bangkhoa. phai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

‼️. ooc, pov: sau chia tay(?), chuyển ver - đã xin phép vì đồng tác giả-))

' đoá hoa tàn phai mau, hay tình ra chóng phai màu '

ミ★

chìm trong cơn say, lại bâng thực sự không nhớ rõ bản thân đã làm những thứ khó chịu gì thêm cho em nữa. giọng hát ngân nga như ngẹn lại yêu dành cho người anh luôn yêu đã rời đi. đau đớn chật chội trong tim, nhìn ra ngoài cửa sổ là hoàng hôn thường em hay phiêu vài dòng nhạc với anh, tấn khoa? nếu được quay lại sửa lỗi, anh thề có trơi sẽ tự bịt miệng bản thân không tuôn rà những lời cay đắng của mình. giữ kín trong lòng. giữ mãi tình yêu bên cạnh anh, giữ mãi sự yêu thương bên anh giữ em lại ôm chặt không để em buông. tệ thật giờ thì em đi rồi.

"giá như anh có thể níu lấy tay em thật chặt.."

giá như anh giữ ổn định cảm xúc của mình, lời cay nghiệt trên môi làm mất đi người anh yêu làm người luôn trẻ con luôn làm ảnh cười là tình yêu vĩnh hằng bên anh là vì sao. sáng mãi với ánh hào quang..

anh quan sát em từ xa dưới ánh đèn sân khấu, em luôn là điểm nhất khiến mọi người cười, em ôm lại niềm đau anh mang đến. tệ thật em chẳng có gì để oán trách cả, tất cả rời đi trong im lặng. chìm vào dòng nhạc anh ngẹn ngào chẳng luyến được giọng mà chỉ thấy luyến tiếc cho cuộc tình đã tan nãn rồi.

anh làm nát trái tim người anh yêu rồi. người ơi về đi thôi, anh nhớ rồi..

;

-anh xin lỗi vì tất và cảm ơn em đã đến và rời đi. để anh hiểu được mọi thứ trên thế giới này quan trọng như thế nào, để hiểu ra tất cả mọi thứ đều có mục đích riêng khi đã đến với mình, mọi thứ từ những điều anh cho rằng sẽ cạnh anh mãi mãi rồi một ngày cũng rời đi. như em vậy sự xinh đẹp không còn thuộc về nơi anh

em ước anh hiểu được ra mọi chuyện sớm hơn thì kết cục đâu thành một bản nhạc buồn như vậy đâu?-

em đã đến vào tất cả niềm đau anh có, em đã đến đồng hành và luôn bên cạnh khi anh cần luôn ở cạnh anh mọi nơi, từng là đôi yêu thương chúng đường giờ chỉ vì vài niềm đau ta lại hai lối. anh nhớ người trong từng thời quen vì người anh yêu đã chịu nhiều đến như nào rồi?..

'điều anh trận trọng nhất đã rời đi, anh chỉ mãi là gã khờ chạy theo âm nhạc'

"em là ánh sáng nơi anh, cảm ơn vì đã yêu anh bằng tất cả. cảm ơn em, tấn khoa "

ミ★

oki tớ lười tớ cạn ide nên tớ chuyển ver chính fic cũ của t-))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro