【KimPorchay】Lesson: Human physiology 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả gốc: 我家有隻貓大爺
Link truyện gốc:

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

1.
Kim không biết tại sao anh lại dành thời gian ở đây với Porchay, người đã đánh anh đến xém chết sau khi bước vào căn phòng nhỏ và không chịu nhìn anh. Nhớ lại lúc nãy trong bữa tối, phản ứng của chàng trai này đối với mình không phải như thế này. Lúc đó, đôi mắt của cậu sáng ngời, ánh mắt trìu mến khiến Kim bất giác có chút tự khen mình. Còn cảm thấy cậu bé này có chút dễ thương.

Cho nên bây giờ Kim có chút khó hiểu, anh không có hứng thú với tình yêu và sự nổi loạn chống lại tuổi dậy thì của đàn em, nếu không phải là bạn cùng lớp và tiền bối nhờ giúp, anh cũng sẽ không bị người khác yêu cầu nói chuyện với đàn em này.

"Nghe nói em muốn chuyển đến khoa Thú y, vì cái gì?"

Porchay không trả lời.

"Em bị sao vậy? Nếu có chuyện gì có thể bàn bạc với các tiền bối."

Porchay luôn quay đầu tránh Kim và mím môi tỏ ý không chịu nói chuyện. Mặc dù Kim luôn đóng vai một học sinh cuối cấp hiền lành và tốt bụng trong trường nhưng thực tế anh không phải là người tốt. Đôi khi anh cũng lười diễn khi tâm trạng không tốt, chẳng hạn như bây giờ.

"Porchay Kittisawasd, tiền bối đang nói chuyện với em, em có thể trả lời được không?"

Kim bắt đầu cáu cởi cà vạt và ném nó lên ghế sofa, giọng điệu vô thức to lên. Porchay ngước nhìn Kim và đột nhiên bật khóc.

Kim lúc này sững sờ, giống như bật phải một cái công tắc không nên bật lên, cái miệng nhỏ nhắn của Porchay đang lẩm bẩm chửi rủa, vừa khóc vừa chửi. Sau khi nín lấy hơi lại tiếp tục chửi rủa.

Nhưng Kim vẫn tìm ra điểm mấu chốt trong lời nói của Porchay, cậu đàn em cùng lớp này tức giận với anh.

2.
Nhưng tại sao Kim lại cần phải phấn khích như vậy?

Kim đột nhiên nghi ngờ rằng người bạn cùng lớp này thích mình, nếu không thì tại sao từ đầu đến cuối không hề nhắc đến người bạn cùng lớp đó mà lại đổ lỗi cho Kim về hành vi sai trái của mình.

"Tôi không xử lý nhu cầu sinh lý của mình một cách bình thường, tôi có bị sao không?"

Câu nói này của Porchay trực tiếp chặn miệng Kim, hồi lâu không nói nên lời.

"Cậu thậm chí không cần nó sao?"

Thiếu niên lúc này thần sắc rất rõ ràng, ánh mắt có chút ngượng ngùng nhìn chằm chằm Kim, sắc mặt đỏ bừng.

Ái chà, cậu trai này thích anh. Nhận ra điều này khiến sự thiếu kiên nhẫn trước đó của Kim biến mất ngay lập tức, thậm chí anh còn cảm thấy có chút tự hào. Cẩn thận nhìn thiếu niên mặt đỏ bừng trước mặt, khóe miệng Kim chậm rãi cong lên, trong đầu nảy ra một ý tưởng tồi.

Mạnh mẽ nhốt chàng trai vào giữa mình và ghế sofa, khuôn mặt điển trai của Kim từ từ cúi xuống, giọng nói trong trẻo nghe có vẻ như đang quyến rũ.

"Tôi đoán cậu học sinh này thường rất nghiêm túc trong việc học, chắc chắn cậu vẫn chưa tự mình giải quyết được phải không?"

Kim với tay lấy chiếc cà vạt bị ném sang một bên lúc nãy, Porchay chưa kịp phản ứng thì hai tay đã bị người đàn ông nắm lấy, giơ lên trên đầu, cổ tay bị cà vạt trói chặt.

"Anh định làm gì?"

Tình huống bất ngờ khiến Porchay có chút sợ hãi, vô thức giơ chân định đá vào Kim, nhưng lại bị đầu gối của người đàn ông phía trên nhân cơ hội chen vào giữa hai chân của Porchay, khiến cậu dù muốn cũng không thể cử động.

"Tiền bối Kim, thả tôi ra!"

"Kh...không sao đâu."

Kim vẫn giữ nguyên tư thế cúi xuống, anh ghé sát vào tai Porchay thì thầm:

"Hãy để tiền bối dạy cho cậu, và tôi sẽ dạy cậu cách hiểu cấu trúc cơ thể con người."

"..."

Nhận ra ý tứ trong lời nói của Kim, Porchay xấu hổ và tức giận, sau đó bắt đầu vặn vẹo dữ dội hơn, nhưng dù có vùng vẫy thế nào, người trên người vẫn không động đậy.

Kim dễ dàng cởi cúc quần, nhanh chóng cởi quần và quần lót của cậu bé ra, phần thân dưới nhạy cảm của cậu không chút dè dặt lộ ra ngoài. Porchay không khỏi run rẩy toàn thân, nhưng bàn tay ấm áp của Kim lập tức chạm vào.

"Đừng, đừng chạm vào...buông...buông ra."

Cảm giác khoái cảm tê dại dâng lên như dòng điện, giọng nói run rẩy của chàng trai vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại. Kim cảm thấy sự mềm mại trong lòng bàn tay mình dần trở nên tắc nghẽn và cứng lại, những ngón tay nhanh nhẹn của Kim vuốt ve mái tóc cậu cẩn thận hơn, Porchay chỉ có thể mở rộng chán ra, khoái cảm khiến đùi trong không khỏi run rẩy.

Nhìn từ góc độ của Kim, khuôn mặt nhợt nhạt vốn có của cậu bé đã nhuốm một tia dục vọng, đôi môi đỏ mọng bị cắn, đôi mắt nhắm nghiền lại ngọt ngào và quyến rũ đến không ngờ.

"Sao lại không nhìn?" Anh hôn lên môi Porchay, "Tiền bối dạy học rất tận tâm, em phải học tập chăm chỉ chứ."

3.
Kim liếm chất lỏng đặc quánh trên tay, Porchay ngã xuống ghế sô pha, vẫn thở hổn hển, cơ thể hơi run lên không tự chủ được, đôi mắt đỏ hoe, trên hàng mi xinh đẹp có nước mắt, bụng còn dính thứ trắng bệch, trông rất dâm mỹ.

Khuôn mặt của Porchay khi bị tra tấn và khóc lóc dễ thương hơn anh tưởng tượng.
Có vẻ đáng tiếc khi chỉ chơi trò này một thời gian ngắn...

Anh muốn bắt nạt Porchay thêm một chút và đi xa hơn nữa.

Cảm nhận được cơ thể của Kim lại áp vào lưng mình, Porchay theo bản năng muốn trốn thoát nhưng lại bị cưỡng ép lùi về phía ghế sô pha. Kim cúi đầu xuống, lần lượt để lại dấu vết trên gáy chàng trai, cơ thể cậu trở nên mềm mại sau khi đạt đến cao trào. Kim đưa ngón tay vào mông Porchay với thứ chất lỏng đục còn sót lại bôi vào hậu huyệt rồi mở rộng.

"Sư đệ, em đã muốn chuyển đến khoa thú y như vậy, tiền bối trước tiên hỏi em một vấn đề."

Lời thì thầm bên tai tràn ngập dục vọng sâu sắc.

"Em có biết chó giao phối như thế nào không?"

4.
Toàn thân cậu nhạy cảm đến mức Porchay không khỏi rên rỉ. Kim cố tình nâng eo cậu lên và đâm thật mạnh vào hậu huyệt Porchay, cọ xát thật mạnh vào những điểm nhạy cảm trên cơ thể buộc cậu bé phải hét lên tên Kim và cầu xin sự nhân từ.

Tận hưởng cảm giác được quấn chặt gần như điên cuồng, Kim vui vẻ liếm môi, cúi đầu hôn lên phần thịt mềm mại sau tai Porchay, sau đó dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy tai trắng nõn mềm mại, Porchay khẽ rùng mình không chịu nổi.

"Chay..."

Kim thì thầm tên Porchay, giọng nói đầy vui sướng và khàn khàn vì xúc động, rồi thì thầm vào tai cậu bé một cách dỗ dành, và hỏi:

"Bây giờ em là con chó cái của anh, đúng không Chay?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro