[🔞] ii

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cửa nhà vừa bật mở, gã đã nhanh chóng áp lưng jaeyun vào tường rồi một lần nữa chiếm lấy tiện nghi ở đôi môi đỏ mọng. bị tốc độ của gã làm giật mình, em nhỏ khẽ kêu lên một tiếng vì đau, rồi cũng rất hấp tấp mà vòng tay ôm lấy gã, lúc sau lại trượt dần xuống giúp gã cởi phăng lớp áo vest bên ngoài. heeseung cười thích thú, xen lẫn giữa nụ hôn là bước chân gã đẩy em vào phòng ngủ. họ lee thô bạo bế thốc lấy em rồi ném xuống giường như thể em chỉ nặng bằng một sợi lông vũ, bản thân thì nằm đè lên trên, dùng một tay cố định cổ tay mảnh khảnh của em lên trên đầu, tay còn lại bắt đầu mò mẫm vào lớp áo lụa mỏng tanh, môi vẫn không ngừng mút lấy dịch ngọt trong miệng người nhỏ hơn. xúc cảm mát lạnh trên tay gã khiến bé con khẽ rùng mình, hai tay em bị gã giữ chặt lấy không thể di chuyển được, em chỉ còn cách dùng đôi chân thon dài kẹp chặt lấy hông gã rồi ranh mãnh nâng thân dưới lên ma sát với con quái vật đã sớm cộm lên thành một túp lều dưới đũng quần gã. em nghe heeseung rít lên một tiếng trong cổ họng, gã rời môi em, dùng tay tháo phăng cà vạt rồi thuần thục trói hai tay em lại, và jaeyun thề là trông gã quyến rũ chết mẹ. chất lỏng phía dưới rỉ ra ngày một nhiều, lỗ nhỏ mấp máy không ngừng, giờ đây em chỉ muốn gã mau mau lột trần em ra mà chơi đến điên dại. sau khi hoàn thành việc cố định tay em nhỏ, heeseung bắt đầu cúi xuống rải từng nụ hôn đỏ chói lên khắp cổ và xương quai xanh em, đôi chỗ còn rơm rớm máu, và jaeyun cứ thế khẽ kêu lên mỗi khi răng gã lướt qua da trần em nóng rực rồi để lại dấu vết của riêng mình gã, của kẻ chiếm hữu duy nhất. gặm cắn bên trên chán chê, gã ngước dậy vén cao áo em lên rồi lại vùi mặt vào hạt đậu hồng trên khuôn ngực trắng nõn, một bên gã ra sức liếm mút, bên còn lại cũng không bị thất sủng mà được chăm sóc kĩ càng bằng mấy lần ngắt nhéo và đôi ba cái se se giật giật từ gã. jaeyun nấc lên trong cổ họng, em cố gắng tiết chế lại tiếng rên của mình, rồi không kìm được nữa mà bật ra một thanh âm cao vút ngọt lịm khi gã nhe nanh cắn phập vào đầu nhũ hồng xinh và nhấm nháp dòng chất lỏng đỏ rực chảy ra từ người em như thể nó là chất gây nghiện. cả người em run lên vì khoái cảm, em có thể cảm thấy được quần lót mình đã sớm ướt sũng mặc dù gã chưa hề chạm vào bên dưới của em. mùi hoa hồng tuỳ tiện phóng thích trong không khí, và heeseung nhận ra rằng nó đã nồng đậm hơn rất nhiều so với lúc ở night club. nhìn em nhỏ đang cắn môi run rẩy dưới thân mình, gã trầm giọng hỏi:

- em đang phát tình?

tay gã rời đầu ngực đã sớm sưng lên thẳng đứng rồi trượt xuống nắm lấy lưng quần em. chỉ trong tích tắc, toàn bộ quần dài và quần trong của jaeyun đã an vị dưới sàn nhà. dịch ruột non không tự chủ mà tiết ra ướt nhẹp, thấm đẫm một mảng ga giường trắng tinh. gã bật cười, gian xảo đưa một ngón tay thăm dò lỗ nhỏ đang ra sức co rút

- đã ướt thế này rồi?

jaeyun cắn môi không đáp, em khó khăn hít vào một ngụm khí khi cảm nhận được mấy vết chai sần đầu ngón tay gã tiếp xúc với nếp gấp non mềm chưa một lần khai phá. gã hết xoa xoa rồi lại khẽ ấn nhẹ vài cái, nhưng tuyệt nhiên không hề đẩy vào hết, mãi cho đến lúc em khó chịu bức bối đến điên người, vừa định mở miệng ra chất vấn gã thì tên họ lee kia lại chơi chó bằng cách đẩy cả một ngón tay vào mà không hề báo trước. dị vật khó khăn thâm nhập vào bên trong vách tường non mịn, cả người em căng cứng, nước mắt sinh lí trào ra vì đau, em ngửa cổ kêu lên một tiếng:

- ah~...

heeseung cũng thoáng bất ngờ, gã nhìn em đang nức nở dưới thân mình rồi nhẹ giọng hỏi:

- lần đầu của em sao?

em nhỏ uỷ khuất gật nhẹ đầu, bên dưới theo quán tính siết chặt lại. bé con há miệng thở gấp, cảm giác như bị xé toạc làm đôi vẫn không hề nguôi bớt mặc cho heeseung có hết lòng trấn an em bằng những cái hôn vụn vặt lên khoé môi hay những cái vuốt nhẹ âu yếm trên eo nhỏ. nhìn em vặn vẹo trong đau đớn, gã cũng xót xa mà rút tay ra, lôi trong ngăn tủ đầu giường ra một lọ gel bôi trơn còn mới cứng rồi cẩn thận làm ấm trên đầu ngón tay trước khi xoa lên miệng huyệt để tránh làm em bị lạnh. một lúc sau, khi cảm thấy đã đủ, gã mới dè dặt đẩy ngón tay vào trở lại. nhờ có bôi trơn nên lần này suôn sẻ hơn hẳn, jaeyun không còn cảm thấy quá khó chịu nữa, ngược lại trong em có gì đó nhẹ nhõm khi ngón tay gã đang ra sức móc ngoéo trong hang động ấm nóng và cong lên thành hình con tôm để gãi nhẹ lên vách tràng. nhịp thở của em dần ổn định hơn, em muốn giữ lấy cánh tay gã nhưng không thể vì cổ tay đã bị trói lên trên đầu, chỉ đành nắm chặt lấy ga giường khi gã thuần thục đẩy thêm ngón thứ hai vào trong. hai ngón tay thon dài của gã xoay thành hình cắt kéo, gã nhẹ nhàng giúp em mở rộng, đổi lại được một tràng thở gấp từ người dưới thân. dịch ruột chảy ra ngày một nhiều, quyện với mùi pheromone hoa hồng ngày càng đậm khiến người anh em nãy giờ chưa được giải thoát của gã trướng đến phát đau, nhưng gã vẫn cố gắng kìm nén lại dục vọng của mình, tự nhủ rằng còn nhiều trò vui phía trước. hai ngón tay tung hoành trong người em một lúc rồi rời đi, để lại cho jaeyun cảm giác trống rỗng. nhìn biểu cảm hoang mang trên gương mặt bé con, gã cười tà, đưa tay cởi trói cho em rồi lôi ra một chiếc vòng dây xích bắt em tròng vào. gã đặt em quỳ thành dáng bốn chân trên giường, bản thân thì ngồi xuống tựa lưng vào đầu giường, cầm lấy sợi xích rồi trầm giọng ra lệnh:

- lại đây

jaeyun bối rối đưa ánh mắt ngập nước nhìn gã, một lúc sau mới hiểu ra sự tình, em ngoan ngoãn bò lại trước mặt gã chờ lệnh. hài lòng với biểu hiện của em, gã mỉm cười, nhưng hành động tiếp theo thì không tốt đẹp gì cho cam

- gọi tên tôi

- h-heeseung...

bốp, gã thẳng tay tát một cái vào bên má em, năm dấu ngón tay in đậm trên làn da mịn màng. jaeyun khóc nấc lên vì đau, nước mắt không tự chủ mà chảy ra ngày một nhiều, em cố gắng chống hai tay cho vững rồi nghẹn ngào:

- hức... chủ nhân... daddy...

- ngoan

gã hài lòng, đưa tay lên xoa đầu em rồi một lực ấn xuống đũng quần đã sớm nhô cao. gã nhướn mày nhìn em, như thể mong em hiểu được dụng ý của gã dù không cần phải dùng đến lời nói. jaeyun là một đứa trẻ thông minh, đương nhiên em hiểu gã muốn gì ở mình. tay nhỏ rụt rè mở cúc kéo khoá quần tây rồi toan đưa lên kéo nốt cạp quần lót, cùng lúc đó gã gạt tay em ra

- dùng miệng

jaeyun ngoan ngoãn vâng lời, em tiến tới ngậm lấy cạp quần gã rồi từ từ kéo xuống. dương vật to lớn đập vào môi em đau điếng, cái kích cỡ doạ người của nó khiến em sợ hãi tròn mắt nhìn, không thể nào mà nó có thể chui vừa vào người em được. cún nhỏ giương ánh mắt ngập nước đáng thương nhìn gã, vì sợ bị đánh mà cũng từ tốn ngậm vào. đầu lưỡi em đảo một vòng quanh đầu khấc to bằng nắm tay trẻ con, mùi hương nam tính nồng đậm xộc vào khoang mũi khiến em khẽ nhăn mặt. heeseung thoả mãn gầm gừ trong cổ họng, một tay đưa lên nắm lấy tóc em ý muốn em ngậm sâu vào. jaeyun cũng rất hiểu chuyện mà đẩy dương vật của gã sâu vào trong cuống họng, quy đầu gã đỉnh lên vòm miệng em đau điếng, nhưng em vẫn kiên trì nhấp lên nhấp xuống vì không muốn chủ nhân của mình phật lòng, và heeseung thì chỉ biết nhắm nghiền mắt hưởng thụ xúc cảm nóng ấm ẩm ướt từ khoang miệng em. đôi lúc gã lại vô tình đẩy hông một cái làm người nhỏ hơn nghẹn ứ mà kêu lên khe khẽ, nước mắt em trào ra, chồng chéo lên những vệt cũ đã khô lại trên gò má phiếm hồng. một hồi lâu sau, cảm nhận được cự vật dần trướng to trong miệng, jaeyun vận dụng hết tất cả những kĩ thuật mà em lĩnh hội được qua những thước phim người lớn em xem hằng đêm, cong lưng dùng deep throat lấy lòng. heeseung nghiến răng, tay nắm chặt lấy tóc em phát đau rồi ra đầy trong miệng em, nhiều và mạnh đến nỗi bé con chưa kịp cảm nhận được hương vị tanh nồng đặc quánh của gã thì đàn giống nòi ấy đã trôi thẳng xuống bụng nhỏ. gã thở hổn hển, tay cũng dần nới lỏng buông tha cho mái tóc rối xù của người nhỏ hơn. cao trào của gã qua đi, jaeyun đổ ập người xuống nệm, em khó khăn hít từng ngụm khí lạnh vì mất sức, chưa kịp hoàn hồn đã bị gã nhét vật gì đó lạnh cóng vào hậu huyệt. em thét lên vì đau, nhìn gương mặt gian tà của người lớn hơn cùng chiếc điều khiển trên tay mà ai cũng biết đó là gì. heeseung cười quỷ dị, gã không nói không rằng vặn công tắc dương cụ giả lên mức cao nhất rồi nghiêm giọng:

- để xem em chịu đựng được đến lúc nào

vật thể bằng nhựa không ngừng khuấy đảo mọi ngóc ngách trong người em đến đau điếng, jaeyun mất hết sức lực đổ rạp xuống giường, tay yếu ớt chống đỡ trọng lượng cơ thể nhưng không được. em khóc ngày một nhiều hơn, dùng chút sức lực còn lại của mình mà cầu xin gã:

- h-hức... không mà... tha... tha cho em

đáp lại em vẫn là sự im lặng vô tâm từ gã. heeseung thích thú nhìn em quằn quại trong đau đớn (gã là một kẻ có máu s nặng), cơ thể mảnh mai ửng hồng lên như tôm luộc, nước mắt chảy ra ướt đẫm ga giường, và hơn hết là dâm dịch phía dưới cũng không ngừng tuôn xối xả như thác nước. gã muốn em phải chủ động, phải bò đến quỳ rạp trước mặt gã, phải yếu ớt níu lấy gã rồi khát tình đến mức tự mình đưa cây hàng khủng bố của gã chôn trong huyệt động nóng bỏng ấy, phải gào lên vì cảm giác trướng đau và phải nức nở gọi tên gã khi gã chới với đưa em lên thiên đường. hơn mười phút trôi qua, jaeyun cuối cùng cũng chịu buông giáp đầu hàng, đúng như cách mà heeseung nghĩ, em yếu ớt bò lại gần gã, dùng chút sức lực cuối cùng của mình mà vòng chân ngồi trên đùi gã, để cự vật ấm nóng tiếp xúc với lỗ nhỏ ngọt nước. em run rẩy gục đầu trên vai gã, âm thanh nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy

- daddy... r-rút nó ra...

gã mỉm cười hôn lên mái tóc bết dính mồ hôi của người nhỏ hơn, có vẻ như em đã đạt đến giới hạn của mình rồi. dương cụ giả nhanh chóng rời khỏi huyệt động non mềm, kéo theo mị thịt bên trong đã sớm bị ma sát đến đỏ ửng. jaeyun nức nở khóc khi vật kia cuối cùng cũng đã được lấy ra khỏi cơ thể, một tay em khó khăn vịn lấy vai gã nhấc mông mình lên, tay kia mò xuống nắm lấy cây hàng nóng rực của gã mà nhấp thẳng xuống. dương vật to lớn của gã một đường đỉnh thẳng đến tuyến tiền liệt của em, khiến bên dưới không cần động chạm vẫn bắn ra dòng dịch trắng đục dính bẩn áo gã. em há miệng rên lớn vì cảm giác trướng đau, mặc dù đã được mở rộng trước nhưng kích cỡ khủng bố của gã vẫn khiến em đau đến suýt ngất đi. người lớn hơn thoả mãn thở hắt ra một hơi, kết hợp cùng động tác nhấp lên xuống của em mà giữ lấy vòng eo nhỏ rồi đẩy hông từ dưới lên, bóp ra một tiếng rên mê hoặc từ cổ họng người đẹp. gã nắm lấy tay em áp lên vùng bụng phẳng lì đang không ngừng nhô lên theo chuyển động của dương vật gã, sự chênh lệch kích cỡ khiến em run rẩy trong cơn hứng tình, miệng rên rỉ đòi hỏi nhiều hơn:

- chủ nhân... cho em...

dịch ruột non thấm ướt gậy thịt của gã bóng loáng, hậu huyệt lần đầu tiếp xúc với hàng thật không ngừng siết chặt lại mỗi lúc dương vật rút ra gần hết rồi lại đưa vào, cảm xúc nóng ẩm khiến gã không kìm được mà mạnh bạo lật người em xuống. gác hai chân thon dài lên vai, gã cười khẩy một cái trước khi luận động như máy cấy vào bên trong hang động chật hẹp, và em nhỏ không biết làm gì ngoài rên rỉ từng tràng dài trong đau đớn lẫn dục vọng. jaeyun bị đâm đến trí óc chỉ toàn những mảng tình dục lẫn lộn, em lờ mờ cảm nhận được gốc dương vật gã phình to, mùi gỗ đàn hương ngày một nồng. biết rõ chuyện gì sắp xảy ra, em khàn giọng cầu xin:

- kh-không... ah~... đừng bắn vào trong mà

- fuck... just shut the fuck up and take it...

gã gằn giọng, và chính xác hơn là gầm gừ đầy tính chiếm hữu khi gã ra sức đẩy nút thắt của mình vào bên trong em. vách tường bị kéo giãn ra hết cỡ, jaeyun mơ hồ ngửi thấy được mùi máu tanh phảng phất đâu đó trong không khí cộng thêm cảm giác nóng rực trơn trượt lạ thường phía dưới. em khóc, nước mắt rơi ngày một nhiều khi lỗ nhỏ bị xé toạc đến đau đớn, rồi một cảm giác nóng rực len lỏi vào bụng dưới của em khiến mắt em trợn ngược, dương vật nhỏ xinh rục rịch bắn ra lần hai. cây hàng của heeseung vẫn chôn chặt trong huyệt động chờ nút thắt dịu xuống, còn jaeyun thì đã trực tiếp ngất đi, không màng đến chuyện gì xảy ra sau đó nữa.






sáng hôm sau, jaeyun tỉnh dậy trong căn phòng với mùi gỗ đàn hương quen thuộc của gã, sạch sẽ, thơm tho, tươm tất, ngoại trừ đống dấu vết xanh đỏ trên người đã tố cáo hoàn toàn những chuyện vừa xảy ra tối qua. em thầm cảm ơn heeseung vì đã tắm rửa và thay mới quần áo giúp em tử tế, vừa định bước chân xuống giường, cơn đau như trời giáng lập tức nhói lên khiến em loạng choạng suýt ngã, cún nhỏ chỉ đành uỷ khuất ngồi yên một chỗ chờ người xuất hiện. không lâu sau, heeseung quay lại với một khay đồ ăn sáng trên tay. gã mặc một bộ đồ nỉ đơn giản, mái tóc xoăn tự nhiên loà xoà xoã xuống trước mặt. gã cười tươi chào em, khác hẳn với khí chất bức người tối qua:

- em dậy rồi hả? anh không muốn đánh thức em vì thấy em còn ngủ say quá

vừa nói gã vừa đặt khay đồ ăn xuống trước mặt em rồi bản thân thì ngồi xuống bên cạnh:

- chắc em đói rồi nhỉ? anh không biết em thích ăn gì nên suy nghĩ một hồi cũng đành nấu cháo, em biết mà... - gã ngây ngốc gãi đầu, một lúc sau mới tiếp tục - công thức của mẹ anh đấy, đảm bảo là ngon

thấy em nhỏ vẫn tròn mắt cún nhìn mình, gã đành chuyển chủ đề:

- à, hy vọng em không thấy bất tiện khi anh đổi cách xưng hô, tại anh thấy căn cước của em rồi, em nhỏ hơn anh 1 tuổi đó. nhân tiện thì xin lỗi vì đã lục lọi đồ của em nhé, anh chỉ tò mò xíu thôi, kh-

- à không sao đâu ạ - jaeyun cười trừ - em cảm ơn anh

bầu không khí đột nhiên trở nên ngại ngùng, cả hai không nói với nhau câu gì, heeseung là người đầu tiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng:

- ừm... vậy thôi em ăn đi nhé, anh ra ngoài dọn dẹp trước. ăn xong thì gọi anh đưa em về nha, quần áo hôm qua của em anh giặt sạch để trong túi trên tủ đầu giường rồi đó, khay đồ ăn cứ để anh dọn sau cũng được

jaeyun nhỏ giọng cảm ơn gã, heeseung cũng rời khỏi phòng, trả lại không gian riêng tư cho cún nhỏ. bé con cẩn thận xúc một thìa cháo, hơi nóng bốc lên nghi ngút cùng mùi thơm của thịt bằm như lôi cuốn em thử ngay một miếng. jaeyun đưa thìa cháo vào miệng, thoải mái cảm nhận hương vị gia đình và vị ngọt như tan ra trên đầu lưỡi. em ăn rất nhanh, thoáng một cái đã hết sạch bát cháo. đưa tay với lấy túi giấy trên tủ đầu giường, em cúi mũi hít một hơi mùi gỗ đàn hương vương vấn trên từng thớ vải đã được giặt giũ sạch sẽ, tự nhủ rằng trên người em sẽ mang mùi của gã đến vài ngày, thậm chí là cả tuần. ngồi một lúc, jaeyun cũng gọi heeseung đưa mình về. gã biết em vẫn chưa thể đi lại được hoàn toàn nên rất chu đáo mà đỡ lấy em, suốt quãng đường lái xe đưa em về đôi lúc cũng trộm liếc nhìn em vài cái để đảm bảo em không cảm thấy khó chịu. jaeyun không muốn làm phiền gã quá nhiều nên đã nói lời tạm biệt ở trong xe, trước khi em rời đi, gã đắn đo suy nghĩ gì đó rồi ngập ngừng nắm lấy tay em, một lúc sau mới dám lên tiếng:

- em... có thể cho anh xin số điện thoại được không?

jaeyun cũng đã lường trước điều này, nhưng em vẫn không biết nên đối mặt như thế nào cho phải. bầu không khí lại tiếp tục rơi vào yên lặng, jaeyun thở dài:

- em xin lỗi... có duyên gặp lại

dứt lời, em mở cửa xe bước ra, quyết đoán bỏ đi trước khi ánh mắt thất vọng cùng bàn tay buông lơi trong hư không của gã khiến em yếu đuối mà thay lòng trong phút chốc. thấy đứa bạn mình trở lại sau một đêm với bộ dạng đi đứng không vững và lọt thỏm trong bộ quần áo lạ hoắc rộng thùng thình, jongseong không chịu được tò mò mà hỏi:

- đi đâu cả đêm thế thằng kia? sao mặt mày ủ rũ như bị ai cướp mất sổ gạo thế?

jaeyun mệt mỏi ngả lưng xuống giường, em vùi mặt vào lớp vải còn thơm mùi của heeseung mà thoải mái hít một hơi, lười nhác đáp lại:

- đi làm tình

- cái đé-

sunghoon đang làm việc bên cạnh đột nhiên hét ầm lên vì kinh ngạc, đối diện với phản ứng của cậu, em chỉ nhẹ nhàng trả lời:

- 419 thôi, không có gì to tát

- đừng để người ta đánh dấu mày đấy - jongseong nhắc nhở

- yên tâm, vẫn còn nguyên vẹn - em vừa nói vừa kéo chăn đắp kín mít - tao hơi mệt, ngủ tí đã, lúc nào đến giờ đi ăn gọi tao dậy nhé





- tao nghĩ là mày nên đi khám bác sĩ đi jaeyun ạ

sunghoon đảo mắt khi nhìn đứa bạn vừa bước từ nhà vệ sinh ra, mặt mày tái mét vì nôn thốc nôn tháo. em với tay lấy khăn giấy lau qua miệng, khẽ lắc đầu rồi ngồi xuống:

- tại dạo này tao thức khuya với hay ăn linh tinh nên vậy đó, sinh hoạt hợp lí vài hôm là hết thôi mà

- bữa giờ cả tuần rồi mà mày đã khỏi đâu

jongseong chêm vào, nó lo lắng nhìn bạn mình gầy đi thấy rõ. jaeyun vừa định mở miệng phản bác lại jongseong thì bụng em lại bất giác nhói lên, cơn buồn nôn nhanh chóng ập đến, em vội vã chạy như bay vào nhà vệ sinh. hai cậu họ park ngồi bên ngoài chỉ biết lắc đầu, chỉ chờ em bước ra là vội vã bếch lên xe đưa đến bệnh viện




"cậu đang mang thai, em bé được gần 1 tháng rồi đấy"

đó là tất cả những gì mà jaeyun có thể nhớ được khi rời khỏi phòng khám. em cầm tờ giấy chẩn đoán trên tay, trên mấy tấm ảnh siêu âm mờ mờ là hình ảnh chưa rõ nét của một sinh linh bé nhỏ đang chờ được nói lời chào với thế giới. bây giờ trong em là một mớ cảm xúc hỗn độn, vui có, buồn có, hoang mang sợ hãi có, khấp khởi háo hức có, lo âu có, và hơn tất cả là hối hận vì ngày hôm đó đã không cùng gã trao đổi số điện thoại đề phòng chuyện bất trắc xảy ra. đang lạc trong dòng suy nghĩ ngổn ngang, em chợt nghe một thanh âm quen thuộc gọi tên mình:

- jaeyun?

em quay lại, bắt gặp gã đứng đó, trong trang phục hằng ngày gần gũi. trong một phút chốc, em muốn chạy đi, nhưng đôi chân phản chủ không cho phép em làm vậy. em cứ đừng đực ra nhìn heeseung tiến về phía mình, gã mỉm cười thân thiện

- bất ngờ quá, lại gặp em ở đây

rồi em cảm nhận được tờ giấy trên tay mình bị gã giành lấy, em toan với tay định giật lại

- cái gì đây? - gã tò mò hỏi, biểu cảm lập tức thay đổi khi đọc được dòng chữ in mực đỏ nổi bật - j-jaeyun à...

quá muộn rồi...






- sao em không nói với anh?

cả hai ngồi trên ghế đá sau bệnh viện, heeseung đưa cho em một li nước ấm, một lúc sau mới dè dặt hỏi. jaeyun thở dài:

- chúng ta đâu có để lại phương thức liên lạc cho nhau đâu...

- phải rồi...

lại là khoảng không im lặng

jaeyun qua sang nhìn gã, em không thể đoán được gã đang nghĩ gì nữa, em mở miệng:

- em-

- anh-

- anh nói trước đi

- không sao, em nói trước đi

- em muốn nghe từ anh trước

- vậy... em định làm gì với đứa bé?

jaeyun cúi gằm mặt, em phải làm gì đây?

- em không biết nữa...

- jaeyun à...

từ tầm mắt của em, em thấy gã bước tới, quỳ gối trước mặt em, bàn tay to lớn dịu dàng nắm lấy tay em, một alpha quyền lực ưu tú đang quỳ trước một omega yếu đuối mềm mại

- đừng bỏ đứa bé được không em?

- anh heeseung...

nước mắt em bắt đầu rưng rưng đọng lại trên khoé mắt xinh đẹp, em bối rối giương đôi mắt ngập nước đối diện với gã. gã ôn nhu nhìn em, xót xa đưa tay lau đi, tay còn lại vô thức siết chặt lấy em hơn

- để anh chịu trách nhiệm với em và con nhé?

- em không thể ràng buộc anh được heeseung à...

- jaeyun à, nghe anh này - gã nhào tới ôm chầm lấy em, bảo vệ em trong vòng tay vững chãi của mình, ngăn không cho em nức nở to hơn - nó là con của chúng ta mà em

jaeyun khóc ngày một nhiều, em vùi mặt vào lồng ngực gã, hai tay níu chặt lấy gấu áo gã mà giải tỏa hết mọi lo lắng suy tư. gã không nói gì, im lặng vỗ về em, vì gã hiểu một omega yếu đuối như em đã phải khó khăn trải qua cú sốc tinh thần này như thế nào. mãi cho đến khi tiếng nức nở dần vơi bớt, gã mới đỡ em ngồi thẳng dậy, chân thành nhìn vào mắt em và chốt hạ câu cuối cùng:

- jaeyun à, anh biết chúng mình chưa có thời gian tiếp xúc nhiều với nhau, nhưng từ khi gặp em, anh đã biết em là omega định mệnh của đời anh rồi. anh xin lỗi vì đã khiến em phải chịu đựng trong suốt thời gian qua, nhưng từ giờ hãy để anh cùng em gánh vác. sim jaeyun, lấy anh nhé?

qua đôi mắt ngập nước, em nhìn xoáy vào đôi mắt nai của anh, không còn là đôi mắt lạnh lùng chiếm hữu như đêm cả hai ân ái mà giờ đây đôi mắt đó lại chứa đựng toàn bộ sự chân thành và thật tâm nhất của một alpha, bé con không do dự mà gật đầu đồng ý. heeseung như vỡ oà trong hạnh phúc, gã ôm lấy em, đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán người trong lòng, tự nhủ sau này phải bảo vệ em và gia đình nhỏ của gã bằng mọi giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro