Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⇈✬⇊⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯

━⎋✂︎──࿗─࿗─⎋✂︎─⎋─
giọt nắng
tàn;

┏─────◈─────┓

⌱ʝкуg
cái chết


아프다

"hãy chăm sóc thằng bé thật tốt, nhé!"

"hứa với em, để thằng bé yếu đuối trước mắt anh, thay em".

"hứa với anh, bảo vệ yoongi-ssi, được không?"

통장

"không thể che cho em một đời người, xin lỗi junghannie của anh. chẳng thể ấu trĩ cùng nhau, ngốc nghếch cùng nhau, phỗng ra khi bị đối phương làm quê. bởi vì em, anh nguyện..."

"cậu mãi mãi không hiểu, mãi mãi không hiểu em ấy đã vì cậu làm bao điều".

"xin lỗi em, là anh không tốt, là anh không xứng đáng để được hưởng thứ tình cảm cao đẹp ấy. làm ơn, hãy ghét anh, hãy ghét bỏ anh, như cách anh từng nghĩ, và anh muốn nghĩ, về em".

고객

"cho em gọi anh là yoongi-ssi của em, được không?"

"giây phút này, là giây phút cuối cùng, cũng là giây phút đầu tiên em thấy cuộc đời mình đẹp đến thế, đẹp như thể nụ cười của anh vậy, yoongi-ssi ạ".

"em có thể thay anh gánh mọi đau thương mà?"

''cuối cùng, em muốn cho anh biết, tự bao giờ, có một sahara cằn cỗi vô tình gặp daegu chữa lành.. để rồi..''



┗─────◈─────┛

tôi cứ tưởng mình đã đi đúng đường, cuối cùng sai vẫn hoàn sai. ngay phút ban đầu, khi anh chấp nhận cùng tôi trở về nơi dinh thự quyền quý chẳng phải do anh có một chút thương xót, dằng xé, hay cho dù là thương hại. anh bị ám ảnh bởi người cũ, một người mà cả đời anh cũng chẳng thể quên.

tình yêu của anh vẫn chỉ dành chọn cho người con trai năm đó; một người đặc biệt- với cả tôi lẫn anh. người ấy giỏi mọi thứ, đi lên từ đôi bàn tay dính đầy bùn cát. người ấy là một viên ngọc quý, chạm đến đỉnh kim cương, tiếng thơm danh dưỡng chỉ với vỏn vẹn hai mươi mấy cái xuân xanh. anh đứng trước mắt nhân viên cúi đầu cảm ơn, luôn miệng ca thán rằng "như vậy là đạo đức của một doanh nhân. có tài thì cần có đức, cần biết cảm ơn quân của mình".

anh đến bên tôi chỉ để lấp đầy khoảng trống trong lòng, anh chẳng dám buông đi sợi chỉ đỏ thắt chặt tâm can. nhưng nó còn kỷ vị hơn cả thế. tình cảm xưa kia chẳng thể ngủ yên, vẫn luôn cựa quậy những đêm anh thao thức. tôi chỉ có cách tạo ra thứ anh sáng mới, xua đi những đêm đen dấy lên thứ cảm xúc nhớ nhung nơi góc khuất tâm hồn anh. có đau, nhưng đắng mới thực nhất. tôi như con thiêu thân, lao vào mùa tình vụn vặt dù chẳng biết sẽ đi về đâu. tôi làm anh ngày càng giữ kĩ bản thân trong ngọn lửa của sự đau đớn, để anh ôm nỗi dằn vặt một mình, xé nát tâm can rối bời dù nó chẳng đáng giá bằng một đồng cắc.

tôi không thể giành giật, con cá anh sẩy mất là con cá to, mà cá nhỏ thì sao nuốt nổi cá to được. bong bóng khoảng cách ấy, một là em phá bỏ, hai là em rời bỏ.

nếu không làm bến đỗ của anh,

em nguyện theo dõi anh từ sau lưng, bảo vệ anh khỏi mọi hiểm nguy, khả ố. yoongi phải hứa với em, tẩm bổ thật nhiều sơn hào hải vị, đồ ăn có chất. thân con trai có da có thịt đôi chút mới phúc khí.

em không muốn làm cái bóng, lủi thủi một mình dẫu người vẫn ở ngay trước mắt. nhưng nếu người muốn, em nguyện chấp anh, chỉ cầu người đừng bao giờ tổn hại bản thân, em xót.

em muốn trở thành ánh nắng của cuộc đời anh.

xin người, đợi em, hoặc không chí ít, xin người đừng bỏ em, bỏ em một mình đơn côi giữa những xót xa, não nề, với tất cả thương đau nơi góc khuất trong lòng.


     vậy tại sao cuối cùng em lại để anh phải đợi?

◣◥
➺on going.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro