1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi người đời bảo rằng sự chán chường có thể giết chết một sinh mạng, Mark chẳng thể ngờ nó đã kết liễu anh theo cách này - bởi sự xấu hổ của chính mình khi anh xuất tinh trong chiếc quần nỉ chỉ vì nghe giọng cậu em của mình.

Chả là, đó không hẳn là cậu, nhưng thật chết tiệt, mặc cho người đó là ai, thanh âm của họ thực sự rất giống nhau.

Làm thế nào mà tất cả những điều này lại diễn ra như vậy?

Có lẽ, Mark tốt hơn hết không nên lãng phí thời gian rảnh rỗi ngắn ngủi của mình. Tất nhiên là anh chỉ nên tận dụng nó để viết một vài lời nhạc mà anh có thể sử dụng trong tương lai, hoặc có lẽ anh nên chơi guitar. Anh thậm chí có thể dành cả ngày để ngủ vì giấc ngủ là thứ vô cùng xa xỉ trong giữa thời điểm quảng bá này. Còn vô vàn những điều khác nữa mà Mark có thể làm, nhưng không, anh đã chọn xem các video ngẫu nhiên trên YouTube.

Anh bắt đầu từ những video lành mạnh, ngó qua một vài buổi diễn trực tiếp, fancam của bản thân để anh có thể tự đánh giá được điểm nào tốt, khía cạnh nào còn thiếu sót, và làm cách nào anh có thể cải thiện chúng trước lần comeback sắp tới. Sau đó, anh cuộn đến tài khoản NCT DAILY. Mọi thứ vẫn diễn ra tốt đẹp, cho đến khi anh quyết định đọc bình luận của một trong số các video, cái mà họ đang chuẩn bị cho buổi biểu diễn cuối năm.

Nhưng đừng hiểu lầm. Đọc những dòng bình luận luôn khiến anh cảm thấy thoải mái, đặc biệt là khi các fan chưa bao giờ thực sự e ngại với việc tới tấp tặng cho họ những cơn mưa lời khen. Bên cạnh đó, thông qua việc đọc các bình luận, cả nhóm có thể biết được fan thích điều gì nhất, từ bài hát, trang phục, cho đến những thành viên mà họ ship.

Dường như, đọc bình luận chỉ là một việc làm vô hại.

Ngoại trừ việc anh tình cờ gặp một bình luận nào đó không vô hại như anh nghĩ.

Nó không phải là một bình luận tiêu cực. Vì một số lý do nào đó, các bình luận của antifan chủ yếu đều bị chôn vùi trong khuôn khổ của video này, chắc hẳn phần lớn là nhờ các fan của họ đã cật lực thanh lọc, các bình luận tích cực đều xuất hiện trên đầu. Để nhìn thấy chúng, anh đã phải tìm chúng cả ngày và thật may mắn, anh có nhiều thứ tốt hơn để làm thay vì cứ mãi tìm thứ gì đó có khả năng làm một ngày của anh thêm tệ đi.

Đó chỉ là một bình luận đề cập đến một dấu thời gian trong video, nơi mà Donghyuck đã trộm hôn vào cổ anh và bỏ chạy khi Mark đuổi theo cậu.

"Tiếng rên của Donghyuck kìa. OMG, tui là shipper Markhyuck á mấy bồ."

Mark khúc khích cười. Anh không còn ngạc nhiên nữa. Chẳng hiểu vì sao, một lượng đông đảo fan đã gán ghép anh với cậu em nhỏ hơn trong nhóm kể từ những ngày đầu ra mắt, thậm chí còn trước khi được ra mắt nữa cơ. Anh từng bị điều này làm cho khó hiểu vào thời điểm đó, lớn lên ở Canada, anh không thật sự quen với trào lưu ship cặp đôi của fan cho lắm. Anh và Donghyuck sau tất cả chỉ là bạn bè. Chỉ là anh em cùng nhóm. Không tồn tại bất cứ sự lãng mạn nào xảy ra giữa họ. Nhưng qua nhiều năm, Mark đã học cách chấp nhận nó như một khía cạnh văn hóa của fan. Anh quen với điều đó rồi và do đó, anh dần trở nên khoan dung hơn với những trò hề của Donghyuck khi làm skinship trước ống kính.

Đây là một bình luận vô hại, Mark quyết định rồi, mặc dù nó chính là khởi nguồn của mọi khổ sở. Lẽ ra anh chỉ cần cuộn qua nó ngay tức thì, nhưng sự tò mò đã choán lấy tâm trí nên anh đã nhấp vào để xem thêm câu trả lời và bằng cách đó anh như đang dẫn bản thân vào con đường tự hủy vậy.

"Hahaha, bồ nên tìm kiếm Markhyuck moans đi. Nghe giống họ cực ấy."

Anh chẳng rõ tại sao mình lại nổi thú tò mò về nó. Thật sự là vậy. Anh không biết. Tuyệt nhiên là do sự buồn chán ập đến, hoặc có thể đó là mong muốn của anh nhằm để kiếm tìm một thứ gì đấy mà anh và các thành viên còn lại có thể cười vì nó.

Bởi thật sự, anh hầu như chắc chắn rằng bất kể là video "Markhyuck moans" nào đó mà các fan đang nhắc đến và rỉ tai nhau rằng nghe trông giống hệt họ, nó phải thực sự tồi tệ lắm, thậm chí còn khủng bố hơn những bộ phim heo mà anh đã tìm thấy trên máy tính xách tay của Yuta ấy chứ. Anh cá chắc rằng bản thân sẽ có một trận cười sảng khoái về nó, trước khi chia sẻ cho mọi người bởi vì tất nhiên rồi, những gì thú vị nên được lan tỏa.

Nhưng lần này, anh đã không thể cười. Không có gì hài hước trong video cả, mặc định là vậy cho đến khi những âm thanh rên rỉ dồn dập của Donghyuck tràn vào tai anh ngay từ đầu video.

Chết tiệt! Không phải là cậu, đúng chứ? Thứ này phải là giả! Nhưng tại sao chúng lại nghe giống cậu đến thế chứ?

Tại thời điểm này, Mark lẽ ra nên tuân theo đầu mình và ngừng phát video lại, nhưng bằng cách nào đó, cái đầu kia của anh, vật mà không phải đặt ở phía nửa trên cơ thể, lại mang trong mình một ý kiến ​​khác, và thật tệ, cái đầu đó đã chiến thắng cái còn lại.

Tiếng da thịt thô ráp va vào nhau hơi khó chịu một chút, nhưng tiếng rên của Donghyuck (hay đúng hơn là của Donghyuck giả) nghe như thể cậu đang rất vui khi được chơi một cách thô bạo.

Chỉ mới vài giây của video trôi qua thôi. Khi tiếng rên rỉ của Mark (nghe thật giống như anh) bắt đầu đan xen vào sự pha trộn giữa âm thanh khoái lạc của Donghyuck và tiếng vỗ da thịt của họ.

Anh không thể tin vào những gì mình đang nghe, và hơn hết, anh không thể tin vào bản thân mình khi vẫn tiếp tục xem video.

Hay đúng hơn là chỉ nghe thôi.

Đoạn video hoàn toàn là một loạt trình chiếu những hình ảnh của họ cùng nhau, rất ngây thơ so với âm thanh nền mà anh đang nghe. Sự kết hợp quả thực chẳng có nghĩa lí gì nên anh đã chọn nhắm nghiền mắt.

Quyết định sai lầm. Một quyết định vô cùng sai lầm.

Trong khoảnh khắc khép đôi mi lại, hình ảnh anh đang đẩy Donghyuck về phía trước và mạnh mẽ nhấp vào cậu gần như lấp đầy trí óc anh.

Trước khi kịp nhận ra, anh đã lặp lại đoạn video chỉ vừa vặn dài hơn một phút, trong lúc mò mẫm một tay xuống chiếc quần nỉ khi tiếng rên rỉ thực sự của chính anh hòa lẫn với thứ âm thanh mà MarkHyuck giả đang tạo ra. Không lâu sau anh dùng tay siết lấy vật nam tính của mình, đạt đến cực khoái với ý nghĩ được làm tình với một trong số những thành viên cùng nhóm.

Chỉ khi đó, lý trí và sự xấu hổ mới ập đến trong anh. Anh vừa làm cái quái gì vậy chứ?

Đó là, Donghyuck, mối phiền muộn của anh, họ đã quen biết nhau từ khi còn trẻ. Tại sao anh thậm chí còn dám nghĩ đến việc đặt dương vật của mình vào bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể cậu? Nó thật kỳ lạ, và anh cảm thấy vô cùng sai lầm ở nhiều cấp độ. Anh không nên nghĩ về cậu theo cách đó!

Anh nhanh chóng thoát khỏi video và bắt đầu xóa các tìm kiếm và lịch sử của mình. Không ai có thể tìm ra được những gì anh vừa làm. Đó là một bí mật mà anh sẽ mang theo suốt đời. Không ai có thể biết rằng anh đã từng mường tượng đến thứ gì đó gọi là tình dục với một trong những cậu em của mình.

~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro