ở đây chủ yếu là từ phía gã mà ra. Gã cắt steak, bóc tôm, gỡ hàu nướng, gắp mì, lấy rau trộn, đổ đầy nước lọc,... cho cậu liên tục mà không để tâm đến con gái mình đang ngồi phía trước. Đáng ra mọi thứ nên được đảo ngược lại, nhưng tình huống thực tế thì không như thế.

Chân cậu gác lên chân gã, lâu lâu hơi đung đưa qua lại khiến gã chốc lại đưa cho cậu một cái nhìn đầy ẩn ý. Gã nhìn cậu, cậu nhìn Emilia, còn Emilia thì nhìn hai người ngồi đối diện cô. Cậu không muốn tỏ ra thân mật với gã, vậy nên khi gã làm gì với mình, cậu cũng đều tỏ ra lãnh đạm mà tiếp nhận.

"No chưa?" Gã sờ bụng cậu, thấy đã căng lên một chút, gã tiện thể trượt tay xuống đùi cậu đụng chạm. "No rồi lát muốn ăn gì không, ba mua."

Cậu lắc đầu.

"Vậy em ra xe trước được không? Ba ăn xong ra với em sau, nhé cưng?" Gã thì thầm vào tai cậu, tay luồn ra sau vỗ mông cậu một cái nhẹ. "Không được cởi đồ ra đâu biết chưa, ba phạt đấy."

Người nhỏ hơn hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh đã giãn mày ra ngay mà không để lâu.

"Biết rồi."

Cậu đứng lên, kéo cái váy xuống che đi mông mình rồi cầm theo một miếng khăn ướt.

"Đi hả?" Emilia chớp mắt nhìn cậu đứng dậy.

Yoongi quay ngoắt đi, không nói lời nào.

Emilia nhìn theo bóng lưng của Yoongi. Cái áo len xám trễ vai nọ rất vừa với cậu, nhất là khi cậu chỉ kéo áo vừa đủ để lộ ra hai bả vai trắng ngần xinh xắn mà không để hớ hênh da thịt. Cả cái váy ngắn đó nữa.

Trông có muốn xé ra không cơ chứ.

"Xinh nhỉ." Cô lơ đãng, khi không vô thức nói ra. "Xinh thật ấy..."

Park Jimin nhìn cô, gã không nói gì.

"Ba đã cho người thi công xong phần thô rồi. Sáng sớm mai lo về đi, đừng có nấn ná ở đây." Gã nhắc cô về căn nhà. Cả một buổi ngày hôm nay, gã đã sang cả hai nhà để kiểm tra. Một là nhà của Yoongi trước, sau mới đến nhà của Emilia.

Nhà của Yoongi chỉ có một tầng lầu, đã lắp đặt nội thất và hệ thống điện nước đầy đủ, chỉ còn chờ chủ nhân vào sống nữa là xong. Còn nhà của Emilia thì có phần phức tạp hơn. Bốn tầng lầu, một tầng hầm dưới lòng đất và một hầm để xe. Lúc thi công công trình, là Emilia đã bàn cùng kiến trúc sư xây theo ý của cô, vì không muốn cô xây thêm mật thất, thế nên gã đã cho sửa lại vài chỗ để tránh có sai sót.

"Về có gì đâu mà vui." Emilia thở dài nhún vai. "Ba có cho con chơi với Yoongi thì con về. Còn không thì con ở đâu kệ con chứ."

"Chơi gì? Yoongi không thích con."

"Sao ba biết được anh ta có thích con hay không?" Cô mát mẻ nói. "Đáng lý ra anh ta sẽ không ghét con thế, nếu không phải ba cứ gieo rắc vào đầu anh ta rằng con gái ba là một đứa nguy hiểm."

Người nhỏ hơn cười khẩy, cô cầm cốc rượu của mình lên, chìa ra trước mặt gã đàn ông.

"Nhưng mà chẳng sao. Ghét con thì anh ta cũng có làm gì hơn được. Ba đừng cảnh giác với con thế. Con buồn đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro