五 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một thời gian, Lý Đế Nỗ nghĩ hắn quá nghi ngờ đi, hắn bèn phá vỡ bế tắc: "Em có muốn uống rượu đào mà ta mang đến không?" Tử Tại bĩu môi, "Được thôi." Lý Đế Nỗ nghĩ điều này như sự hòa giải.

Mở nút bình, hương hoa đào lan tỏa khắp phòng. Một lúc sau, hai bình rượu hoa đào trống rỗng.

Lý Đế Nỗ có phần là ngà. Ngược lại, Tử Tại say bí tỉ, má đỏ ửng, dựa vào tay Lý Đế Nỗ, không ngừng cọ cọ.

Lý Đế Nỗ gọi y: "Tử Tại." Tử Tại ngẩng đầu lên, đôi mắt như bị bao phủ bởi một màn sương nước, khiến Lý Đế Nỗ không thể nhìn rõ. Những ngón tay Tử Tại áp lên môi Lý Đế Nỗ, "Hư." Lập tức thay môi mình cản Lý Đế Nỗ.

Tử Tại chỉ khẽ cắn môi Lý Đế Nỗ, dò dẫm theo bản năng. Không bắt được trọng điểm, dán lên môi Lý Đế Nỗ kêu rên, vươn lưỡi liếm môi Lý Đế Nỗ. Sau uất ức nhìn Lý Đế Nỗ.

Lý Đế Nỗ nhìn thấy bé mèo con của mình lật trở mình, bụng trắng nõn hướng lên trên, chờ đợi hắn vuốt ve.

Lý Đế Nỗ lè lưỡi ôm y, tay nâng gáy Tử Tại làm nụ hôn thêm sâu, hơi thở nóng hổi phả vào mặt nhau, vướng víu triền miên không thể phân biệt được là của ai.

Nâng mông Tử Tại, đặt y lên bàn tiếp tục hôn. Tiếng nước bọt giao hòa cực kỳ mờ ám. Lúc tách ra, Lý Đế Nỗ thấy mặt Tử Tại đỏ như trái đào, mà hắn là thụ phạm gây nên.

Bảo Tử Tại kẹp hông hắn, bế y vừa hôn môi vừa đi đến phía giường. Lý Đế Nỗ đặt Tử Tại bên mép giường, tay nới lỏng thắt lưng ngay hông y, cởi quần bên trong, qua lớp khố trắng xoa bóp, Tử Tại híp mắt, phát ra giọng mũi ngọt ngào, tay ôm cổ Đế Nỗ Cổ thở hổn hển như muốn nhiều hơn.

"Giúp ta cởi." Tử Tại nghe lời, xử lý y phục trên người Lý Đế Nỗ. Y phục hai người cứ vậy xuống đất, áo ngoài trắng cùng áo bào đen xếp chồng lên nhau, màu sắc tương phản.

Hai thân thể trần truồng dính chặt nhau, không ai là không nóng hầm hập. Lý Đế Nỗ không thể tìm thấy bất cứ thứ gì để bôi trơn, lo lắng đổ mồ hôi. Tử Tại lấy một hộp sáp hoa dâm bụt từ dưới gối. "Dùng cái này đi."

Lý Đế Nỗ quét một miếng, dùng đầu ngón tay đảo quanh lỗ huyệt Tử Tại, thỉnh thoảng ấn vào nếp gấp vách thịt. Tử Tại đã kiệt sức, "Ưmmm ... Vào đi". Ngón tay Lý Đế Nỗ khai phá bên trong Tử Tại. Hắn nghe thấy người dưới thân rên rỉ, giảm lại tốc độ tay, sự chặt chẽ của vách thịt bên trong khiến Lý Đế Nỗ nhẫn nhịn cố mở rộng, từng chút từng chút ra vào ngón tay, sẽ chậm chậm đẩy mạnh về phía trước. Tay kia chăm sóc tính khí sớm dựng đứng của Tử Tại, vuốt lên xuống, chọc cho bé mèo Tử Tại hét lên, chẳng bao lâu bắn ra.

Đợi bên trong Tử Tại kịp tiếp nhận, Lý Đế Nỗ mới lau sạch dâm dịch của Tử Tại, thêm hai ngón tay vào đó, tăng tốc độ xuyên xỏ. Lý Đế Nỗ thấy Tử Tại ngước cổ. Xinh đẹp không tưởng nổi, mang theo sự ngọt ngào.

Hắn đã cứng từ lâu, đặt cự vật mình trước miệng huyệt mở rộng của Tử Tại. Sau khi cọ xát, cự vật tiến thẳng vào.

" Ahhhh......" Chuyển động của Lý Đế Nỗ làm đôi chân Tử Tại kẹp chăn hông hắn hơn, sự chặt chẽ của vách thịt dường như muốn cắt đứt cự vật Lý Đế Nỗ. Lý Đế Nỗ gầm nhẹ, bóp eo y bắt đầu cực lực ra vào, tạo ra âm thanh róc rách của bọt nước.

"Ưhhh...... ......ahahah ...... thật lớn ...... thật thoải mái....ưhaha" Người dưới thân rên rỉ là kích thích tình dục tốt nhất, Lý Đế Nỗ tìm được điểm nhạy cảm, cự vật rút ra một đoạn thoáng cái lại đâm đến điểm sâu nhất, "Angah...Trúng..ưh... Ah ..." Dục vọng nguyên thủy đạt đến đỉnh điểm, Lý Đế Nỗ điên cuồng trừu sáp, dâm dịch chỗ giao hợp ma xát thành bọt trắng.

Lý Đế Nỗ lấy gối đệm dưới thắt lưng Tử Tại, nắm lấy tay y đặt nó lên bụng y, để y cảm nhận được hình dạng của cự vật, Tử Tại xấu hổ nhắm tịt mắt, không dám nhìn hắn. Hắn xoay người Tử Tại lại, bắt y quỳ xuống giường, rút cự vật vừa trượt ra khỏi lỗ nhỏ, di nó quang miệng huyệt thành vòng tròn, cố tình không chịu tiến vào nữa.

"Hức hức ...ưmmm ... ta muốn ..."

"Em muốn gì, hửm?"

"Ta muốn ngươi đến... làm ta." Lý Đế Nỗ cảm thấy Tử Tại bị ham muốm lấn át, có thể nói bất cứ điều gì, mủi lòng tiến cự vật của mình vào cơ thể y.

"Ưhhha ... Anghahh ... ta thích quá ..." Lý Đế Nỗ bóp eo y cắm rút để không còn bất kỳ khoảng trống nào. Làm một lúc lâu, căn bản Tử Tại quỳ cũng quỳ không nổi, nằm bẹp trên giường mà kêu ưhah... ahahha..., mặc Lý Đế Nỗ đâm rút.

Lý Đế Nỗ lật người y lại, nhìn đôi mắt lờ mờ của y, đặt một chân y gác lên vai hắn, chạy nước rút sau cùng.

"Ưmhah... Tuyệt quá... sẽ hỏng mất...ahahhah...." Dịch trắng Lý Đế Nỗ nấp đầy bên trong Tử Tại, đè người dưới thân, mắt hắn nặng trĩu mệt mỏi ngủ thiếp đi.

"Lý Đế Nỗ, ta yêu ngươi." Hình như Lý Đế Nỗ đã nghe ai đó nói thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro