【RaonWuju】It's rainy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả gốc: 我家有隻貓大爺

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

Hành tinh của Raon không có ngày mưa

Vì vậy, khi lần đầu tiên đến Trái đất, hiện tượng những giọt nước từ trên trời rơi xuống đã khơi dậy sự tò mò của người ngoài hành tinh. Anh đứng dưới mưa và cố gắng hiểu "bị mưa rơi" nghĩa là gì.

Một giọt, hai giọt, những hạt mưa rơi trên con đường đá ngày càng dày đặc. Cơn mưa kéo dài tuy không lớn nhưng cũng đủ làm ướt tóc và quần áo của người đi đường. Raon lại không biết ô là gì chỉ đứng ngơ ngác như tượng đá dưới mưa.

Mưa nhỏ giọt xuống mái tóc đen của Raon, thậm chí có một ít rơi vào mắt anh, gây ra cảm giác đau đớn lạ thường.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, ngay cả chiếc áo khoác đen cũng ướt đẫm nước mưa. Cuối cùng Raon không muốn bị ướt dưới mưa nữa, nhưng…anh nên đi đâu?

Sự lưỡng lự này khiến chàng trai đi phía sau không kịp dừng lại và suýt tông vào Raon. Hai người chen vào dưới chiếc ô đen.

"Dừng lại đột ngột như vậy sẽ nguy hiểm." Wuju bĩu môi có chút tức giận. Cậu vốn muốn phàn nàn với người đàn ông mặc đồ đen thêm vài lời, nhưng khi người đàn ông quay lại Wuju chỉ nhìn thấy anh ta rất đẹp trai. Thật sự là có chút quá...có chút đáng thương...

Toàn thân ướt nhẹp, sắc mặt tái nhợt, vô cảm, giống như một người lạc trong mưa, nghĩ đến đây, Wuju chỉ có thể nghĩ đến một khả năng: thất tình.

Khổ quá...Đẹp trai như vậy cũng thất tình...

Không cần suy nghĩ, Wuju nhét cán ô vào tay người đàn ông và lao vào màn mưa.

"Cậu không muốn thứ này nữa à?"

Raon có chút bối rối khi lần đầu tiên trong đời anh cầm ô. Sinh vật loài người trên trái đất thờ ơ vẫy tay chào anh dưới mưa.

"Không, tiệm bánh của tôi rất gần, ngay phía trước thôi."

"Anh ơi, dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng bỏ cuộc. Cố lên!"

Raon ngơ ngác nhìn Wuju chạy đi, nụ cười rạng rỡ của người Trái đất vừa rồi khiến Raon nhớ đến mặt trời, ngôi sao sáng chói nhất trong vũ trụ tối tăm.

Bộ quần áo ướt đẫm dính vào người, Raon cảm thấy hơi lạnh. Anh rất cần năng lượng để sưởi ấm bản thân. Nếu đó là nhiệt độ cao của mặt trời, Raon tin rằng đó sẽ là một lựa chọn lý tưởng.

Theo hướng mà mọi người trên trái đất đang rời đi, Raon nhìn thấy một bóng người bận rộn trong cửa hàng từ xa. Tấm biển bên ngoài ghi: Wuju Bakery.

Raon cất chiếc ô của mình đi. Thật kỳ diệu, mưa vừa tạnh. Cuối cùng, mặt trời cũng ló dạng và bầu trời phản chiếu một dải đầy màu sắc.

Anh đẩy cửa tiệm bánh ra thì nghe thấy tiếng chuông cửa treo trên tay nắm cửa vang lên. Người thợ làm bánh thò đầu ra từ phía sau tủ trưng bày.

“Chào mừng đến với tiệm bánh Wuju”

Sau đó, một ngày mưa khác.

"Người ngoài hành tinh, anh cố ý làm như vậy sao?"

Vì đang ôm hàng trên tay nên phải nhờ Raon cầm ô giúp. Anh ta chỉ quan tâm đến việc mình không bị ướt, không quan tâm người khác có bị dính mưa hay không.

Được rồi, bây giờ hàng đã ướt.

Thủ phạm vẫn có vẻ vô tội

"Cậu vừa bảo tôi giơ ô lên sẽ không bị ướt."

Ý tứ, sở dĩ Wuju hiện tại ướt là bởi vì chính cậu chỉ anh cầm ô không đúng cách...

Wuju hít một hơi thật sâu. Cậu là người trái đất có chỉ số IQ cao và EQ cao. Không cần phải lo lắng về việc người ngoài hành tinh có lỗ hổng trong não.

Wuju quay người thay quần áo rồi đi vào phòng tắm khi cậu đang cởi bỏ quần áo, Raon đột nhiên mở cửa và bước vào phòng tắm.

"Ôi! Anh vào đây làm gì thế?!!!"

Nếu muốn vào thì phải đợi cậu xong chứ? Vấn đề là Raon đang làm gì ở đây? Wuju khá chắc chắn rằng vừa rồi mình đã khóa cửa.

Người ngoài hành tinh vẫn vô cảm trả lời:

"Tôi tin rằng cậu chỉ tức giận vì tôi không hoàn toàn phù hợp với hành vi của con người trên Trái đất. Để tránh tình huống tương tự xảy ra lần nữa, tôi nghĩ rằng việc học hỏi từ cậu về việc cư xử như một người Trái đất là rất lí tưởng."

Đồ quỷ đầu to!!! Đừng nói chuyện với cậu với vẻ mặt nghiêm túc như vậy!!!

"Ra khỏi đây ngay~~~!!!"



▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭▭
Niran quay lại rồi đây :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro