Chương 30: Hũ sữa chua nhỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Taehyung nhìn Kookie nhỏ đang oai phong lẫm liệt cương lên, lại nhìn gương mặt bẽn lẽn, ngượng ngùng của Jeon JungKook, gã thở dài một hơi.

"JungKookie nhạy cảm quá."

"Em, em, em xin lỗi," đứa nhỏ chưa quen với phản ứng sinh lý của cơ thể, cứ tưởng mình bị như này là do mình sai, gây phiền phức cho chú.

"Bây giờ em cần làm nó dịu đi, chú sẽ đợi em ở bên ngoài," gã nói bóng nói gió, ý muốn nói em tự xử lý. Nói xong rất thành thực quay lưng đi sang phòng thay đồ khác nhưng còn chưa bước quá ba bước đã bị em kéo lại.

Jeon JungKook cúi gằm mặt nhìn sàn nhà, tay nhỏ bấu víu lấy cổ tay chú, gấp gáp gọi:"Chú, chú ơi... em, em không biết làm gì để nó dịu xuống."

Kim Taehyung cứng đờ cả người, ló đầu ra xem ở bên ngoài có ai không, xong liền lập tức đóng cửa lại. Gã khoanh tay, dựa lưng vào cửa phòng, nghiêm túc cập nhật kiến thức về giáo dục giới tính cho bé Jeon:"Ừm, nói sao nhỉ? Giống như lúc trước em tự cào vú mình nhưng nhẹ lại một chút, cảm thấy thoải mái Kookie nhỏ sẽ chảy dịch, sau đó dịu xuống."

"Thật hở chú?" em mơ màng nhìn gã, xong lại mắc cỡ nhìn xuống nhũ hoa căng trướng cộm lên dưới lớp áo phông.

"Chú không lừa em, nếu em muốn nhanh hơn thì tự mình sờ Kookie nhỏ. Em có đang xấu hổ lắm không?" gã khẽ lắc đầu hỏi, nhìn thấy cả người đứa nhỏ run rẩy hồng lên.

JungKookie gật đầu.

"Chú đi chỗ khác để bé dễ chịu hơn nha?"

Jeon Jeon lắc đầu nguầy nguậy, giọng non nớt:"Em, em sợ... em muốn chú ở đây với em."

"Vậy chú sẽ không nhìn, em cứ làm đi," chú Kim quay lưng lại, chính trực không lén nhìn tiểu Omega sờ ngực bản thân.

Jeon JungKook cởi hẳn áo ra, đưa tay lột mấy cái băng keo xuống. Cực kỳ xấu hổ tự mình ma sát hai đầu vú ửng hồng. Thế nhưng nó không những không thoải mái mà còn ngứa ngáy hơn nữa. Em không kiểm soát được lực tay nên càng ngày cào càng mạnh, miệng nhỏ rỉ rên như mèo con.

Điểm dâm ở hai bên ngực bị cào chảy máu, Jeon Jeon lúc đó mới ấm ức khóc huhu, tay vẫn không ngừng bấu chặt núm vú rỉ ít máu đỏ nhuận:"Ưm ha... chú ơi, em, em không làm được. Hức, em thật không ngoan."

Kim Taehyung quay lại nhìn em, thấy em lại tự làm mình bị thương thì không thể không bực tức. Nhanh chóng đi đến giữ chặt hai tay không cho em bấu ngực nữa.

"Chẳng phải chú đã nói là nhẹ tay thôi sao? Chảy máu hết rồi này."

"Em nhẹ tay rồi nhưng mà, huhu, nhưng mà nó ngứa ơi là ngứa lận á chú," JungKook nũng nịu, tựa trán lên giữa ngực chú. Đi bơi lên đã rất mệt giờ còn gặp thêm vấn đề cơ thể, em cảm thấy bản thân quá yếu ớt, rất muốn thay đổi nhưng chẳng thể làm gì trừ việc dựa dẫm gã.

Chú Kim thấy nhóc con nhà mình suy nhược như vậy cũng rất là xót, dịu dàng xoa đầu em:"Còn khó chịu lắm đúng không?"

Ánh mắt mang theo một tầng nước kiều diễm, em khẽ mím môi, nặng nề thở dốc:"Chú ơi, em mệt, ha... cơ thể này sẽ giết chết em mất."

"Chú xoa giúp em nhé?" gã đề nghị, yêu chiều dỗ em.

Chỉ đợi Jeon JungKook gật đầu, chú Kim làm ra động tác cực kỳ nâng niu sờ đến hai điểm căng trướng nơi khuôn ngực mẫn cảm.

Gã chỉ mới gảy nhẹ mấy cái, đứa nhỏ đã liên tục rùng mình. Đôi mắt ướt át nhìn gã, em ngoan ngoãn chống tay lên hai bả vai chú, nếu đau cũng sẽ không đẩy chú ra.

Kim Taehyung ngược lại rất lo lắng, sợ rằng sẽ xoa đau em, cần mẫn dùng ngón tay đùa nghịch nhũ hoa hồng hào, xinh đẹp.

Hai bên đùi mềm mại cọ xát vào nhau, lưng nhỏ cong cong tự động dâng lên khuôn ngực mê hoặc. JungKook đưa tay vén tóc mình ra sau tai, bẽn lẽn mà cắn môi dưới. Ngây ngô, hồn nhiên nhìn chú như đang biểu thị rằng "Kookie nhỏ sưng lên, tui thật không ngoan", khiến người khác có xúc cảm muốn yêu thương em nhiều thật nhiều.

Chú Kim xoa chưa quá mười phút, cơ thể mẫn cảm của Jeon JungKook đương nhiên không chịu nổi, run rẩy bắn ra. Em vẫn còn nghĩ mình là đang "tè dầm", luống cuống lấy tay che mắt chú lại.

"Ấy, làm gì vậy?" Kim Taehyung đột nhiên bị bịt mắt, khó hiểu hỏi em.

"Em, em... em không muốn chú nhìn thấy em tè dầm," đứa nhỏ lắp ba lắp bắp nửa ngày trời mới nói được một câu hoàn chỉnh, tay cũng không che mắt chú nữa.

Kim Taehyung bật cười, hỏi:"Chú chạm vào phía dưới được không?"

Jeon JungKook mơ hồ gật gật đầu. Rồi xong, thế là bí mật "tè dầm" của em bị chú biết mất tiêu rồi. Sao mà em dám ngủ cùng chú nữa đây?

Gã quỳ xuống, đối mặt với đũng quần ướt nhẹp của em, cái đùi non mịn còn đang ngại ngùng cọ vào nhau. Một cỗ mùi hương thanh ngọt của sữa chua dâu tây tràn ra, quyến luyến, mê hoặc đầu mũi gã.

Kim Taehyung hơi giật mình, giọng khàn đi:"Em là hũ sữa chua nhỏ sao? Lại có thể đáng yêu thế này."

JungKookie không trả lời, đưa hai tay lên muốn giấu đi vẻ ngượng ngùng. Gã thương yêu nhìn đứa trẻ non nớt, thấp giọng dạy dỗ:"Đây không phải tè dầm đâu, thứ màu trắng là tinh dịch."

Gã dịu dàng vuốt ve bên hai đùi trắng mượt, lại hỏi:"Chú thay đồ cho em nhé? Mệt lắm không?"

"Ưm, dạ mệt," hơi thở em nặng nề, đôi mắt chứa toàn dựa dẫm cùng ỷ lại dành cho chú.

Kim Taehyung cử động rất chiều chuộng, sợ làm đau em. Nhẹ nhàng cởi quần lót của em xuống, lấy khăn giấy bên trong túi áo vest lau đi dịch thể.

Lau xong phía trước, lại chẳng hiểu sao nước nhờn từ đâu ra vẫn chảy xuống rãnh đùi nhỏ xinh. Mày mò một chút mới biết là huyệt mềm của em cũng chảy nước, hơn nữa còn chảy rất nhiều.

"Chú có được phép lau chỗ phía sau không?"

"Nó, nó có đau không ạ?" tay em run run, bấu víu lấy bả vai chú.

"Không đau, chú chỉ lau thôi mà," thấy đứa nhỏ gật đầu, gã lại nói tiếp:"Nào, em tựa eo kề vai chú đi, chú phải nâng chân em lên mới lau được."

Jeon JungKook ngoan ngoãn làm theo, gã tách hai bên đùi em ra, đưa tay âu yếm chạm nhẹ lên gò mông trắng mềm. Em cảm nhận được ngón tay thô ráp nhẹ nhàng dùng khăn giấy luồng vào kẽ mông, không kiểm soát được cơ thể phun thêm một ít dịch nhờn.

Kim Taehyung lại rút ra tờ giấy khác, cần mẫn làm sạch nơi riêng tư giúp em.

Chất giọng non nớt, tỉ tê:"Chú ơi..."

"Ừm, chú làm đau em à?" gã dừng tay, chú ý đến những lời em chuẩn bị nói. Nếu thực sự làm em đau gã phải nhẹ tay lại. Da thịt của Omega mới lớn dễ bị tổn thương, hơn nữa sau khi bị thương còn tốn khá nhiều thời gian để lành hẳn.

Em lắc đầu, nhẹ giọng hỏi han:"Có phải chú thấy em rất phiền phức, còn rất khó nuôi không?"

"Không có, chú nuôi em cả đời cũng được," gã thở phào, lại tiếp tục lau mông cho bé con.

"Em thương chú lắm."

Hũ sữa chua nhỏ cúi người xuống, hôn trộm lên đỉnh đầu chú một cái.

Xong xuôi, đứa nhỏ đã sớm xụi lơ nằm gọn trong vòng tay chú, được chú ấp ủ ôm ra xe.

Nhưng qua mắt của Kain, một thằng nhóc đã được phổ cập kiến thức giáo dục giới tính quá rõ ràng, thậm chí đã nhiều lần tự xử và xem phim đen, Jeon JungKook trở thành Omega vô dụng, không biết xấu hổ gạ gẫm chú Kim.

Trơ trẽn. Hai chữ này không biết là đang dành cho Jeon JungKook hay cho chính bản thân ai kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro